Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại Toronto

[MINH HUỆ 18-09-2025] Bà Nicole cho biết bà đã tìm thấy sự bình yên và niềm vui trong tâm sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cách đây 27 năm.

Bà Nicole, 77 tuổi, sống tại thành phố Quebec, Canada, bà từng điều hành một văn phòng công chứng trước khi nghỉ hưu.

Một buổi sáng năm 1997, chồng của bà Nicole tỉnh dậy và nghe thấy từ “cinabre” trong tiếng Pháp (“cinnabar” trong tiếng Anh, nghĩa là “chu sa”). Ông đã tra từ này trên máy tính và tìm thấy một đường liên kết dẫn đến cuốn sách Pháp Luân Công của Sư phụ Lý Hồng Chí, trong đó có thuật ngữ này. Khi đó, cuốn sách mới chỉ có ba chương được dịch sang tiếng Pháp. Ông đã in chúng ra và đưa cho bà Nicole.

Bà Nicole đã sửng sốt sau khi đọc và hào hứng hỏi chồng: “Ai đã viết cuốn sách này vậy? Em phải gặp ông ấy!” Khi chồng bà nói rằng tác giả sống ở Trung Quốc, bà Nicole thất vọng nói: “Xa quá.” Chồng bà nói với bà rằng có một nhóm ở Montreal đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bà Nicole lập tức bày tỏ mong muốn được gặp họ. Điều này đã đánh dấu sự khởi đầu cho con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của bà.

a89329b1402bc6f9a211d24dd142905c.jpg

Bà Nicole tham gia luyện công nhóm dù trời đang mưa nhẹ

Bà Nicole cho biết bà đã có được sự tĩnh tại trong tâm sau khi học pháp môn này. “Trước đây, tôi hay để cảm xúc chi phối, dao động giữa cảm giác tội lỗi và buồn bã vì những chuyện vặt vãnh. Những lời giảng từ bi của Đại Pháp đã dạy tôi cách đối diện với cảm xúc của mình một cách bình tĩnh. Giờ đây, tâm tôi tràn ngập sự bình yên và niềm vui. Sự thay đổi này không phải là cố ý mà diễn ra một cách tự nhiên theo thời gian trong quá trình tôi tu luyện.”

Cú sốc tốc độ cao và tai nạn suýt xảy ra

Một buổi tối, bà Nicole đang lái xe trên đường cao tốc để đón con gái từ trường đại học. Bạn trai của con gái bà cũng đi cùng. Khi hai chiếc xe tải lớn đang tiến đến ở làn đường ngược chiều, một chiếc ô tô nhỏ đi phía sau quyết định vượt lên. Chiếc xe đó đã lao vào làn đường của bà Nicole và đi thẳng về phía xe của bà. “Đèn pha chói lóa của chiếc xe đang lao tới làm tôi lóa mắt. Cả hai xe đều đang đi rất nhanh nên tôi không có thời gian để phản ứng. Tôi biết một vụ va chạm trực diện chết người là không thể tránh khỏi.“

“Sau đó, ánh sáng chói lòa vụt qua bên phải xe tôi. Nhưng điều đó là không thể vì bên phải tôi không có đường! Tôi nắm chặt vô lăng, không nói nên lời và vô cùng kinh hoàng. Bạn trai của con gái tôi tỉnh dậy và hỏi chuyện gì đã xảy ra. Xe của tôi đã chết máy trên đường cao tốc. Tôi biết trong tâm rằng Sư phụ đã bảo vệ chúng tôi.”

08edddbe52375b5b900bda7aef34135d.jpg

Bà Nicole

Người đàn ông lấy trộm sách Pháp Luân Công

Sau đó, bà Nicole đã thành lập một điểm luyện công Pháp Luân Đại Pháp tại thành phố Quebec, người dân bắt đầu đến điểm luyện công để học các bài công pháp. Một người đàn ông nói với bà Nicole rằng ông yêu thích cuốn sách Pháp Luân Công đến nỗi đã lấy trộm một cuốn từ thư viện. Bà Nicole giải thích rằng điều này không phù hợp với Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp, vì sách thư viện là dành cho cộng đồng chứ không phải để sử dụng cá nhân. Bà đã tặng các cuốn Pháp Luân Công và các sách Đại Pháp khác cho thư viện. Dù hành động của ông là sai, nhưng sự nhiệt tình của ông đã khuyến khích bà Nicole chia sẻ vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp với những người khác.

a154449dea7ec6a8ce458d629677e213.jpg

Bà Nicole hy vọng sẽ có nhiều người Trung Quốc và phương Tây hơn nữa nắm bắt cơ hội tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp.

Chuyến đi đến Trung Quốc gây chấn động truyền thông quốc tế

Năm 2002, bà Nicole tình cờ đọc được một bài báo trên trang web Minh Huệ Net nói về cuộc bức hại tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc. Bà vô cùng đau buồn. “Tôi muốn làm điều gì đó, vì vậy tôi quyết định đến Quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh và giương tấm biểu ngữ có dòng chữ ‘Chân-Thiện-Nhẫn’ để bày tỏ sự ủng hộ của mình đối với Pháp Luân Đại Pháp. Một học viên ở Montreal đã giúp tôi viết dòng chữ ‘Trung Quốc cần Chân-Thiện-Nhẫn’ bằng tiếng Trung lên một tấm vải màu vàng. Tôi giấu biểu ngữ trong quần áo, sẵn sàng giương lên ở Quảng trường Thiên An Môn.”

