Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở Sơn Tây

[MINH HUỆ 09-12-2012] Ngày 21 tháng 11 năm 2012, tòa án huyện Tích Dương, tỉnh Sơn Tây đã mở một phiên tòa xét xử học viên Pháp Luân Công là bà Vương Quốc Huệ. Theo kế hoạch ban đầu, phiên tòa đáng lẽ được mở vào ngày 13 tháng 9 năm 2012; tuy nhiên, vì lo sợ rằng công chúng sẽ tham dự, tòa án đã đột ngột hủy kế hoạch hai ngày trước ngày dự kiến.

Luật sư của bà Vương đã đáp lại một cách mạnh mẽ và bác bỏ các cáo buộc, cho rằng các cơ quan chức năng của chế độ cộng sản đã bịa đặt để chống lại bà Vương. Bà Vương cũng tự biện hộ để bảo vệ chính mình.

Bà Vương là nhân viên đã nghỉ hưu của Công ty Nước huyện Tích Dương. Tại quê nhà, bà được biết đến là một người tốt, rất chăm chỉ và siêng năng trong công việc trước khi nghỉ hưu. Khi bà giải thích cho những người dân ở thôn Đông Bình Nguyên, huyện Tích Dương sự thật về Pháp Luân Công cũng như phơi bày cuộc bức hại, bà bị những người bị đầu độc bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tố giác với công an. Sau đó công an đã đến bắt và lục soát nhà bà.

Luật sư của bà trả lời tại tòa về tất cả những thông báo và giải thích của cơ quan tư pháp thuộc các cấp chính quyền công bố sau năm 1999 về việc cuộc đàn áp Pháp Luân Công đi ngược với Hiến pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc, và không thể được sử dụng như một cơ sở pháp lý để đàn áp. Sau đó, thẩm phán đã đưa ra một thông báo do Phòng Nội vụ công bố. Khi luật sư chỉ ra đó không phải là một văn bản pháp luật chính thức, và không thể sử dụng như cơ sở bức hại các học viên, thẩm phán đã im lặng.

Sau đó, các công tố viên liệt kê các cuốn sách Pháp Luân Công, đĩa DVD có liên quan đến Pháp Luân Công và một số thiết bị dùng để làm tài liệu cung cấp thông tin được tịch thu từ nhà của bà Vương, những thứ được coi là bằng chứng để kết án bà.

Luật sư nói: “Trước hết, khi công an lục soát ngôi nhà của bà ấy, họ không tuân thủ các thủ tục chính thức. Họ có nghĩa vụ phải niêm phong tất cả mọi thứ tịch thu trước mặt bà Trương tại nhà của bà, ngay trước mặt bà và cũng sẽ mở nó ra trước mặt bà ấy tại tòa án. Có rất nhiều thứ được liệt kê làm bằng chứng, làm sao chúng ta có thể biết công an đã không đặt thêm cái gì khác vào đây? Thứ hai, thân chủ của tôi không vi phạm bất kỳ luật nào khi làm theo tín ngưỡng của riêng mình. Các tín đồ Cơ Đốc giáo đọc Kinh Thánh của họ, và các Phật tử thì đọc thánh thư. Ngoài ra, phân phát các cuốn tài liệu để giải thích cho mọi người về Pháp Luân Công và về cuộc đàn áp là hoàn toàn hợp pháp, và không bị cấm theo quy định của pháp luật. Cách học viên phân phát các tài liệu cũng ôn hòa, họ không ép buộc bất cứ ai phải nhận tài liệu. Vì vậy, bền bỉ với niềm tin của chính mình, truyền sự thật, cũng như việc làm và phân phát các tài liệu cung cấp thông tin là để bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của chính mình. Những hành động đó không gây ra bất cứ tác hại nào đối với xã hội, và các quyền cơ bản của con người nên được luật pháp bảo vệ.”

Bà Vương cũng tự biện hộ tại tòa án. Bà nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Công bằng cách tuân theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Cơ thể của tôi đã trở nên khỏe mạnh và tôi trở thành một người tốt hơn. Pháp Luân Công thực sự mang lại nhiều lợi ích cho xã hội và không gây hại cho bất cứ ai.”

Sau ba vòng tranh luận tại tòa, luật sư đã yêu cầu xử cho bà Vương được trắng án. Hiện tại, tòa án vẫn đang cân nhắc một bản án.

Trong suốt phiên điều trần, từ 11 giờ sáng đến 01 giờ chiều, cả thẩm phán lẫn công tố viên đều không có bất kỳ câu trả lời hợp lý nào dựa trên luật pháp với mỗi câu hỏi mà luật sư của bà Vương đưa ra ngày một gia tăng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/12/9/山西昔阳县法院庭审王国慧-律师要求无罪释放-266377.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/24/136766.html

Đăng ngày 28-1-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share