Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[Minh Huệ 22-11-2012]

Đại Pháp đã cứu tôi khỏi cuộc sống đau khổ như thế nào

Từ khi còn rất nhỏ, thể trạng tôi yếu ớt và đau ốm triền miên. Tôi được chẩn đoán có các vấn đề về dạ dày, chứng mất ngủ, chứng đau nửa đầu và các bệnh phụ nữ. Tinh thần suy sụp khiến tôi mất hết hy vọng vào cuộc sống, và tôi thường hay nghĩ đến việc tự tử.

Năm 1997, người hàng xóm gợi ý rằng tôi nên tu luyện Pháp Luân Công. Tôi nói với cô ấy rằng tôi rất bận bịu với con cái và sẽ không thể có thời gian để luyện công. Tuy nhiên, cô ấy đã cho tôi mượn cuốn sách Chuyển Pháp Luân và gợi ý tôi đọc nó bất cứ khi nào tôi có chút thời gian rảnh rỗi.

Khi tôi bắt đầu đọc cuốn sách, tôi bị chấn động bởi nội hàm sâu sắc trong Pháp của Sư phụ. Tôi đã dành ba ngày sau đó để đọc hết cuốn sách từ đầu đến cuối.

Những lời giảng của Sư phụ làm lay động tâm tôi, không giống như bất kể cuốn sách nào khác tôi đã đọc. Đó cũng là lúc tôi quyết định bắt đầu đi trên con đường tu luyện. Sau khi mua cho mình một cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi bắt đầu tham gia luyện công chung hàng ngày. Ba tháng sau, tất cả các bệnh của tôi đều được chữa lành. Tôi tin rằng Sư phụ của chúng ta không phải một người thường – Sư phụ thật vĩ đại! Pháp Luân Đại Pháp đã kéo tôi ra khỏi vực sâu tuyệt vọng và đau khổ.

Loại bỏ tâm oán hận

Sau khi lấy chồng, bố chồng tôi sống trong năm phòng lớn nhất của ngôi nhà bảy phòng, chỉ để lại cho vợ chồng tôi hai căn phòng nhỏ. Mỗi ngày tôi ép bản thân mình cố nhẫn chịu những điều thậm tệ mà ông đối xử với chúng tôi, và thậm chí tôi cảm thấy rằng cuộc hôn nhân này là nỗi bất hạnh lớn nhất của mình.

Sau đó, vợ chồng tôi làm việc chăm chỉ và cuộc sống của chúng tôi về cơ bản đã được cải thiện. Một ngày, bố chồng tôi tranh cãi kịch liệt với người con trai cả và họ cắt đứt quan hệ với nhau. Kể từ ngày đó, bố chồng tôi thường nói những điều làm mất thể diện người con cả của mình ngay trước mặt chúng tôi. Những mầm mống bất đồng mà ông gieo vào giữa các thành viên trong gia đình tôi càng nhiều, thì gia đình chúng tôi càng trở nên lục đục và rời rạc.

Kết quả là, tôi trải qua vài năm đau khổ và cảm thấy hoàn toàn bị cô lập và cô đơn. Dường như chỉ có con tôi là nguồn tiếp thêm cho tôi ý chí để sống, bởi vì nó là hy vọng duy nhất của tôi về tương lai.

Vào thời điểm mà tôi đi đến giới hạn kiên nhẫn của mình – và muốn đẩy bố chồng tôi ra khỏi nhà – thì tôi bắt đầu tu luyện. Đại Pháp nhanh chóng dập tắt ngọn lửa thịnh nộ trong tôi và giúp tôi hiểu rằng tôi nên đối xử với bố chồng theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.