Một đồng tu đã liên lạc với một học viên sống ở Bắc Kinh và đưa cho bà Nicole địa chỉ. Sau khi đến Bắc Kinh, bà Nicole đã ở nhà của học viên đó trong ngày đầu tiên trước khi ra ngoài vào ngày hôm sau. Người học viên này đã đưa bà Nicole đến Quảng trường Thiên An Môn để bà làm quen với nơi này, sau đó đến một công viên gần đó để xem một vài buổi biểu diễn Kinh kịch. Vào ngày thứ ba, bà Nicole một mình đến Quảng trường Thiên An Môn để giương tấm biểu ngữ.

Bà Nicole không biết rằng các trạm kiểm tra an ninh đã được thiết lập tại Quảng trường Thiên An Môn, vì có một lượng lớn các học viên Pháp Luân Đại Pháp đến đó để thỉnh nguyện. Trong lúc kiểm tra an ninh, một viên cảnh sát đã mở ba lô của bà Nicole. Khi lật qua cuốn Chuyển Pháp Luân bản tiếng Pháp, anh ấy bắt gặp phần mục lục bằng tiếng Trung ở cuối sách và nhận ra đây là sách Pháp Luân Đại Pháp. Các viên cảnh sát đã bao vây và bắt giữ Nicole.

Bà Nicole bị đưa đến một đồn cảnh sát và bị giam trong một phòng giam bẩn thỉu với một chiếc giường màu xám. Một viên cảnh sát đưa cho bà một chiếc chăn, nhưng thay vì ngủ, bà đã đặt chiếc chăn xuống sàn và ngồi đả tọa để tĩnh tâm. “Mặc dù lo lắng và điều kiện sống khó khăn, tôi không hề sợ hãi vì tôi biết Sư phụ sẽ bảo vệ tôi. Một nữ cảnh sát thấy hộ chiếu của tôi và quay sang nhìn những người khác bằng một ánh nhìn ngụ ý ‘đừng động đến bà ấy’, vì vậy cảnh sát đã không sử dụng các biện pháp vũ lực. Tôi đoán họ lo ngại về mối quan hệ ngoại giao với Canada.”

Bất chấp sự khó chịu của các viên cảnh sát, bà Nicole đã từ chối ăn bất kỳ loại đồ ăn nào trong phòng giam, vì bà không phạm tội gì. Cảm thấy thương cho những viên cảnh sát trẻ tuổi đang tham gia bức hại mà không nhận ra chân tướng, bà Nicole đã khuyên họ: “Xin đừng làm hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp.” Khi nhận thấy một người lính canh đang hút thuốc, bà đã khuyên anh ấy: “Hút thuốc có hại cho sức khỏe của anh và cho người khác. Xin đừng hút thuốc.” Viên cảnh sát đã dập tắt điếu thuốc và thậm chí còn nhắc nhở những người khác không hút thuốc.

Ngày hôm sau, bà Nicole bị chính quyền Đảng Cộng sản Trung Quốc trục xuất và được chồng cùng bảy phóng viên chào đón tại sân bay khi bà hạ cánh xuống Canada. Câu chuyện về một công dân Canada bị giam giữ oan ở Bắc Kinh sau đó đã trở thành tin tức quốc tế.

Luôn hướng nội để hóa giải mâu thuẫn

Mùa hè năm đó, anh trai của bà Nicole đã đề nghị giúp bà sửa sang lại nhà cửa. Ông sớm phát hiện ra các vấn đề, mạnh mẽ bày tỏ quan điểm của mình và chỉ trích các quyết định của bà Nicole. Bà vẫn khăng khăng làm theo ý mình, nghĩ rằng: “Dù sao thì đây cũng là nhà của mình, dự án của mình và tiền của mình.”

Những lời lẽ gay gắt của anh trai khiến bà khó chịu và không khí trở nên căng thẳng. Khi họ tranh cãi, bà Nicole đã quên mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và quên cả những tiêu chuẩn tu luyện mà bà nên tuân theo.

Trong khi học các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp, bà Nicole nhận ra rằng bà cần ngừng tranh đấu để “chiến thắng” và nên lắng nghe lời khuyên của anh trai mình. “Khi tôi buông bỏ chấp trước của mình và ngừng cố gắng chứng tỏ bản thân, thái độ của anh trai tôi đã thay đổi. Anh ấy bắt đầu hỏi tôi thực sự muốn gì.”

Sau khi việc sửa sang hoàn tất, bà Nicole và anh trai đã cùng nhau ăn tối, và ôn lại những kỷ niệm chung trong quá khứ trước khi chia tay trong hòa ái.

“Khi tôi lạc lối, Pháp Luân Đại Pháp giúp tôi nhìn thấy ánh sáng. Tôi hy vọng nhiều người hơn có thể trải nghiệm được uy lực của Chân-Thiện-Nhẫn. Thế giới hiện nay đầy rẫy sợ hãi và hỗn loạn, nhưng miễn là chúng ta nỗ lực để trở nên lương thiện và chính trực, chúng ta sẽ luôn tìm thấy ánh sáng giữa màn đêm.”

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/5/499144.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/18/229876.html