Bài viết của Vũ Liên, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-11-2012] Sau khi đọc bài chia sẻ của một đồng tu, tôi đã rất day dứt và thấy lòng nặng trĩu. Là một người dân Bắc Kinh, tôi nên chung sức gánh vác trách nhiệm bởi vì tà ác bức hại các học viên Đại Pháp là đến từ Bắc Kinh. Nếu tất cả các học viên Bắc Kinh có thể phát chính niệm thường xuyên, can nhiễu và bức hại đối với các học viên giảng chân tướng ở các khu vực khác sẽ giảm bớt. Tôi đã sắp xếp để hàng ngày có thể tăng cường thời gian phát chính niệm tại một trong bốn thời điểm phát chính niệm toàn cầu. Từ đó, tôi có thể phát chính niệm trong suốt hai giờ nhắm vào Quảng trường Thiên An Môn để thanh trừ tà ác. Vào ngày 01 tháng 10 năm ngoái (ngày 01 tháng 10 là ngày Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lên nắm quyền) tôi phát chính niệm liên tục từ trưa cho đến 7h30 tối khi chương trình thời sự truyền hình của tà Đảng kết thúc, vì tôi tin rằng nhiều nhân tố tà ác sẽ xuất hiện vào ngày đó. Trong khoảng thời gian phát chính niệm, tôi thay đổi thế tay từng giờ. Tôi đã không thể làm được việc này nếu không có sự trợ giúp của Sư phụ.

—Trích từ tác giả

Kính chào Sư phụ tôn kính!

Kính chào các đồng tu!

Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào tháng tháng 09 năm 1998. Khi ấy tôi không chú ý học Pháp cũng không tận dụng thời gian tu luyện. Tôi chỉ tham gia luyện công tập thể vài lần và không tham gia học Pháp nhóm. Tôi nghĩ: “Mình còn trẻ và có nhiều thời gian. Không việc gì phải vội. Hãy cứ từ từ.” Vì vậy tôi chỉ hiểu Pháp trên bề mặt.

Khi tà Đảng phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, tôi đã vài lần tới quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh cùng với các đồng tu để chứng thực Pháp. Dù buộc phải trốn khỏi nhà, tôi đã vượt qua được nhiều gian khổ trong suốt những ngày khó khăn đó. Trong một thời gian ngắn, tôi không có các bài giảng mới của Sư phụ hay liên lạc với các đồng tu. Vì vậy dần dần tôi đã lơ là tu luyện. Tuy nhiên, nhờ sự chăm sóc từ bi của Sư phụ, tôi đã va vấp và rồi lại vượt qua nhiều khó khăn trên con đường tu luyện.

Mặc dù kinh nghiệm tu luyện của tôi không có gì nổi bật, nhân dịp Pháp hội qua Internet, tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm với các đồng tu. Xin từ bi chỉ ra bất kỳ điều gì không phù hợp.

Tôi vô cùng biết ơn sự cứu độ từ bi của Sư phụ

Đề cao nhanh chóng bằng cách học và ghi nhớ Pháp

Trước ngày 20 tháng 07 năm 1999, khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi không theo kịp tiến trình Chính Pháp của Sư phụ bởi vì tôi không học Pháp tinh tấn. Tôi không nhận ra tầm quan trọng của việc học Pháp cho đến khi Sư phụ từ bi liên tục điểm hóa và thức tỉnh tôi tu luyện tinh tấn. Tôi chỉ mới kiên định tu luyện trong vài năm gần đây.

Sư phụ giảng:

“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm”(Tống khứ chấp trước cuối cùng, Tinh tấn yếu chỉ 2)

Qua đoạn này, tôi hiểu được tầm quan trọng của việc học Pháp để vững bước trên con đường tu luyện. Tôi bắt đầu quyết tâm học và ghi nhớ Pháp. Tôi lần lượt học thuộc Hồng Ngâm, Hồng Ngâm 2 và Hồng Ngâm 3. Tôi cũng học thuộc nhiều bài kinh văn ngắn và Chuyển Pháp Luân của Sư phụ hai lần.

