Bài viết của Lý Nhược Vân, phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 23-06-2012] Cô Cornelia Ritter lớn lên tại Thụy Sĩ. Từ nhỏ cô đã bị cuốn hút bởi  văn hóa phương Đông  và luôn luôn kiếm tìm một con đường để thăng hoa tâm hồn.

Cornelia (phía trước) đang tập Pháp Luân Công tại Quảng trường Portsmouth ở khu phố Tàu của San Francisco.

Mong mỏi đến với Phật Pháp khi mới 16 tuổi

Ở độ tuổi 16, cô đã nghĩ rằng cô muốn trở thành một vị Phật trong tương lai. Như cô hồi tưởng lại, cô đang ở một lớp học tôn giáo vào lúc đó. Sau khi nghe câu chuyện về Phật Thích Ca Mâu Ni, cô chợt nghĩ,“Tôi muốn được như Đức Phật Thích Ca Mâu Ni.”

Cô trở thành một giáo viên Toán sau khi học đại học và đã giảng dạy trong 13 năm. Trong suốt khoảng thời gian đó, niềm khao khát đối với Phật Pháp của cô ấy càng trỗi dậy mạnh mẽ hơn, vì vậy cô bắt đầu đi du lịch vòng quanh Châu Âu đến những nơi mà những vị thần được sinh ra và  giảng đạo, với hy vọng tìm được Con đường (Đạo hoặc Pháp). Sau đó, cô tới Hy Lạp.

Tuy nhiên, cô đã không thành công. Ngược lại, cô cảm thấy ngày càng lạc hướng, thậm chí còn không biết làm cách nào để tiếp tục sống. Một hôm, một người phương Tây theo Phật Giáo bảo cô hãy đi tìm Phật Pháp chân chính ở phương Đông.

Gặp được Pháp Luân Đại Pháp

Cornelia nói rằng cô đã từng nghĩ về việc ở trong một cái hang để tu luyện, như nhiều tu hành gia ở Thụy Sĩ. Nhưng có người bảo cô rằng những người kia không có một vị Sư phụ và để tìm được Pháp, cô  phải đi tới phương Đông. Vì thế Cornelia đã rời khỏi Châu Âu vào năm 2008 và đến Ấn Độ. Trong khi ở đó, cô ấy đã gặp được Pháp Luân Đại Pháp.

Đầu tiên cô ấy đọc cuốn Pháp Luân Công bằng tiếng Anh, sau đó chuyển sang đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Cô ấy nói, “Ngay sau khi tôi mở cuốn Chuyển Pháp Luân ra, tôi đã thấy Nó rất rộng lớn và tinh thâm.” Cô ấy đã hiểu ra ngay lập tức về quá khứ, hiện tại và tương lai của cuộc đời mình. Sử dụng phép ẩn dụ sống động, cô ấy nói, “ Nó như thể là những mảnh của bức tranh ghép hình cuộc đời tôi, chúng đã đến với nhau để tạo nên một bức tranh hoàn chỉnh.

Trải nghiệm những điều kì diệu

Cornelia nhớ lại,“Tôi đã đến điểm tập Pháp Luân Công ở địa phương để học các bài công pháp lần đầu tiên vào tháng 8 năm 2008. Hai ngày sau đó, trong khi tôi đang tập bài Pháp Luân Trang Pháp, tôi cảm thấy một cục vật chất màu đen được gỡ khỏi cánh tay của tôi.” Cô ngạc nhiên và tự nghĩ“Làm thế nào nó lại quá kì diệu như vậy?!”. Cô đã quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tìm được hướng đi trong cuộc sống

Sau khi đắc  Pháp, Cornelia đã trải nghiệm rất nhiều thay đổi lớn trong cuộc đời mình. Cô nói: “Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã đi chu du suốt, như thể là tôi đang đi tìm kiếm một điều gì đó. Tôi cũng đã ngồi thiền, nhưng là theo cách của tôi. Một ngày nọ tôi cảm thấy như là tôi bế tắc. Tôi không biết liệu tôi nên quay trở lại Thụy Sĩ, hay ở lại Ấn Độ hay là đi đến một nơi nào khác. Tuy nhiên, kể từ khi tôi bắt đầu đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân, cuộc đời của tôi đã thay đổi một cách đáng kể.”

Cornelia nói,“Ngày đầu tiên tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi nhận ra rằng Pháp rất thâm sâu và rất tốt. Nó đã kết nối những mảnh ghép của cuộc đời tôi lại và bày ra toàn bộ bức tranh trước mắt tôi. Nó cũng đã giải đáp rất nhiều những câu hỏi tôi gặp phải trong cuộc sống. Tôi trở nên minh bạch về tương lai của mình, như là tôi nên đi đâu, tôi nên làm gì tiếp đó, v.v..”.

