Bài viết của Liên Thành, một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-11-2012]

Kính chào Sư phụ tôn kính!!

Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp làm việc trong ban thời sự của một đài truyền hình ở Trung Quốc Đại lục. Tôi bắt đầu học Pháp Luân Đại Pháp sau khi được một đồng nghiệp giới thiệu. Một thập kỷ đã trôi qua kể từ khi Chính Pháp bắt đầu. Tôi cảm thấy rằng mỗi bước đi trong công việc và tu luyện của mình đều được Sư phụ bảo hộ và được an bài một cách cẩn thận. Dưới đây là một số trải nghiệm của tôi trong quá trình chứng thực Pháp tại sở làm. Xin vui lòng chỉ ra bất kỳ sai sót nào trong nhận thức của tôi.

Loại bỏ các chấp trước vào danh, lợi và cứu độ chúng sinh

Tôi đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chỉ vì mong muốn được chữa khỏi các bệnh tật của mình. Tôi bị bệnh viêm thấp khớp, bệnh phụ khoa và các bệnh khác. Tôi đã thử tất cả các loại liệu pháp trị bệnh bao gồm cả Tây y, Trung y, châm cứu và các bài thuốc dân gian. Chúng chỉ có thể làm giảm các cơn đau của tôi trong một thời gian, nhưng không thể chữa khỏi bệnh của tôi. Năm 1998, khi tôi đang phải khổ sở vì các căn bệnh của mình, cảm thấy kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần, một trong số những đồng nghiệp của tôi (người đã tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1997) đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Cô ấy nói với tôi rằng bệnh của tôi không thể chữa khỏi bằng thuốc, và chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có thể giúp tôi thực sự loại bỏ chúng.

Khí công không phải là thứ gì lạ lẫm đối với tôi. Hồi còn học trung học, tôi có đọc cuốn tạp chí Khám phá UPO và một vài cuốn sách khác về khoa học, cùng các tạp chí khác. Tôi cũng học về khí công. Một số bài báo đề cập đến khí công như một môn “khoa học về thân thể người”. Tôi học ở một trường đại học thuộc thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm trong năm học 1992-1993. Tại thời điểm đó, Pháp Luân Đại Pháp đã trở nên rất phổ biến ở Trường Xuân. Có những nhóm luyện Pháp Luân Đại Pháp lớn vào mỗi buổi sáng trên Quảng trường Văn hóa Trường Xuân ở phía trước Toà nhà Địa chất của trường đại học chúng tôi. Mặc dù tôi chưa có duyên phân được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào thời điểm đó, nhưng tôi nhận ra rằng Sư phụ đã an bài tỉ mỉ mọi thứ để tôi đắc Đại Pháp sau này. Vì vậy, tôi vui vẻ chấp thuận lời khuyên của đồng nghiệp và bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Nhờ học Pháp nên tôi thăng tiến rất nhanh và tất cả những bệnh tật của tôi đều biến mất chỉ trong một thời gian ngắn. Tại thời điểm đó, tôi đã chứng thực Đại Pháp cả ở nơi làm việc lẫn ở nhà. Đại Pháp đã khai mở trí huệ cho tôi. Điều đó đã được phản ánh trong công việc của tôi.

Trong những năm đầu tu luyện Đại Pháp, tôi là một phóng viên và chịu trách nhiệm về mảng hậu kỳ của ban thời sự trong một đài truyền hình địa phương. Nhờ học Pháp và tu luyện tinh tấn, tôi đã trở nên nổi bật tại đơn vị của mình. Các bản thảo của tôi đã gây được sự chú ý của ban lãnh đạo tại sở làm. Ngay sau đó, một trong những vị lãnh đạo đã phân công cho tôi giữ vị trí “trưởng nhóm biên tập” để biên tập và chỉnh sửa lại bản thảo cho những phóng viên khác. Là một trong số ít những sinh viên đại học tại đơn vị này, tôi đã được đánh giá cao và cũng trở nên nổi tiếng trên truyền hình. Khi ấy tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi không coi trọng danh lợi. Tôi cũng không tự mãn trong sự tu luyện của mình.

