[Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới] Pháp Luân Đại Pháp mang lại phúc lành cho bốn thế hệ gia đình tôi
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-05-2025] Năm nay tôi 81 tuổi. Trước khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 8 năm 1996, cuộc sống của tôi đầy khổ nạn và gia đình tôi sống trong cảnh bữa đói bữa no. Sau khi tu luyện Đại Pháp, cuộc đời tôi như cây khô gặp mùa xuân, nhiều con cháu trong gia đình tôi vì kính trọng Đại Pháp, thành kính niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” mà gặp nạn hóa lành. Hơn nữa, thật không ngờ rằng gia đình tôi, từ một hộ khó khăn phải nhờ người khác tiếp tế lương thực, lại có thể trở thành một gia đình khá giả.
Cuộc đời khốn khổ không kể xiết trước khi tu luyện
Tôi sinh ra vào những năm 1940 tại một thị trấn nhỏ không xa Trùng Khánh. Sau khi kết hôn, vì gia đình chồng tôi bị liệt vào thành phần địa chủ trong cuộc cải cách ruộng đất của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), cả nhà phải chịu đủ mọi sự kỳ thị. Chồng tôi thường xuyên bị đội sản xuất địa phương giao cho những công việc nặng nhọc, vất vả nhưng lại được trả công ít hơn những người khác. Trong thời gian đó, tôi đã sinh được hai con gái và hai con trai. Vì thành phần gia đình mà bốn người con của chúng tôi cũng bị liên lụy, chỉ được học hết tiểu học.
Cả hai con trai tôi đều mắc bệnh không lâu sau khi chào đời. Cháu lớn vừa khỏi bệnh thì cháu nhỏ lại đổ bệnh, đau ốm suốt hơn hai năm. Tôi ngoài việc chăm sóc các con, còn phải hoàn thành công việc đồng áng nặng nhọc mà đội sản xuất địa phương giao cho. Theo thời gian, cơ thể tôi dần suy nhược, và tôi mắc phải các chứng bệnh nghiêm trọng như đau dạ dày, phụ khoa, thiếu máu và xơ gan. Cứ dăm bữa nửa tháng, tôi lại phải đến chỗ bác sĩ Trương trong làng, hầu hết thu nhập của chúng tôi đều dùng để trang trải chi phí y tế. Thỉnh thoảng, chúng tôi phải bán gạo của nhà để lấy tiền chữa bệnh cho các con, khiến cho có lúc chúng tôi không còn gì để ăn. May mắn thay, những người hàng xóm tốt bụng đã giúp đỡ chúng tôi, cho chúng tôi vay gạo, nên chúng tôi không bị đói.
Dù đã tốn rất nhiều tiền nhưng bệnh tình của tôi không những không thuyên giảm mà còn trở nên nghiêm trọng hơn. Hàng ngày, tôi bị bệnh tật hành hạ, ăn không ngon, thân thể yếu ớt không còn sức lực. Không thể làm việc đồng áng, tôi trở thành gánh nặng cho gia đình. Chồng tôi làm việc quá sức nên sức khỏe cũng không tốt. Vì trong nhà thiếu nhân lực nên con gái lớn của tôi mới già chục tuổi đã phải gánh vác những công việc của người lớn.
Sau hơn mười năm vật lộn với bệnh tật, nỗi lo lớn nhất của tôi là tôi có thể ra đi bất cứ lúc nào và các con thơ của tôi sẽ phải tự bươn chải. Không có tôi, chúng sẽ xoay sở ra sao? Tôi thường xuyên khóc ròng, sầu khổ không nguôi, cảm thấy cuộc sống không có hy vọng, ngày tháng không có gì để mong chờ.
Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi một cuộc đời mới
Bác sĩ Trương là một người đam mê khí công, ông từng đi khắp Trung Quốc để học hơn chục loại khí công khác nhau nhưng không môn nào thực sự có hiệu quả. Năm 1995, ông nhìn thấy mấy cuốn Pháp Luân Công tại một quầy sách và nhanh chóng nhận ra rằng Pháp Luân Công chính là tu luyện chính Pháp mà ông hằng tìm kiếm. Khi Pháp Luân Đại Pháp được hồng truyền đến làng chúng tôi, bác sỹ Trương đã thành lập một điểm luyện công ngay tại nhà mình.
