Bài chia sẻ của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-12-2012] Vào tháng 09 năm 2007, vợ của tôi và tôi về thăm làng quê nơi tôi đã lớn lên. Chúng tôi đã ghé qua nhà anh trai của tôi, “Cựu Thuyền trưởng,” và thấy cửa nhà của ông ấy khép hờ. Khi chúng tôi bước vào, chúng tôi nhìn thấy vị Thuyền trưởng đang ngồi trên giường, quấn quanh mình một tấm chăn. Vợ của ông im lặng ngồi cạnh ông . Tôi nhận thấy nhà của họ không còn sạch sẽ như trước đây. Vợ tôi và tôi cảm thấy buồn khi chúng tôi nhìn xung quanh.

Chuyến thăm đầu tiên

Tôi đã hỏi: “Anh chị có khỏe không?”

Khi họ nhìn thấy chúng tôi, họ vui sướng trả lời: “Rất khỏe! Đã bao năm rồi chúng ta không gặp nhau! Hai em vừa từ thành phố trở về à?”

Tôi đáp: “Chúng em đã ghé qua nhà anh chị hai lần rồi, nhưng chúng em không thấy ai ở nhà.”

Thuyền trưởng nói: “Phải, anh chị chủ yếu ở bên ngoài, trong cái sân nhỏ. Bây giờ anh chị hầu như không ở trong nhà.”

Tôi nói: “Thời gian trôi đi nhanh quá, phải không anh? Năm nay anh 79 tuổi rồi, thế sức khỏe của anh có tốt không?”

Khi chúng tôi tháo băng quấn quanh chân của ông ấy ra, chúng tôi nhìn thấy một lỗ thủng lớn ở mặt dưới chân phải. Ngoài ra, thịt ở xung quanh ngón chân của ông ấy đã bị thối hết, kể cả xương ngón chân. Cảnh tượng rất đáng sợ!

Ông ấy nói: “Anh bị bệnh tiểu đường. Anh mắc bệnh này khoảng 10 năm nay. Anh đã khám khắp bệnh viện ngoài đó, và tất cả họ đều nói với anh giống nhau: ‘Không chữa khỏi được’. Anh cảm thấy như anh đang sống trong địa ngục. Bác sĩ đã nói với anh rằng nếu bệnh tật của anh còn tiếp diễn, họ sẽ phải cưa đi cẳng chân. Nếu không giải quyết được vấn đề, thì họ sẽ phải cưa bỏ toàn bộ chân của anh. Thậm chí thế cũng không đảm bảo rằng bệnh tiểu đường của anh sẽ biến mất. Toàn bộ tiền của trong gia đình của anh được dùng để thanh toán cho các hóa đơn y tế.”

Thuyền trưởng nói tiếp và thổn thức “Mọi thứ xem như đang đi đến hồi kết. Anh không thể kéo dài được thêm nữa, và anh chị đã hết tiền rồi.”

Tôi hỏi: “Thuyền trưởng ơi, em nhớ rằng anh đã từng được xem là một công nhân kiểu mẫu ở tỉnh của chúng ta. Tại sao Đảng [Cộng sản Trung Quốc] không thể trả cho anh một vài hóa đơn y tế?”

Ông ấy đã hét lên: “Ai quan tâm tới anh chứ?! Bây giờ các Đảng viên rất tham lam. Họ chỉ quan tâm tới chính họ, họ quên mất cậu ngay khi cậu nghỉ hưu. Họ còn không thèm quan tâm anh là người tốt như thế nào trước khi anh nghỉ hưu!”

“Anh, chị còn nhớ Pháp Luân Đại Pháp không?” Tôi hỏi.

“Có chứ, tất nhiên rồi,” cả hai anh chị cùng đáp lại.

“Trước cuộc bức hại, một vài người trong làng của chúng tôi đã tu luyện Pháp Luân Công,” chị dâu nói thêm.