Tôi kiên trì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ngay cả sau khi chế độ Giang Trạch Dân bắt đầu đàn áp các học viên Pháp Luân Công. Tôi cũng bắt đầu chứng thực Pháp tại nơi làm việc. Lãnh đạo đơn vị, từ giám đốc cho đến bí thư, đều gây áp lực để khiến tôi từ bỏ niềm tin của mình, đổi lại tôi có thể giữ được vị trí của mình ở sở làm. Tôi đã nhân cơ hội này để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho họ và cho họ thấy quyết tâm tu luyện của tôi. Cuối cùng các lãnh đạo thấy rằng không thể thuyết phục được tôi nên họ quyết định chuyển tôi từ Ban Biên tập Thời sự sang Cục Công nghệ Mạng có dây. Từ đó, tôi làm việc với các nhân viên bán thời gian trong bộ phận đó. Công việc mới yêu cầu tôi phải đi sớm về muộn. Bất kể thời tiết như thế nào đi nữa, tôi phải đi khắp mọi nẻo đường trong thành phố và làng mạc để lắp đặt cáp cho người sử dụng. Có vẻ như sự nghiệp của tôi đã tuột dốc, nhưng tôi không bao giờ cảm thấy thất vọng. Trên thực tế, tôi còn cảm thấy may mắn vì tôi có thể giảng chân tướng cho các đồng nghiệp của tôi và có thể phân phát tuần báo Minh Huệ và các tài liệu khác cho các khách hàng của tôi. Tôi cũng tận dụng cơ hội để trực tiếp giảng rõ sự thật về Đại Pháp khi tôi lắp đặt cáp cho khách hàng. Tôi nhận ra rằng đó là sự an bài tỉ mỉ của Sư phụ. Nhờ thuyên chuyển công tác, tôi đã loại bỏ được chấp trước của mình vào danh, lợi, và đồng thời còn có thể cứu người. Ngoài ra, đồng nghiệp của tôi còn nhận thức được sự thật, vì vậy sau đó rất dễ để thuyết phục họ thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng cộng sản. Tôi nhận ra rằng tôi có thể vượt qua khảo nghiệm này vì nền tảng tu luyện của tôi rất vững chắc. Tôi không chú ý nhiều đến danh, lợi và đặt việc cứu độ chúng sinh lên hàng đầu. Trên thực tế, đây hoàn toàn không phải là khảo nghiệm, bởi vì mức độ tâm tính của tôi khá cao và tôi không có chấp trước vào danh, lợi. Đã là người tu luyện thì ai còn quan tâm đến những thứ đó nữa? Tâm của tôi hoàn toàn tĩnh, nên gia đình của tôi cũng không quan tâm tới sự thuyên chuyển công tác của tôi. Vì vậy, không có bất kỳ một can nhiễu nào đến từ gia đình tôi cả.

Chứng thực Đại Pháp ở một trung tâm tẩy não

Vào ngày 08 tháng 03 năm 2003 (Ngày Quốc tế Phụ nữ), bộ phận của tôi có tổ chức một chuyến đi chơi cho tất cả các nhân viên nữ. Tôi bảo với người đồng nghiệp đã giới thiệu Đại Pháp cho tôi rằng chúng tôi nên tận dụng ngày đó để đi đến các vùng quê hẻo lánh cứu thêm nhiều người. Vì vậy, cả hai chúng tôi đều xin nghỉ ngày đó. Chúng tôi mang theo hàng trăm tờ rơi và đĩa CD giảng chân tướng. Chúng tôi đi đến vùng nông thôn bằng xe buýt. Hai chúng tôi đã phối hợp với nhau bằng cách một người cầm biểu ngữ và phát chính niệm còn người kia thì lo phân phát tài liệu. Nhờ phối hợp chặt chẽ với chính niệm mạnh nên mọi chuyện đã diễn ra suôn sẻ. Chúng tôi đã hoàn tất công việc của mình ở một vài ngôi làng, nhưng khi chúng tôi sắp hoàn tất thì có một chút bất đồng trong cách thực hiện và đã xảy ra tranh cãi. Chúng tôi đã tự đi phân phát tài liệu mà không phát chính niệm. cựu thế lực đã chụp lấy sơ hở này. Chúng tôi đã bị một số người không hiểu sự thật trong làng trình báo. Uỷ ban xã đã gọi cho cảnh sát.

