Người phụ nữ Hà Bắc 59 tuổi bị tra tấn trong tù vì đức tin, con gái yêu cầu truy cứu trách nhiệm nhưng nhà tù phủ nhận hành vi ngược đãi
Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 08-06-2025] Ba ngày sau khi bị đưa vào Nhà tù Nữ Tỉnh Hà Bắc để thụ án 3 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công, bà Văn Khánh Phương bị 5 phạm nhân đánh đập dã man đến bị thương nặng và không còn khả năng đi lại. Gần đây, con gái bà tìm cách đòi công lý cho mẹ, nhưng nhận được thông báo đề ngày 13 tháng 5 năm 2025 rằng không có bằng chứng cho thấy bà Văn bị đánh đập và bà không đủ điều kiện để bảo lãnh y tế.
Bà Văn, 59 tuổi, cư dân thành phố Thiên An, tỉnh Hà Bắc, bị bắt vào ngày 1 tháng 8 năm 2022, sau đó bị kết án 3 năm tù vào tháng 7 năm 2023. Ngày 19 tháng 12 năm 2023, bà bị đưa vào Khu 14 Nhà tù Nữ Tỉnh Hà Bắc, tuy nhiên nhà tù không thông báo cho gia đình bà về việc này theo như quy định pháp luật. Trong hơn 1 năm sau khi bà chuyển vào nhà tù, gia đình không được phép đến thăm với lý do bà không từ bỏ Pháp Luân Công.
Do từ chối đeo bảng tên và mặc đồng phục tù nhân, ngày 22 tháng 12 năm 2023, bà bị 5 phạm nhân đánh đập trong nhà vệ sinh. Bà bị thương nặng đến mức suýt mất mạng. Tuy nhiên, nhà tù không kỷ luật 5 người này, bao gồm: Mã Lệ (sinh tháng 4 năm 1980, quê tỉnh An Huy), Khổng Phồn Cẩm (khoảng 30 tuổi, quê Hành Thủy, tỉnh Hà Bắc), Khương Hải Vinh (38 hoặc 39 tuổi, quê Hình Đài, tỉnh Hà Bắc), Mã Diễm Phỉ (khoảng 30 tuổi, quê Hàm Đan, tỉnh Hà Bắc), và Ma Úy Na (khoảng 40 tuổi, quê Thạch Gia Trang, tỉnh Hà Bắc).
Sau khi bị đánh, bà Văn không thể đi lại. Nhà tù từ chối cung cấp xe lăn, nên bà phải bò. Bất chấp tình trạng của bà, quản giáo vẫn chỉ đạo một số phạm nhân kéo bà đến xưởng để lao động nặng nhọc không lương. Để không phiền người khác, bà tự bò qua lại giữa phòng giam và xưởng. Kết quả là da của bà bị trầy xước. Bà cũng bị suy giảm thị lực nghiêm trọng và teo cơ tay và thân. Vì bà từ chối uống thuốc do lo rằng thuốc có độc, quản giáo chỉ đạo phạm nhân trộn thuốc vào thức ăn của bà.
Nhà tù chỉ cho bà ăn một chiếc bánh bao hấp vài ngày một lần. Một phạm nhân 17 tuổi bị đánh đập khi chia sẻ thức ăn với bà. Quản giáo còn phạt bà bằng cách cấm mua đồ dùng cá nhân hay thực phẩm bổ sung.
Đầu năm 2024, một quản giáo gọi cho con gái bà Văn, yêu cầu cô thuyết phục bà từ bỏ Pháp Luân Công. Cô từ chối và yêu cầu được đến thăm bà. Ngày hôm sau, quản giáo gọi lại, cho biết chân bà Văn không phải bị gãy do bị đánh, và đảm bảo bà vẫn sống sót để rời khỏi nhà tù, nhưng vẫn từ chối yêu cầu thăm thân.
