Tôi đã chứng kiến những thần tích của Pháp Luân Đại Pháp
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp
[MINH HUỆ 02-07-2025] Khi tôi lên tám tuổi, tôi thường tự hỏi tại sao con người lại bị bệnh và chết đi, liệu người ta có thể tránh được bệnh tật hay không. Tổ tiên của chúng ta đến từ đâu? Ý nghĩa của sinh mệnh là gì? Có phải là khi một người chết đi, họ sẽ biến mất hoàn toàn? Nếu vậy thì cuộc sống thật vô nghĩa. Một số người lớn tuổi nói rằng họ đã nhìn thấy ma hoặc các vị Thần, vì vậy tôi cảm thấy cuộc sống này còn nhiều điều hơn thế—rằng con người sau khi chết không biến mất mà sẽ đến một thế giới khác. Tôi rất hy vọng một ngày nào đó mình có thể lên núi tu luyện.
Khi tôi khoảng 10 tuổi, giáo viên trên lớp đã giảng về “thuyết tiến hóa” và nói rằng con người tiến hóa từ loài khỉ. Tôi tự hỏi làm sao một con khỉ có thể trở thành một con người. Nếu những gì giáo viên nói là sự thật, thì tôi cảm thấy thật đáng buồn khi con người chỉ là động vật! Khi có suy nghĩ này, trong đầu tôi dường như mở ra một ký ức xa xôi: Tôi nhìn thấy một khung cảnh ảm đạm của trái đất vừa trải qua một cuộc đại đào thải của nhân loại. Mặt đất thưa thớt dân cư và còn thê thảm hơn cả nền nông nghiệp sơ khai của xã hội nguyên thủy. Một ý nghĩ rõ ràng lóe lên trong đầu tôi: “Lịch sử nhân loại được lặp lại theo chu kỳ.” Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy cụm từ “lặp lại theo chu kỳ.” Lúc đó tôi còn nhỏ và chưa học thành ngữ này trong lớp ngữ văn. Sau đó, tôi đã lập tức bác bỏ “thuyết tiến hóa” mà giáo viên đã giảng.
Một mùa hè nọ, khi đang ngủ ngoài sân, tôi đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông khổng lồ, khoảng 20 tuổi, với mái tóc giống như trong bức ảnh trong ấn bản đầu tiên của cuốn Chuyển Pháp Luân mà Sư phụ Lý xuất bản tại Trung Quốc. Não của tôi dường như thức tỉnh, tôi hiểu rằng tất cả nhân loại đều ở trong thân thể của người khổng lồ này. Rằng có những sinh mệnh trong thân thể người, có những sinh mệnh bên trong các sinh mệnh, thân thể người là một tiểu vũ trụ… Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra rằng Sư phụ đã an bài cho tôi tìm đến Pháp Luân Đại Pháp.
Sau những trải nghiệm này, tôi bắt đầu đọc các sách cổ trong những năm học cấp hai. Tôi ngưỡng mộ các bậc thánh hiền thời xưa và đọc các sách về Phật giáo, Đạo giáo, Cơ Đốc giáo, truyện cổ tích, và các lời tiên tri của Trung Quốc và nước ngoài. Tôi đã đặt mua nhiều tạp chí khí công, nhưng tôi không hài lòng với những môn khí công đó. Tôi chưa bao giờ chính thức luyện tập khí công vì đó không phải là con đường chân chính mà tôi đang tìm kiếm.
Vào nửa sau thập niên 80, cuốn “Các thế kỷ” của nhà tiên tri vĩ đại người Pháp Nostradamus đã trở nên phổ biến ở Trung Quốc, có tin đồn lan rộng rằng vào năm 1999 nhân loại sẽ phải đối mặt với một tai họa, trái đất sẽ bị hủy diệt, v.v. Tôi hy vọng rằng trái đất sẽ không bị hủy diệt, nhưng tôi cảm thấy rằng đạo đức của nhân loại ngày càng bại hoại, Thiên thượng sẽ làm điều gì đó. Trong thâm tâm, tôi có một hy vọng sâu sắc rằng ai đó sẽ đến cứu mọi người, trong đó có cả tôi.