Sư phụ muốn chúng ta luôn luôn nghĩ cho người khác trước, và hướng nội tìm bất kỳ khi nào nảy sinh mâu thuẫn. Thực hiện điều này, tôi đã loại bỏ những lời than phiền trước đó về bố chồng. Tôi bắt đầu đối xử ân cần với người khác, và xem nhẹ danh lợi. Chồng tôi và tôi chu cấp tài chính hỗ trợ cho hai người họ hàng của chúng tôi, những người muốn mua ngôi nhà mới. Chúng tôi cũng bỏ tiền ra giúp họ trang hoàng nơi ở.

Một lần, chúng tôi đưa bố chồng tôi đi khám bác sỹ và trả hóa đơn 200 nhân dân tệ. Chồng tôi không thích dùng số tiền mồ hôi nước mắt của chúng tôi dành cho ông, và nghĩ rằng điều đó không công bằng. Tôi cố gắng khuyên giải anh ấy và nói rằng, là các học viên chúng ta cần phải đối xử với người khác bằng tâm từ bi vô điều kiện. Ngoài ra, chăm sóc cha mẹ là bổn phận của chúng ta.

Người anh chồng nói với chúng tôi rằng bố chồng tôi đã cho người em gái chồng một bao bột mà ông ấy nhận được từ chính quyền địa phương. Tôi không nghĩ gì về vấn đề đó, và bình tĩnh nói với chồng tôi: “Là các học viên, chúng ta cần loại bỏ chấp trước về lợi, vì vậy tâm của chúng ta không nên động do mất hay được.”

Tôi nói tiếp: “Tại sao chúng ta tranh đấu với cô ấy vì một bao bột nhỏ, đặc biệt là do bố anh thiên vị cô ấy và thích làm những điều tốt đẹp cho cô ấy?” Chồng tôi cười những lời tôi nói và nhận ra rằng các mối quan tâm của anh ấy thật sự là tầm thường.

Thực tế là, chúng tôi không phải chịu bất cứ thiệt hại nào và tiết kiệm được rất nhiều chi phí y tế nhờ tuân theo vô điều kiện các nguyên lý cao tầng trong cách cư xử của mình từ khi bắt đầu tu luyện. Em gái chồng tôi từ chối nghe lời khuyên của chúng tôi về Đại Pháp, và đáng tiếc là cô ấy phải chịu nhiều bệnh tật và luôn cảm thấy khổ sở.

Sư phụ của chúng ta là Sư phụ vĩ đại nhất trên thế giới!

Theo thời gian, bố chồng tôi đã thay đổi rất nhiều. Ông không chỉ ngừng khuấy động rắc rối giữa các thành viên khác nhau trong gia đình, mà một lần ông còn xin lỗi tôi trong nước mắt. “Bố đã từng bị mù! Trái tim bố cũng bị mù!”, ông nói. Toàn bộ gia đình tôi bắt đầu sống trong hòa thuận và mọi người tôn trọng nhau như những vị khách.

Đúng như Sư phụ giảng:

“Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.” (Chuyển Pháp Luân)

Các cháu trai của tôi cuối cùng hiểu được sự thật về Đại Pháp và đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Cháu trai lớn nhất nói với tôi: “Cô có tâm tính tốt và trông cô luôn hạnh phúc! Bây giờ cô dường như trẻ hơn rất nhiều!” Tôi trả lời: “Cháu sẽ không bao giờ nói những lời này với cô nếu cô không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ cháu có thể thay đổi giống cô nếu chị ấy cũng tu luyện.”

Khi tôi hoàn thành những từ cuối cùng của bài chia sẻ này, tôi đã khóc! Tôi không thể tìm được lời nào để diễn tả sự biết ơn của tôi đối với Sư phụ. Chỉ bằng cách tu luyện tinh tấn tôi mới có thể báo đáp hồng ân của Sư phụ!

Tôi chỉ có thể nói rằng, Sư phụ của chúng ta là Sư phụ vĩ đại nhất trên thế giới!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/22/感恩-“我们师父是世界上最伟大的师父”-265469.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/2/136913.html

Đăng ngày 27-1-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share