Học thuộc Pháp giúp ích cho tôi rất nhiều. Các chấp trước của tôi dần dần bị loại bỏ. Nó giúp tôi nhanh chóng đề cao tâm tính. Dần dần tôi học được cách xem xét bản thân dựa trên Pháp bằng cách hướng nội. Tôi học cách hướng nội tìm khi gặp mâu thuẫn. Tôi thường xuyên dùng Pháp để đo lường bản thân mình trước tiên khi có một sự việc xảy ra, dù đó là việc tốt hay xấu. Sau đó tôi hướng nội để tìm ra các quan niệm người thường và loại bỏ chúng ngay khi tôi thấy. Tôi muốn học đi học lại Chuyển Pháp Luân và mang Pháp của vũ trụ này về cho chúng sinh trong thế giới nguyên lai của tôi.

Những trải nghiệm từ việc kéo dài thời gian phát chính niệm

Tôi đã không được đọc yếu lĩnh phát chính niệm của Sư phụ khi nó được công bố, bởi vì tôi không liên lạc với các đồng tu. Sau đó, tôi chỉ biết được một phần khi một đồng tu nói vắn tắt với tôi về yếu lĩnh phát chính niệm qua điện thoại. Tôi biết cách phát chính niệm từ lúc đó. Khi tôi phát chính niệm tôi thường cảm thấy có một nguồn năng lượng. Do đó tôi phát chính niệm hàng ngày bất cứ khi nào tôi có thời gian.

Môi trường tu luyện đã nới lỏng hơn khi Chính Pháp tiến tới. Sau đó, tôi liên lạc với một số đồng tu, và họ giúp tôi có được các bài kinh văn của Sư phụ được công bố sau ngày 20 tháng 07 năm 1999. Học các bài kinh văn, tôi nhận ra là tôi không đạt được tiêu chuẩn cơ bản của phát chính niệm. Để chắc là mình hiểu đúng, tôi đọc lại các kinh văn của Sư phụ và tham khảo các bài viết liên quan được công bố trên trang Minh Huệ (Hán ngữ) và ghi nhớ những điểm chính. Tôi nhận ra là trong giai đoạn Chính Pháp, phát chính niệm là việc quan trọng của các học viên Đại Pháp để trợ Sư Chính Pháp và tiêu diệt tà ác. Điều này đặc biệt quan trong với các học viên ở Bắc Kinh, nơi trung tâm đầu não của tà ác. Vì vậy, tôi đã kéo dài thời gian phát chính niệm.

Vào tháng 08 năm 2010, tôi đọc một số bài viết của một học viên có thiên mục mở, trong đó có một bài viết mô tả vài cảnh tượng mà người đó nhìn thấy trong không gian khác khi đang phát chính niệm. Anh ấy cũng nhìn thấy thành trì của tà ác trên quảng trường Thiên An Môn, nơi có nhiều tà ác đổ xuống từ bầu trời trước khi chúng tản đi khắp nơi trong nước và thậm chí là ra khắp thế giới để can nhiễu và bức hại các học viên Đại Pháp. Anh ấy chỉ ra rằng phát chính niệm trong thời gian dài có thể tiêu diệt nhiều tà ác và giúp ích cho việc giảng chân tướng cứu độ chúng sinh.

Tôi đọc bài viết này nhiều lần. Tôi đã rất day dứt và thấy lòng nặng trĩu. Là một người dân Bắc Kinh, tôi nên chung sức gánh vác trách nhiệm, bởi vì tà ác bức hại các học viên Đại Pháp là đến từ Bắc Kinh. Nếu tất cả các học viên Bắc Kinh có thể phát chính niệm thường xuyên, can nhiễu và bức hại đối với các học viên giảng chân tướng ở các khu vực khác sẽ giảm bớt. Tôi đã sắp xếp để hàng ngày có thể tăng cường thời gian phát chính niệm tại một trong bốn thời điểm phát chính niệm toàn cầu. Từ đó, tôi có thể phát chính niệm trong suốt hai giờ tới Quảng trường Thiên An Môn để thanh trừ tà ác. Vào ngày 01 tháng 10 năm ngoái (ngày 01 tháng 10 là ngày Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lên nắm quyền) tôi phát chính niệm liên tục từ trưa cho đến 7h30 tối khi chương trình thời sự truyền hình của tà Đảng kết thúc, vì tôi tin rằng nhiều nhân tố tà ác sẽ xuất hiện vào ngày đó. Trong khoảng thời gian phát chính niệm, tôi thay đổi thế tay từng giờ. Tôi đã không thể làm được việc này nếu không có sự trợ giúp của Sư phụ.