Cô nói tiếp, “Tôi đã dạy Toán cấp 3 ở Thụy Sĩ trong hơn 10 năm trước khi bắt đầu tu luyện. Sau khi rời Thụy Sĩ, tôi đã tìm được công việc dạy học ở một trường tư tại Hy lạp, nhưng cuối cùng tôi đã không đến đó. Giờ nhìn lại tôi hiểu ra đó là bởi vì tôi vẫn chưa tìm thấy Pháp. Hai tuần trước khi tôi đắc Pháp, tôi cảm nhận rằng điều gì đó sẽ xảy đến với tôi. Tôi đã từng uống một chút rượu. Tuy nhiên, tôi bất chợt quyết định không uống rượu nữa, như thể là Đại Pháp đã bắt đầu có vài ảnh hưởng đến tôi, thậm chí trước khi đắc Pháp. Ba tuần trước khi tôi đắc Pháp, tôi đã thuê một căn nhà tại một thị trấn ở Ấn Độ, nơi nổi tiếng về việc cấp chỗ ở cho người Tây Tạng. Tôi cũng có thời gian ở Bắc Ấn và dạy học trong một năm ở một trưởng học mà được sáng lập bởi một học viên Đại Pháp. Tuy nhiên sau đó tôi cảm thấy rằng tôi có thể làm được nhiều hơn thế, vì vậy tôi rời khỏi Ấn Độ và đến Malaysia.”

Trải nghiệm khác thường khi xem Thần Vận

Trước khi đến Malaysia vào tháng 3 năm 2009, Cornelia đã có một chuyến du lịch đặc biệt tới Đài Loan. Cô đã ở đó khoảng 1 tuần và xem buổi biểu diễn Nghệ Thuật Thần Vận.

Cô nói, “Vài tuần trước chuyến đi của mình, tôi bắt đầu bị tiêu chảy cấp nghiêm trọng và chẳng còn có chút sức lực nào cả. Mặc dù tôi cảm thấy rất tệ nhưng tôi biết  đó là một điều tốt bởi vì nghiệp lực của tôi đang được tiêu trừ. Tuy thế, trong ngày biểu diễn Thần Vận, tất cả sự khó chịu của tôi đều biến mất hoàn toàn.”

Tham dự một hội thảo chia sẻ kinh nghiệm

Cornelia đã đến Đài Loan một lần nữa vào tháng 11 cùng năm đó. Những học viên ở Malaysia đã đưa cô tới tham dự một hội thảo chia sẻ kinh nghiệm. Cô đã được truyền cảm hứng bởi sự tinh tấn của các học viên Đài Loan.

Đó là lần đầu tiên trong đời Cornelia từng được tham gia vào một cuộc diễu hành được tổ chức bởi các học viên. Cô đã rất phấn khởi, “Ở đó có khoảng 500 thành viên trong Đoàn nhạc Tian Guo, vì vậy cảnh tượng khá là hoành tráng.”

Ảnh: Vào ngày 21 tháng 11 năm 2009, ở Khu giải trí của Hiệp hội nông dân cấp tỉnh ở thị trấn Ngoại Bộ, tỉnh Đài Trung, Đài Loan, hơn 6000 học viên Pháp Luân Đại Pháp xếp thành hình cuốn sách chỉ đạo việc tu luyện của họ, cuốn Chuyển Pháp Luân.

Hoạt động của ngày tiếp theo là xếp hình. Cornelia nói rằng, “Trên mạng tôi đã từng nhìn thấy một bức ảnh rất đẹp của các học viên xếp thành cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Tôi cũng muốn tham gia. Chúng tôi Phát Chính Niệm cùng nhau trong suốt quá trình. Tôi mở mắt ra một lần và đã nhìn thấy những đám mây tách rời ra và sau đó Mặt Trời xuất hiện. Tôi chưa bao giờ được chứng kiến một cảnh tượng thú vị đến vậy. Hình mà chúng tôi xếp xem từ trên không trung trông rất đẹp mắt.

Cho con người thế gian biết về tình hình thực tế tại Trung Quốc

Vì không quen biết ai ở Malaysia, cô đã đến Phật học hội Pháp Luân Đại Pháp ở địa phương và giới thiệu bản thân sau khi chuyển đến. Cô cũng tham gia vào các hoạt động giảng chân tướng ở địa phương. Sau đó, theo lời gợi ý của một học viên nữ, cô đã đi đến thành phố du lịch nổi tiếng của Malacca. “Ở đó tôi đã sống cùng nhiều học viên đến từ Trung Quốc đại lục và chúng tôi đã đến những điểm du lịch để nói cho mọi người về chân tướng Pháp Luân Công mỗi ngày.”

