[MINH HUỆ 21-08-2013]
1. Bà ngoại 94 tuổi của tôi đã được thụ ích nhờ tin tưởng sâu sắc vào Pháp Luân Đại Pháp
(Bài viết của học viên thành phố Hợp Phì) Bà ngoại tôi năm nay 94 tuổi. Sức khỏe bà vốn rất kém và lưng bà còng đến 90 độ. Khi vào mùa hè, bà thường bị đổ mồ hôi và do không đứng thẳng được, các vết nhăn nơi vùng bụng của bà bị nhiễm trùng và mưng mủ.
Vào dịp Tết Nguyên đán năm 1999, tôi về quê để giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người. Khi mọi người trong gia đình tôi luyện công cùng nhau, bà ngoại tôi chỉ đứng xem. Bà tôi thậm chí còn có thể chỉ ra nếu như có ai đó tập động tác nào không chính xác. Bà cũng nghe các bài giảng qua băng thu âm của Sư phụ Lý Hồng Chí và nói: “Pháp Luân Công thật là tốt, đúng là dạy con người ta làm người tốt.”
Tôi trở về nhà khi Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân Công. Bà ngoại tôi trong tâm trạng đau đớn nói: “Xã hội kiểu gì thế này, đối xử với người tốt như những kẻ xấu!”
Bà ngoại tôi tin tưởng chắc chắn rằng người tốt hay người xấu thì Trời biết, Đất biết, thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Bà không biết đọc, vì vậy bà chỉ có thể đặt cuốn Chuyển Pháp Luân – cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp bên cạnh mình và đôi khi bà ôm vào lòng mình một cách cung kính.
Bà nói: “Nếu cả thế giới đều có thể học Pháp Luân Đại Pháp, thì thật là tốt quá!”
Tôi trở về nhà vào ngày 01 tháng 05 năm 2011, đến chiều muộn mới về đến nhà. Bà ngoại tôi nói lưng bà rất đau. Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng xong và trong khi đang rửa bát, tôi nghe thấy bà gọi: “Hãy mau đến cả đây đi. Lưng bà thẳng rồi này!” Tôi chạy vội ra xem và thấy lưng bà đã thẳng trở lại.
Sư phụ luôn từ bi với tất cả chúng sinh. Bởi vì bà ngoại tôi tin tưởng Đại Pháp, nên Sư phụ đã làm cho lưng của bà ngoại tôi thẳng trở lại.
Khoảng cuối năm, bà ngoại tôi bị ngã và bị gãy xương hông. Tuy nhiên, chỉ một thời gian ngắn sau, bà đã có thể đi lại loanh quanh bằng cách dựa vào một chiếc ghế. Khuôn mặt bà đã hết các nếp nhăn và trở nên hồng hào. Bà ngoại tôi nói: “Bà niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ hàng ngày, bà không bị đau nữa.” Khi mọi người hỏi bà đã đến 70 tuổi chưa, bà trả lời bà trẻ lại là nhờ đắc phúc báo của Pháp Luân Đại Pháp.
2. Trở lại từ bờ vực của cái chết
(Bài viết của học viên tại Bắc Kinh) Tôi tên là Lưu, là nam giới, năm nay 52 tuổi, là người huyện Thông tại thành phố Bắc Kinh. Vào một đêm năm 2010, tôi đã bị một cơn đau thắt ở ngực. Cơn đau xuất phát từ vùng ngực và dần lan ra đằng sau lưng. Tôi đã đến Bệnh viện Quân y 263. Một ngày khám bệnh của tôi ở đây đã tiêu tốn hết 3.000 tệ, tuy nhiên các bác sĩ vẫn không chẩn đoán ra bệnh của tôi. Tôi đã bị chuyển đến một bệnh viện khác nơi tôi đã phải ở lại đó ba ngày, bốn đêm và đã tiêu tốn hết hơn 13.000 tệ, phải kiểm tra cộng hưởng từ hạt nhân (NMR), chụp cắt lớp, và tiến hành hàng loạt các kiểm tra khác nữa. Kết quả chẩn đoán là tôi bị tụ máu động mạch chủ bóc tách (bóc tách động mạch chủ) và một số chứng bệnh khác.