Cảnh sát đã đến và đưa chúng tôi về đồn cảnh sát địa phương. Chúng tôi đã không khai báo tên, địa chỉ hoặc nơi công tác. Chúng tôi đã chiểu theo Pháp:

“Vô luận trong hoàn cảnh nào cũng không hề theo yêu cầu, mệnh lệnh hay chỉ thị của tà ác.” (Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Chúng tôi tiếp tục giảng chân tướng và phát chính niệm. Chúng tôi đã xin Sư phụ bảo hộ cho chúng tôi. Với sự bảo hộ của Sư phụ, một điều thú vị đã xảy ra. Trong hai ngày mà chúng tôi phải chịu đựng sự tra tấn và ép cung, các cảnh sát đã bị đau bụng và không thể đứng dậy. Chúng tôi cũng phát hiện ra rằng nhà của họ không hiểu sao lại bị ngập, và họ cũng gặp nhiều rắc rối khác nữa. Tôi giải thích với họ rằng đây là “quả báo cho những hành động tà ác” của họ. Họ đã sốc và tin chúng tôi.

Cảnh sát đã bí mật chụp hình chúng tôi trong khi chúng tôi giảng chân tướng và họ đã dùng nó để truy ra lý lịch của chúng tôi qua mạng internet. Họ đã ngạc nhiên khi biết được rằng chúng tôi đã từng làm việc cho đài truyền hình và là những người có học vấn cao. Sau khi họ nhận ra rằng không thể lấy được lời khai từ chúng tôi, họ đã trả chúng tôi về chính quyền địa phương. Họ đã nhốt chúng tôi trong trại giam 15 ngày và sau đó giữ chúng tôi ở trung tâm tẩy não trong 10 tháng. Chính quyền và Phòng 610 địa phương định nhốt chúng tôi lâu hơn để ép chúng tôi phải thoả hiệp và ký vào bản cam kết. Họ muốn phá hoại Đại Pháp và tiêu huỷ chúng sinh. Tà ác đã vu khống và phỉ báng Đại Pháp và Sư phụ trên truyền hình và những phương tiện truyền thông khác trong khi chúng tôi cố gắng phơi bày những điều dối trá của vụ “Tự thiêu ở Thiên An Môn” từ cái nhìn chuyên nghiệp. Chúng tôi biết chúng tôi nên chứng thực Đại Pháp thông qua công việc ở đài truyền hình của mình. Chúng tôi sẽ không bao giờ phản bội Sư phụ và Đại Pháp.

Tại trung tâm tẩy não, chúng tôi phải ngủ trên ván ép (không có giường), chỉ được ăn rau trộn muối (không có món ăn chính) và nhà vệ sinh duy nhất mà chúng tôi có thể sử dụng là một cái bô đặt trong phòng. Cửa sổ luôn được mở để lính canh có thể quan sát chúng tôi. Vì thế, căn phòng của chúng tôi có nhiều ruồi muỗi vào mùa hè và gió lạnh vào mùa đông. Ngoài ra ở đó còn có khoá và hệ thống báo động đề phòng trường hợp các học viên cố gắng trốn thoát khỏi căn phòng.