Cô nói tiếp, “Khi tôi ở cùng với người Tây Tạng ở Ấn Độ, tôi đã luôn thắc mắc không hiểu tại sao Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) không chịu ngồi xuống và nói với người Tây Tạng một cách nhã nhặn để tìm ra giải pháp. Tôi đã cố gắng tìm kiếm câu trả lời ở nhân quyền và lịch sử, nhưng sau khi đọc Cửu Bình, tôi cuối cùng đã nhận ra chế độ cộng sản độc ác như thế nào, đã đến điểm không có cách nào để vãn hồi. Chế độ cộng sản sẽ không dừng việc đàn áp những người Tây Tạng, những người Duy Ngô Nhĩ, và những đồng bào thiểu số khác, hoặc là người theo Cơ Đốc giáo và những nhóm tôn giáo khác, vì vậy tôi cảm thấy chúng tôi phải nói cho mọi người điều gì đang thực sự tiếp diễn tại Trung Quốc.”

Chỉ ngủ 4-5 tiếng một ngày

Cornelia đã sống ở Malacca khoảng một năm. Cô ngủ dậy vào 5 giờ 40 phút sáng, phát chính niệm, tập công và học Pháp với các bạn cùng phòng. Sau bữa ăn sáng, họ ra ngoài cùng nhau giảng thanh chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp trong một vài giờ đồng hồ, sau đó họ trở về nhà và lại học Pháp. Cô thường không thể đi ngủ cho tới tận nửa đêm bởi vì cô cũng dạy người dân địa phương tiếng Anh và toán. “Tôi đã hình thành một thói quen học Pháp bất cứ khi nào tôi có thời gian. Đồng thời, tôi có thể tập tĩnh công một tiếng mỗi ngày”, cô nói.

Trong quá khứ, Cornelia cần 8 tiếng để ngủ mỗi ngày. Tuy nhiên, ở Malacca cô có thể chỉ ngủ 4 đến 5 tiếng mỗi ngày vì lịch làm việc bận rộn. Cô nói, “Đôi khi tôi cảm thấy như kiệt sức, nhưng tôi tin rằng tôi đang làm việc quan trọng nhất, những việc mà tôi, với tư cách là một học viên  may mắn đắc đươc Đại Pháp nên làm. Tôi không chỉ giúp đỡ những đồng tu ở Trung Quốc Đại Lục mà còn để mọi người biết được sự thật về Pháp Luân Công. Tôi không bao giờ hối hận về thời gian đó và sự cố gắng của tôi đã nỗ lực trong hơn 3 năm qua.”

Thực tế, kinh nghiệm của tôi thời điểm đó đã đặt một nền tảng vững chắc cho sự tu luyện sau đó của tôi và việc giảng chân tướng. Bên cạnh đó, tôi bắt đầu học tiếng Trung Quốc ở đó, điều này đã giúp tôi rất nhiều khi làm việc hay chia sẻ kinh nghiệm cùng với các bạn đồng tu.”

Thường xuyên được điểm hóa trong tu luyện

Để giúp nhiều người hơn biết về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc đàn áp, Cornelia rời Malacca và đến thành phố New York. Ngoài việc giảng thanh chân tướng cho người dân Trung Quốc tại Flushing, cô còn làm việc cho tờ báo Epochtimes. Đầu năm ngoái, cô đột nhiên được điểm hóa trong khi ngồi đả tọa rằng cô nên tới San Francisco.

Cô nói, “Một thời gian ngắn sau khi tôi đến San Francisco, tôi đã may mắn được xem Thần Vận một lần nữa và nghe Sư Phụ giảng Pháp vào ngày hôm sau. Tất cả những điều này khẳng định với tôi rằng lựa chọn của tôi là đúng đắn. Sau đó, chúng tôi quảng bá Thần Vận cùng lúc San Francisco đang diễn ra cuộc bầu cử thị trưởng. Trong khi chúng tôi đang bận rộn nói cho mọi người về những buổi biểu diễn Thần Vận sắp tới, chúng tôi cũng đồng thời giảng chân tướng.

Cornelia nói rằng cô dần nhận ra nhiều thiếu sót của mình trong suốt quá trình tu luyện. Đôi khi cô cũng bối rối, nhưng những lúc đó cô đã được cấp cho cơ hội để tìm ra câu trả lời đúng.