“Thực ra, tôi đã tập luyện khoảng vài ngày cho đến khi tôi nhìn thấy vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn trên truyền hình. Tôi rất sợ hãi sau khi xem nó đến mức tôi bỏ luôn tu luyện.”

Tôi chia sẻ với họ: “Sự kiện này do Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bịa đặt. Nó là giả mạo. Nó được dựng lên nhằm phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp trong tâm trí của người dân và khắc sâu hận thù đối với môn tu luyện. Người dân bị dẫn dụ để tin tưởng rằng các học viên Đại Pháp đã tự thiêu khiến họ chủ tâm ủng hộ việc  Đảng đàn áp môn tu luyện tâm linh. Tuy nhiên, các học viên Đại Pháp đang được tự do tu luyện ở hơn 100 quốc gia, chỉ riêng Đài Loan hiện có hơn 500 nghìn học viên. Pháp Luân Đại Pháp là thiên Pháp. Vì vậy, ĐCSTQ làm sao có thể phá hoại nó được?”

Tôi đã hỏi anh trai: “Thuyền trưởng à, anh đã biết rằng bệnh tật của anh không thể được chữa khỏi bởi phương pháp của con người đúng không? Vậy tại sao anh không thử áp dụng biện pháp siêu thường xem?”.

Ông ấy trả lời, “Anh sẽ làm bất cứ cái gì để thoát khỏi bệnh tật.”

“Đây là thái độ đúng đấy” tôi nói. “Anh là cựu Đảng viên ĐCSTQ phải không? Vậy, nếu anh tin rằng có Thần tồn tại và rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, thì điều đầu tiên anh cần phải làm là thoái ĐCSTQ. Nó theo chủ nghĩa vô thần, và nó đang bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Các vị Thần sẽ không cứu nó bởi vì nó đang chống lại thiên ý. Anh có muốn thoái không?”

“Mọi việc khác thì dễ thôi,” chị dâu tôi than thở. “Nhưng muốn ông thoái ĐCSTQ thì sẽ khiến ông mất chút thời gian để suy nghĩ đấy”.

“Anh à,” tôi hỏi, “anh đang làm chủ kết quả của cuộc đời mình. Điều gì trọng hơn, cuộc sống của anh hay lá phiếu của Đảng? Nếu anh chết, việc anh có bao nhiêu phiếu bầu có nghĩa lý gì không?”

Anh trai tôi trả lời, “Được rồi! Anh sẽ thoái; dù sao đi nữa những điều đó chẳng quan trọng gì đối với anh!”

Tôi giải thích, “Mặc dù anh không thể đi bộ hay đọc được, nhưng anh vẫn còn tâm trí thanh tỉnh. Nên, bây giờ chỉ cần niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” nhiều lần hàng ngày, và Sư phụ chắc chắn sẽ chăm sóc anh. Nếu anh tín tâm vào Sư phụ, Ngài sẽ bảo hộ anh!”

Anh trai nói: “Em nói đúng đấy. Anh hoàn toàn có thể niệm những từ này!”

Tôi nhắc nhở ông, “Thuyền trưởng à, kiên nhẫn là một đức tính tốt, nên anh đừng truy cầu nhìn thấy kết quả trong một vài ngày!”

Chuyến thăm thứ hai

Sau một tuần trôi qua, vợ tôi và tôi lại tới thăm đôi vợ chồng già.

Tôi đã hỏi anh trai tôi: “Anh có niệm những chữ đó không?”

Ông ấy đáp lại một cách hứng khởi: “Có chứ, tôi có niệm. Chị dâu của chú và tôi đã dùng thẻ để đếm xem chúng tôi đã niệm được bao nhiêu lần. Sau khi bà ấy và tôi niệm một lần, chúng tôi đặt xuống một thẻ. Chúng tôi thực hiện như vậy 300 lần mỗi ngày. Tôi đã nhận thấy một số thay đổi chỉ trong vài ngày. Chẳng hạn như, hơn 10 năm qua, tôi đã dùng thuốc ngủ để giúp tôi có thể ngủ, vì chân của tôi đau rất dữ dội. Ban đầu tôi chỉ cần uống một viên, nhưng gần đây tôi phải cần đến 12 viên mới có tác dụng tương tự. Đã có một vài lần tôi thậm chí còn tính đến chuyện tự tử. Tuy nhiên, trong vài ngày qua, kể từ khi tôi niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, chân của tôi không đau tí nào và bây giờ tôi có thể ngủ mà không cần bất cứ viên thuốc nào. Tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều rồi!”

