Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-06-2013] Tôi là một cựu học viên đã trên 70 tuổi. Tôi đã bước trên con đường tu luyện được trên mười năm. Hàng ngày tôi vẫn kiên trì học Pháp, luyện công, phát chính niệm và giảng chân tướng.

Gần đây tôi bị một tai nạn xe máy khá nghiêm trọng. Dưới đây là những gì đã xảy ra. Mong các đồng tu từ bi chỉ ra những gì thiếu sót.

Một ngày vào tháng 05 năm 2013, sau khi luyện công buổi sáng xong, tôi đi thẳng ra chợ mua sắm một vài đồ tạp phẩm. Lúc băng qua làn đường dành cho người đi bộ trên ngã tư, một chiếc xe máy đâm vào tôi. Tôi ngã xuống đất và bất tỉnh.

Nhiều người trên phố tụ tập xung quanh hiện trường vụ tai nạn. Tôi chảy rất nhiều máu, nó loang lổ khắp trên đường. Tài xế rất hoảng loạn và liên tục gọi điện thoại.

Cùng lúc đó, bố của một học viên đi ngang qua và nhìn thấy tôi. Ông ngay lập tức chạy đến để giúp và không ngừng gọi tên tôi. Ông hỏi tôi cảm thấy như thế nào và muốn đưa tôi đến bệnh viện.

Khi tôi bắt đầu tỉnh lại, tôi nói: “Cháu ổn. Cháu không muốn đi bệnh viện.” Tôi cũng nói với người lái xe gắn máy: “Đừng lo lắng, tôi hiểu đây không phải lỗi của anh. Tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp và tôi không đổ lỗi cho anh đâu.”

Trong khi bất tỉnh, tôi đã nhìn thấy một thế giới khác, tràn ngập ánh sáng kim quang lấp lánh của La Hán, cảm giác phi thường mĩ diệu.

Tại thời điểm đó, lời giảng Pháp của Sư phụ xuất hiện trong tâm trí tôi:

“Do đó mọi người khi nguyên thần xuất ra nhìn thấy nơi đâu dù tốt đẹp đến mấy cũng phải trở về.” (Minh thị, Tinh tấn yếu chỉ)

Có lẽ là vì bố của đồng tu gọi tên tôi nhiều lần nên nguyên thần của tôi đã trở lại và tôi tỉnh lại. Từ sự việc này tôi ngộ ra rằng Sư phụ không muốn tôi rời đi, mà muốn tôi ở lại để cứu thêm nhiều người hơn nữa.

Tôi được đưa đến bệnh viện, các bác sĩ tìm thấy một vết cắt sâu khá lớn trên đầu tôi không ngừng chảy máu. Tôi bị khâu bảy mũi. Chân của tôi cũng bị thâm tím và không thể đi lại được. Họ muốn tiêm và cho tôi thuốc uống nhưng tôi từ chối. Nhận thấy tôi nhất nhất không muốn ở bệnh viện nên gia đình đã đưa tôi về nhà.

Khi về nhà, máu vẫn tiếp tục chảy. Tôi đã phải dùng miếng vải sạch áp vào vết thương liên tục. Tôi luôn tin tưởng rằng Sư phụ ở bên cạnh tôi. Có Sư phụ và Pháp tôi không sợ bất cứ điều gì. Hàng ngày tôi vẫn học Pháp và luyện công như thường lệ. Trong khi luyện tĩnh công, bất chấp đau đớn tôi dần dần nhấc chân của tôi vào vị trí song bàn.

Ba ngày sau đó, một phép lạ đã xảy ra. Tất cả các vết thương biến mất, và tôi đã trở lại trạng thái trước lúc bị tai nạn. Nhiều người đã nói: “Đúng là một phép lạ! Một người trên 70 tuổi hồi phục một cách nhanh chóng mà không cần tiêm hay uống bất kỳ loại thuốc nào. Pháp Luân Đại Pháp thực sự kỳ diệu!”

Tôi ngộ ra từ sự việc này là chúng ta không những nên học Pháp chăm chỉ hàng ngày mà còn phải nắm vững thực chất của Pháp để khi đối mặt với khổ nạn, chúng ta có thể thể hiện mình là người tu luyện với chính niệm mạnh mẽ. Bằng cách này chúng ta sẽ có thể nhanh chóng vượt qua những khổ nạn. Đồng thời, chúng ta phải lấy hành động thực tế để chứng thực sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp cho người dân trên thế giới.

Sau sự cố này, tôi cũng suy nghĩ về lý do tại sao tôi gặp phải một khổ nạn to lớn như vậy trong khi Chính Pháp đang tiến đến thế gian con người và các học viên đang bận rộn cứu độ chúng sinh. Liệu có phải tôi có chấp trước to lớn nào đó chưa từ bỏ được nên đã đã tạo thành sơ hở bị tà ác lợi dụng?

Tôi hướng nội nhiều lần và nhận thấy rằng tôi vẫn còn một chấp trước mạnh mẽ vào tình. Tôi sống một mình và thường cảm thấy cô đơn, vì vậy tôi thường gọi điện cho con gái tôi.

Sư phụ đã giảng cho chúng ta:

“Chấp trước vào tình thân quyến, ắt sẽ vì thế mà luỵ, mà dày vò, mà ma, tơ vương tình cảm mà nhiễu cả một đời, tuổi đời qua đi, thì hối hận đã muộn rồi.. ” (Người tu cần tránh, Tinh tấn yếu chỉ)

Sinh mệnh của mỗi người tu luyện có thể được kéo dài nhưng phần kéo dài không phải để sống một cuộc sống bình thường. Trên chặng đường cuối cùng của con đường tu luyện của mình, tôi sẽ cố gắng học Pháp nhiều hơn, loại bỏ các chấp trước người thường, cứu độ nhiều chúng sinh hơn để đạt viên mãn và theo Sư phụ trở về nhà.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/19/车祸突发-275532.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/21/141638.html

Đăng ngày 28-08-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share