Tắm mình trong ánh sáng Đại Pháp, tôi được thoát thai hoán cốt
Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở vùng Đông Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-08-2025] Tôi là một đệ tử Đại Pháp lâu năm. Năm nay tôi 59 tuổi, đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 27 năm. Trong bài viết này, tôi xin kể lại những trải nghiệm cá nhân, những câu chuyện nhỏ trong vô số điều thần kỳ mà tôi đã trải qua dưới sự bảo hộ của Sư phụ. Tôi vô cùng biết ơn sự từ bi cứu độ của Sư phụ.
1. Đắc Pháp thần kỳ, được thoát thai hoán cốt
Tháng 4 năm 1998, tôi đã may mắn đắc Pháp. Tu luyện Đại Pháp là điều hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời tôi, đó cũng là sự tái sinh của sinh mệnh tôi. Trước khi đắc Pháp, tôi mắc nhiều bệnh nặng như viêm dạ dày, nhiễm trùng đường tiết niệu, viêm túi mật, co thắt dạ dày, tiêu chảy và táo bón. Hai bên cổ tôi mọc đầy những mảng vảy nến dày, đen. Những căn bệnh này vẫn chưa là gì, đáng sợ nhất là chứng mất ngủ và chứng sợ hãi. Cứ trời vừa tối là tôi lại sợ chết khiếp. Uống đến sáu loại thuốc mà tôi chỉ ngủ được hai tiếng, lại gặp ác mộng liên tục, mồ hôi lạnh đầm đìa. Những thứ không tốt ở không gian khác xuất hiện trước mặt tôi bất kể ngày đêm, sau này ngay cả khi chồng tôi ở nhà, chúng vẫn xuất hiện.
Bị chủ nghĩa vô thần đầu độc rất sâu, tôi ngây thơ nghĩ rằng bác sỹ nhất định có thể chữa khỏi bệnh cho tôi. Tôi cứ nài nỉ chồng đưa đi chữa bệnh, khiến người chồng thật thà, chất phác của tôi bị tôi làm phiền đến mức không thể đi làm. Ông ấy đã dốc hết sức mà vẫn không thể giúp tôi thoát khỏi sự giày vò của bệnh tật. Cuối cùng, tôi rơi vào tình trạng mất ngủ triền miên cả tháng, chỉ cần nhìn thấy cái gì thay đổi, đổi màu hay có tiếng động là tôi lại run rẩy hoảng sợ. Theo lời bác sỹ chẩn đoán, tôi đã ở giai đoạn đầu của bệnh tâm thần phân liệt.
Lúc đó, tôi chỉ mới ngoài 30 tuổi, nhưng khuôn mặt đã đầy nếp nhăn, người gầy gò, đen sạm, cân nặng chỉ hơn 40kg. Cơ thể vô cùng khó chịu, mất ngủ và sợ hãi khiến cuộc đời tôi dường như đi đến ngõ cụt. Tôi cảm thấy mỗi ngày sống đều thật khổ sở, mệt mỏi, gian nan.
Khi cuộc sống đi vào ngõ cụt, tôi đã may mắn gặp được Pháp Luân Đại Pháp. Tôi còn nhớ mình đã ngồi trên giường đọc “Chuyển Pháp Luân (Quyển II)” suốt một ngày, mơ mơ hồ hồ đã đọc được ba lần. Lúc đó trời đã chạng vạng tối, tôi chỉ có một cảm giác duy nhất là muốn ngủ, không muốn ăn gì cả. Tôi nằm xuống giường lúc 6 giờ tối và ngủ một mạch 24 giờ đồng hồ. Cứ thế, tôi đọc sách liên tục trong nửa tháng.