Tháng 8 năm 1996, bác sĩ Trương đến thăm chúng tôi. Ông khuyên tôi: “Sau khi luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhiều người bệnh đã khỏi mà không cần uống thuốc hay tiêm. Chị luyện công đi, chắc chắn là sẽ khỏi”. Khi nghe thấy mình có thể được lợi nhiều như vậy mà không phải trả tiền, tôi đã nghi ngờ. Tôi nói: “Bệnh của tôi đã chữa bao nhiêu năm không khỏi, vậy mà luyện công có thể khỏi được sao, lại còn không cần tiêm hay uống thuốc. Tôi không tin”. Chồng tôi động viên: “Em cứ luyện thử xem. Biết đâu lại khỏi được thật”.
Theo lời khuyên của chồng, tôi đã đến nhà bác sĩ Trương để học các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Vừa mới học được một lúc, khi đang học bài công pháp thứ hai, tôi đã nhìn thấy một Pháp Luân rực rỡ đang xoay trước mắt mình.
Một tháng sau, trong khi đang sửa nhà, tôi đột nhiên phát hiện mình có sức để bưng bê các vật nặng. Tôi ăn ngon miệng hơn và có thể ăn uống bình thường. Cơn đau hành hạ tôi suốt nhiều năm đã biến mất. Tôi vui mừng khôn xiết khi thấy thân thể nhẹ nhàng và không còn bệnh tật. Những căn bệnh mãn tính tôi chạy chữa suốt hơn 10 năm đã biến mất sau khi tôi luyện Pháp Luân Công được một tháng. Gia đình và hàng xóm của tôi đều kinh ngạc trước sức mạnh kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp.
Con trai út của tôi được ban phúc
Khi mới còn là thiếu niên, con trai út của tôi đã theo anh họ đến một công trường xây dựng ở Bắc Kinh để làm thuê. Cháu muốn học nghề buộc giàn giáo thép từ một người thợ cả, nhưng khi nghe nói cháu chỉ học hết tiểu học, trông lại thật thà, tưởng cháu ngốc, nên không muốn nhận cháu làm học trò. Sau đó, con trai tôi đã tìm được một người thầy khác sẵn lòng dạy nghề cho cháu. Vì rất có năng lực, con trai tôi nhanh chóng được đề bạt từ một công nhân buộc thép cấp thấp lên làm quản đốc, quản lý vài chục công nhân.
Thấy cháu tài năng, các công ty đối thủ đã tiếp cận và cố gắng dùng lương cao để lôi kéo cháu về làm việc cho họ. Khi con trai tôi từ chối, ông chủ của cháu đã rất ấn tượng, thấy cháu là người trượng nghĩa và quyết định đào tạo cháu làm người kế nhiệm mình. Con trai út của tôi làm ăn ngày càng phát đạt, sau này ở Bắc Kinh đã phát triển thành một doanh nghiệp cung cấp lao động quy mô khá lớn, số lượng nhân viên công ty từng có lúc lên đến hơn một vạn người. Mặc dù tài sản của cháu đứng đầu trong huyện chúng tôi, nhưng cháu là người rất khiêm tốn, không khoe khoang, cũng rất tiết kiệm.
Con trai út của tôi rất ủng hộ việc tôi tu luyện Đại Pháp. Khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp và bị giam giữ phi pháp. Con trai tôi không bao giờ chỉ trích tôi, mặc dù việc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã khiến cháu trở thành mục tiêu của chính quyền. Cháu thường biếu tôi tiền, số tiền đó tôi đều quyên góp cho điểm sản xuất tài liệu Đại Pháp tại địa phương. Cháu thường niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Khi đi máy bay và gặp lúc chòng chành, điều đầu tiên cháu nghĩ đến là chín chữ chân ngôn.
Con trai út biết rằng việc cháu từ một công nhân buộc thép trình độ tiểu học đến được vị trí ông chủ bất động sản như ngày nay, tất cả đều là nhờ phúc báo mà Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho cháu. Ngay cả bây giờ khi thị trường bất động sản không mấy khả quan, hiệu quả kinh doanh của công ty cháu vẫn rất tốt trong ngành.
Con gái tôi thoát khỏi tổn thất tài chính lớn
Sau khi kết hôn, con gái út của tôi và chồng cháu bắt đầu kinh doanh hải sản tại một khu chợ trong thành phố. Một hôm, cháu gọi cho tôi và nói: “Mẹ ơi, nhà con bị trộm đột nhập và suýt nữa thì mất hết tiền tiết kiệm”. Khi tôi hỏi chuyện gì đã xảy ra, cháu trả lời: “Con sáng nào cũng rời nhà ra cửa hàng, đến khoảng 2 giờ chiều mới về. Nhưng sáng hôm đó, con mới ra ngoài được nửa tiếng thì cảm thấy không khỏe, trời khá mát mẻ mà người con nóng ran. Con liền quyết định về nhà rửa mặt bằng nước lạnh.
