Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 30-04-2013] Tôi đến từ Trung Quốc Đại lục và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 03 năm 1999. Kể từ đó, như các học viên khác, tôi đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại nghiêm trọng, bao gồm bị tống vào các trại lao động cưỡng bức, bị giam giữ bằng còng tay và xiềng xích, bị sa thải công việc, ngừng thanh toán tiền lương, bị chồng tôi và người thân chửi rủa, v.v. Tuy nhiên, những đau khổ này không bao giờ thay đổi được niềm tin của tôi vào Pháp Luân Đại Pháp. Các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp đã ăn sâu trong trái tim tôi từ ngày tôi bắt đầu tu luyện. Cứ như thế hạt giống được gieo vào trong tâm của tôi rồi đơm hoa kết trái. Sau đó tôi bắt đầu chia sẻ trái ngon này với mọi người trên thế giới, những người đã có tiền duyên với chúng tôi.

Tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện về những trải nghiệm kỳ diệu của những người tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tuyệt vời.

1. Người câm nói chuyện trở lại

Mặc dù đứa cháu trai của bạn tôi đã hơn hai tuổi, nó vẫn không thể nói được. Một ngày nọ, cô ấy hỏi tôi trong nước mắt: “Tôi phải làm gì đây? Cháu trai của tôi vẫn không biết nói. Chúng tôi đã đi đến các bệnh viện khác nhau để gặp các bác sĩ, nhưng không ai có thể tìm ra lý do tại sao nó không nói được. Gia đình chúng tôi đã không làm điều gì xấu, vậy tại sao cháu trai của tôi như thế? Chúng tôi vô cùng lo lắng.” Tôi trả lời: “Xin hãy bình tĩnh. Tôi tin rằng đứa trẻ không thực sự bị câm. Mang đứa trẻ qua đây tôi xem”. Cô ấy bế đứa bé qua, tôi ẵm bé trên tay và nói: “Cháu không câm, cháu biết cách nói chuyện mà. Hãy nói: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo. Sư phụ Lý hảo’.” Trong tâm tôi cũng xin sự giúp đỡ của Sư phụ. Ngay sau đó, cậu bé bắt đầu nói chuyện. Đây thực sự là một phép màu từ Đại Pháp!

2. Ung thư ác tính biến mất

Một người bạn của tôi phát bệnh ung thư vú. Cô đã làm phẫu thuật và đã cắt bỏ một bên vú. Chi phí nằm viện, phẫu thuật, thuốc men và tiêm lấy đi tất cả tiền tiết kiệm của cô ấy. Cô không có việc làm và chồng cô đã qua đời cách đây vài năm, con gái của cô đã lập gia đình và không lao động chân tay mà nhận trợ cấp xã hội. Ngoài những khó khăn tài chính của mình, ung thư phát triển làm cho cuộc sống của cô thậm chí còn khó khăn hơn.

Một ngày tôi tình cờ gặp cô ấy, cô nói trong nước mắt: “Tôi được biết rằng tôi cần hóa trị liệu thường xuyên và rằng hậu quả sẽ khủng khiếp nếu tôi không tiếp tục điều trị. Làm sao tôi vẫn có thể đi đến bệnh viện? Tôi không có tiền. Tất cả tôi có thể làm là chờ đợi cái chết.” Tôi hỏi cô ấy có thực sự tin những gì tôi sắp nói với cô ấy không. Khi cô đồng ý, tôi bảo cô chân thành đọc thuộc câu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” trong tâm. Tôi cũng nói cô thoái khỏi Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên của ĐCSTQ (vì cô không phải là một đảng viên). Tôi cũng đưa cho cô một bản sao DVD biểu diễn nghệ thuật Thần Vận và bùa hộ mệnh Đại Pháp.

Một thời gian sau, tôi gặp lại cô ấy. Cô đã rất vui mừng khi nhìn thấy tôi và nói: “Kể từ ngày chị bảo tôi, tôi đã đọc thuộc “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Tôi luôn luôn mang theo bùa hộ mệnh bên mình. Tôi đã kiểm tra một lần nữa và nó cho thấy rằng tôi không còn ung thư nữa! Tôi muốn chân thành cảm ơn chị!” Tôi nói: “Tôi muốn chị cảm ơn Sư phụ của tôi, vì chính Sư phụ đã cứu chị.” Sau đó, cô nói: “Cảm ơn Sư phụ!”

3. Những gì bạn bảo tôi đọc thuộc đã thực sự chữa khỏi bệnh

Một người hàng xóm bị viêm cứng khớp vai và thoái hóa đĩa đệm cột sống. Không có bệnh viện hay phương pháp điều trị nào khác có thể chữa khỏi cho anh. Các bác sĩ bảo anh về nhà để nghỉ ngơi. Sau khi tôi nghe nói về điều này, tôi đã nói với vợ của anh bảo anh phải chân thành niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, điều đó sẽ có lợi cho sức khỏe của anh ấy. Một vài ngày sau đó, họ chuyển đi.