Tại trung tâm tẩy não, chúng tôi phải chịu đựng tất cả các loại hình tra tấn tàn bạo như: một tay bị còng vào lưới cửa sổ trong khi đứng bằng đầu ngón chân; không cho ngủ; bị đánh bằng cuộn giấy hoặc roi. Sau khi bị cảnh sát đánh đập, một trong những ngón chân của tôi bị bầm tím và bật móng. Sau đó, nó mọc ra trở lại. Tôi không hề thấy đau. Sư phụ đã phải chịu đựng nó thay cho tôi. Có rất nhiều học viên đã trải qua những việc như vậy và họ không hề cảm thấy đau. Điều đó cho thấy Sư phụ của chúng ta đã từ bi đến như thế nào!

Thỉnh thoảng chúng tôi bị buộc phải ngồi xổm trong một thời gian dài. Các học viên cũng bị ép phải xem các băng hình phỉ báng Đại Pháp và Sư phụ. Tuy nhiên, không có tra tấn nào có thể lay chuyển được niềm tin vững chắc của chúng tôi vào tu luyện và chứng thực Đại Pháp. Chúng tôi biết rằng nếu tà ác thành công trong việc “tẩy não” chúng tôi và lợi dụng uy tín trong giới truyền hình của chúng tôi, nó sẽ tạo ra ảnh hưởng vô cùng xấu đối với Đại Pháp. Tuy nhiên, từ góc độ khác, nếu chúng tôi không chấp nhận “chuyển hoá” và kiên trì tu luyện cho đến cùng, tất cả những người ở đài truyền hình của chúng tôi và các tổ chức khác trong thành phố sẽ nhìn nhận lại về Pháp Luân Đại Pháp một lần nữa. Nó cũng sẽ giúp đặt nền móng cho con người biết nhiều hơn về sự thật trong tương lai.

Tôi và đồng tu đã quyết định phá vỡ mọi an bài của cựu thế lực với chính niệm chính hành, và buông bỏ các chấp trước vào danh, lợi, tình và chấp trước sợ hãi về sinh tử. Hơn một lần chúng tôi đã buông bỏ chấp trước vào sinh tử của mình. Chúng tôi đã tuyệt thực trong nửa tháng và sụt rất nhiều cân nhưng không bị bệnh. Chúng tôi cũng coi việc chứng thực Đại Pháp và cứu độ chúng sinh là nhiệm vụ và sứ mệnh của mình. Chúng tôi coi tất cả mọi người đều là người thân của các học viên Đại Pháp. Chúng tôi đối xử với tất cả mọi người mà chúng tôi gặp với sự từ bi, kể cả các cán bộ Phòng 610 và các cán bộ tại trung tâm tẩy não. Chúng tôi kiên nhẫn giảng chân tướng cho họ và sử dụng nhiều cách khác để tiếp cận họ tuỳ theo chấp trước của họ. Đồng thời, chúng tôi phát chính niệm để tiêu diệt bất kỳ tà ác nào đang cố kiểm soát họ và ngăn cản họ biết sự thật.

Chúng tôi cũng chú đến hành vi và lời nói trong cuộc sống hằng ngày của mình để mọi người thấy được sự thuần khiết và lòng tốt của các học viên Đại Pháp. Họ đã thấy được vẻ đẹp của Đại Pháp thông qua chúng tôi và vì vậy họ có thể bỏ đi những suy nghĩ xấu về Đại Pháp.

Sức mạnh của từ bi có thể giải thể tà ác. Có một lính canh có tên trong danh sách những kẻ hành ác trên Minh Huệ Net. Nhờ ảnh hưởng của chúng tôi, anh ấy đã có những suy nghĩ tích cực hơn về Pháp Luân Đại Pháp. Có một cán bộ khác của Phòng 610 đã bí mật mang các bài giảng mới của Sư phụ đến cho chúng tôi và thậm chí còn canh chừng cho chúng tôi luyện công mà không bị quấy rầy. Phó Phòng 610 cũng có tên trong danh sách những người hành ác. Ông ta đã bị tà ác đầu độc rất nặng nề. Cả tôi và bạn đồng tu đều nói với ông ấy về sự thật rất nhiều lần. Chúng tôi cũng đọc các kinh văn và các bài giảng của Sư phụ cho ông ta nghe. Sức mạnh của Đại Pháp và sự từ bi của các học viên cuối cùng cũng làm tan chảy tảng băng trong trái tim ông ta. Ông ta đã ra lệnh cho những người khác không được hành hạ chúng tôi nữa. Ông ta còn tải các bài giảng mới của Sư phụ cho chúng tôi và bí mật tác động lên người trưởng phòng đưa cho chúng tôi mỗi người một bản sao cuốn Chuyển Pháp Luân. Chúng tôi có thể học Pháp tại trung tâm tẩy não mỗi ngày và phát chính niệm. Chúng tôi có thể tạo ra một môi trường tu luyện tích cực ở đó.

