Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Giang Tô, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-09-2025] Một phụ nữ 69 tuổi ở thành phố Nam Kinh, tỉnh Giang Tô bị đình chỉ lương hưu từ ngày 18 tháng 11 năm 2021, sau khi bà kết thúc một năm tù phi pháp vì đức tin vào Pháp Luân Công.

Bà Dư Thục Hà, một dược sỹ đã nghỉ hưu tại Bệnh viện Y học Cổ truyền quận Phố Khẩu, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1996. Bà sớm hồi phục sức khỏe và trở nên điềm tĩnh, tốt bụng hơn. Không giống như các đồng nghiệp, bà từ chối nhận quà (hối lộ) từ bệnh nhân và đối xử với mọi người bằng sự tôn trọng.

Sau khi chính quyền cộng sản phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, bà Dư nhiều lần bị nhắm đến vì kiên định đức tin của mình. Trước khi bị kết án một năm tù, bà từng nhiều lần bị đưa vào các trung tâm tẩy não và hai lần bị đưa đi lao động cưỡng bức. Bà phải chịu những màn tra tấn dã man trong thời gian bị giam giữ, bao gồm bị giật lông mu và bị cán cây lau nhà đâm vào âm đạo. Có lần, khi cố gắng trốn thoát khỏi cuộc bắt giữ, bà Dư bị ngã từ ban công và bị chấn thương sọ não nghiêm trọng cùng nhiều vết rạn xương.

Bị đưa vào danh sách đen ngay từ khi cuộc bức hại bắt đầu

Ngay sau khi cuộc bức hại bắt đầu, bà Dư đã đến chính quyền tỉnh để khiếu nại về quyền tự do tín ngưỡng của mình. Bà bị bắt và đưa đến một trường học, tại đây bà bị buộc phải khai tên, địa chỉ nhà và nơi làm việc. Kể từ đó, bà đã bị đưa vào danh sách đen của chính quyền.

Sau khi bà được trả tự do, viện trưởng Bệnh viện Y học Cổ truyền quận Phố Khẩu khi đó là Trình Ngọc Phương, đã đưa người đến sách nhiễu bà Dư tại nhà. Sau đó, ông ta quản thúc bà tại bệnh viện trong tám tháng, trong thời gian đó ông ta cũng đình chỉ lương và chỉ trợ cấp cho bà 200 Nhân dân tệ.

Một năm hai tháng lao động cưỡng bức (tháng 11 năm 2001 – tháng 1 năm 2002)

Giữa tháng 10 năm 2000, bà Dư lên tàu đến Bắc Kinh nhưng bị bắt ngay trên tàu. Bà bị giam tại trại tạm giam thành phố Nam Kinh trong một tháng. Vài ngày sau khi được thả, bà lại bị bắt và đưa đến một khách sạn thuộc sở hữu của cảnh sát.

Bà Dư trốn thoát được và đến Bắc Kinh để khiếu nại đòi công lý cho Pháp Luân Công. Bà bị bắt tại Quảng trường Thiên An Môn cùng với các học viên Pháp Luân Công khác. Cảnh sát đã dùng dùi cui cao su để đánh đập họ. Một học viên đã bị rách tai và chảy rất nhiều máu.

Trong khi bị giam tại đồn công an Thạch Cảnh Sơn ở Bắc Kinh, bà Dư và các học viên khác bị yêu cầu phải khai địa chỉ nhà. Những ai không tuân thủ đều bị đánh đập dã man và lăng mạ. Đôi khi, bà Dư bị lôi ra khỏi phòng giam vào giữa đêm để thẩm vấn. Bà kêu gọi cảnh sát ngừng bức hại Pháp Luân Công, nhưng họ đã phớt lờ.

Sau đó, bà Dư bị đưa trở lại Nam Kinh và bị giam giữ tại chính khách sạn thuộc sở hữu của cảnh sát mà bà từng bị giam giữ trước đây. Bà luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công và cảnh sát chuyển bà đến trại tạm giam thành phố Nam Kinh. Một buổi sáng, bà không hô “Chào buổi sáng các quản giáo!” theo yêu cầu, và các lính canh đã còng tay và cùm chân bà trong suốt 22 ngày.