Một vài tháng sau đó, tôi tình cờ gặp lại người hàng xóm này. Anh nói với tôi rất hào hứng: “Những gì chị bảo tôi làm thực sự hiệu quả! Tôi không nghĩ rằng bệnh viêm cứng khớp vai và thoái hóa đĩa đệm cột sống có thể được chữa lành bằng cách đọc “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” – đặc biệt là từ khi nằm viện kéo dài mà không giúp được gì. Tôi đọc thuộc câu này hàng ngày và đã được chữa khỏi trong một thời gian ngắn. Tất cả mọi thứ được chữa khỏi hoàn toàn và tôi không có bất kỳ tái phát nào.” Tôi hỏi anh ấy có tiếp tục đọc thuộc lòng câu đó nữa không. Anh nói với tôi rằng chắc chắn là như vậy, làm sao mà anh có thể không đọc nó? Anh sẽ đọc nó mỗi ngày!

4. Người phụ nữ coi lá bùa như vật báu

Một ngày vào năm ngoái, tôi đi mua một ít hạt tiêu trong chợ và thấy chủ của gian hàng đeo khẩu trang. Tôi hỏi cô ấy tại sao cô đeo khẩu trang và cô giải thích rằng cô mắc một chứng bệnh liệt mặt nào đó. Kết quả là miệng của cô méo xẹo và cô liên tục chảy nước dãi. Cô đã tiêu mất hàng chục ngàn nhân dân tệ cho việc điều trị, nhưng không có kết quả. Bây giờ cô ấy đã hết tiền, vì vậy cô phải đeo khẩu trang. Tôi hỏi cô ấy có thực sự tin những gì tôi sắp nói với cô ấy không. Cô nói rằng cô sẽ tin, vì cô biết rằng các học viên Pháp Luân Công là những người tốt. Tôi nói với cô rằng miễn là cô chân thành đọc thuộc câu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” điều đó sẽ có lợi cho sức khỏe của cô ấy. Sau đó tôi đưa cho cô ấy một lá bùa và nói: “Nếu chị quên những gì tôi đã nói với chị, chị có thể đọc nó trên lá bùa này.” Cô ấy nhận bùa hộ mệnh và coi nó như một báu vật. Cô đặt nó một cách cẩn thận vào trong túi và cũng đồng ý thoái khỏi Đội Thiếu niên.

Năm nay tôi đã gặp lại cô ấy và cô đã trải qua một sự thay đổi hoàn toàn. Cô không đeo khẩu trang, miệng cô đã trở lại bình thường và không còn chảy nước dãi. Khuôn mặt của cô biểu lộ hoàn toàn tự nhiên. Cô đã rất vui mừng khi thấy tôi và nói: “Cảm ơn chị!” Tôi bảo cô ấy hãy cảm ơn Sư phụ, vì vậy cô ấy tiếp tục nói: “Cảm ơn Sư phụ! Cảm ơn Pháp Luân Công!”

5. Mẹ chồng 92 tuổi của tôi

a. Mẹ chồng lớn tuổi của tôi bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp trong một trường hòa ái từ bi; bệnh tật của bà sau đó đã biến mất.

Mẹ chồng tôi đã 92 tuổi và bị nhiều thứ bệnh bao gồm chứng đau nửa đầu, viêm khớp nặng, viêm cứng khớp vai và xương giãn nở. Trước đây tôi đã mời bà sống với chúng tôi nhưng bà từ chối, bà nói rằng bà sẽ sống với con gái mình đến chừng nào có thể. Bây giờ bệnh tình của bà đã nghiêm trọng hơn và bà đang trở nên già hơn, con rể của bà nói bà đến sống với chúng tôi. Tôi đưa bà về nhà của chúng tôi. Bạn bè của tôi nói rằng tôi khờ dại, trước đây chúng tôi nhờ bà đến giúp chúng tôi giữ trẻ, bà từ chối. Bây giờ bà đã lớn tuổi và bị rất nhiều bệnh tật, không ai muốn trông bà, vậy tại sao chúng tôi lại nhận bà ấy? Tôi nói với người bạn của mình: “Tôi là một học viên Pháp Luân Công và cần phải sống theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và tôn trọng người già. Đây là điều tôi nên làm.” Kể từ đó, tôi đối xử với bà một cách tử tế, giặt sạch quần áo của bà, nấu ăn cho bà và cũng dạy bà cách đọc, để bà có thể học Pháp. Bà cũng học các bài công pháp và các bệnh tật của bà biến mất một cách nhanh chóng.

b. Bà bị gãy xương và được chữa lành một cách kỳ diệu – mà không cần dùng thuốc cũng không cần cách điều trị khác.

Tháng Bảy năm ngoái, bà bị ngã và gãy tay trái và xương đùi trái. Hàng xóm của tôi đã đưa bà đến bệnh viện. Tôi không có ở nhà vào thời điểm đó, vì vậy hàng xóm của tôi gọi điện và nói với tôi rằng bà bị ngã và yêu cầu tôi đến bệnh viện. Chồng tôi và tôi đã đi đến bệnh viện ngay lập tức. Hàng xóm của tôi nói tôi đi làm thủ tục nhập viện để bà có thể được điều trị.