“Khi lên lầu, con thấy cửa chính nhà mở hé liền biết có trộm. Con vội chạy xuống lầu gọi bảo vệ và chồng con. Khi chúng con quay lại và đi vào, chúng con thấy bọn trộm đã khiêng két sắt từ phòng ngủ ra phòng khách và để cách cửa chính chưa đầy hai mét. Cửa két sắt đầy vết xước, chứng tỏ bọn trộm đã cố gắng cạy két ra. Chúng đã không thành công và bỏ lại nó. Nếu con về muộn hơn chỉ vài giây thôi, bọn trộm đã khiêng được két sắt ra khỏi cửa rồi, chỉ cần che lại là bọn chúng thành công. Bởi vì trong tòa nhà của chúng con người ta thường xuyên di chuyển hàng hóa lên xuống. Có lẽ đồng bọn canh gác của chúng đã nhìn thấy con đi lên cầu thang và chúng đã tẩu thoát bằng một lối khác”.
Chiếc két sắt đó chứa hàng trăm nghìn Nhân dân tệ tiền mặt và giấy ghi nợ. Chuyện này xảy ra cách đây 20 năm, và đó là một số tiền rất lớn vào thời điểm đó. Khi con rể tôi nghe tin về vụ trộm, cháu đã nghĩ: “Thế là xong rồi. Số tiền vợ chồng vất vả kiếm được bao năm qua đã mất hết rồi”. Nhưng hai cháu đã không mất xu nào, và mọi người trong chợ đều kinh ngạc.
Năm 2000, tôi đã bị cảnh sát bắt và giam giữ phi pháp khi lên Bắc Kinh để phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Con gái út của tôi đã đi khắp nơi và nói chuyện với mọi người để cố gắng giúp tôi được trả tự do. Có lần, cháu nhặt được mấy vạn tiền nhưng đã trả lại cho người đánh mất. Tôi nói với cháu: “Đó là vì con ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp và đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Vì lòng tốt của con, Đại Pháp đã bảo hộ con và giúp con không phải chịu bất kỳ tổn thất nào”.
Bệnh trầm cảm nhanh chóng hồi phục nhờ thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”
Năm năm trước, con gái út đột nhiên gọi cho tôi và nói: “Mẹ ơi, con khổ quá, không muốn sống nữa. Đêm con không ngủ được, người cứ yếu rũ ra”. Việc kinh doanh hải sản thực sự đã làm cháu căng thẳng, cộng thêm việc chồng cháu cho người khác vay một số tiền lớn mà cháu sợ sẽ không đòi lại được. Tâm lý lo lắng và căng thẳng đã khiến cháu bị trầm cảm. Các triệu chứng của cháu ngày càng nặng hơn, vì vậy cháu đã đến bệnh viện kiểm tra, bác sỹ chẩn đoán cháu bị trầm cảm nặng. Gia đình đã phải thuê một người để chăm sóc cháu.
Tôi khuyên cháu nhất định phải thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, bệnh trầm cảm chắc chắn sẽ khỏi. Con gái út bán tín bán nghi, thỉnh thoảng mới niệm vài lần. Mặc dù cháu không mấy chuyên tâm niệm, nhưng bệnh tình của cháu vẫn có chuyển biến tốt, không còn khó chịu như trước nữa, cũng không còn ý nghĩ tự tử mạnh mẽ nữa.
Cuối năm 2019, đại dịch COVID-19 bùng phát và nhanh chóng lan rộng khắp Trung Quốc. Khu chợ nơi con gái út của tôi bán hàng bị phong tỏa. Con rể tôi là người đầu tiên nhiễm virus, sau đó đến con gái tôi. Chiều hôm đó cháu bị sốt và không thể ngủ được. Lúc đó, cháu nhớ đến hai câu chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” mà tôi đã dạy. Cháu liền niệm cả đêm, và đến rạng sáng, cháu đã hoàn toàn bình phục.
Con gái út rất vui mừng gọi điện kể cho tôi chuyện này, tôi nói: “Lần này con đã tự mình chứng kiến uy lực siêu thường của chín chữ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’ rồi, sau này không thể lơ là như trước nữa, nhất định phải kiên trì thành tâm thành ý niệm mỗi ngày, bệnh trầm cảm của con nhất định sẽ khỏi”.
Từ đó về sau, con gái út luôn rất chuyên tâm niệm chín chữ chân ngôn. Không lâu sau, bệnh trầm cảm của cháu đã khỏi hoàn toàn, cũng không cần thuê người chăm sóc nữa. Đến bây giờ cháu vẫn luôn nghiêm túc kiên trì niệm chín chữ chân ngôn, đôi khi thức dậy còn thấy mình vẫn đang niệm.
