Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-10-2025] Trang Minghui.org từng đưa tin về việc một nữ công nhân ngành dệt về hưu 81 tuổi bị tra tấn trong khi thụ án 15 tháng tù vì tu luyện Pháp Luân Công. Bài viết này cung cấp thêm thông tin về những gì bà đã phải chịu đựng trong tù.

Ngày 25 tháng 9 năm 2022, bà Vương Quế Hà, ở thành phố Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt giữ, sau đó được bảo lãnh tại ngoại. Ngày 1 tháng 2 năm 2024, bà bị bắt giam trở lại, và bị ban hành lệnh bắt giữ chính thức sau đó 4 ngày. Ngày 19 tháng 2 năm 2024, hồ sơ vụ án của bà được trình lên Viện Kiểm sát Thành phố Lăng Hải, và bà bị truy tố vào ngày hôm sau. Ngày 4 tháng 3, Tòa án Thành phố Lăng Hải tổ chức phiên tòa xét xử bà tại Trại tạm giam Nữ Thành phố Cẩm Châu, và sau đó vài tuần kết án bà 15 tháng tù.

Ngày 17 tháng 7 năm 2024, bà Vương bị đưa tới Nhà tù Nữ Số 1 Tỉnh Liêu Ninh, và bị phân về Khu 12 vào ngày hôm sau. Khu này được thiết kế đặc biệt để tra tấn các học viên Pháp Luân Công, và không có hình thức ngược đãi nào được coi là quá mức.

Ngược đãi trong Khu 12

Ngày 18 tháng 7 năm 2024, bà Vương bị nhốt trong phòng biệt giam cùng với tù nhân Trương Hàn Văn (kẻ ngược đãi tích cực và tàn bạo nhất), Phạm Lệ Lệ và Từ Lệ Diễm, những người này thay nhau giám sát bà. Họ cưỡng ép bà ngồi trên ghế nhựa nhỏ từ 6 giờ sáng đến 10 giờ đêm. Bà bị đau lưng và sưng phù chân và bàn chân nghiêm trọng. Có lúc, mắt cá chân của bà sưng to bằng bắp chân.

Trong thời gian tra tấn ngồi, bà Vương còn bị đánh đập. Trưa ngày 18 tháng 7 năm 2024, Trương và Từ túm áo bà và lắc bà qua lại, đập đầu bà vào khung giường bằng kim loại, khiến đầu bà bị sưng một cục to bằng quả trứng gà và mãi nhiều ngày sau mới xẹp xuống.

Bà Vương kêu cứu, nhưng không có lính canh nào đến ngăn cản các tù nhân. Họ chế nhạo bà: “Bà có chết cũng không ai quan tâm đâu. Nhà tù có hai chỉ tiêu tử vong mỗi năm. Tra tấn bà không phạm pháp!”

Sau đó, lính canh cáo buộc bà Vương “gây rối trật tự nhà tù” vì đã kêu cứu.

Trong 3 ngày liên tiếp, các tù nhân này không cho bà Vương uống nước, ăn hay đi vệ sinh. Họ chỉ cho bà 5 phút để đánh răng và rửa mặt. Bà không có nệm, và phải ngủ trên tấm ván cứng chỉ với một chiếc chăn mỏng. Bà cũng không được phát gối.

Sau đó, một vài tù nhân nữa được tăng cường vào nhóm giám sát bà Vương. Họ ép bà xem, đọc và nghe các tài liệu phỉ báng Pháp Luân Công. Họ còn ra lệnh cho bà viết nhiều cam kết từ bỏ và lên án Pháp Luân Công. Sau 3 ngày, bà Vương, vốn đã ở độ tuổi ngoài 80, không thể chịu đựng được và đã viết cam kết từ bỏ Pháp Luân Công trái với mong muốn của mình. Một vài học viên khác cũng làm như vậy sau khi bị tra tấn không ngừng. Một trong số họ đã bị ép đến mức đi vệ sinh ra quần.

Sau khi bà Vương viết cam kết, bà bị buộc phải viết báo cáo tư tưởng mỗi ngày. Các báo cáo này phải phỉ báng Pháp Luân Công và nhà sáng lập pháp môn, cũng như ca ngợi chế độ cộng sản.

