Bài viết của một học viên ở thành phố Vũ Châu, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-06-2012]

Lời giới thiệu

Vũ Châu, nằm ở phía Tây tỉnh Hà Nam, là một thành cổ có lịch sử lâu đời. Triều đại đầu tiên của Trung Quốc, triều Hạ, đặt kinh đô tại Vũ Châu. Những câu truyện cổ “Vũ Vương giam giao long”, truyền kỳ về “Dược Vương Tôn Tư Mạc” và những di tích của “họa thánh Ngô Đạo Tử” đã khiến cho thành cổ Vũ Châu trở thành một nơi huyền bí. Năm 1996, Pháp Luân Đại Pháp đã được hồng truyền tại Vũ Châu thông qua khẩu truyền. Một năm sau, ngoại trừ một số vùng núi xa xôi, gần như mỗi làng đều có một điểm luyện công. Đúng như Sư Phụ đã giảng,

“Đại Pháp hồng truyền, người nghe thấy sẽ tìm, người đắc được sẽ thích, người tu tăng lên hàng ngày, nay không đếm xiết.”(“Bái Sư” trong Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Vào tháng 11 năm 1998, có khoảng hai đến ba nghìn học viên ở Vũ Châu và có gần hai mươi điểm luyện công lớn. Ngay khi sức khỏe của một học viên được cải thiện, anh ấy sẽ giới thiệu Đại Pháp cho những người thân của mình và các học viên mới lại thiết lập các điểm luyện công mới. Do đó, có rất nhiều phụ đạo viên.

Lúc đó, có nhiều nhóm tập Pháp Luân Công vào buổi sáng và buổi tối, ở nông thôn và thành thị, ở công viên và các bãi cỏ. Vào các buổi cuối tuần, các phụ đạo viên ở Vũ Châu thường tổ chức các hoạt động luyện công quy mô lớn. Hàng nghìn học viên đã tập trung tại các sân vận động thể thao hay các quảng trường nhà hát để luyện công cùng nhau trong tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương. Những tấm áp phích giới thiệu và những bức hình của Sư Phụ đang hướng dẫn tập luyện và đang giảng bài ở các thành phố khác nhau đã được trưng bày. Các phụ đạo viên nhiệt tình đứng cạnh các tấm biển trưng bày và giải thích về các bài công pháp cho các học viên mới. Các du khách thường dừng lại để xem, bị thu hút bởi sự hòa ái và quang cảnh ngoạn mục. Nhiều người trong số họ đã tìm hiểu về Pháp Luân Công và bắt đầu tập luyện. Những cảnh tượng như vậy đã trở thành một quang cảnh tuyệt đẹp ở thị trấn nhỏ này!

Mặc dù ngày càng có nhiều người tập luyện nhưng nhiều người trong số họ chỉ luyện công. Họ không biết tu luyện như thế nào giữa các mâu thuẫn trong cuộc sống và không học Pháp (các sách Đại Pháp bị thiếu ở các vùng nông thôn). Do không thể tu luyện chiểu theo các nguyên lý của Pháp nên nhiều người trong số họ vẫn còn ở giai đoạn nhận thức và có một hiểu biết hời hợt về Đại Pháp.

Vào tháng 11 năm 1998, để Đại Pháp được hồng truyền rộng rãi hơn, đem lại lợi ích cho ngày càng nhiều người có tiền duyên và cấp cơ hội cho các học viên hướng nội, tìm ra những thiếu sót của mình và đề cao bản thân, các phụ đạo viên thành phố Hứa Xương đã giúp tổ chức một Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm với 5.000 người tham dự. Đây có thể là một trong những Pháp hội lớn nhất trong cả nước trước cuộc bức hại.

Sư Phụ mỉm cười trong bức hình

Các phụ đạo viên từ các điểm luyện công lớn khác nhau đã thảo luận một cách rộng rãi xem có nên tổ chức Pháp hội chia sẻ hay không. Đa số đồng ý rằng nên tổ chức Pháp hội bởi vì Đại Pháp là chính Pháp và hướng con người trở nên tốt hơn, nó đã dẫn dắt cho nhiều tâm hồn bị lạc lối và nhiều người với hành xử xấu tìm thấy một con đường chân chính trong cuộc đời, nó đã giúp những người ốm yếu và mất niềm tin trong cuộc sống có được sức khỏe và phúc lành, nó là môn tập luyện tốt đem lại lợi ích cho con người và quốc gia và chúng ta có trách nhiệm để cho nhiều người hơn nữa biết về môn tập này và do vậy mang lại lợi ích cho xã hội. Một số rất ít các học viên cảm thấy lo lắng bởi vì một số nhà chức trách đã phân loại Pháp Luân Công như một “tổ chức phi pháp”. Cục An ninh nội địa địa phương đang theo dõi nhất cử nhất động của mọi học viên Pháp Luân Công. Các nhà xuất bản của chính phủ không cho phép in các sách Đại Pháp và các học viên chỉ có thể có được các bản sao. Nhiều người ở các vùng nông thôn đọc các sách Đại Pháp mà được các học viên ở thành phố sao chép bằng tay. Những học viên này sợ rằng Pháp hội chia sẻ sẽ chọc tức các nhà chức trách và gây những tổn thất đến Đại Pháp. Cả hai bên đều không nhất trí được với nhau và đã có những cuộc tranh luận. Cuối cùng phần lớn đã ủng hộ việc tổ chức một Pháp hội.