Trong nhiều năm, hiệu quả của việc phát chính niệm thời gian lâu để thanh trừ tà ác đã thôi thúc tôi rất nhiều. Giờ đây tôi có thể ngồi ở thế song bàn trong hai giờ, thay vì chỉ một giờ như trước đây. Với thời gian phát chính niệm kéo dài, tâm trí tôi tĩnh lặng hơn trong lúc luyện công và năng lượng của tôi tỏa ra mạnh hơn. Tôi cảm thấy toàn thân tôi được bao quanh bởi trường năng lượng mạnh mẽ, và các vật chất xấu đã bị tiêu trừ Nhờ có năng lượng, bàn tay tôi luôn thẳng đứng và không bao giờ bị rủ xuống. Phát chính niệm càng lâu, tôi càng cảm thấy tốt hơn.

Một ngày, một đồng tu nói với tôi rằng cô ấy đã cung cấp tài liệu giảng chân tướng cho một học viên khác và học viên đó đã bị bắt trong khi đang phân phát tài liệu. Cô ấy rất lo lắng bởi vì học viên đó đã tiết lộ cô ấy là người cung cấp tài liệu. Cô ấy bảo tôi phát chính niệm cho cô ấy. Tôi đến nhà cô ấy cùng một học viên khác. Chúng tôi đã phát chính niệm ở nhà cô ấy hai lần, mỗi lần hai giờ đồng hồ. Chúng tôi ở lại đó qua đêm theo lời đề nghị của cô ấy. Đêm đó, tôi mơ thấy một cầu vồng chín sắc trên bầu trời sau một cơn bão. Tôi kể với cô ấy về giấc mơ và tin rằng tà ác đã bị thanh trừ trong thời gian phát chính niệm dài của chúng tôi. Vì cô ấy cũng có chính niệm mạnh, điều đó rất quan trọng trong việc thanh trừ tà ác, sau đó cô ấy cũng không bị quấy rầy.

Năm ngoái, một phép lạ khác đã xảy ra với một học viên mắc bệnh hiểm nghèo. Tôi chưa bao giờ về nhà trong dịp Tết kể từ khi tôi chuyển tới Bắc Kinh 20 năm trước. Năm ngoái tôi về thăm quê và gia đình và cũng giảng chân tướng về Pháp Luân Công, khuyên họ hàng thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi cũng muốn chia sẻ vài kinh nghiệm tu luyện của tôi với các học viên địa phương, hy vọng có thể trợ Sư Chính Pháp và cứu được nhiều chúng sinh hơn.

Khi tôi về đến nhà vào chiều ngày 26 tháng 12, chị gái tôi, cũng là một học viên đã gọi điện thoại cho tôi. Chị ấy lo lắng nói với tôi rằng bạn chị ấy là một học viên có vấn đề về sức khỏe rất nghiêm trọng và hiện đang trong tình trạng nguy kịch. Tình trạng đó khẩn cấp đến nỗi mà chị tôi nhờ tôi phát chính niệm cho người bạn. Sau khi chia sẻ việc này với gia đình, những người ủng hộ chúng tôi, chị tôi và tôi nhanh chóng đến nhà của bạn chị ấy. Học viên này đã bị tà ác bức hại nghiêm trọng và đang bên bờ vực của cái chết. Cô ấy bị chẩn đoán u não ác tính và bệnh viện Bắc Kinh thông báo rằng cô ấy chỉ còn có thể sống được ba tháng nữa. Nhờ tu luyện Pháp Luân Công, cô ấy đã khỏe mạnh hơn trong vài năm qua. Tuy nhiên cô ấy lại bất ngờ phát bệnh trở lại. Tôi bảo các đồng tu rằng chúng tôi nên hoàn toàn phủ nhận tà ác, và sẽ không cho phép chúng bức hại học viên này nữa, bất chấp việc cô ấy có vấn đề về tâm tính hay không. Học viên này đã rơi vào tình trạng hôn mê, toàn thân cô ấy co rút, miệng thì chảy máu. Trong miệng cô ấy toàn là máu mủ. Cô ấy không cầm được máu và cứ vài phút máu lại chảy ra. Cô ấy có thể chết bất kỳ lúc nào.