Từ tháng 3 năm 2025, vợ chồng con gái bà Văn gửi đơn khiếu nại những kẻ tra tấn mẹ cô tới Nhà tù Nữ Tỉnh Hà Bắc, Cục Quản lý Nhà tù Tỉnh Hà Bắc, Sở Tư pháp Tỉnh Hà Bắc, Viện Kiểm sát Tỉnh Hà Bắc và các cơ quan liên quan khác. Ngày 15 tháng 5 năm 2025, cô nhận được thông báo cho biết mẹ cô chưa từng bị đánh, và không được phép tại ngoại.
Bà Văn dự kiến sẽ được thả vào ngày 31 tháng 7 năm 2025.
Tìm kiếm công lý
Ngày 6 tháng 3 năm 2025, vợ chồng con gái bà Văn đến nhà tù hỏi về tình trạng của bà. Hầu, trưởng Khu 14, và Viên Hồng Mẫn, đội trưởng quản giáo, phủ nhận việc bà Văn bị gãy chân do bị đánh. Cô yêu cầu điều tra 5 phạm nhân đã đánh bà vào ngày 22 tháng 12 năm 2023. Hầu và Viên hứa sẽ trả lời trong vòng 1 tháng, và đồng ý cho cô gặp mẹ vào ngày 14 tháng 3 năm 2025.
Ngày 10 tháng 3, cô quay lại nhà tù để nộp đơn yêu cầu khám sức khỏe, đồng thời đảm bảo an toàn cho bà Văn. Đến 9 giờ sáng ngày 14 tháng 3, vợ chồng cô cùng luật sư đến nhà tù. Trưởng khu Hầu chỉ cho phép cô gặp bà, với lý do chồng cô không phải là thân nhân trực hệ, và luật sư cần làm thủ tục riêng để gặp bà Văn.
Trong cuộc gặp, đội trưởng Viên ngồi cạnh bà Văn, và Hầu ngồi cạnh cô.
Con gái bà Văn nhận thấy bà nheo mắt, và hỏi bà có nhìn rõ không. Bà cho biết mắt bị mờ. Cô tiết lộ mình biết chuyện bà bị ngược đãi thông qua một phạm nhân mới mãn hạn tù.
Bà Văn cho biết bà từng suýt chết trong khoảng tháng 6 đến tháng 8 năm 2024 vì bị bỏ đói và thường xuyên bị đánh. Bà chia sẻ trải nghiệm sau khi chịu một trận đòn dã man, bà cảm thấy hồn lìa khỏi xác và nghe ai đó gọi tên mình. Sau đó bà tỉnh lại, với cơn đau nhói ở ngực.
Bà cũng kể lại trận đòn ngày 22 tháng 12 năm 2023. Bà từ chối đeo thẻ tên và mặc đồng phục nên quản giáo Cao Hải Yến ra lệnh cho năm phạm nhân nhét giẻ vào miệng bà và đánh bà trong nhà vệ sinh. Sau đó bà cảm thấy chân yếu và đầu óc quay cuồng. Bà yêu cầu được khám sức khỏe, nhưng mãi đến tháng 3 năm 2024 mới được kiểm tra. Sau đó, bà tiếp tục bị đánh đập thường xuyên, và thị lực tiếp tục suy giảm. Bà nói trại nhiều lần đe dọa sẽ gây khó dễ cho vợ chồng con gái bà.
Khi kết thúc buổi gặp, con gái bà Văn yêu cầu được nhìn mẹ rời khỏi phòng trước để xem bà có thể đi lại không, nhưng Hầu từ chối.
Khi đưa cô xuống lầu, Hầu nhận cuộc gọi, sau đó dẫn cô đến phòng giám thị. Ba quản giáo nam và hai quản giáo nữ xuất hiện, bao gồm: Chu Dương (trưởng phòng khiếu nại), Lưu (trưởng bệnh viện nhà tù), Cao (trưởng phòng giáo dục), Lý (trưởng phòng hành chính) và một đội trưởng điều tra.
