[MINH HUỆ 25-12-2012] Tôi là một phụ nữ hơn 50 tuổi và sống cùng với gia đình trong một ngôi làng nhỏ ở tỉnh Sơn Đông. Khoảng ba năm trước, tôi thấy một khối u cứng lớn dần trong ngực trái của mình. Nó không đau hay làm phiền tôi, vì vậy, do là một nông dân, nên tôi không để ý đến nó và tiếp tục làm việc.

Vào tháng 4 năm 2011, kích thước của khối u nhanh chóng tăng đột biến. Cả người nhà tôi và tôi đều sợ hãi. Tôi đã đến bệnh viện thành phố và được chẩn đoán bị ung thư vú giai đoạn cuối. Bác sĩ nói rằng vì bệnh ung thư đã lan rộng, bệnh viện không thể phẫu thuật. Ông ấy khuyên tôi phẫu thuật ở bệnh viện cấp tỉnh sớm nhất có thể. Cả nhà tôi đều bị choáng váng và bắt đầu khóc. Chúng tôi chọn cách không tin điều đó và nghĩ rằng có thể đó là một chẩn đoán sai. Vì vậy, tôi đã xét nghiệm lần thứ hai ở một bệnh viện khác trong thành phố. Kết quả cũng giống vậy. Họ cũng khuyên tôi đến một bệnh viện lớn hơn để phẫu thuật sớm nhất có thể. Lúc đó gia đình tôi cảm thấy như bầu trời sụp đổ.

Điều đó xảy đến với tôi khi mẹ tôi đã ngoài 80 tuổi và con tôi chưa trưởng thành. Tình trạng tài chính của gia đình tôi không tốt. Căn bệnh của tôi đã lan rộng và ngay cả phẫu thuật cũng có khả năng là không chữa được bệnh cho tôi. Không chỉ tôi sẽ mất tiền mà còn mất cả mạng sống. Vì vậy tôi quyết định không phẫu thuật. Tôi quyết định rằng mình cứ sống cho tới khi chết.

Khi quyết định điều đó, tôi nghĩ rằng tôi sẽ không sống được bao lâu nữa nên tôi cảm thấy rằng tôi nên đến thăm những người họ hàng của mình lần cuối. Sau khi gặp một vài người thân, tôi đã đến nhà của chị họ tôi. Chị họ tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chị ấy nghe về tình trạng của tôi và nói: “Em sẽ không đi vào bế tắc đâu, Đại Pháp có thể cứu em. Chỉ phụ thuộc vào việc em có tin vào điều đó hay không.” Tôi cảm thấy có một chút hy vọng nhưng vẫn hoài nghi. Chị họ của tôi nói: “Em nên ăn trưa ở nhà chị. Chị sẽ nấu ăn và em có thể xem TV một lát.”

Chị ấy mở đĩa DVD Biễu diễn Thần Vận Toàn cầu dịp Tết nguyên đán năm 2011 cho tôi xem. Tôi không biết gì về nó và chỉ nghĩ rằng nó rất tốt. Khi xem tôi liên tục hỏi: “Chương trình gì vậy? Nó thật hay!” Sau một lát tôi cảm thấy mệt và buồn nôn. Chị họ tôi nói: “Em thật sự có duyên. Đây là điều tốt và em đừng sợ.” Chị ấy đặt một thau nước trước mặt tôi. Tôi đã nôn ra một ít chất lỏng màu vàng. Dạ dày của tôi sôi lên và phát thành tiếng lớn đến nỗi người khác có thể nghe thấy. Sau khi nôn ra, tôi cảm thấy rất tốt. Chị họ tôi nói rằng có lẽ tôi có duyên với Đại Pháp và rằng Sư phụ Lý Hồng Chí đang tịnh hóa thân thể cho tôi. Chị ấy cũng nói rằng tôi nên tu luyện Đại Pháp. Tôi nói: “Nếu em được chữa khỏi, em sẽ cho mọi người xem hồ sơ bệnh lý của em để giới thiệu Đại Pháp và em sẽ nói rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.”

Sau đó tôi đem về nhà một cuốn Chuyển Pháp Luân mà tôi lấy từ chị họ mình. Tôi đọc nó một mạch. Tôi cảm thấy rằng quyển sách này rất tốt và nó thật sự là một quyển sách từ thiên thượng. Tại sao tôi đã không biết về điều này sớm hơn? Sau đó tôi nói với người nhà mình rằng tôi sẽ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Vài ngày sau, người nhà tôi vẫn không yên tâm. Họ đưa tôi đến bệnh viện thành phố để xét nghiệm lại. Kết quả là tất cả đều bình thường. Bác sĩ nói: “Cô không có bệnh gì cả. Tại sao cô lại làm xét nghiệm?” Người nhà tôi đang đứng gần đó và bắt đầu nức nở. Lần này họ đã khóc vì phấn khích và cảm động.

Sau khi về nhà, cả chồng tôi và tôi đều quỳ xuống trước ảnh của Sư phụ. Cả hai chúng tôi đều khóc. Chúng tôi cảm tạ Sư phụ vì đã cứu mạng sống của tôi. Tối hôm đó, tôi có một giấc mơ. Có ai đó đang đổ những thứ gì đó ra khỏi ngực trái của tôi và tôi tỉnh giấc vì đau đớn. Lúc đó tôi nghe thấy một giọng nói: “Cái lớn đã được lấy ra, còn cái nhỏ thì sao?” Tôi lập tức nói: “Xin Sư phụ hãy lấy cả cái nhỏ ra nữa!” Sau đó tôi sờ vào cơ thể mình và thấy rằng khối u cứng nhất trong ngực đã biến mất nhưng nó không để lại sẹo trên bề mặt. Tôi cảm thấy vui mừng đến phát khóc.

Tôi là một bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối. Chỉ trong vòng bảy ngày từ ngày tôi xét nghiệm lần đầu cho đến khi xét nghiệm lại, khối u cứng nhất trong ngực tôi đã biến mất. Tất cả gia đình và họ hàng tôi đều chứng kiến phép lạ này. Vì vậy, mẹ tôi, chị gái tôi và chồng chị ấy, chị gái thứ hai của tôi, em trai tôi và vợ nó tất cả đều bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chị gái thứ hai của tôi bị ung thư ruột. Chị không có tiền để phẫu thuật nên phải ở nhà và chờ chết. Tôi đã đến nhà chị để kể về trải nghiệm kỳ diệu của tôi và khuyên chị tu luyện Đại Pháp. Chị đã nghe các bài giảng của Sư phụ và sau đó bệnh ung thư ruột của chị được chữa khỏi. Sau đó chị đã quay lại làm việc.

Tôi đang thực hiện lời hứa của mình, dùng chính kinh nghiệm của bản thân để nói với mọi người về những điều kỳ diệu và siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/12/25/前后七天-晚期乳癌不翼而飞-265866.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/3/11/138437.html

Đăng ngày 30-04-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share