Tôi cảm thấy trường không gian của học viên này hẳn là có nhiều tà ác. Tôi bảo chị tôi đưa một học viên có thiên mục mở đến. Anh ấy nhìn thấy tà ác đã chiếm giữ trường không gian của học viên này. Đó là lý do tại sao chúng tôi nhìn thấy biểu hiện của máu trong trường không gian của chúng ta. Sau khi thảo luận với các đồng tu, chúng tôi đồng ý cùng nhau phát chính niệm mạnh mẽ, liên tục để cứu cô ấy. Mỗi học viên tham gia phát chính niệm sẽ phát lâu nhất có thể. Tôi làm việc đó từ 10 giờ sáng tới 4 giờ chiều. Tình trạng của cô ấy không thay đổi trong suốt bốn giờ đầu tiên. Nhưng sau đó, triệu chứng chảy máu của cô ấy đã yếu đi và cường độ cũng giảm xuống. Ngày thứ hai, tôi phát chính niệm bốn giờ liên tục. Cô ấy tỉnh lại hai tiếng sau đó, sớm hơn hai tiếng so với ngày hôm trước. Điều này cho thấy một lượng lớn tà ác đã bị thanh trừ. Ngày thứ ba, tôi phát chính niệm trong 5 giờ, và tình trạng của cô ấy đã khá hơn. Vào ngày thứ tư, cô ấy đã tỉnh táo hơn sau khi tôi phát chính niệm được ba tiếng.

Vào ngày thứ năm, cô ấy có thể học Pháp, luyện công và phát chính niệm sau khi tôi phát chính niệm suốt hai tiếng. Không thể tin được là dưới sự chăm sóc từ bi của Sư phụ, và sự phát chính niệm tập trung của các đồng tu, một người mắc bệnh hiểm nghèo đang cận kề cái chết đã giành lại được cuộc sống chỉ trong khoảng 20 ngày. Sự kỳ diệu và uy lực phi thường của Đại Pháp đã triển hiện ở thế gian lần nữa. Thông qua câu chuyện này, các học viên ở quê tôi đã hiểu tầm quan trọng của việc phát chính niệm trong thời gian lâu. Vì vậy họ đã kéo dài thời gian phát chính niệm.

Sự hồi phục thần kỳ của người bạn của chị gái tôi đã có tác dụng rất tốt đối với việc giảng chân tướng cho người dân trong vùng, bao gồm cả chị dâu và anh chị em của học viên này, những người hoặc đã ngừng tu luyện hoặc lơ là tu luyện sau khi cuộc bức hại bắt đầu xảy ra. Chứng kiến điều thần kỳ này, tất cả họ đều kiên định quay lại con đường tu luyện, và mỗi người trong số họ đều tinh tấn. Nhiều họ hàng và bạn bè của học viên này biết về tình trạng sức khỏe của cô ấy cũng đến để tìm hiểu và bắt đầu tu luyện. Khi chúng ta giúp các đồng tu vượt qua khó khăn, chúng ta thực sự đã trợ Sư Chính  Pháp để cứu độ chúng sinh.

Trên thực tế, điều khiến tà ác sợ nhất là việc phát chính niệm tập trung trong thời gian lâu của các học viên Đại Pháp. Có một lần, tôi cảm thấy rất mệt và yếu sau khi từ nhà của chị gái tôi về. Tôi nằm trên giường và nhìn đồng hồ. Lúc đó đã gần 6 giờ, thời điểm để phát chính niệm. Khi đến giờ, tôi phân vân liệu tôi nên làm việc đó trong 15 phút hay là hai tiếng. Cuối cùng tôi thoát khỏi can nhiễu bằng chính niệm, và quyết định phát chính niệm trong hai tiếng. Khi  vừa mới bắt đầu, tôi nghe thấy một giọng nói đầy tức giận trong đầu: “Khi nhà ngươi bắt đầu phát chính niệm, ngươi đã tràn đầy năng lượng rồi.” Tôi hiểu ngay rằng sự mệt mỏi của tôi chính là can nhiễu của tà ác, chúng sợ tôi phát chính niệm trong thời gian lâu. Tôi cảm thấy thoải mái sau khi phát chính niệm, và tất cả sự mệt mỏi hoàn toàn biến mất.