Một vài ngày sau, những người mà phản đối việc tổ chức Pháp hội đã đến nhà của học viên Vân. Bởi vì họ làm việc trong bộ máy của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nên họ biết rất rõ bản chất của ĐCSTQ. Họ bảo những người khác xem xét lại lời khuyên của họ. Một số phụ đạo viên đã thảo luận cho đến tối muộn và không thể đưa ra quyết định. Cuối cùng, học viên Vân đã nói, “Đại Pháp quá tuyệt vời và chúng ta nên tổ chức Pháp hội chia sẻ!” Sau khi nói như vậy, tình cờ cô ấy quay đầu lại và nhìn thấy Sư Phụ ở trong bức ảnh trên tường đang mỉm cười!

Tìm địa điểm tổ chức Pháp hội

Các phụ đạo viên không được phép thu tiền từ các học viên và không dễ để tìm được một nơi mà có thể chứa được 5.000 người. Một số người đã liên hệ được với một trường dạy nghề ở Vũ Châu và viên quản lý trường đã đồng ý để chúng tôi sử dụng cơ sở vật chất ở đó. Hai ngày trước Pháp hội, viên quản lý trường nói rằng chúng tôi không thể sử dụng địa điểm đó mà không có bất kỳ lời giải thích nào. Chúng tôi nghĩ rằng đó là bởi vì họ đã nhận được thông báo từ các nhà chức trách. Các học viên đã chuẩn bị sẵn sàng bài phát biểu chia sẻ của họ và đang mong chờ đến Pháp hội vào ngày 15 tháng 11. Vậy chúng tôi nên làm gì đây?

Chúng tôi quyết định không nản lòng. Chúng tôi cảm thấy rằng miễn là chúng tôi tín Sư tín Pháp, chúng tôi sẽ tìm thấy một địa điểm cho Pháp hội.

Cuối cùng, một học viên đã tìm thấy một công trường xây dựng nơi mà phân xưởng vải màn của thành phố (gần trường y) đang được xây dựng. Một công trình mới được xây dựng trên mười mẫu đất. Để đặt vừa máy móc lớn, không có bức tường nào ở bên trong tòa nhà, chỉ có một số cột đỡ công trình. Đây là một nơi tuyệt vời cho Pháp hội! Bởi vì đây là công trình mới nên ở khắp mọi nơi đều lỗ chỗ và đầy các mảnh vỡ. Tuy nhiên đó không phải là vấn đề đối với các học viên. Sau khi luyện công vào buổi sáng, các phụ đạo viên đã nhờ các tình nguyện viên lau dọn sạch địa điểm đó. Trong một ngày, các học viên đã lau dọn sạch khu vực mười mẫu đất đó và dựng nên một nơi cho Pháp hội. Những người có nền tảng trong kinh doanh và chuyên môn khác đã dựng một sân khấu cao một mét bằng cách sử dụng những tấm thép và những cái sào bằng tre. Họ đã nối với nguồn điện để dàn dựng thiết bị âm thanh, trang trí sân khấu bằng tấm vải lụa đầy màu sắc đồng thời treo đồ hình Pháp Luân và bức hình của Sư Phụ và có cả những hoa tươi nữa và nơi đó đã biến thành một nơi rất đơn giản và trang nghiêm dành cho Pháp hội chia sẻ của chúng tôi!