Tháng 1 năm 2001, công an quận Phố Khẩu ra quyết định đưa bà Dư đi lao động cưỡng bức một năm. Các lính canh tại trại lao động nữ Cú Đông đã chỉ thị cho sáu gái mại dâm thay nhau đánh đập bà trong ba ngày. Kết quả là mắt bà bị thâm quầng và mặt cùng cơ thể bị sưng tấy nghiêm trọng.

Những người này còn véo đùi, giật lông mu và dùng cán cây lau nhà chọc vào âm đạo của bà Dư. Bà liên tục la hét cầu cứu nhưng không ai đáp lại. Bà gần như đã chết. Các lính canh đã nhốt bà Dư trong một phòng kho hơn hai mươi ngày và không cho bà ra ngoài cho đến khi vết sưng của bà giảm bớt.

Tháng 11 năm 2001, thời hạn giam giữ của bà Dư sắp hết, nhưng lính canh Chu Anh đã ngụy tạo “bằng chứng” chống lại bà và gia hạn thời gian giam giữ của bà thêm hai tháng. Trong hai tháng đó, bà bị buộc phải lao động khổ sai hơn mười giờ mỗi ngày. Bà bắt đầu bị đau lưng và tê chân. Lính canh Chu Anh cáo buộc bà giả bệnh. Tình trạng của bà Dư ngày càng xấu đi cho đến khi bà đi lại khó khăn. Chỉ đến lúc đó bà mới được đưa đến bệnh viện để kiểm tra. Bà được chẩn đoán bị phồng đĩa đệm thắt lưng ở đốt sống thứ ba, thứ tư và thứ năm.

Ba lần bị bắt từ năm 2002-2004, bị thương khi cố gắng trốn thoát

Tháng 8 năm 2002, Phòng 610 quận Phố Khẩu tổ chức một lớp tẩy não ở thị trấn Châu Giang và đưa bà Dư đến đó. Có lần, bà đã viết một bản tuyên bố từ bỏ đức tin trái với ý muốn của mình, nhưng sau đó bà đã cải chính rằng bản tuyên bố đó vô hiệu. Để trả đũa, cảnh sát giam bà tại trung tâm tẩy não gần ba tháng và sau đó tại trại tạm giam thành phố Nam Kinh thêm một tháng nữa.

Cuối tháng 12 năm 2002, bà Dư cuối cùng cũng được thả, nhưng đến tháng 4 năm 2003, bà lại bị bắt và bị giam tại trại tạm giam thành phố Nam Kinh trong một tháng.

Trước các kỳ họp chính trị thường niên của chính quyền cộng sản vào tháng 3 năm 2004, vào ngày 19 tháng 2, Phòng 610 quận Phố Khẩu và bí thư Lý Vinh Thúy của Bệnh viện Y học Cổ truyền quận Phố Khẩu thông báo cho bà Dư tham dự một lớp tẩy não. Bà từ chối đi và có tổng cộng 23 người, bao gồm cảnh sát địa phương và viện trưởng bệnh viện Vương Kiều Chuyên, đã ập đến nhà bà sau 8 giờ tối hôm đó.

Trong một nỗ lực tuyệt vọng để trốn thoát, bà Dư đã nhảy từ ban công nhà mình và bị rạn xương cùng chấn thương sọ não. Bà được đưa đến Bệnh viện Đường sắt Nam Kinh để điều trị. Bà đã sống sót, nhưng kể từ đó bà đi lại khập khiễng. Phòng 610 thành phố Nam Kinh và Phòng 610 quận Phố Khẩu vẫn tiếp tục sách nhiễu bà. Bà Dư kiên quyết từ chối viết các bản tuyên bố từ bỏ đức tin của mình.

Bị đưa đi lao động cưỡng bức 1,5 năm vào năm 2006

Tháng 4 năm 2006, bà Dư lại bị bắt và đưa đến Trung tâm Tẩy não thành phố Nam Kinh, đặt tại một khách sạn thuộc sở hữu của Nhà máy Nhạc cụ Bá Lạc. Hai người được phân công theo dõi bà suốt ngày đêm. Họ ép bà xem các video phỉ báng Pháp Luân Công mỗi ngày và bắt bà phải chịu nhiều hình thức ngược đãi khác nhau, bao gồm cấm ngủ, đứng lâu trong một khu vực nhỏ bằng hai viên gạch lát nền, và bị từ chối quyền được tắm rửa và thay đồ lót. Họ thậm chí còn đặt rác, bao gồm cả trái cây thối, bên cạnh bà để hành hạ bà thêm.