Vào một dịp khác, trong khi tôi đang phát chính niệm lúc nửa đêm, một người đàn ông hỏi các tà ác đó: “Các ngươi sợ ai nhất?” Tà ác trả lời rằng chúng sợ tôi nhất. Tôi ngộ ra rằng Sư phụ đang khích lệ tôi phát chính niệm nhắm vào trung tâm tà ác ở Bắc Kinh, để thanh trừ tà ác và chấm dứt cuộc bức hại sớm hơn.

Cuộc bức hại này có thể đã kết thúc nếu mỗi học viên Đại Pháp chú ý hơn đến việc phát chính niệm. Chúng ta hãy cùng học những gì Sư phụ giảng trong [kinh văn] “Chính niệm” ngày 13 tháng 10 năm 2002:

“Các đệ tử Đại Pháp vào thời kỳ lịch sử đặc thù này, vì để giảm thiểu bức hại của các sinh mệnh tà ác đối với Đại Pháp, đệ tử Đại Pháp và chúng sinh, đã phát chính niệm và có tác dụng rất then chốt. Một lượng lớn tà ác vào khi mà cái thế Chính Pháp còn chưa đến đang bị thanh trừ kịp thời, [điều này] đã giảm bớt rất nhiều tổn thất. Tuy nhiên tà ác cũng đã thấy được ngày tàn của mình, biểu hiện của chúng ngày càng điên cuồng hơn nữa. Các đệ tử Đại Pháp đã trở thành hy vọng duy nhất có thể cứu [của] chúng sinh; do đó để có được tác dụng Chính Pháp một cách hữu hiệu hơn nữa, thì mọi người song song với [việc] giảng rõ chân tướng, cũng nhất định cần coi trọng [việc] phát chính niệm, kịp thời thanh lý tà ác và những vấn đề tồn tại của bản thân; tránh không để tà ác dùi vào chỗ sơ hở.”

Đưa những người có tiền duyên đến với Pháp Luân Đại Pháp

Qua nhiều năm giảng chân tướng và khuyên mọi người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới, tôi đã chú ý giúp những người có tiền duyên quanh tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Một nhân viên mới vào làm chỗ tôi được sắp xếp ngồi gần chỗ làm việc của tôi. Cô ấy rất trẻ nhưng trông cô ấy lúc nào cũng buồn. Đôi khi tôi thấy cô ấy khóc một mình. Sau khi thân thiết với cô ấy hơn, tôi phát hiện ra cô ấy bị tổn thương bởi vì chồng cô ấy ngoại tình. Để giúp cô ấy vượt qua sự phiền muộn, tôi đã nói với cô ấy về sự tốt đẹp của Đại Pháp và đọc cho cô ấy nghe các bài giảng của Sư phụ và các bài thơ trong Hồng Ngâm. Tôi cũng khuyên cô ấy thoái Đảng và các tổ chức liên đới, và cô ấy đồng ý không một chút do dự. Càng ngày cô ấy càng cởi mở hơn và bày tỏ thái độ thân thiện.

Một ngày cô ấy nắm tay tôi và khóc: Chị đã cứu tôi. Nếu không có chị, tôi không bao giờ có thể vượt qua những ngày khó khăn đó. Tôi có thể đã mất trí. Giờ đây tôi cảm thấy vui hơn nhiều!” Tôi thấy cô ấy là một người tốt. Vì vậy tôi cố gắng giúp cô ấy đắc Đại Pháp với lòng từ bi và kiên nhẫn, bởi vì điều quan trọng nhất đối với một sinh mệnh là có thể đắc Pháp. Tôi thường chia sẻ kinh nghiệm với cô ấy. Cô ấy bắt đầu đọc các sách Đại Pháp và đã tu luyện không lâu sau đó. Cô ấy tiến bộ nhanh trong tu luyện. Cô ấy cũng làm tốt ba việc và khuyên họ hàng, bạn bè của mình thoái Đảng. Thậm chí cô ấy còn giảng chân tướng cho cả những người lạ.

