Bài viết của một học viên ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-08-2012]

Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp mới bắt đầu tu luyện năm 2008. Tôi đã từng là một kẻ ăn chơi ngập trong nhậu nhẹt, bia rượu, cờ bạc và trai gái. Kiểu sống khốn khó này khiến tôi sụt quá nhiều cân. Tôi ngoài ba mươi tuổi, nặng khoảng 40 cân và bị bệnh tim nặng. Lúc gần chết, tôi đã viết di chúc cho vợ và con trai, và sẵn sàng rời bỏ thế giới này.

Mẹ tôi, một học viên Pháp Luân Đại Pháp, không cam chịu sự thất bại của tôi. Một ngày, bà cầm cuốn Chuyển Pháp Luân bằng cả hai tay và nói, “Con có được cứu độ hay không là tùy thuộc vào số mệnh của con. Chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu cuộc sống của con. Chúng ta hãy xem con tiền duyên.” Với một tia hy vọng nhỏ nhoi, tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân và đọc xong cuốn sách rất nhanh. Tôi hiểu rằng cuốn sách này nói về một thực tế hoàn toàn khác, và tôi nhận ra rằng tôi không xứng là một con người. Do đó tôi quyết định thay đổi bản thân và tu luyện dưới dẫn dắt của Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi bắt đầu trở thành một người tốt, như Pháp yêu cầu, từ bỏ những thói quen xấu và tuyệt giao với quá khứ. Được Sư phụ khai ngộ, trong bảy tháng, tôi bỏ hút thuốc, uống rượu, chơi bạc, và trừ bỏ nghiện ma túy. Cân nặng của tôi quay trở lại bình thường, và tôi cảm thấy mình như một con người mới. Tôi lại tiếp tục công việc và mọi người tưởng rằng tôi là một người mới. Tất cả các bạn tôi nhìn tôi với ánh mắt khác.

Không lâu sau cựu thế lực lợi dụng sơ hở của tôi. Vì tôi không tham gia bất kỳ một nhóm học Pháp địa phương nào, tôi không có nhận thức sâu về Pháp. Tôi cũng không rõ về những nguyên lý của Pháp. Vì lịch trình làm việc bận bịu, tôi bỏ qua việc đọc sách. Lúc đó, tôi không biết về cựu thế lực. Vào buổi sáng ngày 20 tháng 08 năm 2010, một chiếc chảo dầu ăn bắt cháy trong khi vợ tôi đang nghe điện thoại. Trong lúc tuyệt vọng, tôi cầm chiếc chảo và chạy vội ra ngoài. Gió thổi ngọn lửa về phía tôi và vì vậy phần trên cơ thể tôi bị bỏng nặng. Ngay lập tức, tôi được đưa đến bệnh viện nơi tôi được chuẩn đoán là bỏng cấp độ hai. Vấn đề tim mạch xảy ra trong suốt quá trình điều trị bỏng của tôi và bác sỹ đưa tôi thuốc đặt dưới lưỡi để ngăn cơn đau tim. Điều lạ lùng là hơn 10 phút mà những viên thuốc không tan trong miệng. Tôi nhổ những viên thuốc đó ra và sau đó cảm thấy tốt hơn và có thể thở dễ dàng hơn. Vào lúc đó, tôi không thể ngừng khóc vì tôi biết rằng Sư phụ lại cứu tôi.

Tôi đã không tinh tấn tu luyện, tạo cơ hội cho cựu thế lực lợi dụng mình. Bác sỹ nói: “Là một bệnh nhân với những vết bỏng cấp độ hai trên một vùng lớn cơ thể, anh phải ở lại trong bệnh viện.” Tôi đã không theo lời khuyên của bác sỹ và về nhà dù thế nào đi chăng nữa.

Sáng hôm sau, gia đình tôi và tôi sửng sốt khi băng đắp trên cánh tay tôi được gỡ bỏ. Tay tôi đã sưng vù lên gấp đôi và phủ đầy vết bỏng rộp. Tay trái tôi bị bỏng nặng và phần trước ngực và mặt cũng phủ đầy vết bỏng rộp. Gần như không có phần nào trên nửa thân trên của tôi mà không bị bỏng. Khi tôi quay trở lại bệnh viện, bác sỹ nói tôi không thể quay trở về nhà lần này và phải tiếp nhận điều trị ngay lập tức. Vào lúc đó, mẹ tôi không biết làm gì nữa và buồn bã nói, “Lần thử thách này không dễ dàng qua như những lần khác. Con ở bệnh viện đi rồi mẹ sẽ mua một máy nghe nhạc mp3 cho con để con có thể nghe Pháp ở đây. Con sẽ không phí thời gian của mình ngay cả khi con ở trong bệnh viện.” Lần này tôi đã ở lại trong bệnh viện.