Tôi đáp: “Điều này đã xảy ra bởi vì anh đã chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!’ Em có thể thấy rằng Sư phụ Lý đang coi sóc anh!”

Chuyến thăm thứ ba

Chuyến thăm tiếp theo, anh trai tôi đã chia sẻ với tôi rằng ông ấy có một máy nghe băng cũ và một vài cuộn băng các bài giảng của Sư phụ ở thành phố Tế Nam. Cả hai anh chị nói họ luôn luôn muốn nghe các bài giảng, mà không biết làm thế nào để sử dụng máy nghe và không chắc liệu những cuốn băng của họ còn chạy được không.

Tôi đã đem băng về nhà và sắp xếp chúng. Tôi đánh dấu mỗi băng với một nhãn hiệu ở cả mặt trước lẫn mặt sau. Từng chút một, tôi dạy đôi vợ chồng già cách sử dụng máy nghe băng. Một lúc sau, cuối cùng họ đã có thể nghe được các bài giảng của Sư phụ. Họ đang trên đường trở thành các học viên Đại Pháp

Vì họ cảm thấy gần gũi với vợ tôi và tôi, họ thường nói chuyện với chúng tôi về các cuộc tranh cãi của hàng xóm và con cái. Tôi giảng giải cho họ lý do vì sao những việc nhất định lại xảy ra trong cuộc sống của chúng ta dựa trên quan điểm của Pháp, như nguyên lý “bất thất bất đắc” đã được trình bày trong ‘Chuyển Pháp Luân’. Khi họ nhận ra lỗi của mình, họ đã nhanh chóng buông bỏ các chấp trước khiến cho họ tranh cãi với những người xung quanh.

Khi tâm tính của họ đề cao lên, thì sức khỏe và sắc diện của họ cũng tốt hơn. Trong nhiều năm qua, Thuyền trưởng cần phải dùng hai viên thuốc hóa trị mỗi ngày, để có thể duy trì. Bây giờ, ông không cần phải tiêm bất cứ thuốc gì và chân của ông đã lành.

Một năm sau đó

Trong chớp mắt, một năm đã trôi qua. Vợ tôi và tôi đã quyết định đi thăm đôi vợ chồng già một lần nữa. Khi chúng tôi nhìn thấy họ, trông họ giống như những người hoàn toàn khác. Thuyền trưởng đã giơ chân của ông ra cho chúng tôi, và nó đã hoàn toàn lành lặn.

Ông ấy thốt lên: “Tạ ơn Sư phụ đã cứu độ chúng con! Tạ ơn Sư phụ rất nhiều! Tạ ơn Đại Pháp,!”

Tôi nói với ông ấy: “Nếu anh thực sự muốn cảm tạ Sư phụ, hãy chân tu chính bản thân mình!”

Những ai mắc bệnh tiểu đường đều biết rằng một khi da của họ bắt đầu loét, thì từ lúc đó mọi thứ đều xuống dốc. Y học hiện đại nói rằng không có cách nào để chữa trị bệnh tiểu đường. Tuy nhiên, ông già này chỉ niệm đi niệm lại “Pháp Luân Đại Pháp hảo” mà bệnh tiểu đường đã được chữa khỏi trong vòng chưa đầy một năm.

Nếu đây không phải là một phép lạ, thì đây là gì?


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/2/26/138265.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/12/24/诚念“法轮大法好”-晚期糖尿病人康复-265946.html

Đăng ngày 04-04-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share