Bài viết của Chân Chân, một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-09-2012] Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã gặp một số vấn đề sức khỏe như tăng huyết áp, chóng mặt, bệnh tim mạch, và bệnh Meniere (một bệnh đặc thù của hệ thống tiền đình và tai trong). Tôi đã trải qua những tháng ngày tuyệt vọng và đã có ý định tự tử vài lần. Một người phụ nữ lớn tuổi tên là Lý biết đến tình trạng của tôi thông qua cháu gái tôi và đến nhà tôi để thăm. Bà ấy nói với tôi rằng giết người là một hành vi phạm tội, cho dù là giết một người khác hoặc tự giết chính bản thân mình. Giống như Sư phụ Lý nói trong Chuyển Pháp Luân:

“Quá khứ trong Phật giáo có thuyết rằng, những [sinh mệnh] lẽ ra không phải chết nhưng bị giết chết, sẽ thành cô hồn dã quỷ. Quá khứ giảng “siêu độ”, chính là chỉ về bộ phận những người này. Không cấp siêu độ [cho họ], thì những sinh mệnh ấy sẽ không ăn không uống, [sống] trong một hoàn cảnh rất cực khổ ” (Chuyển Pháp Luân, Bài giảng thứ bảy)

Người phụ nữ khuyên tôi chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Nếu sau đó tôi có quên những câu này, thì bà viết chúng ra cho tôi. Vì tôi bị mù chữ, tôi không thể nhận ra dù chỉ một chữ viết, ngoại trừ tên của tôi, nhưng người phụ nữ đó đã dạy tôi cách để đọc nó. Tôi đã mất ba ngày để nhận ra chín chữ này. Bởi vì tôi lo lắng sẽ quên mất nó, tôi nhẩm những lời này nhiều lần trong tâm mỗi ngày. Trước sự ngạc nhiên của tôi, huyết áp của tôi trở lại bình thường, bệnh chóng mặt đã biến mất, và bệnh tim của tôi đã được chữa lành. Điều đó vượt ra ngoài sự mong đợi của tôi và tôi muốn bắt đầu tu luyện ngay lập tức!

Tôi tự hỏi làm thế nào tôi có thể tu luyện nếu tôi không thể đọc Chuyển Pháp Luân. Làm thế nào một người phụ nữ mù chữ, người thậm chí không biết cách để cầm một cuốn sách, có thể đọc một quyển sách dày 300 trang? Tôi “nói chuyện” với cuốn sách: “Chữ viết! Chữ viết! Bạn có thể nhận ra tôi vì Sư phụ cho chúng ta thấy Pháp trong các chữ viết. Vì thế, hãy cho tôi biết làm thế nào để tôi nhận ra bạn!” Vì tôi không thể đọc, tôi nghĩ trước tiên tôi nên nghe Pháp. Mặc dù tôi không hiểu một số điều Sư phụ nói, tôi cảm thấy rất thoải mái khi nghe Pháp. Bất cứ nơi nào tôi đến, tôi mang một máy phát băng và nghe Pháp nhiều lần trong một ngày. Tuy vậy, tôi không có đủ các băng giảng, và điều đó khiến tôi lo lắng.

Một ngày ở trước ảnh của Sư phụ, tôi đã nói trong nước mắt: “Sư phụ! Xin Ngài giúp con. Con muốn học cách đọc. Con muốn đọc sách của Ngài”. Bà Lý đã biết suy nghĩ của tôi và nói: “Nếu chị quyết tâm muốn học cách đọc, tôi cũng sẽ quyết tâm dạy cho chị”. Ngày hôm sau, bà bắt đầu dạy tôi đọc Chuyển Pháp Luân, từng câu một. Bà chia những câu dài thành hai hay ba đoạn và sau đó dạy tôi cách đọc từng đoạn. Với sự chú tâm hoàn toàn của mình, tôi chỉ vào từng chữ, từng chữ một, đọc theo bà Lý. Ban đầu, tôi đã lo lắng đến nỗi toát cả mồ hôi. Chúng tôi đã mất 40 ngày để hoàn tất quyển sách Chuyển Pháp Luân. Tôi sớm nhận ra rằng cuốn sách này là cuốn sách tốt nhất trên thế giới và tôi rất may mắn đã tìm thấy nó. Tôi quyết định học Pháp thật tốt và theo sát sự chỉ đạo của Sư Phụ.

Thật kinh ngạc! Trong lần thứ hai đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi có thể nhận ra hầu hết các chữ và đọc cuốn sách từ đầu đến cuối mà không cần sự giúp đỡ của bà Lý! Mặc dù tôi không thể đọc với tốc độ bình thường, và tôi phải mất ba hay bốn giờ để đọc xong một chương, tôi vui mừng đến nỗi muốn hét thật to với mọi người:“Tôi có thể đọc! Tôi có thể đọc Pháp!” Rất ít người tin rằng một người phụ nữ cao tuổi không biết chữ có thể đọc một cuốn sách trong hai tháng! Kể từ đó, điều quan trọng nhất trong cuộc sống của tôi chính là đọc Pháp và đó cũng là điều thú vị nhất mà tôi làm mỗi ngày. Tôi học Pháp đến nửa đêm hoặc muộn hơn, và đôi khi tôi đọc cuốn sách suốt cả đêm. Mặc dù tôi không ngủ, tâm trí của tôi vẫn minh mẫn và không thấy mệt mỏi chút nào.

Tôi quên cả ăn sáng và ăn trưa khi mải mê với cuốn sách. Sau đó, tôi gộp ăn sáng và ăn trưa vào chỉ một bữa để tiết kiệm nhiều thời gian hơn cho việc học Pháp. Điều đáng kinh ngạc đã xảy ra! Mỗi chữ trở nên sống động và nhảy ra khỏi cuốn sách. Câu mà tôi đang đọc sẽ nhảy lên trước mắt tôi. Quỳ trước bức ảnh của Sư phụ, tôi nói: “Sư phụ, con cảm ơn Ngài rất nhiều vì đã ban cho con trí huệ và cho phép một người phụ nữ mù chữ có thể đọc Pháp! Con rất biết ơn vì đã đắc được Pháp này và sẽ tiến bước trên con đường tu luyện”. Trong vòng ba năm, tôi đã hoàn thành tất cả các bài giảng của Sư phụ và một số trong đó tôi thậm chí đọc hơn mười lần.

Được khỏe mạnh là một phúc lành. Tôi rất hạnh phúc mỗi ngày. Tôi đi bộ nhanh chóng và đi xe đạp như một con chim đang bay. Tôi không biết gian khổ là gì. Thật đáng tiếc là tôi đắc Pháp muộn màng trong cuộc đời. Tôi hy vọng rằng tất cả mọi người có tiền duyên với Pháp sẽ đọc thuộc: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và có cơ hội để đọc cuốn sách đến từ thiên đường – Chuyển Pháp Luân. Thậm chí nếu bạn hoàn toàn không biết chữ giống như tôi hoặc bạn phải đối mặt với bất cứ trở ngại nào, phúc lành tương tự có thể đến với bạn nếu bạn quyết định bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/22/一字不识的老人两月通读《转法轮》-263072.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/10/5/135724.html

Đăng ngày 31-10-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share