Trong suốt những ngày và đêm khó khăn trong bệnh viện, tôi như thể bị tra tấn mỗi lần thay quần áo. Tôi run rẩy dữ dội và sốt cao, nhưng tôi chịu đựng mà không uống viên thuốc nào. Với sự bảo hộ của Sư phụ, thân nhiệt tôi giảm hai giờ sau đó.

Khi không ai làm phiền tôi lúc ban ngày, tôi sẽ học Pháp. Vào ngày thứ hai mươi sau vụ tai nạn, khi vị bác sỹ thay quần áo cho tôi, ông nói với người bác sỹ khác, “Tôi chưa bao giờ nghe anh ấy than đau trong khi thay quần áo. Anh ấy rất dũng cảm.” Người bác sỹ khác kia đáp, “Tôi không thể tin được. Tôi chưa bao giờ gặp bệnh nhân nào như vậy.” Tôi cảm thấy Sư phụ đẩy tôi lên và nhận ra rằng tôi cần rời bệnh viện ngay lập tức. Khi tôi kể với người bác sỹ có mặt về kế hoạch của tôi, ông ngạc nhiên nói, “Vì sao anh muốn rời bệnh viện khi anh chưa hồi phục? Ai sẽ chịu trách nhiệm nếu vết thương bị nhiễm trùng lần nữa?” Sau đó tôi nói với ông rằng tôi đã chuẩn bị để lãnh nhận hậu quả. Tôi nghĩ rằng tôi phải theo Sư phụ và không cho phép bản thân nghe lời những người khác. Tôi biết rằng Sư phụ muốn tôi trở về nhà.

Mẹ tôi khuyên tôi nhìn vào trong và cố tìm ra nguyên nhân khiến cựu thế lực bức hại mình. Tôi ngộ ra rằng mình đã học Pháp quá ít và hiếm khi luyện công. Tôi đã quên làm ba việc đầy đủ theo Pháp và đã không tống khứ nhiều chấp trước. Do đó, cựu thế lực đã dùng cơ hội này để bức hại tôi. Sư phụ từ bi bảo hộ tôi khỏi bức hại và cứu tôi lần này. Mẹ tôi nói rằng tôi có thể học từ những thất bại này và bắt đầu lại tất cả. Tôi phải bước đi vững vàng trên con đường này và tu luyện tinh tấn chỉ để tạ ân Sư.

Trong hai tháng sau, tôi học tất cả các bài giảng của Sư phụ. Tôi đọc một số bài vài lần. Sau đó tôi hiểu ra sứ mệnh và trách nhiệm của một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Vào thời điểm then chốt trong quá trình tu luyện của tôi, Sư phụ đã không bỏ rơi tôi, mặc dù tôi làm Sư phụ thất vọng. Tôi sẽ hoàn thành thệ ước tiền sử bằng cách làm ba việc thật tốt. Sư phụ đã giảng:

“Làm người học viên, cần trợ Sư Chính Pháp, chỉ có thể làm sao viên dung cho tốt với [những gì] Sư phụ cần, thì mới là [điều] chư vị nên làm, đâu thể nào kêu Sư phụ trợ giúp [ý kiến] chư vị?” (“Thế nào là ‘trợ Sư Chính Pháp’?”)

Chúng ta cần cố gắng hết sức để hoàn thành những gì Sư phụ mong mỏi, trợ Sư Chính Pháp và thanh trừ cựu thế lực tà ác. Hai tháng sau, tôi gần như hồi phục và tôi có thể dần dần luyện năm bài công pháp. Tôi đã chứng kiến hiệu quả diệu kỳ của Pháp. Mẹ tôi giúp tôi tìm một nhóm học Pháp và những đồng tu khác dạy tôi cách vào trang web Minh Huệ. Tôi bắt đầu ra ngoài giảng thanh chân tướng. Tôi biết rằng Sư phụ đã giúp tôi hoàn thiện từ một học viên mới, từng chút một, và theo kịp tiến trình Chính Pháp. Hôm nay, tôi là một học viên với ý chí mạnh mẽ và tôi làm tốt ba việc với sự giúp đỡ của các học viên khác. Tôi sẽ bước đi vững vàng trên suốt con đường tu luyện.

Đó là những kinh nghiệm tu luyện cá nhân của tôi. Do tầng thứ tu luyện hữu hạn, xin hãy vui lòng chính lại nếu tôi có gì sai sót.

________________________________________

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/8/20/大法新学员-师父帮我闯难关-261785.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/2/135259.html
Đăng ngày 11-11-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share