Không ai yêu cầu một xu từ bất kỳ người nào hay bắt buộc ai phải làm gì, và sự chuẩn bị cuối cùng đã hoàn tất! Ai đó đã mang theo một máy quay video và mặc dù đó không phải loại chuyên dụng nhưng nó đã ghi lại những kỷ niệm quý giá! Khi ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Công, nó đã tuyên bố rằng chúng ta là một “tổ chức nghiêm ngặt.” Họ đơn giản không thể hiểu được tại sao các học viên lại hành động như một chỉnh thể, [dường như] có tổ chức, vô vị kỷ và không truy cầu sự báo đáp nào. Vì vậy họ đã dán cho chúng ta cái nhãn rất lố bịch “tổ chức nghiêm ngặt,” để miêu tả chúng ta. Thực tế, đây chính là uy đức của Đại Pháp. Sư Phụ đã giảng,

Bộ Đại Pháp của chúng tôi có thể phá giải tất cả những điều huyền bí và có thể chính lại tất cả các nhân tâm.(Giảng Pháp tại Pháp hội Úc châu, tạm dịch)

Đại Pháp có thể cải biến một người xấu thành một người tốt và chính lại cả tâm bất chính. Điều này không thể đạt được bằng những phương thức thông thường!

Không lâu sau Pháp hội, phân xưởng vải màn đã bị dỡ bỏ và không sử dụng được. Có lẽ người chủ đã thay đổi ý định của ông ấy. Nó dường như được dựng lên để dành cho Pháp hội của chúng tôi.

Pháp Luân giăng đầy trời

Thời tiết rất sáng sủa và đầy nắng vào ngày 15 tháng 11 năm 1998. Mặc dù là tháng 11 nhưng thời tiết không lạnh một chút nào mà giống với mùa xuân hơn. Pháp hội chia sẻ đã được tổ chức như kế hoạch. Tôi không biết bao nhiêu học viên ngoài thị trấn biết về Pháp hội nhưng rất nhiều người đã tự đến hoặc đi thành nhóm. Khoảng bốn giờ sáng, các học viên địa phương đã chủ động xếp hàng tại các nút giao thông khác nhau cùng với những tấm biển chào đón những vị khách đến từ bên ngoài thị trấn.

Các học viên đến từ Hứa Xương, Yên Lăng, Lâm Dĩnh, Khai Phong, Nam Dương, Bình Đỉnh Sơn. Có đến hai mươi chiếc xe buýt rất to.

Sau 7 giờ sáng, trong khi chúng tôi đang tất bật chuẩn bị cho Pháp hội, các học viên đứng ở bên ngoài tòa nhà đã hô lên, “Pháp Luân, nhìn kìa Pháp Luân!” Nhiều người hơn nữa bắt đầu hô lên. Các học viên đang ngồi trên sàn bên trong tòa nhà đã chạy ra ngoài. Những người nhìn thấy nó đã chạy vào trong tòa nhà với sự háo hức và bảo mọi người chạy ra ngoài để xem Pháp Luân. Có một đám đông rất lớn bên ngoài tòa nhà. Mọi người chỉ tay lên bầu trời và kêu lên, “Nhìn kìa, bao nhiêu Pháp Luân giăng đầy cả trời. Các Pháp Luân đủ loại màu sắc – đỏ, xanh, tím và vàng’!” Ai đó nói, “Nhìn kìa, trên đầu ai cũng có Pháp Luân!” Mọi người được bao phủ bởi những Pháp Luân đầy màu sắc. Một người đàn ông sáu mươi tuổi từ ngoài thị trấn, đeo một chiếc kính gọng đen đã miêu tả hình dáng Pháp Luân bằng tay mình. Ông ấy nói một cách hồ hởi, “Có quá nhiều Pháp Luân!

Đột nhiên, đám đông vỗ tay. Ở phía Đông bầu trời, nơi mặt trời đỏ và sáng rực nhưng không chói mắt, nhiều người đã nhìn thấy Pháp thân của Sư Phụ đang ngồi. Không lâu sau, nhiều vòng tròn sáng rực được tạo thành xung quanh mặt trời. Các vòng tròn quay nhanh theo chiều kim đồng hồ sau đó ngược chiều kim đồng hồ (Đồ hình Pháp Luân quay chín lần chiều kim đồng hồ và chín lần ngược chiều kim đồng hồ). Mọi người rất phấn khích, như những đứa trẻ nhìn lên bầu trời, đắm mình vào khoảnh khắc thiêng liêng thần thánh. Thậm chí những người bán hàng mà đang bán thực phẩm và những đồ lặt vặt khác ở gần đó nghe thấy sự huyên náo và tham gia vào với đám đông. Họ hô lên, “Thật là kỳ diệu! Chúng tôi chưa bao giờ thấy được nhiều vòng tròn nhiều màu sắc đến như vậy!” Các học viên đã nhìn thấy những điều khác nhau. Nhiều học viên đã nhìn thấy những bông hoa sen lơ lửng trên bầu trời. Chúng lấp lánh, mờ ảo và biến mất khi chạm vào các học viên. Các học viên khác nhìn thấy chùm sáng màu da cam từ mặt trời chiếu rọi xuống mặt đất, một số nhìn thấy Pháp thân của Sư Phụ, trong khi một số nhìn thấy các Phật, Đạo và Thần ở khắp trời.