Không lâu sau khi cháu trai tôi (con của con trai cả tôi) kết hôn, vợ cháu được chẩn đoán mắc bệnh trầm cảm mức độ vừa, uống thuốc cũng không có tác dụng, và vì thuốc có tác dụng phụ có thể ảnh hưởng xấu đến thai nhi nên hai cháu không dám có con. Một hôm, cháu trai tôi nói với vợ: “Em đã thử rất nhiều loại thuốc rồi mà không có hiệu quả. Hay là chúng ta về nhà bà nội để hỏi ý kiến bà?”
Trong chuyến thăm của hai vợ chồng, tôi đã giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp cho cháu dâu. Cháu dâu tôi nói: “Từ nhỏ cháu đã tin vào Thần, Phật và nghiệp báo, nên cháu tin tất cả những gì bà nói”. Khi tôi khuyên cháu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, cháu vui vẻ đồng ý. Sau 10 ngày, các triệu chứng của cháu đã thuyên giảm. Tôi khuyên cháu: “Tình trạng của cháu đã khá hơn nhiều sau khi niệm chín chữ chân ngôn. Pháp Luân Đại Pháp không cấm người ta uống thuốc, vì vậy việc có uống thuốc nữa hay không là lựa chọn của cháu”. Cháu dâu trả lời: “Cháu không uống nữa ạ, vì cháu đã khỏi rồi.”
Cháu dâu tôi có thai ngay sau khi khỏi bệnh trầm cảm, và tôi khuyên cháu: “Chẳng phải có thai giáo sao? Hàng ngày cháu hãy kiên trì niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” còn tốt hơn bất kỳ phương pháp thai giáo nào”. Cháu dâu đã niệm chín chữ chân ngôn mỗi ngày, và vào ngày sinh con, bác sĩ sản khoa nói: “Suốt bao năm nay, cô là sản phụ có ngôi thai ở vị trí lý tưởng nhất mà tôi từng thấy.” Chắt của tôi đặc biệt khỏe mạnh khi chào đời.
Có lần, sau khi vào thành phố làm việc, cháu dâu tôi lái xe về nhà thì một trận giông bão dữ dội ập đến. Nhiều tài xế đã tấp vào lề và không dám đi tiếp. Do vội về nhà, cháu dâu đột nhiên nhớ ra mình có thể cầu xin Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp giúp đỡ. Cháu nói: “Sư phụ, trời mưa to quá, con không nhìn thấy đường. Nhưng con cần phải về nhà. Xin Ngài hãy giúp con.” Cơn mưa đột nhiên ngớt đi mặc dù ở phía xa trời vẫn tiếp tục đổ mưa. Cháu đã về nhà an toàn.
Bệnh nan y của cháu gái được chữa khỏi
Cháu gái tôi, con gái của con trai út tôi, sau khi chào đời được ba tháng thì bắt đầu xuất hiện triệu chứng thở bất thường. Các bác sĩ đã phát hiện một khối u giữa tim và phổi của cháu. Việc phẫu thuật để cắt bỏ khối u rất nguy hiểm và có thể làm cháu mất đi sinh mạng. Nhưng nếu không phẫu thuật, khối u sẽ tiếp tục phát triển và lấp đầy khoang phổi, khiến cháu không thể thở được và cuối cùng sẽ chết ngạt. Không còn lựa chọn nào khác, gia đình đành phải quyết định tiến hành phẫu thuật.
Vào ngày phẫu thuật, hơn chục thành viên trong gia đình tôi tập trung bên ngoài phòng mổ. Tính rủi ro cao của ca phẫu thuật và cơn đau mà đứa bé sẽ phải chịu đựng khiến mọi người không cầm được nước mắt. Một lúc sau, con gái lớn của tôi nói với mọi người: “Bà nội của em bé tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều người trong gia đình chúng ta đã làm theo lời bà và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” mỗi khi gặp nguy hiểm, và phép màu đã xảy ra. Khóc lóc cũng vô ích, vậy tại sao chúng ta không cùng nhau thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo?” Theo gợi ý của cháu, mọi người đều thầm niệm chín chữ chân ngôn.
Ca phẫu thuật kéo dài nhưng đã thành công, và bác sĩ đã cắt bỏ khối u to bằng quả trứng vịt từ ngực của cháu. Sau một ca phẫu thuật như vậy, hầu hết bệnh nhân đều đau đớn do thuốc mê hết tác dụng. Để giữ cho cháu gái tôi không cử động do đau và làm tuột các ống dẫn đang cắm trên người, các y tá đã cố định tay và chân của cháu lại. Trước sự ngạc nhiên của mọi người, cháu gái tôi không khóc hay quấy, nằm yên trên giường như thể không cảm thấy đau đớn gì cả. Nhiều nhân viên bệnh viện đã đến để xem cảnh tượng kỳ diệu này.