Học Pháp đến ngày thứ tư, tôi đã không thể uống nổi một viên thuốc nào nữa, tôi vứt hết thuốc đi. Kể từ đó, tôi đã có những giấc ngủ ngon, không mộng mị. Đọc sách đến ngày thứ mười, tôi đã có thể ngồi trên băng ghế lạnh. Các chứng bệnh trên cơ thể tôi đã khỏi một cách thần kỳ, bệnh vảy nến hai bên cổ cũng biến mất từ lúc nào không hay. Tôi cảm thấy thân thể có sức lực trở lại, làm việc không còn thấy mệt mỏi nữa. Tôi đã được nếm trải cảm giác khỏe mạnh, thân thể nhẹ nhàng không bệnh tật, tận hưởng ánh sáng và vẻ đẹp của cuộc sống, cả ngày vui vẻ.
Vào buổi tối của ngày đọc sách thứ 16, tôi đã đến điểm học Pháp và luyện công. Từ đó, tôi bắt đầu con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đã 27 năm trôi qua, tôi chưa từng uống lại một viên thuốc hay tiêm một mũi tiêm nào nữa.
2. Từ bỏ tật xấu hay đánh người
Tôi là giáo viên dạy môn toán tiểu học, chuyên môn rất giỏi, nổi danh với việc phụ đạo Toán Olympic. Các giáo viên và phụ huynh đều khen ngợi rằng: “Con nhà ai mà gặp được cô là phúc phận của nó”. Ở cơ quan, có thể nói tôi có tiếng là “người lợi hại”. Cái “lợi hại” này có hai nghĩa: một là tôi dạy học rất tốt; hai là tôi rất hung dữ, không nhường nhịn ai khi mình có lý, và rất thích đánh người. Lớp nào có hỗn loạn đến đâu, vào tay tôi cũng lập tức phải thay đổi.
Sau khi tu luyện, tôi biết đánh người là sai, nhưng lại không thể kiềm chế được. Hễ học sinh nghịch ngợm là tôi lại ra tay đánh. Sư phụ đã mượn tay chồng tôi để giúp tôi thay đổi. Chỉ cần tôi đánh học sinh, thì chồng tôi sẽ đánh tôi. Ban đầu tôi không ngộ ra, khóc lóc, làm ầm ĩ với chồng, đòi ly hôn.
Tôi nhớ lần cuối cùng chồng tôi đánh tôi là vào buổi tối sau khi tôi đánh học sinh. Chiều hôm đó tôi đã tát học sinh một cái, đến buổi tối chồng tôi bỗng dưng vô cớ đánh tôi một cái. Khi tôi khóc lóc hỏi chồng lý do, ông ấy bình thản nói: “Anh cũng không biết, chỉ là muốn đánh thôi”. Trong đầu tôi bỗng lóe lên hình ảnh tôi tát học sinh vào buổi chiều. Tôi sững sờ, nước mắt ngừng rơi, không còn cảm thấy ấm ức nữa, từ từ cúi đầu xuống. Cuối cùng tôi đã ngộ ra, là Sư phụ đang giúp tôi sửa bỏ thói quen đánh người.
Cùng với việc học Pháp không ngừng, tôi dần dần cũng bắt đầu học cách hướng nội tìm, học cách dùng Pháp để ước thúc bản thân. Tôi không chỉ sửa được thói quen đánh người, mà còn học được cách không tức giận, dùng tiêu chuẩn “Chân-Thiện-Nhẫn” để khoan dung, lý giải, bao dung, nhường nhịn người khác. Tôi dùng tiêu chuẩn “Chân-Thiện-Nhẫn” để đo lường từng lời nói, hành động của mình, và cũng dần học được cách nghĩ cho người khác.
Môi trường gia đình, công tác, và xã hội của tôi đều trở nên thuận lợi, tốt đẹp. Học sinh và con gái tôi nói tôi trẻ đẹp ra. Chồng tôi nói tôi là người bạn đời tốt. Bố mẹ chồng nói tôi là người con dâu tốt hiếm có trên đời. Bạn học, bạn bè đều nói tôi đã thoát thai hoán cốt.