Pháp hội trang nghiêm

Pháp hội bắt đầu lúc 7 giờ 50 phút sáng. Đầu tiên, người chủ trì buổi lễ đã bảo mọi người đọc Luận Ngữ của Sư Phụ. Âm thanh vang vọng khắp tòa nhà. Từ cảnh quay video, người ta có thể thấy rất nhiều học viên lớn tuổi từ các vùng nông thôn đang đọc thuộc Luận Ngữ. Mọi người đều trông rất cung kính, chân thành và hòa ái.

Có tổng số mười sáu học viên phát biểu trong Pháp hội, chia sẻ việc tu luyện của họ. Các học viên lớn tuổi nói về kinh nghiệm của họ trong việc tín Sư tín Pháp, vượt qua nghiệp bệnh và hồi phục lại sức khỏe và do vậy đã chứng kiến được tác dụng kỳ diệu của Đại Pháp. Các học viên trẻ đã chia sẻ kinh nghiệm của họ trong môi trường làm việc, giữ vững tâm tính, hướng nội và hành xử theo những nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn để trở thành người tốt. Một số học viên chia sẻ về việc học và thuộc lòng Pháp, hành xử trong cuộc sống hằng ngày chiểu theo Pháp và đồng hóa với Pháp. Nhiều học viên đã cảm động rơi nước mắt khi chia sẻ những trải nghiệm tuyệt vời của họ trong việc tu luyện Đại Pháp.

Một học viên lớn tuổi từ tỉnh Yên Lăng đã lên sân khấu để chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình. Ông để tay ở thế hợp thập như một cử chỉ nhằm tạ ơn và sau đó nói một cách chậm rãi và dõng dạc, “Hôm nay tôi muốn chia sẻ về việc tôi đã có thể đứng thẳng dậy sau ba mươi năm bị gù lưng.” Sau khi mọi người vỗ tay, ông ấy tiếp tục, “Năm nay tôi 61 tuổi. Tôi đã phải sống một cuộc sống đầy khốn khổ và đau đớn trong suốt những thập kỷ qua. Vào khoảng dịp năm mới năm 1996, tôi đã rất may mắn khi có được một cuốn Chuyển Pháp Luân. Càng đọc, tôi lại càng muốn đọc nữa. Trước khi tôi tới điểm luyện công để tập các bài công pháp, lưng của tôi đã thẳng lại một cách thần kỳ. Và cục bướu to ở trên lưng tôi cũng đã biến mất. Mọi người xung quanh tôi đã nhận ra điều đó và nghĩ rằng Đại Pháp thật kỳ diệu. Nhiều người trong số họ đã bắt đầu tập các bài công pháp.”

Cô Mai Nga, một học viên 40 tuổi đến từ Hứa Xương đã khóc trong khi chia sẻ câu chuyện của mình. Tôi không thể nhớ lại tiêu đề bài chia sẻ của cô ấy nhưng tôi nhớ câu chuyện đó. Trước khi tập Pháp Luân Công cô ấy bị chẩn đoán ba loại bệnh ung thư: ung thư vú, ung thư dạ dày và một loại ung thư khác. Sau khi biết tin này, cô và chồng đã rất buồn. Ngày nào cô cũng khóc lóc và không thể ăn và ngủ. Người hàng xóm của cô đã nói cho cô ấy về Pháp Luân Công. Người hàng xóm nói rằng Sư Phụ sẽ tịnh hóa thân thể cho cô ấy nhưng đầu tiên cô ấy phải buông bỏ chấp trước trong việc chữa bệnh. Cô Mai Nga đã không tin người hàng xóm của mình nhưng quyết định thử xem. Sau vài ngày tập Pháp Luân Công, cô ấy cảm thấy vô vọng, “Sư Phụ ở đâu? Ai đang chăm lo cho tôi? Nếu Pháp Luân Công có thể chữa cho tôi thì tại sao tôi lại cần phải gặp bác sỹ?” Một ngày, cô ấy đã cầm cuốn Chuyển Pháp Luân và đọc Bài giảng thứ nhất. Mọi điều Sư Phụ giảng thật có ý nghĩa. Cô ấy không ngừng khóc và cảm thấy đầy hy vọng! Cô cảm thấy đói và muốn ăn. Chồng của cô đã nấu một nồi mỳ và cô ấy đã ăn hết bốn bát! Chồng cô ấy đã rất hạnh phúc và nói “Em cứ ăn bao nhiêu mà em có thể ăn được. Anh sẽ nấu thêm sau khi em ăn hết nồi này.” Sau đó cô ấy đã tới bệnh viện để kiểm tra và mọi thứ đều bình thường. Bác sỹ kiểm tra cho cô ấy đã vô cùng ngạc nhiên sau khi so sánh phim chụp X-quang với kết quả xét nghiệm từ lần khám trước đó của cô ấy. Ông ấy nói, “Sao lần này kết quả xét nghiệm máu của cô lại bình thường nhỉ?

