Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-5-2025] Tôi đến từ tỉnh Liêu Ninh ở vùng đông bắc Trung Quốc. Trước đây tôi là nông dân, nhưng hiện giờ tôi đang làm trong lĩnh vực xây dựng. Mặc dù Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vẫn đang đàn áp Pháp Luân Đại Pháp một cách tàn bạo, nhưng các sĩ quan quân đội làm việc cùng tôi đã nhận ra vẻ đẹp của Đại Pháp thông qua cách hành xử của tôi và chủ động tìm đến tôi để ký hợp đồng xây dựng. Nhân dịp Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 13 tháng 5 năm 2025, tôi muốn chia sẻ một vài trải nghiệm trên con đường tu luyện của bản thân.

Sư phụ ban cho tôi trí huệ

Vào mùa thu năm 1997, tôi may mắn được đọc các cuốn sách Chuyển Pháp Luân và Tinh Tấn Yếu Chỉ. Sau đó tôi còn xem hai lần các video bài giảng của Sư phụ. Tôi nhận ra đây chính là Đại Pháp mà tôi đang tìm kiếm, và từ đó tôi bắt đầu bước trên con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vì là người đắc Pháp muộn và có trình độ học vấn thấp nên tôi đã tận dụng mọi thời gian rảnh của bản thân để học Pháp một cách tinh tấn, chủ yếu là vào ban đêm sau giờ làm việc. Tôi cũng đi tới các làng quê để hồng truyền Đại Pháp cho nhiều người hơn bằng cách chiếu video các bài giảng Pháp của Sư phụ cho họ xem. Tôi hiểu rõ rằng mình phải ghi nhớ Pháp trong tâm, chân chính tu luyện bản thân, và chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp để trở thành một người tốt thật sự, thậm chí là một người siêu thường.

Thông qua việc học Pháp tinh tấn và nghiêm túc tu luyện, tâm tính của tôi đã được đề cao. Ở nhà, tôi không còn đánh mắng vợ như trước, thay vào đó, tôi chiểu theo lời dạy của Sư phụ Lý Hồng Chí nghiêm khắc yêu cầu bản thân: “đả bất hoàn thủ mạ bất hoàn khẩu” (Giảng Pháp tại Pháp hội ở Sydney). Khi vợ đánh mắng tôi, tôi đều nhẫn chịu mà không oán thán. Khi giao tiếp với xã hội bên ngoài, tôi lại càng yêu cầu bản thân phải nghiêm khắc hơn. Tôi luôn chiểu theo Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn và đối đãi với mọi người bằng sự tôn trọng.

Khi tâm tính của tôi được đề cao lên, Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi, giúp tôi thoát khỏi bênh tật, toàn thân tôi trở nên nhẹ nhàng và tràn đầy năng lượng. Hơn nữa, Sư phụ còn ban cho tôi trí huệ và nhiều năng lực khác nhau, tay nghề xây dựng của tôi tiến bộ rõ rệt và tôi có thể học được những kỹ năng mới một cách nhanh chóng.

Trước đây, tôi có làm việc cho một chủ thầu tư nhân. Ông ấy rất hài lòng với công việc của tôi và nói rằng chưa từng gặp người tốt như vậy và hỏi tôi tại sao lại tốt bụng như thế. Tôi chỉ đơn giản trả lời rằng tôi là một học viên Pháp Luân Công và chiểu theo tiêu chuẩn của Đại Pháp để làm người tốt. Tôi cũng nói với ông rằng hãy ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Từ đó, ông luôn gọi tôi là “Pháp Luân Công” tại các công trường xây dựng.

Dù tôi làm việc cho cơ quan nhà nước, công ty tư nhân hay cá nhân, những người tôi tiếp xúc đều công nhận sự tốt đẹp của Đại Pháp, điều này đã tạo điều kiện thuận lợi cho tôi giảng chân tướng và cứu người.

Tôi không che giấu bản thân là học viên Pháp Luân Công

Sư phụ giảng:

“Chư vị làm một người tu luyện chân chính, Pháp Luân của chúng tôi [sẽ] bảo hộ chư vị. Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này”. (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi hoàn toàn tin tưởng rằng Sư phụ luôn bảo hộ tôi, chỉ cần tôi coi mình là người tu luyện. Phần lớn thời gian ở công trường không dễ tìm được nơi thích hợp để luyện công, nên tôi vẫn công khai luyện công ngoài trời mà không sợ hãi. Thỉnh thoảng có người nhận xét là tôi can đảm và hỏi tôi có sợ bị bắt không. Tôi liền nhân cơ hội này giảng rõ chân tướng về Đại Pháp và vạch trần cuộc bức hại. Nếu có cơ hội, tôi cũng nói thêm về việc Đại Pháp được phổ truyền trên toàn thế giới và tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Nhiều người đã minh bạch chân tướng và đồng ý làm tam thoái.