Đội trưởng trình bày kết quả điều tra, sau đó Lưu trình bày về sức khỏe của bà Văn. Không ai nhắc đến việc truy cứu trách nhiệm về vết thương của bà Văn. Con gái bà phản đối kết luận, và hỏi tại sao họ không thông báo tình trạng mẹ cô vào tháng 12 năm 2023 và tháng 6 đến 8 năm 2024, khi bà bị đánh đập dã man.
Cao trả lời rằng họ nghĩ đến hoàn cảnh cô có con nhỏ nên không thông báo. Cô nói dù bận đến đâu cô vẫn luôn có thời gian cho mẹ. Sau đó, họ quay sang than phiền rằng bà Văn ngoan cố, kiên định với đức tin. Cô hỏi liệu đó có phải là lý do khiến mẹ cô bị ngược đãi và không được thăm, và họ trả lời cô không nên nghĩ như vậy.
Họ nhắc rằng bà Văn chỉ còn vài tháng nữa là mãn hạn, và hy vọng không ai “làm phiền” bà. Cô nói chỉ muốn mẹ được an toàn.
Ngày 19 tháng 3, con gái bà Văn và luật sư quay lại nhà tù. Lần này, luật sư được phép gặp bà Văn. Một quản giáo cho biết nhà tù sẽ công bố báo cáo điều tra vào giữa tháng 4.
Ngày 2 tháng 4, vợ chồng cô và hai luật sư đến Ban Quản lý Nhà tù Tỉnh Hà Bắc và Viện Kiểm sát Trung Nam để nộp đơn khiếu nại quản giáo Cao và 5 phạm nhân đã đánh bà Văn.
Sau đó, vợ chồng cô và một luật sư quay lại nhà tù. Chu, trưởng phòng khiếu nại, cho biết việc điều tra kết luận phạm nhân Mã không đánh bà Văn, mà chỉ dẫn bà vào nhà vệ sinh để mặc đồng phục. Để bà khỏi la hét, Mã đã bịt miệng bà. Cô hỏi vì sao 4 người kia cũng có mặt, và liệu nhà vệ sinh có camera không. Chu nói không có. Khi cô yêu cầu được cung cấp bản sao báo cáo điều tra, thì Chu nói chưa có.
Ngày 15 tháng 4, vợ chồng cô quay lại nhà tù, yêu cầu được gặp bà Văn. Họ được gặp vào chiều hôm đó. Bà Văn có tinh thần tốt, và trưởng khu Hầu nói với cô: “Mẹ cô giả vờ không đi được.”
Ngày 16 tháng 4, con gái bà Văn nhận bản sao báo cáo điều tra từ phòng khiếu nại. Cô viết phản hồi và mang đến Phòng Khiếu nại của Ban Quản lý Nhà tù Tỉnh Hà Bắc, nhưng bị từ chối tiếp nhận. Sau đó, cô đến Viện Kiểm sát Tỉnh Hà Bắc. Trưởng phòng khiếu nại ở đây thừa nhận nhà tù có sai sót, và viết giấy giới thiệu cho cô đến Phòng 5 của Viện Kiểm sát Thành phố Thạch Gia Trang.
Ngày 5 tháng 5, bà Văn gọi điện nói đã được chuyển sang Khu 17 (dành cho người cao tuổi) có điều kiện tốt hơn Khu 14. Bà dặn gia đình đừng lo và không cần đến thăm nữa.
Ngày 18 tháng 5, con gái bà Văn nhận được thông báo từ Chu, đề ngày 13 tháng 5, lặp lại quan điểm rằng không có bằng chứng bà Văn bị đánh và bà không đủ điều kiện bảo lãnh y tế.
Báo cáo liên quan:
Người phụ nữ Hà Bắc trở thành tàn phế do bị tra tấn trong tù
Hà Bắc: Một người phụ nữ 58 tuổi kháng cáo thất bại, phải chấp hành bản án 3 năm tù oan sai
Sau 7 năm sống lưu lạc, người phụ nữ Hà Bắc bị bắt giữ và bị kết án 3 năm tù vì kiên định đức tin
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/8/495873.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/12/228468.html