Ví dụ, cô đã từng nghi ngờ về hiệu quả của thời báo Đại Kỷ Nguyên trong việc giảng thanh chân tướng và cứu độ chúng sinh, bởi vì với tư cách là một người biên tập, cô đã nhận thấy nhiều vấn đề trong tờ báo. Mặc dù cô đã đề nghị rất nhiều phương cách để cải thiện nó nhưng vấn đề vẫn cứ tồn tại. Thời gian đó, nguồn nhân lực để quảng bá Thần Vận cũng đang thiếu, và cô không chắc chắn liệu cô nên toàn tâm quảng bá buổi biểu diễn hay là cố gắng hết sức để giúp việc quảng bá trong khi vẫn tiếp tục làm việc với tờ báo. Một hôm, một người đã cố bán cho cô vài thứ ở trên đường, vì vậy cô đã nói với cậu ta một cách ngắn gọn. Trong suốt cuộc trò chuyện, cô hỏi cậu ta liệu có biết đến tờ báo Đại Kỷ Nguyên. Cậu ta nói đã từng đọc và bình luận là chính quyền ĐCSTQ quá xấu xa đến nỗi  thậm chí ngăn cấm mọi người tập Pháp Luân Đại Pháp. “Tôi ngay lập tức hiểu ra rằng tờ báo này đang đóng một vai trò quan trọng trong việc giảng chân tướng”, cô nói.

Cornelia tiếp tục, “Tôi gặp phải nhiều sự việc nhỏ nhưng lại đáng khích lệ như thế này. Chúng đã làm phong phú thêm cuộc sống của tôi và đều rất có ý nghĩa, vì chúng giúp cho việc tu luyện của tôi trong thời kì Chính Pháp. Trong khi làm một dự án, đôi khi tôi không biết đó là ma nạn của riêng tôi hay là can nhiễu từ cựu thế lực. Tuy nhiên, khi tôi hướng nội và không thể tìm thấy tâm chấp trước của mình, tôi biết đó chính là can nhiễu, điều mà tôi phải phủ nhận và thanh lý.”

Trong suốt quá trình tu luyện của mình cô nói cô gặp phải nhiều khảo nghiệm tâm tính, một vài trong số đó được phản ánh trong khi cô thiền định. “Nếu tôi đối tốt với những người khác từ đáy lòng mình, nó sẽ không đau lắm khi chân của tôi đang vắt chéo ở tư thế song bàn. Tuy nhiên, khi tôi cáu kỉnh hay mất bình tĩnh, nó sẽ đau đớn không chịu được trong khi tập tĩnh công.” Trước khi tập Pháp Luân Công, cô đã biết rằng khi con người có bệnh, nó không phải vì họ thực sự bị bệnh, mà thay vào đó là vì tâm của họ không chính và trường năng lượng xung quanh thân thể họ thay đổi mà những triệu chứng bệnh xuất hiện. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cô hiểu rằng sự đau đớn của cô trong khi tĩnh công có quan hệ đến những tâm trước của cô. “Tôi vẫn cần tranh trừ nhiều tâm chấp trước. Tôi biết tôi nên hướng nội, nhưng thay vào đó đôi lúc tôi lại nhìn sang vấn đề của những người khác.”

Cornelia kể cả bố và mẹ cô đều là giáo viên. Cô có một em trai và em gái. Em gái của cô là y tá còn em trai là bác sĩ. Cô đã quen sống tách ra và nóng tính và vì vậy không hòa thuận với gia đình của mình.

Tuy nhiên, sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Cornelia đã trở nên bình tĩnh hơn. “Tôi đã cải thiện mối quan hệ của mình với gia đình. Bây giờ, mẹ tôi, em gái, và em trái, chị dâu và các cháu tất cả đều đang học Pháp Luân Đại Pháp.”

Sau khi rời đến San Francisco, Corneliia không chỉ tham gia quảng bá Thần Vận, mà còn luyện công, Phát chính niệm, và giảng chân tướng tại Quảng trường Portsmouth ở khu phố Tàu hầu như mỗi ngày. Cô nói, “Lý do tại sao tôi dành rất nhiều thời gian và cố gắng chứng thực Pháp và nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Đại Pháp đó là bởi vì tôi có cảm nhận sâu sắc rằng tôi phải thực hiện lời thề nguyện tiền kiếp của mình. Từ niềm mong mỏi gặp Phật Pháp ở tuổi 16 của mình, đến những việc tôi làm bây giờ, tôi cảm thấy rằng đây là sự an bài của thiên tượng. Hơn nữa sau khi tôi đắc được Đại Pháp, tôi đã biết nhiều thứ hầu như ngay lập tức và biết tôi phải làm gì, như thể tôi có tấm bản đồ ở trên tay vậy. Tôi minh bạch mọi điều và không muốn lãng phí thời gian thêm nữa. Đôi khi tôi có chút hối tiếc rằng tôi đã đắc Pháp quá muộn, chỉ mới 3 năm trước đây, vì vậy tôi cảm thấy rằng tôi phải bước đi thật nhanh trên con đường tu luyện của mình và tập trung hơn nữa vào ba việc mà Sư Phụ bảo chúng tôi phải làm.”


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/6/23/一位十六岁就立志修佛的欧洲女子的奇遇(图)-259280.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2012/7/20/134511.html

Đăng ngày 25-8-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share