Năm 21 tuổi, tôi vô tình bị đứt tay và ngất đi. Khi nguyên thần của tôi bay lên khỏi thân thể, tôi thấy trước mặt có một nơi được bao phủ bởi một loại ánh sáng vàng mờ ảo, tôi cảm thấy những bông hoa bên trong đang nở rộ—hình ảnh rất đẹp. Khi tôi chuẩn bị bước vào vùng mờ ảo đó, nguyên thần của tôi đã quay trở lại thân thể. Khi tôi mở mắt ra, tôi đang ngồi trên một chiếc ghế. Tôi có ý nghĩ: Có lẽ mình đã nhìn thấy thế giới thiên quốc của các vị Thần. Nếu muốn đến đó, tôi phải tu luyện.
Vô số Pháp Luân vàng kim
Vào tháng 6 năm 1995, tôi nhìn thấy cuốn sách Chuyển Pháp Luân tại một quầy bán sách và đã mua một cuốn. Mặc dù chưa đọc xong cuốn sách, tôi đã nóng lòng đi tìm một điểm luyện công.
Phụ đạo viên tại điểm luyện công cho các học viên mới xem video các bài giảng của Sư phụ. Khi tôi xem đến đầu Bài giảng thứ năm, Sư phụ đã cài Pháp Luân cho tôi. Tôi cảm thấy rất thoải mái và tuyệt vời, tràn ngập niềm vui và lòng biết ơn không thể diễn tả được. Sau khi đọc sách Chuyển Pháp Luân vài lần, tôi nhận định rằng Sư phụ là chân Phật hạ thế, Pháp mà Sư phụ giảng sâu sắc hơn bất cứ điều gì được giảng trong Phật giáo. Tôi rất thích đọc Pháp.
Một đêm nọ, khi gia đình tôi đã ngủ, tôi ngồi trong phòng khách và đọc sách Chuyển Pháp Luân. Khi đọc về thiên mục, tôi cảm nhận được những gì Sư phụ mô tả: cảm giác tụ lại xoáy vào trong. Tôi biết Sư phụ đã khai mở thiên mục cho tôi. Tôi vừa lo lắng vừa phấn khích, nhưng tôi biết rằng Sư phụ luôn ở bên cạnh tôi!
Sau đó, khi tôi đọc Pháp, các chữ trong sách Chuyển Pháp Luân đôi khi lóe lên nhiều màu sắc khác nhau, đôi khi có vài Pháp Luân vàng kim lớn xoay quanh phòng, các Pháp Luân vàng kim nhỏ bay vào từ cửa sổ, xoay nhanh như quạt. Cảnh tượng thật thần thánh và tuyệt vời. Tôi thường có thể cảm nhận được Sư phụ đang quán đỉnh, tịnh hóa thân thể và gia trì năng lượng cho tôi. Các Pháp Luân lớn nhỏ xoay chuyển trong thân thể tôi và điều chỉnh nó. Đôi khi tôi trải nghiệm quán đỉnh vài lần một ngày—một dòng nhiệt ấm chảy từ đỉnh đầu xuống chân, cảm giác rất mạnh mẽ.
Tất cả những điều này đã khiến tôi càng quyết tâm hơn trong tu luyện Đại Pháp và đặt một nền tảng tốt cho việc tu luyện của tôi. Tôi đã giữ vững niềm tin vào Pháp sau khi cuộc bức hại nổ ra vào tháng 7 năm 1999.
Kiên định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Trước tháng 7 năm 1999, tôi có một giấc mơ: Tôi đi học ở trường, sách giáo khoa là cuốn Chuyển Pháp Luân và các sách khác của Sư phụ. Khi đang ở cổng trường, tôi nghe thấy có người hét lên rằng có kẻ xấu đến cướp sách Đại Pháp. Tôi vội vàng chạy vào lớp, chộp lấy cặp sách, trong đó có vài cuốn sách Đại Pháp như sách Chuyển Pháp Luân. Tôi chạy rất nhanh, nhưng vẫn bị năm, sáu kẻ xấu vây quanh. Tất cả chúng đều cầm dao và dọa tôi phải giao nộp sách Đại Pháp.
Tôi ôm chặt chiếc túi. Những kẻ xấu giơ dao lên và chém vào đỉnh đầu tôi. Tôi đột nhiên tỉnh giấc. Ý thức của tôi rất rõ ràng. Tôi biết mình không phải đang mơ, điều gì đó đã thực sự xảy ra. Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, cựu thế lực đã điên cuồng bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp, trong một thời gian, những đám mây đen đã bao trùm mảnh đất Trung Hoa, vốn đang chìm trong khủng bố đỏ. Tôi đã hiểu được ý nghĩa của giấc mơ đó.