Hàng ngày, có nhiều người khác nhau đến để “chuyển hóa” bà Dư. Hai nhân viên tư pháp đã nghỉ hưu, một người họ Trương và một người họ Phan, thường thẩm vấn bà đến tận khuya, đôi khi đến tận sáng sớm.

Bà Dư, người vẫn đang phải chịu các biến chứng từ chấn thương sọ não, đã phát chứng rối loạn não. Bà nghe thấy những âm thanh trong đầu và cảm thấy chóng mặt, choáng váng. Bà thường không biết mình đang ở đâu. Chân của bà cũng bị sưng phù nghiêm trọng.

Sau năm tháng ở trung tâm tẩy não, bà Dư bị kết án một năm rưỡi lao động cưỡng bức tại nhà. Sau đó, bà được thả.

Một vụ bắt giữ khác vào năm 2008

Tháng 4 năm 2008, bà Dư lại bị bắt sau khi bị tố cáo vì đã nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Bà bị giam tại trại tạm giam thành phố Nam Kinh trong một tháng và sau đó được chuyển đến trung tâm tẩy não thành phố Nam Kinh. Bà tuyệt thực trong chín ngày và được thả khoảng hai tuần sau đó.

Bị kết án một năm tù vào năm 2019

Bà Dư bị bắt trên xe buýt vì nói chuyện với một hành khách về Pháp Luân Công. Năm 2019, bà bị tòa án quận Huyền Vũ kết án một năm tù. Sau khi bà được trả tự do vào ngày 18 tháng 11 năm 2021, Cục An sinh Xã hội quận Phố Khẩu đã yêu cầu bà phải trả lại 60.000 Nhân dân tệ tiền lương hưu đã được cấp trong thời gian bà bị cầm tù. Bà không trả lại vì đó là số tiền hợp pháp của bà, và kể từ đó họ đã đình chỉ lương hưu của bà.

Danh sách những kẻ thủ ác

Các cơ quan chính quyền liên quan đến việc bức hại bà Vu từ năm 1999 bao gồm: Phòng 610 thành phố Nam Kinh, quận ủy Phố Khẩu, Phòng 610 quận Phố Khẩu, công an quận Phố Khẩu, đồn công an Châu Giang, Ủy ban Chính trị và Pháp luật thành phố Nam Kinh, Ủy ban Chính trị và Pháp luật quận Phố Khẩu, Cục Y tế thành phố Nam Kinh, Cục Y tế quận Phố Khẩu, Bệnh viện Y học Cổ truyền quận Phố Khẩu, Viện Kiểm sát quận Huyền Vũ, tòa án quận Huyền Vũ, trại lao động nữ Cú Đông, Cục An sinh Xã hội thành phố Nam Kinh, và Cục An sinh Xã hội quận Phố Khẩu.

Các cá nhân tham gia vào cuộc bức hại bà Vu bao gồm: Lưu Chí Vĩ, Lưu Hãn Đông, Ngô Chính Cường, Tất Xuân Hiểu, Bình Viễn Vũ, Lục Tuyết Bình, Vương Văn Cao, Lý Hữu Phát, Cao Hồng Dân, Vương Tiểu Mẫn, Tiếu Ninh Kiện, Mộ Chí Bình, Từ Khắc Lễ, Lưu Bân Bân, Vương Kiều Chuyên, Vương Lâm, Phó Gia Bảo, Lý Kim Hoa, Chu Lâm Hoa, Tưởng Ái Mai, Vương Chí Lâm, Lý Quân Vĩ, Chu Phi, Hồ Kính, Trần Ngọc Phương, Dương Liễu, Trần Lập Bảo, Vương Bang Luân, và Khổng Hội Thắng.

Báo cáo liên quan bằng tiếng Anh:

The Persecution of Falun Dafa Practitioners in Pukou District, Nanjing City

Judong Female Forced Labor Camp, Jiangsu Province Inflicts Cruel Torture and Humiliation on Dafa Practitioners

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/22/499719.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/25/229977.html