Tôi đã nói với người hàng xóm rằng tôi cảm kích sự giúp đỡ của họ, nhưng chúng tôi sẽ đưa bà về nhà. Hàng xóm của tôi nhìn tôi một cách kỳ lạ và hỏi lý do tại sao chúng tôi làm điều đó khi mà mẹ chồng tôi đã bị thương rất nặng và cần phải nhập viện. Tôi giải thích rằng bà ấy sẽ ổn, sau đó bảo chồng tôi đưa bà về nhà. Cánh tay trái của bà đã hoàn toàn sưng lên và đã chuyển thành màu tím. Chân bị gãy của bà cũng bị sưng lên và bà không thể di chuyển hoặc chạm vào nó. Bà phải nằm nghiêng khi ngủ, nhưng nó đau đến nỗi bà kêu lên liên tục. Tôi bảo bà đừng kêu lên như thế, bởi vì bà càng hét thì chúng càng trở nên tệ hơn. Tôi nhờ Sư phụ giúp đỡ bà.

Sau đó tôi bảo bà hãy suy xét về việc bà đã bị ngã một vài lần trước nhưng không sao, vậy tại sao lần này nó lại nghiêm trọng như vậy? Bà có nhớ rằng mình là một học viên khi bà ngã không? Nếu niệm đầu tiên của bà là nhờ Sư phụ giúp đỡ, thì bà sẽ không việc gì. Bà nói rằng bà đã hoàn toàn quên mất. Khi những người khác nói với bà rằng bà bị gãy tay, bà cũng nghĩ như vậy. Bà đã quên lời giảng của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“Tốt xấu xuất tự một niệm.” (Chuyển Pháp Luân)

Một suy nghĩ này mang lại hậu quả nghiêm trọng như vậy!

Ba ngày sau, chỗ sưng ở tay trái của bà xẹp xuống và màu da trở nên bình thường. Bà đã có thể nâng cánh tay của mình để luyện công. Chỗ sưng ở chân của bà xẹp xuống sau hai tháng, bà đã có thể chuyển mình và đi vào phòng tắm mà không cần hỗ trợ. Bà không uống thuốc, tiêm hoặc bó bột trong những tháng đó. Mặc dù bà không thể di chuyển, chúng tôi đưa bà vào phòng tắm mỗi ngày để tắm, điều này có thể không được thực hiện tại bệnh viện. Tuy nhiên, chúng tôi giữ vững niềm tin của mình, tin vào Đại Pháp, học Pháp và luyện công. Điều kỳ diệu đã xuất hiện ngay trước mắt chúng tôi! Bà hiện đang hồi phục gần như hoàn toàn và có thể đi bộ xuống cầu thang, thậm chí tới cả công viên.

c. Mất thính giác và phục hồi ba lần sau khi phát chính niệm

Một vài năm trước, bà đi dạo trong một công viên và đột nhiên bị điếc hoàn toàn. Bà có chính niệm rất mạnh mẽ và nhờ Sư phụ giúp đỡ. Bà nghe được trở lại một cách nhanh chóng.

Lần thứ hai nó xảy ra khi người bạn thân của bà qua đời tại quê nhà. Bà trở nên xáo trộn khi nghe tin đó và đột nhiên không thể nghe được nữa. Bà ngay lập tức nghĩ rằng bà là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và khi bà tin tưởng vào Sư phụ và Đại Pháp, bà sẽ ổn. Sau đó, bà phục hồi thính giác của mình một lần nữa.

Lần thứ ba, bà mất thính giác trong khi đang ngồi trên một chiếc ghế dài. Bà đã rất bối rối đến nỗi bà đập bàn bằng cả hai tay để gây sự chú ý của tôi. Tôi ngừng những việc đang làm và chạy lại với bà. Bà ấy bị điếc hoàn toàn và tôi biết rằng đây không phải là một vấn đề nhỏ và sẽ là một trở ngại cho việc tu luyện của bà. Tôi phát chính niệm với bà ngay lập tức để loại bỏ sự can nhiễu trong trường không gian của bà. Tôi cũng nhờ Sư phụ giúp đỡ để khôi phục thính giác của bà. Chúng tôi đã luyện công và học Pháp, trong khi đọc Pháp, thính giác của bà đã hồi phục.

Sư phụ giảng:

“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực” (Hồng Ngâm II)

Mẹ chồng tôi và tôi quỳ xuống trước ảnh của Sư phụ, nước mắt chảy xuống khuôn mặt của chúng tôi.

Sư phụ đã làm rất nhiều cho chúng tôi. Không có ngôn từ nào để diễn tả lòng biết ơn của chúng tôi. Mẹ chồng tôi nói rằng bà muốn sống để nhìn thấy ngày Sư phụ quay trở lại Trung Quốc.

Đây là nhận thức trong tầng thứ giới hạn của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/4/30/恶性癌细胞没有了-272675.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/5/22/140073.html

Đăng ngày 25-06-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share