Đỉnh điểm của cuộc bức hại là từ năm 2000 đến 2001. Có rất nhiều nhân tố tà ác ở các không gian khác. Tôi đã không từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã giảng chân tướng cho các lãnh đạo ở nơi làm việc và phải chịu áp lực từ cả bên trong và bên ngoài, tại nơi làm việc và gia đình. Cảm giác không khí ngột ngạt và nặng nề, nhưng tôi chưa bao giờ dám lơ là trong việc học Pháp. Sư phụ cũng gia trì và điểm hóa cho tôi trong những giấc mơ về cách dùng chính niệm để tiêu trừ các nhân tố tà ác.
Uy lực của Sư phụ là vô biên
Tôi đã từ chối ngừng tu luyện. Khi biết rằng các lãnh đạo ở nơi làm việc và sở cảnh sát đang âm mưu đưa tôi đến một trung tâm tẩy não, tôi đã phải rời khỏi nhà. Tôi không có nhiều tiền và không biết mình sẽ ở đâu. Khi tôi đang lang thang trên đường và không biết phải làm sao, một người đàn ông trung niên hỏi tôi có phải đang tìm khách sạn không. Ông ấy đưa cho tôi một tấm danh thiếp khách sạn và nói rằng với tấm danh thiếp này, phí thuê phòng sẽ được giảm một nửa. Tôi vui mừng khôn xiết và cảm ơn ông ấy. Tôi nghĩ: Ông ấy là do Sư phụ cử đến, vì Sư phụ biết mọi khó khăn của chúng tôi.
Nhân viên lễ tân khách sạn đã rất ngạc nhiên và nói rằng loại danh thiếp này chỉ ông chủ mới có, ông ấy chỉ đưa cho người cùng quê. Nhiều năm sau, Sư phụ đã điểm hóa cho tôi qua lời của một đồng tu, người tốt bụng này chính là Pháp thân của Sư phụ. Các học viên khác nói rằng khi họ đến Bắc Kinh để chứng thực Đại Pháp, họ đã được Pháp thân của Sư phụ dẫn đường.
Cuộc bức hại Đại Pháp đang ở đỉnh điểm. Tôi đã hơn một lần mơ thấy tôi và nhiều học viên khác đang leo lên một vách đá dựng đứng, rất khó khăn và dường như rất nguy hiểm, không thể làm được, nhưng cuối cùng, tất cả chúng tôi đều leo lên đến đỉnh và không bị tổn hại gì. Tôi cũng mơ thấy mình đứng trên một vách đá trên biển cùng với vô số học viên, chúng tôi phải bơi sang bờ bên kia. Hầu hết mọi người đã nhảy xuống và bắt đầu bơi, nhưng tôi lại do dự, nghĩ rằng mình không biết bơi.
Tôi nghe thấy Sư phụ nói rằng chỉ có một con đường—tôi phải nhảy. Vì Sư phụ bảo tôi nhảy, nên chắc chắn sẽ an toàn. Tôi đã nhắm mắt và nhảy. Khi tôi mở mắt ra, tôi đã ở bờ bên kia, sau đó tôi tỉnh giấc. Tôi nhận ra rằng việc tín Sư tín Pháp rất quan trọng. Nếu bạn thực sự tin vào Đại Pháp, Đại Pháp sẽ cho bạn thấy uy lực của Ông.
Có người đã báo cảnh sát khi tôi dán tài liệu giảng chân tướng. Khi tôi ra khỏi tòa nhà, người bảo vệ đang đợi sẵn và muốn đưa tôi đến phòng an ninh để giam giữ tôi. Anh ấy nói rằng đã xem camera giám sát và thấy tôi ra vào ở hai cửa. Tôi rất lo lắng vì tôi vẫn còn một nửa số tài liệu trong ba lô, liền nghĩ đến việc cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi thầm niệm: “Thưa Sư phụ, xin Ngài hãy giúp con.” Trước khi chúng tôi vào phòng an ninh, một người phụ nữ trung niên từ phía bên trái tôi đi tới, mỉm cười và nói: “Đừng lo! Tôi sẽ đưa cô đi.” Bà ấy chỉ về hướng lối ra của khu dân cư. Khi người bảo vệ nhìn thấy bà ấy, sắc mặt anh ấy thay đổi và cúi đầu xuống. Anh ấy nói: “Cô có thể đi.” Tôi thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi nhanh vài bước, khi tôi quay lại nhìn người phụ nữ, tôi thậm chí không còn thấy bóng người nào. Làm sao bà ấy có thể biến mất nhanh như vậy? Tôi nhận ra đó là Pháp thân của Sư phụ. Khi đến cổng, tôi vừa kịp tránh được cảnh sát đến vì nhận được tin báo về tôi.