Liên tục trong vài ngày và đêm sau đó tôi đã không ăn, không ngủ được. Dạ dày tôi trướng lên và cảm thấy rất khó thở. Ngực tôi như bị bóp ngẹt rất đau đớn và tôi không thể nằm xuống được. Bệnh viện thông báo là tôi đang trong tình trạng nguy kịch và nói rằng cuộc sống của tôi có thể bị kết thúc bất cứ lúc nào. Ngoài ra, họ nói chi phí nếu tôi tiến hành phẫu thuật lên đến khoảng 100.000 tệ và khả năng sống sót của tôi sau phẫu thuật không cao. Tôi không muốn chết ở bệnh viện nên đã xin về nhà.
Một học viên Pháp Luân Công đề nghị tôi chân thành niệm “Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cũng như xem các băng video giảng chân tướng của Pháp Luân Công.
Vào thời điểm đó, tôi trông giống như một bà bầu sắp sinh, các cơn đau ở ngực dường như không thể chịu nổi. Tôi đã xem video giảng chân tướng. Ba giờ sau, cảm giác sưng phồng ở dạ dày đã biến mất, cảm giác ngon miệng đã trở lại, và tôi đã có thể ăn được. Tôi đã hồi phục vài ngày sau đó.
Tôi thực sự rất cảm kích ơn cứu độ của Pháp Luân Đại Pháp và của Sư phụ Lý Hồng Chí, người đã đưa tôi trở về từ bên bờ vực của cái chết.
3. Anh họ tôi được cứu thoát khỏi căn bệnh ung thư phổi
(Bài viết của một học viên tại Hà Bắc) Anh họ tôi là một nông dân nghèo sống ở tỉnh Hà Bắc. Anh tôi bị ho ra máu quanh năm nhưng không dám đi bệnh viện vì sợ tốn tiền.
Trước Tết Trung thu năm 2012, bệnh viện huyện đã chẩn đoán anh tôi bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Anh đã phải dùng đến một giao thức hóa trị mà có chi phí lên đến 100.000 tệ nhưng tình hình vẫn không được cải thiện. Các bác sĩ đã bất lực và khuyên anh nên về nhà để lo chuyện hậu sự.
Khi được thông báo về cái chết sắp xảy đến với anh tôi, tôi đã đến thăm anh. Anh nằm trên giường, bất động, gầy gò và rụng hết tóc. Cả gia đình chỉ có thể ngồi nhìn anh trong tuyệt vọng.
Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Do đó, tôi nói với mọi người trong gia đình: “Kể cả bệnh viện cũng không thể chữa được bệnh cho anh, tại sao lại không để anh ấy nghe các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ có Sư phụ Lý mới có thể cứu được anh ấy mà thôi.” Cả gia đình đã đồng ý với đề nghị của tôi.
Sau khi nghe được bốn bài giảng của Sư phụ, anh tôi đã có thể ngồi dậy và hết sốt. Tôi nói với anh: “Anh hãy tiếp tục nghe đi. Anh hãy theo yêu cầu của Sư phụ làm người tốt. Sư phụ sẽ tịnh hóa thân thể cho anh. Sở dĩ Sư phụ đã kéo dài cuộc sống cho anh, đó là để cho anh có thể bắt đầu tu luyện.”
Và sau đó, anh tôi tiếp tục nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ và thật kỳ diệu làm sao, không chỉ thoát chết mà sức khỏe của anh còn dần dần hồi phục. Giờ đây, tóc anh đã mọc trở lại và anh đã có thể đi dạo ở bên ngoài.
Sau khi cả gia đình anh họ tôi, người thân và bạn bè chứng kiến sự kỳ diệu siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp, họ đã không còn tin vào những lời tuyên truyền dối trá về Pháp Luân Đại Pháp trên truyền hình của chính quyền Trung Cộng. Họ đã nhớ và thực sự tin tưởng vào chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/8/21/驼背伸直-94岁婆婆深信大法好-278435.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/10/18/142808.html
Đăng ngày 07-11-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.