Sau đó một nhân viên khác được chuyển đến quầy bán hàng của tôi. Cô ấy luôn mỉm cười chứ không tức giận khi một khách hàng chỉ vào mặt cô ấy và chửi mắng. Sự thân thiện của cô ấy khiến tôi chú ý. Bỗng nhiên tôi có suy nghĩ là tôi phải giúp người tốt này đắc Pháp. Khi biết về cô ấy rõ hơn, tôi đã khuyên cô ấy thoái ĐCSTQ. Cô ấy đã làm vậy, nhưng vẫn còn do dự. Tôi nghĩ người tốt bụng này đã bị đầu độc bởi tà Đảng và sẽ không dễ dàng để có thể giúp cô ấy đắc Pháp.

Bị đầu độc bởi những chương trình tuyên truyền lăng mạ Đại Pháp của tà Đảng, cô ấy thường tránh mặt tôi vì cô ấy biết tôi là một học viên. Tuy nhiên, tôi vẫn chủ động chia sẻ kinh nghiệm của mình với cô ấy. Cô ấy tin Thần, Phật là có thật, nhưng cô ấy hoài nghi đối với môn tu luyện Đại Pháp. Tình trạng này diễn ra trong suốt ba năm mà không có nhiều thay đổi.

Tôi nhận thấy một điều lạ. Khi không có khách hàng, cô ấy dường như không tỉnh táo và thường ngủ gật ngay cả khi đang đứng. Tôi cảm thấy cô ấy đã mắc phụ thể. Một lần chúng tôi nói chuyện với nhau, tôi đã hỏi cô ấy: “Chị có thể ngủ trong lúc đứng. Chị bị phụ thể phải không?” Cô ấy trả lời đúng vậy. Cô ấy nói rằng mẹ cô ấy thờ nhiều thứ kỳ lạ và cũng mắc phụ thể trước khi qua đời. Cô ấy nói rằng mẹ cô ấy để lại nhiều rắc rối cho các con của mình. Một ngày, đồng nghiệp này gặp phải một vấn đề. Cô ấy lo lắng đơn vị công tác sẽ sa thải cô ấy vì cô thường đi làm muộn mỗi ngày và ngủ quên trong khi đang làm việc. Tôi nắm tay cô ấy và nói chân thành: “Hãy lắng nghe tôi. Tôi sẽ không nói dối chị. Miễn là chị chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp Hảo’ và ‘Chân – Thiện – Nhẫn Hảo’ Thần, Phật sẽ giúp chị giải quyết khó khăn này.” Cô ấy nhìn vào tôi và niệm theo.

Ngày hôm sau cô ấy kể cho tôi giấc mơ của mình đêm hôm trước. Trong mơ, cô ấy nhìn thấy một con trăn đã bị cắt thành bốn phần và các phần này vẫn vùng vẫy trên sàn. Tôi nói với cô ấy rằng Sư phụ đã gỡ bỏ phụ thể cho cô ấy vì cô ấy đã thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp Hảo.” Cô ấy đã thay đổi rất nhiều. Cô ấy trở nên tràn đầy sinh lực.

Hai ngày sau đó, tôi giúp cô ấy nghe bản ghi âm các bài giảng của Sư phụ ở Quảng Châu. Cô ấy hiểu ra sự thật và khóc sau khi nghe nó. Độc tố của tà Đảng đã ngăn cô ấy tu luyện Đại Pháp sớm hơn.