Bác sĩ của cháu gái tôi khuyên vợ chồng con trai tôi: “Ca phẫu thuật của con gái anh chị đã thành công, nhưng còn có những vấn đề lớn hơn ở phía trước. Tình trạng này có tỷ lệ tái phát rất cao, vì vậy chúng ta phải kiểm tra cho cháu sáu tháng một lần cho đến khi cháu 18 tuổi. Nếu đến lúc đó không có tái phát, cháu mới hết nguy hiểm.” Con dâu tôi lo lắng nói với tôi: “Con nhà người ta bị bệnh tiêm và uống thuốc là khỏi. Vậy mà con của chúng con làm mọi người lo lắng quá, chúng con còn phải lo lắng cho nó đến khi nó 18 tuổi”. Tôi nói: “Gia đình con đều làm tam thoái rồi, hơn nữa lại ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp. Con bé sẽ ổn thôi”.
Khi cháu gái mới hơn hai tuổi, con dâu tôi quyết định đưa cháu về thăm chúng tôi. Lúc đầu, tôi còn có ý trách con dâu: “Ở đây nóng quá. Bắc Kinh mát hơn nhiều. Sao lại đưa con bé về đây vào lúc trời nóng thế này?” Sau khi chúng về đến nơi, tôi nói với cháu gái: “Con đã vượt qua một khổ nạn lớn rồi, con phải nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo nhé”. Cháu gái tôi ngay lập tức hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Tiếng hô lớn của cháu khiến tôi bất ngờ và kinh ngạc, tôi nhận ra rằng Sư phụ an bài cho cháu về là để cháu có thể hô vang hai câu này. Lời tuyên bố của cháu đã đảm bảo rằng bệnh của cháu sẽ không tái phát nữa. Hai ngày sau, hai mẹ con cháu quay trở lại Bắc Kinh.
Từ đó trở đi, cha mẹ cháu không đưa cháu đi kiểm tra định kỳ nữa và cháu gái tôi không bị đau ốm nữa. Mãi cho đến năm kia, khi 17 tuổi, cháu mới đến bệnh viện để khám sức khỏe vì áp lực học tập quá lớn. Tất cả các xét nghiệm đều cho thấy cháu rất khỏe mạnh. Cháu gái tôi bây giờ đã là một thiếu nữ xinh đẹp, và gia đình chúng tôi luôn vô cùng biết ơn Đại Pháp.
Cháu trai khỏi bệnh ADHD sau khi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”
Cháu trai tôi từng bị chứng rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD). Bác sĩ nói với chúng tôi: “Mặc dù tình trạng của cháu không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng một số hành vi của cháu có thể gây khó chịu cho người khác. Điều này có thể dẫn đến các rối loạn tâm lý khác, như mặc cảm tự ti, vì những người như vậy thường bị bạn học phân biệt đối xử. Phương pháp điều trị duy nhất là dùng thuốc”. Ban đầu, tôi coi các triệu chứng ADHD của cháu trai là bình thường—chỉ là dấu hiệu cho thấy cháu hiếu động và nghịch ngợm. Nhưng với chẩn đoán này, tôi nhận ra cháu đang mắc phải một vấn đề thần kinh không dễ chữa khỏi.
Ngoài ra, cháu trai tôi còn bị chứng đại tiện không tự chủ mãn tính. Lúc đầu, chúng tôi nghĩ cháu cố tình làm vậy để gây sự chú ý. Nhưng dù cha mẹ cháu có đánh mắng, cháu vẫn tiếp tục gặp vấn đề này. Sau đó, chúng tôi phát hiện ra chứng đi ngoài không tự chủ thường xuyên của cháu có thể là do các vấn đề tâm lý.
Tôi đã khuyên cháu trai tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Sau khi niệm một thời gian, chứng ADHD và chứng đại tiện không tự chủ của cháu đã khỏi.
Lời kết
Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng tôi; ban cho gia đình, người thân và bạn bè tôi nhiều phép màu; và thậm chí đã nhiều lần cứu chúng tôi thoát khỏi nguy hiểm khi chúng tôi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”
Tôi thành tâm hy vọng mọi người trên thế giới đều ủng hộ và tôn kính Pháp Luân Đại Pháp; được Đại Pháp bảo hộ và ban phúc lành.
(Bài viết mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới được chọn đăng trên Minh Huệ Net)
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/24/495246.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/26/228215.html