Có lần, chủ thầu của tôi nhận được hợp đồng cho một dự án bên quân đội. Tôi biết rằng quân đội là nơi đàn áp Đại Pháp nghiêm trọng, nhưng tôi không dao động vì tôi tin tưởng vững chắc vào sự bảo hộ của Sư phụ. Ông chủ đã giao cho tôi thiết kế thi công, bố trí đường dây và chỉ đạo công nhân thực hiện dự án đó. Khi chúng tôi đến công trường, một sĩ quan quân đội đến kiểm tra giấy tờ tùy thân của chúng tôi. Ông ta hỏi thẳng có ai trong chúng tôi là học viên Pháp Luân Công không và thông báo nguyên tắc rằng học viên Pháp Luân Công không được phép làm việc với quân đội. Tôi đã thành thật trả lời rằng tôi là học viên Pháp Luân Công duy nhất ở đây và giải thích thêm rằng các học viên Pháp Luân Công là những người tốt, chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi đề nghị ông ấy cứ tạm gác quy định đó lại, hãy để chúng tôi làm việc ở đây trong vài ngày rồi các anh hãy quyết định, thực tế sẽ cho các anh câu trả lời.

Vào ngày khởi công, họ cử 12 binh lính đến giám sát chúng tôi tại công trường. Các công nhân đều hiểu rõ về tôi và đã biết chân tướng về Đại Pháp. Tôi nhắc nhở mọi người hãy làm việc chăm chỉ và làm tốt để không làm tổn hại đến thanh danh của Đại Pháp. Tôi cũng dặn họ nếu gặp bất cứ khó khăn nào trong khi làm việc thì cứ báo lại với tôi, chúng tôi sẽ cùng nhau giải quyết.

Đến ngày thứ ba, những binh lính này không còn giám sát chúng tôi nữa. Một số quan chức cấp cao và kỹ sư quân đội đã đến công trường kiểm tra công việc của chúng tôi. Họ rất hài lòng và tin tưởng rằng dự án sẽ đạt yêu cầu.

Tuy nhiên, có một nhóm thầu khác đến từ đội kỹ thuật của thành phố cùng làm việc trên công trường và có vẻ không thiện chí với chúng tôi. Họ cung cấp vữa trộn xi măng cho chúng tôi, nhưng họ cố tình trộn ít xi măng khiến chất lượng vữa không đảm bảo độ kết dính với đá hoặc gạch. Tôi đã phản ánh tình trạng này với vị quản đốc ở đó, nhưng ông ta vẫn cố tình làm ngơ. Nếu tôi báo cáo sự việc này với bên quân đội sẽ khiến tình hình căng thẳng hơn. Là một học viên, tôi không nên tranh đấu với người thường và phải đối xử thiện với họ. Nhưng các công nhân của tôi đã rất bức xúc và thúc giục tôi báo cáo, tôi hứa với họ sẽ tự mình xử lý việc này theo cách của tôi.

Tôi đến bãi để vật liệu (cách đó vài trăm mét) và mang theo một bao xi măng để trộn thêm vào vữa cho mọi người dùng. Tình cờ một sĩ quan quân đội đã chứng kiến việc tôi làm và đến hỏi xem có chuyện gì đang diễn ra. Các công nhân của tôi liền giải thích sự việc cho ông ta. Cuối cùng, một công nhân nói: “Lần này ông đã được chứng kiến các học viên Pháp Luân Công là người như thế nào rồi đấy”.

Sau khi hoàn thành dự án, các sĩ quan quân đội đã rất hài lòng với kết quả công trình chúng tôi làm. Một vị quan chức đã công khai nói tại cuộc họp tổng kết cuối năm: “Từ nay, các hợp đồng xây dựng của chúng ta sẽ giao cho các học viên Pháp Luân Công”. Quả thật, năm sau bên quân đội lại tìm đến tôi để mời hợp tác làm việc. Tuy nhiên, lúc đó tôi đã có lịch trình bận nên không thể nhận làm.

Những người tôi từng làm việc cùng trong suốt nhiều năm qua đều khen ngợi nhân cách của tôi và công nhận rằng học viên Pháp Luân Công là người tốt. Nhiều người đã chủ động mời tôi hợp tác làm việc.

Chính là Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi và tái sinh tôi, biến tôi trở thành một người tốt, thậm chí là người tốt hơn nữa, là một người tu luyện đang đi trên con đường hướng thành Thần. Tôi vô cùng cảm ân Sư phụ đã ban cho tôi những điều trân quý ấy.

(Bài chia sẻ được chọn đăng nhân dịp kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 2025)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/14/493587.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/19/228085.html