Cuộc kiểm tra không mong đợi

Trong buổi chia sẻ của chúng tôi, vào khoảng 10 giờ sáng, một số xe của chính quyền đã đậu ở bên ngoài tòa nhà. Những chiếc xe này thuộc Cục An ninh nội địa, Bộ Thương mại và các cơ quan khác của chính quyền. Các viên chức bước vào tòa nhà và yêu cầu gặp người phụ trách. (Điều mà họ không biết là chỉ có các tình nguyện viên dạy các bài công pháp miễn phí và mọi người tự do đến và học nếu họ thấy thoải mái, vì vậy thật sự không có ai là phụ trách cả.) Một học viên nữ chào đón họ và trả lời những câu hỏi của họ như “Tất cả các vị đang chia sẻ về việc gì vậy? Các vị có thu tiền của những người đến tham dự không? Các vị tính bao nhiêu tiền với cốc trà trong Pháp hội này?” Họ không biết rằng các học viên đã tình nguyện mang trà từ nhà của họ đến cho những người tham dự Pháp hội.

Các viên chức đã đi ra phía sau căn phòng của Pháp hội. Họ thấy rằng Pháp hội được tiến hành một cách có trật tự. Họ lắng nghe các học viên mà đang chia sẻ trên sân khấu. Họ nhìn thấy những vẻ mặt hòa ái và chân thành của những khán giả đang ngồi trên sàn, bao gồm những người thuộc mọi địa vị trong xã hội, nghề nghiệp, giới tính và lứa tuổi. Họ không thể thấy bất cứ điều gì bất hợp pháp đang diễn ra. Một trong số bọn họ đã buông ra một câu nhận xét khi rời đi,“Có quá nhiều người ở đây. Tất cả đều rất trật tự và không cần phải thuê người để giữ trật tự. Thật không thể tin được!”

Từ sự xuất hiện của các viên chức, chúng tôi biết rằng ĐCSTQ đã có kế hoạch bức hại Pháp Luân Công! Tuy nhiên, phần lớn lực lượng cảnh sát đều không tình nguyện làm việc đó. Cuộc bức hại tàn bạo này đã hủy hoại quá nhiều sinh mệnh!

Lời kết

Mười bốn năm đã trôi qua trong nháy mắt. Pháp hội được tổ chức cách đây 14 năm nhưng trong tâm tôi nó như mới diễn ra. Sau Pháp hội, có thêm nhiều người đã bắt đầu tập Pháp Luân Công. Tổng số học viên trong Pháp hội là 5.000 người. Hơn nữa, Pháp hội đã thực sự khích lệ thêm nhiều học viên thực tu bản thân mình. Vào ngày 20 tháng 07 năm 1999 khi ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Công, các học viên ở Vũ Châu đã bước lên để kêu gọi công lý cho Sư Phụ và Đại Pháp. Giống như các học viên ở những vùng khác ở Trung Quốc, giữa những lời dối trá được bịa đặt bởi ĐCSTQ và dưới áp lực to lớn và khảo nghiệm sinh tử, các học viên ở Vũ Châu đã vượt qua những khó khăn và tiếp tục con đường tu luyện của mình. Tinh thần không thể phá hủy và ý chí phi thường của họ đã chứng thực được rằng Đại Pháp là kiên cố không thể phá! Ngày nay, ĐCSTQ khó có thể duy trì được cuộc bức hại và tiến trình Chính Pháp đang tiến đến bước cuối cùng. Các học viên ở Vũ Châu sẽ tuân theo sự chỉ dẫn của Sư Phụ và tiếp tục học Pháp tốt, tu luyện bản thân tốt, giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh.

Mong cho tất cả chúng sinh được hưởng phúc lành của Đại Pháp! Mong cho có thêm nhiều chúng sinh được đắc cứu trong giai đoạn lịch sử đặc biệt này!

Theo Thông tri kêu gọi gửi bài kỷ niệm kỷ 20 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/6/9/【征稿选登】十四年前-河南禹州庄严法会-257731.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/20/134050.html

Đăng ngày 31-7-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share