Chúng tôi rất biết ơn Sư phụ. Nếu không có sự chỉ dẫn của Sư phụ, làm sao chúng tôi có thể tồn tại trong một môi trường tà ác đến như vậy? Cuối cùng nhờ vào sự bảo hộ của Sư phụ và sự phối hợp của các đồng tu, chúng tôi đã quay trở lại sở làm mà không phải ký bất kỳ “bản cam kết” nào sau khi Trưởng Phòng 610 làm việc với lãnh đạo của đơn vị công tác. Công việc và lợi ích của chúng tôi không hề bị ảnh hưởng. Trong khoảng thời gian này, chúng tôi đã chứng thực Đại Pháp một cách dũng mãnh. Chúng tôi đã đặt một nền tảng vững chắc để giảng chân tướng và thuyết phục những người khác thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc(ĐCSTQ) trong tương lai.

Giảng chân tướng tại sở làm triển hiện sức mạnh siêu thường và vô biên của Đại Pháp

Trong năm 2007, tôi đã nói với hầu hết các đồng nghiệp của mình về sự thật của Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi tôi thuyết phục họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ, Sư phụ đã khéo léo sắp xếp cho tôi làm việc trong văn phòng của Cục Truyền hình. Văn phòng là đầu não của cục. Tôi có rất nhiều cơ hội để tiếp xúc với các vị lãnh đạo. Tôi nhận ra rằng đó là lúc để tôi thuyết phục các vị lãnh đạo và các cán bộ khác thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Khi tôi mới đến đó, tà ác đã ngăn không cho tôi làm. Nhờ vào chính niệm cứu độ chúng sinh và sự phối hợp với đồng tu ở sở làm, tôi đã đề cao tâm tính, và cuối cùng tôi đã trở thành một cán bộ ở đó. Tôi là thư ký ở văn phòng và làm kế toán cho căng tin của cục.

Ở sở làm, tôi luôn tuân theo các tiêu chuẩn của một học viên Đại Pháp. Tôi tận dụng các cơ hội ở chỗ làm để giảng chân tướng và chứng thực Đại Pháp. Trong khi làm việc, tôi giải thích sự thật cho các lãnh đạo ở các cấp và tất cả các cán bộ trong cục. Ngoại trừ vị phó giám đốc điều hành, còn lại tất cả mọi người đều thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi cũng giảng chân tướng cho những người có quan hệ gần gũi với các cán bộ, như là các công nhân làm việc thời vụ trong căng tin,  đầu bếp, bảo vệ, tiếp viên và những người phục vụ. Hầu hết đều thoái xuất khỏi đảng. Là bộ phận nòng cốt của tà đảng, những nhân viên làm việc trong Đài truyền hình đều bị ảnh hưởng bởi văn hoá của tà đảng. Tuy nhiên, sức mạnh siêu thường và vô biên của Đại Pháp có thể phát huy ảnh hưởng đối với chúng sinh. Miễn là chúng ta tuân theo Sư phụ, tin vào Sư phụ và Đại Pháp, thì chúng ta có thể làm được như vậy. Tôi luôn luôn cảm thấy rằng môi trường này được Sư phụ tạo ra và con người đang được Sư phụ cứu độ. Chúng ta chỉ đơn giản là thực hiện nhiệm vụ với lời nói và hành động của chúng ta.

