[MINH HUỆ 21-04-2013] Cuộc bức hại Pháp Luân Công đã diễn ra 14 năm, nhưng Pháp Luân Công vẫn bền bỉ. Thật ra, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bắt đầu cho thấy dấu hiệu sụp đổ vì phản ứng phản đối của nhân dân đối với sự tham những và tội ác chống lại nhân loại của nó. Thức tỉnh khỏi các tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ, ngày càng nhiều người hơn ủng hộ các học viên Pháp Luân Công và những nỗ lực của họ để kết thúc cuộc đàn áp. Dưới đây là một vài ví dụ.
Nhân viên Phòng 610 cảm ơn một học viên Pháp Luân Công
(Trung Quốc) Bà Liên, một học viên lớn tuổi đã bị bắt giữ và bị đưa đến một trại giam vì nói với mọi người về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Một nhân viên Phòng 610 đã đến nói chuyện với bà Liên trong trại giam. Khi bà Liên nói về những tội ác mà ĐCSTQ đã phạm phải, ông ấy nói: “Tôi biết tất cả những điều đó.” Thật ra, ông ấy đã đọc Chuyển Pháp Luân tám lần và theo dõi những tin tức mới nhất trên website Minh Huệ.
Bà Liên nói rằng ông ấy thật may mắn vì có thể đọc các bài viết trên Minh Huệ Net, với sự truy cập dễ dàng hơn những người bình thường khác. Phòng 610 có thể bỏ qua sự kiểm duyệt Internet. Bà cũng khuyên ông ấy thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó nếu muốn tránh khỏi tai họa. Ông ấy hết sức đồng ý. Cuối buổi nói chuyện, ông ấy đã làm một động tác kính ngưỡng [bên] Phật giáo bằng cách chắp hai tay lại với nhau và nói với bà Liên: “Cảm ơn.”
Một công an từng lầm lỗi hối hận
(Tỉnh Quý Châu) Tại tỉnh Quý Châu, nhiều học viên đã gặp một công an khi họ đang nói với mọi người về cuộc bức hại Pháp Luân Công và thoái ĐCSTQ. Người công an đồng ý với những điều các học viên nói, và trả lời: “Bây giờ tôi tin rằng thiện ác hữu báo. Tôi đã từng ngược đãi các học viên Pháp Luân Công, và giờ đây hai chân tôi gặp vấn đề. Chúng đau đến nỗi tôi không thể bước đi như trước đây, và tôi phải ngừng làm việc. Tôi biết những việc làm sai trái của mình đã gây nên điều này, nhưng tôi không biết phải làm gì bây giờ. Tôi có thể hồi phục không?”
Một học viên từ bi trả lời: “Ông cần phải hiểu rõ bản chất tà ác của ĐCSTQ và sự phi pháp của cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Ông nên ngừng tham gia cuộc bức hại, thoái ĐCSTQ, và ăn năn vì những lỗi lầm của mình.”
Người công an đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Ông nói rằng ông sẽ không tham gia bức hại các học viên Pháp Luân Công nữa, và sẽ bảo vệ họ. Ông ấy cũng nhận một đĩa DVD Thần Vận.
Giữ gìn luật pháp gây nên một sự khác biệt
(Tỉnh Hà Bắc) Việc này xảy ra tại thành phố Hàm Đan, tỉnh Hà Bắc. Sau khi biết rằng một vài nhân viên của họ là các học viên Pháp Luân Công, một số giám sát viên đã có những thái độ khác nhau. Một giám sát viên là bảo vệ, vì ông ấy đã biết các học viên Pháp Luân Công là tốt và cuộc bức hại là sai: “Tôi biết có người đã cải thiện tính khí thất thường sau khi tu luyện Pháp Luân Công, và gia đình của anh ấy rất vui vì điều này. Pháp Luân Công là tốt cho cả thân lẫn tâm, và hiến pháp của chúng ta bảo vệ tự do tín ngưỡng.” Hơn nữa, ông và các thành viên trong gia đình đã thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Vài năm trước, người giám sát viên cảm thấy không khỏe và được đưa đến bệnh viện. Người nhân viên là một học viên đã đến thăm ông và mang cho ông một quyển sách Chuyển Pháp Luân và một vài tài liệu Đại Pháp để đọc. 15 ngày sau ông được xuất viện mà không có vấn đề gì, và từ đó ông luôn khỏe mạnh. Không lâu sau, con trai ông cũng được nhận vào một trường đại học danh giá, khiến toàn bộ gia đình ông rất hạnh phúc.
Lý Quế Hồng là một ví dụ về thái độ ngược lại. Sau khi trở thành Cục trưởng Cục Công an thành phố Hàm Đan vào tháng 04 năm 2003, ông ta đã hợp tác chặt chẽ với Chu Quốc Giang, cựu Bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật, và Tào Chí Hà, Trưởng phòng Phòng 610 địa phương, để tích cực đàn áp các học viên Pháp Luân Công. Họ đã ra lệnh cho công an giám sát, rình rập và nghe lén điện thoại của các học viên. Kết quả là nhiều người đã bị bắt giữ và bị đưa đến các trung tâm tẩy não, bệnh viện tâm thần, trại giam, trại lao động cưỡng bức và nhà tù.
Lý Quế Hồng sau đó đã bị sa thải vì một cuộc đấu tranh quyền lực chính trị. Để giải sầu, ông ta đã đến Thượng Hải. Khi đang ở đó, ông ta bị xuất huyết não. Sau một tuần điều trị khẩn cấp bao gồm phẫu thuật mở hộp sọ, ông ta đã được cứu sống, nhưng mất đi khả năng nói, bị rối loạn tâm thầm, thường xuyên khóc mà không có lý do.
“Anh thật may mắn – Họ là những người tử tế”
(Tỉnh Giang Tô) Đây là một câu chuyện ở thành phố Trấn Giang, tỉnh Giang Tô. Vào đầu tháng 04, một học viên trẻ là cô Trương đang lái xe đạp điện đi làm việc lặt vặt. Người mẹ 60 tuổi của cô ngồi ở ghế sau. Họ đã bị một xe hơi đâm, nhưng không ai bị thương nặng. Khi đến hiện trường tai nạn, một nhân viên giao thông đã chụp hình và tiến hành điều tra thông thường. Ông ấy kết luận rằng người tài xế xe hơi phải chịu mọi trách nhiệm.
Như là người hòa giải giữa tài xế và mẹ con cô Trương, người nhân viên hỏi mẹ con cô Trương rằng họ muốn bao nhiêu tiền bồi thường và có cần đến bệnh viện không. Trước sự ngạc nhiên của ông ấy, cô Trương nói: “Chúng tôi ổn. Chúng tôi không cần người tài xế bồi thường. Ông có thể để anh ấy đi.”
“Tại sao cô để anh ấy đi mà không đòi bồi thường?” người nhân viên hỏi, “Người tài xế là người thân của cô à?”
Cô Trương trả lời: “Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm ngoái, và Sư phụ tôi khuyên chúng tôi hãy đặt bản thân vào địa vị của người khác. Người tài xế không cố ý đâm chúng tôi. Hãy để anh ấy đi.”
Sau khi bị sốc vài giây, người nhân viên nói với tài xế: “Hôm nay anh thật may mắn. Những người bị anh đâm là những người tử tế.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/4/21/610人员双手合十-谢谢阿姨-272347.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/5/9/139292.html
Đăng ngày 13-06-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.