3. Trở thành người tu luyện vô tư, vô ngã
Sư phụ nhiều lần điểm hóa cho tôi rằng phải chiểu theo yêu cầu của Pháp, trở thành một người tu luyện vô tư, vô ngã. Hệ thống sưởi ấm trong nhà tôi đã không còn hoạt động tốt suốt bốn, năm năm nay, mỗi khi mùa đông đến thì trong nhà rất lạnh. Khoảng thời gian trước mùa đông, khi tôi đang học thuộc cuốn “Chuyển Pháp Luân” lần thứ hai, tôi thấy có người trong tòa nhà của mình lắp máy bơm tuần hoàn, nên bảo chồng cũng lắp. Chồng tôi nói: “Lắp máy bơm tuần hoàn không tốt, chỉ nhà mình ấm thôi, còn nhà người khác sẽ lạnh hơn, là hại người lợi mình, như vậy quá ích kỷ. Hay là nghĩ cách khác đi”. Tôi nói: “Ai cũng làm thế mà, mình lắp cũng chẳng sao cả”. Tôi đã quên mất mình là một người tu luyện.
Dưới sự thúc giục của tôi, chồng tôi cũng không phản đối nữa, ngay chiều hôm đó chồng tôi đã mua máy bơm tuần hoàn về chuẩn bị lắp. Kết quả là trưa hôm sau, bồn chứa nước nhà tôi bị rò rỉ nước, tôi không ngộ ra. Sau khi ăn trưa xong, căn nhà tôi vốn không hề bị rò rỉ nước giờ lại bị, tôi vẫn không ngộ ra. Buổi chiều, khi chồng tôi mở van áp lực nước, một cột nước vàng như cột khí phun ra, khiến nhà tôi bị ngập trong nước. Nước ấm màu vàng, bẩn thỉu chảy lênh láng khắp nhà, từ tầng trên, tầng dưới, phòng khách, phòng ngủ, cầu thang, tường nhà, nơi nơi bừa bộn, nhếch nhác. Phòng nồi hơi đã bị ngập nước, máy bơm không thể lắp được nữa.
Trong lúc vừa bận rộn dọn dẹp, tôi vừa hướng nội tìm xem rốt cuộc là có sơ hở ở đâu. Bỗng nhiên một đoạn Pháp trong cuốn “Chuyển Pháp Luân” mà tôi đang học thuộc hiện ra trong đầu. Sư phụ giảng:
“Là người tu luyện, phải chiểu theo tiêu chuẩn này của vũ trụ mà yêu cầu chính mình, không thể chiểu theo tiêu chuẩn của người thường mà đặt yêu cầu cho mình được. Nếu chư vị muốn phản bổn quy chân, chư vị muốn tu luyện lên trên, thì chư vị cần chiểu theo tiêu chuẩn ấy mà làm”. (Chuyển Pháp Luân)
Tôi là một đệ tử lâu năm, nguyện vọng lớn nhất của tôi là phản bổn quy chân cùng theo Sư phụ về nhà, hơn nữa tôi còn đang học thuộc đoạn Pháp này. Thế mà trong vấn đề sưởi ấm, tôi lại quên sạch thân phận của mình, muốn dùng cách thức còn thua cả người thường. Cái tâm ích kỷ, tâm an dật, tâm không muốn chịu khổ, tâm không nghĩ cho người khác này nghiêm trọng biết bao! Sư phụ đã dạy cho đệ tử rằng phải lấy khổ làm vui, nghĩ cho người khác trước, thế nhưng tôi lại hành xử hoàn toàn trái ngược với Đại Pháp.
Tôi bị cái tâm người thường dẫn động, vô hình trung đã đi lệch khỏi Pháp, đi theo con đường mà cựu thế lực an bài. Sau lần điểm hóa đó, tôi cảm nhận sâu sắc rằng tu luyện là vô cùng nghiêm túc. Học Pháp có nhiều đến đâu, có thuộc Pháp nhiều đến đâu, mà không chiểu theo yêu cầu của Pháp thì không phải là tu, không thể coi là người tu luyện, huống chi làm sao có thể từ người thường trở thành Thần được.
Giờ đây, tôi đang được đắm mình trong ánh sáng hào quang của Pháp, khỏe mạnh, tự tin, mạnh mẽ, kiên định bước đi trên con đường tu luyện Chính Pháp.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/8/6/498010.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/16/229847.html


