Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-01-2013]

Ba điều kỳ diệu tôi đã trải nghiệm từ khi tu luyện

Tôi là một thẩm phán, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 08 năm 1995. Trước thời điểm đó, tôi không thể trở mình trên giường một cách thoải mái do chứng thoái hóa đốt sống lưng. Tôi còn bị rối loạn thần kinh nghiêm trọng và thường thức giấc do những cơn ác mộng.

Năm 1995, tôi chấp thuận lời khuyên của bác sỹ và thử tập Pháp Luân Công. Một đêm, vào khoảng 01 giờ sáng, khi tôi đọc xong cuốn Pháp Luân Công (bản hiệu chỉnh), tôi không ngờ là có thể trở mình thoải mái mà không cần di chuyển đôi chân bằng cả hai tay như trước đây. Sự đau đớn ngoan cố và mãn tính dai dẳng trong nhiều thập kỷ này đã được chữa khỏi hoàn toàn chỉ trong vòng vài giờ đọc sách. Đây là điều kỳ diệu đầu tiên!

Năm 1995, tôi bị viễn thị trong ba tháng mặc dù tôi mới có 42 tuổi và không thể đọc báo như bình thường. Song tôi có thể đọc cuốn Pháp Luân Công một cách rõ ràng và không cảm thấy khó chịu chút nào. Đây là điều kỳ diệu thứ hai!

Trong cùng đêm hôm đó tôi mơ thấy rằng tôi ở bên trong một vật thể có hình dạng chiếc thuyền, vật thể này trước tiên chạy dọc theo con đường được sơn phủ, sau đó đi qua một bãi chăn gia súc, và cuối cùng đến một vùng bùn lầy. Liệu nó có phải là một chiếc thuyền không? Không phải, bởi vì nó có thể chạy dọc theo một con đường và hơn nữa nó không có cánh buồm. Vậy nó là ô tô chăng? Không phải, nó có thể di chuyển trên nước. Tôi đã nghe thấy nhiều người mắc kẹt trong bùn đang kêu khóc: “Cứu, cứu với!”

Từ trải nghiệm thứ ba tôi nhận ra rằng mình đã thực sự lên chiếc thuyền Pháp. Sư phụ đã cứu tôi, và tôi đang ở đây để trợ giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh.

Tôi còn được chữa khỏi những căn bệnh mãn tính khác, kể cả bệnh thấp tim, thấp khớp, viêm tuyến vú, viêm họng mãn tính và viêm dạ dày mãn tính, và đó là lần đầu tiên trong đời tôi khỏe mạnh và không còn bệnh.

Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tâm tôi

Tôi sống nghiêm khắc theo nguyên lý “Chân – Thiện – Nhẫn” và luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác.

Năm 1996, tôi lịch sự từ chối khoản tiền bồi dưỡng thêm khoảng 2000 tệ từ khách hàng. Một lần khác, khi tôi biết rằng một vị khách từ tỉnh khác không có tiền để trả các chi phí đi lại, tôi đã tặng anh ấy 500 tệ và nói với anh ấy rằng tôi là điều đó vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Sư phụ bảo hộ cho tôi từng chút một

Vào mùa xuân năm 2011, khi tôi đang đạp xe, tôi bị một chiếc xe hơi đang rẽ đột ngột đâm vào. Người lái xe kinh hãi và kiểm tra [toàn thân] tôi một cách kỹ lưỡng xem xem tôi có bị thương không. Tôi để anh ấy đi ngay mà không kêu ca điều gì, bởi vì tôi biết rằng mình hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra từ khi Sư phụ ở bên cạnh tôi. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã cứu sống mình!

Một đêm mùa xuân năm 2012, khoảng 10 giờ đêm, sau khi lắp đặt ba bộ chảo thu tín hiệu TV cho các học viên ở một ngôi làng, nhiệt độ đột ngột giảm đến mức không thể khởi động một chiếc động cơ chứa đầy xăng số 0. Tuy nhiên sau khi xin Sư phụ giúp đỡ, chúng tôi có thể dễ dàng khởi động ô tô của mình và trở về nhà đúng giờ.

 


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/1/25/法官-法轮佛法改变了我-268208.htm

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/4/15/138934.html

Đăng ngày 23-04-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share