Trong năm 2009, sau khi tôi hoàn thành sứ mệnh cứu độ chúng sinh ở văn phòng, tôi được chuyển về vị trí cũ ở ban thời sự của mình. Tôi lại được phụ trách bộ phận hậu kỳ và sản xuất chương trình. Tôi biết đó là sự an bài của Sư phụ. Tôi đã ở đó để chứng thực Đại Pháp và cứu độ những chúng sinh bị đầu độc nặng nề bởi tà đảng.

Khi mới quay lại, tôi cảm thấy một áp lực rất lớn. Lúc đầu, áp lực là công việc. Tôi đã không làm công việc này trong 10 năm, trong thời gian đó tất cả các công cụ đều đã được nâng cấp. Tôi chưa từng sử dụng hệ thống biên tập phi tuyến trước đây. Tôi phải bắt đầu lại từ đầu. Sau đó là áp lực từ các đồng nghiệp. Họ tranh cãi và đố kỵ với nhau. Các vị lãnh đạo thì quát mắng nhân viên. Lúc đầu, tôi không làm sao thích ứng được, nhưng tôi nghĩ rằng là một học viên, tôi nên hướng nội bất cứ khi nào tôi gặp phải xung đột. Nếu không có tà ác ở xung quanh tôi, thì trường chính niệm của tôi có thể ức chế họ.

Tôi đã tận dụng vị trí của mình để làm suy yếu văn hoá tà đảng. Ví dụ như, trong khi biên tập tôi xoá đi các nội dung tô vẽ về đảng, và cắt hình cờ của đảng khỏi nội dung đoạn video. Đồng thời, tôi cũng xem lại tâm tính của mình. Tôi hướng nội và tu luyện bản thân. Tôi không màng đến những được mất của danh, lợi, chịu khó làm việc mà không hề phàn nàn và đối xử tốt với tất cả mọi người. Sau nhiều năm tôi chăm chỉ làm việc và nuôi dưỡng sự từ bi của người tu luyện, tất cả các đồng nghiệp của tôi đều hiểu được chân tướng và thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi đưa cho họ phần mềm để truy cập vào các trang mạng nước ngoài. Bây giờ môi trường làm việc của tôi đã trở nên hoà ái và các vị lãnh đạo không còn chửi bới nữa. Sức mạnh siêu thường và vô biên của Đại Pháp đã phản chiếu lên họ.

Khi các học viên chúng ta tu luyện tốt, môi trường sẽ thay đổi. Cách đây không lâu, tôi đã được chọn làm trưởng ban biên tập chương trình ở đài truyền hình. Đại Pháp đã khai mở trí huệ cho tôi. Nó đã được phản ánh trong công việc của tôi tại vị trí này. Các chương trình được tôi chỉnh sửa không hề có bất kỳ nhân tố nào của tà đảng. Chúng trôi chảy, hợp lý, vừa mang tính nghệ thuật, vừa có sức mạnh tích cực. Các vị lãnh đạo và đồng nghiệp đã nhìn tôi với một cái nhìn mới. Kể từ khi tôi trở thành trưởng ban biên tập, chất lượng của chương trình và bình chọn của khán giả cho chương trình đã tăng vọt, chương trình đã gây được sự chú ý đông đảo của người dân địa phương. Nó đã tạo nên ảnh hưởng tốt trong việc chứng thực Đại Pháp. Tôi biết rằng đó là một vinh dự mà Sư phụ ban cho tôi để chứng thực Đại Pháp.

Chứng thực Pháp với trí huệ và thanh lý môi trường là điều tôi tin rằng tất cả các học viên nên làm. Tôi vẫn còn xa mới đáp ứng được những yêu cầu của Sư phụ và Đại Pháp. Xin vui lòng chỉ ra bất kỳ thiếu sót nào.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/27/明慧法会–在工作环境中证实大法-264527.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/4/15/138928.html

Đăng ngày 24-04-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share