Lính canh cũng cố gắng xác định mức độ “chuyển hóa” của bà Vương bằng cách ghi hình bà trả lời các câu hỏi sau:

– Tên, giới tính, tuổi, quê quán và các thông tin cá nhân khác.

– Bà đã học được gì kể từ khi vào tù?

– Ai là người đối xử tốt nhất với bà ở đây?

– Suy nghĩ của bà về quản lý nhà tù là gì?

– Bà có học được gì từ buổi huấn luyện của đội trưởng không?

– Kế hoạch của bà sau khi được thả là gì?

– Bà muốn làm gì nhất sau khi được thả?

– Sau khi ra tù, bà có còn luyện khí công tà giáo nữa không?

– Sau khi ra tù, bà có còn tham gia các hoạt động tà giáo nữa không?

– Bà sẽ làm gì nếu ai đó nhờ bà giúp phân phát tờ rơi Pháp Luân Công?

– Sau khi ra tù, bà có vi phạm pháp luật nữa không?

– Bà muốn trở thành người như thế nào sau khi ra tù?

Bà Vương đã từ chối tuân thủ.

Tiếp tục bị ngược đãi

Ngày 18 tháng 9 năm 2024, bà Vương bị chuyển đến Khu 11, nơi dành cho người già và bệnh tật. Bà từ chối đeo bảng tên tù nhân hoặc quay mặt vào tường khi được yêu cầu.

Tháng 3 năm 2025, bà Vương đã viết bản nghiêm chính thanh minh để vô hiệu hóa những cam kết mà bà bị cưỡng ép viết ở Khu 12. Bà lần nữa từ chối ghi hình bất chấp những lời đe dọa bị tước quyền thăm thân, mua nhu yếu phẩm hàng ngày hay tắm rửa.

Tháng 4 năm 2025, khi nhà tù lần nữa từ chối cho bà Vương gọi điện cho gia đình, bà đã phản đối, và lính canh Trần Lâm nói rằng bà phải đồng ý bị ghi hình. Khi lại từ chối, bà không được gọi điện cho gia đình.

Ngày 13 tháng 4 năm 2025, lính canh đã nỗ lực ghi hình bà Vương lần nữa nhưng không thành công. Ngày 19 tháng 4, họ đã dọn giường ra khỏi phòng giam của bà, với lý do bà đã luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công vào ngày hôm đó. Bà không có chỗ để ngủ hay thậm chí là ngồi. Cuối cùng, bà phải ngủ trong một ngăn kéo lớn (kích thước 80 x 40 x 20 cm) trong suốt một tuần.

Ngày 25 tháng 4 năm 2025, lính canh cố gắng ghi hình bà Vương ít nhất 4 lần. Lần đầu tiên bà từ chối hợp tác. Lần thứ hai, lính canh cho 2 tù nhân ép bà ngồi vào xe lăn và đưa bà đến văn phòng. Mạch của bà tăng vọt lên 110 nhịp mỗi phút và huyết áp của bà quá cao, nên họ đã bỏ cuộc. Lần thứ ba, nhịp tim của bà tăng lên 125, và lính canh lo sợ bà có thể gặp phải tình trạng y tế khẩn cấp, nên họ đã đẩy bà trở lại phòng giam. Khoảng 3 giờ 30 phút chiều hôm đó, họ cố gắng lần thứ tư. Khi 2 tù nhân lại đặt bà lên xe lăn, bà đã hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Không rõ liệu lính canh có ghi hình bà được hay không.

Cuối cùng, khi bà Vương được trả tự do vào tháng 5 năm 2025, bà đã gầy gò và rất yếu, chân bà bị sưng phù nghiêm trọng. Từng là một người vui vẻ và cởi mở, giờ đây bà trở nên thu mình và nhút nhát. Bà cũng bị mệt mỏi về tinh thần và khó tập trung.

Bài viết liên quan:

Người phụ nữ 81 tuổi ở Liêu Ninh bị ngược đãi khi đang thụ án tù lần thứ hai vì tu luyện Pháp Luân Công

Liêu Ninh: Từng bị cầm tù 4 năm, cụ bà 80 tuổi lại đang đối mặt với cáo trạng vì đức tin của bà vào Pháp Luân Công

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/1/500418.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/5/230623.html