Cô ấy đã thay đổi đáng kể. Kể từ đó, cô ấy không bao giờ đi làm muộn. Cô cảm thấy khá hơn mỗi ngày. Cô không còn ngủ trong lúc đang làm việc. Chứng kiến sự thay đổi lớn ở cô ấy, người quản lý quyết định không sa thải cô ấy nữa. Sau đó cô ấy thầm nói với Sư phụ rằng thật là tuyệt nếu cô ấy có thể học Pháp và tu luyện với các học viên. Không lâu sau, một học viên mới chuyển đến gần nhà cô ấy. Họ cùng học Pháp và luyện công. Họ cũng giảng chân tướng và cùng làm ba việc. Tâm tính của họ đã đề cao nhanh chóng. Bây giờ thì con và chị dâu của học viên này cũng tu luyện Đại Pháp.

Mùa hè năm nay, tôi đi mua sắm với chị gái. Tôi mua một chiếc váy và trả cho người bán hàng một tờ tiền trên đó có ghi: “Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện Phật gia thượng thừa. Nó đã được phổ truyền ở trên 100 quốc gia và khu vực. Hơn 100 triệu người tu luyện và được hưởng lợi cả thân lẫn tâm từ việc tu luyện.” Tôi cũng khuyên người bán hàng thoái Đảng. Anh ấy chẳng những đồng ý không hề do dự mà còn cảm ơn tôi. Trước khi đi khỏi cửa hàng, tôi bảo anh ấy đọc thông điệp ngắn trên tờ tiền.

Chị tôi thấy chiếc váy rất đẹp và muốn mua một cái cho mình. Tôi quay lại quầy bán quần áo đó. Người bán hàng ngay lập tức nhận ra tôi. Tôi hỏi anh ấy: “Anh đã đọc những gì được ghi trên tờ tiền rồi chứ?” Anh ấy thành thật đáp: “Vâng, vâng”. Sau đó anh ấy xin tôi một quyển sách. Vì sống gần đó nên tôi chạy về nhà và mang cho anh ấy quyển Chuyển Pháp Luân và DVD Chín bài bình luận về ĐCSTQ cùng với các tài liệu khác.

Một lần, tôi đi mua sắm tại một cửa hàng và giảng chân tướng cho người chủ hàng là một cựu chiến binh. Anh ấy vui vẻ đồng ý thoái Đảng. Anh ấy thậm chí còn nói với tôi rằng hàng xóm của anh ấy từng là một học viên Đại Pháp. Tôi rất vui khi nghe tin này. Tôi đến thăm cô ấy, và khuyên cô ấy quay lại tu luyện. Cô ấy cảm thấy mình không xứng đáng. Cô ấy nói với tôi rằng cô đã bị phụ thể và Sư phụ đã gỡ bỏ cho cô ấy khi cô bắt đầu tu luyện. Tôi nói với cô ấy: “Sư phụ không bao giờ bỏ rơi bất kỳ học viên nào. Hãy quay lại đi.” Tôi đưa cô ấy vài quyển sách Đại Pháp, và cô ấy lại bắt đầu tu luyện. Tôi cũng giảng chân tướng cho bạn thân của cô ấy, một người rất tốt bụng. Lúc đầu bạn cô ấy rất sợ, nhưng đã bắt đầu tu luyện sau khi biết được sự tốt đẹp của Đại Pháp và nghe các bài giảng của Sư phụ. Cô ấy không còn bán hàng giả nữa. Ngoài ra, năm ngoái có bảy người nữa cũng bắt đầu tu luyện sau khi nghe tôi giảng chân tướng.

Vài đồng tu bình luận rằng: “Ngày nay đạo đức của con người rất tồi tệ. Không có nhiều người có thể tu luyện. Nếu họ chấp nhận thoái Đảng đã là tốt rồi.” Tôi không đồng ý với thái độ đó. Tôi cảm thấy rằng chúng ta không nên chỉ đơn thuần giúp họ thoái Đảng và các tổ chức liên đới. Làm như vậy chỉ cứu được một người. Chúng ta nên cố gắng hơn nữa để tìm những người có tiền duyên và đưa họ đến với con đường tu luyện. Một khi họ bắt đầu tu luyện, họ sẽ cứu được nhiều chúng sinh hơn bởi vì tất cả họ đều đến vì Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/22/明慧法会–在平凡中修好自己-264957.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/26/136785.html

Đăng ngày 23-1-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share