Trong một thời gian, tôi đã trở nên chán nản và cảm thấy rằng việc thức tỉnh mọi người thật khó khăn. Trong giấc mơ của tôi đêm đó, Sư phụ đã điểm hóa cho tôi rằng tôi cần từ bi. Ngài đã cho tôi thấy ý nghĩa của việc từ bi, điều này khó có thể diễn tả bằng ngôn ngữ của con người.
Sư phụ đã giúp tôi rời khỏi đồn cảnh sát
Tôi đã bị bắt và đưa đến đồn cảnh sát bốn lần, nhưng các khổ nạn đều được Sư phụ hóa giải.
Nhà của một học viên bị khám xét, nhưng tôi không biết về điều đó, nên tôi đã đến nhà anh ấy và bị liên lụy. Vì đây là lần đầu tiên tôi bị bắt, tôi rất sợ hãi, lo lắng và không biết phải làm gì, nhưng trong tâm tôi có Pháp. Tôi không ngừng cầu xin Sư phụ hóa giải ma nạn, đồng thời phát chính niệm để tiêu trừ các nhân tố tà ác ở các không gian khác. Nhiều giờ trôi qua nhưng họ không có ý định thả tôi.
Tôi nhận ra mình có chấp trước, vì vậy tôi không nghĩ ngợi gì cả. Tôi giao phó hết thảy cho Sư phụ. Tôi sẽ không phản bội Sư phụ hay các đồng tu! Tâm tôi bình tĩnh lại và không còn sợ hãi nữa. Sau đó cảnh sát đã thả tôi. Tôi biết Sư phụ đang gia trì chính niệm cho tôi.
Lần thứ hai, trong khi đang phát tài liệu cùng các đồng tu, chúng tôi bị người dân báo cảnh sát và bị bắt. Cảnh sát đã khám xét nhà chúng tôi và lấy đi nhiều tài liệu. Vì từ chối hợp tác nên tôi đã bị một vài người khiêng vào xe cảnh sát. Khi họ khiêng tôi, tôi không ngừng hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Sư phụ ơi, cứu con với!” Có rất nhiều người đứng xem. Cảnh sát cười nhạo tôi và nói: “Sư phụ của cô không cứu được cô đâu! Chúng tôi sẽ đưa cô đến đồn.” Tôi nói Sư phụ mới là người quyết định cuối cùng. Tôi và các học viên khác không hợp tác với cảnh sát. Cảnh sát đã xin chỉ thị từ cấp trên, cuối cùng, các lãnh đạo cấp thành phố đã quyết định thả chúng tôi. Bảy giờ sau đó, chúng tôi đã trở về nhà.
Lần thứ ba và thứ tư, tôi bị báo cảnh sát khi đang dán thông tin về Pháp Luân Đại Pháp, cảnh sát đã theo dõi tôi qua camera. Tôi bị bắt và bị đưa đến đồn cảnh sát. Nhưng dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi đã bước ra khỏi đồn vài giờ sau đó.
Tu luyện là vô cùng quý giá. Chúng ta nên trân quý sự bảo hộ từ bi của Sư phụ. Không có sự bảo hộ của Ngài, chúng ta không thể giảng chân tướng, ngay cả sự an toàn của chính chúng ta cũng không thể được đảm bảo. Mọi thứ đều phụ thuộc vào sự gia trì của Sư phụ. Thật đúng như Sư phụ đã giảng:
“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Thật khó để diễn tả hết lòng từ bi của Sư phụ đối với tất cả chúng sinh và lòng biết ơn sâu sắc của chúng ta đối với Ngài! Sư phụ vĩ đại và Đại Pháp vĩ đại đang ở ngay trước mắt. Xin hãy trân quý giai đoạn Thần nhân đồng tại này và đừng bỏ lỡ cơ hội vĩnh hằng này!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/2/479249.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/3/229661.html


