Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-05-2012] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công trong 14 năm. Mặc dù tôi đã chịu sự bức hại, tôi vẫn đang đi trên con đường tu luyện, đầy niềm vui mỗi ngày. Các nguyên lý phổ quát Chân – Thiện – Nhẫn, nền tảng của Đại Pháp, chiếu sáng trái tim đau thương của tôi và giúp tôi thành người hạnh phúc nhất trên thế gian. Trong những năm này, nhiều đồng tu và tôi đã nói với những người khác về sự tuyệt diệu của Pháp Luân Công. Tuy nhiên, họ vẫn nghi ngờ và phản đối sự thật về Pháp Luân Công. Tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện tu luyện để truyền cảm hứng cho tất cả mọi người tốt bụng hiểu Pháp Luân Công và có lẽ bắt đầu tập luyện.
1. Nhân viên Phòng 610 giúp bạn mình tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp
Phòng 610 chuyên về bức hại Pháp Luân Công, với quyền hạn cao hơn nhiều và vượt ra ngoài hệ thống An ninh quốc gia, Viện kiểm sát và Tư pháp. Nhân viên Phòng 610 trực tiếp tham gia trong cuộc bức hại Pháp Luân Công. Khắp nơi, đều có những trường hợp người bệnh tật được chữa khỏi một cách thần kỳ trong khi tu luyện tâm tính và nâng cao đạo đức của họ bằng cách tuân theo các nguyên lý của Pháp Luân Công. Thông qua tiếp xúc với các học viên, một vài người làm việc cho Phòng 610 cuối cùng đã hiểu sự thật.
Vào buổi sáng ngày 13 tháng 05 năm 2011, có bốn cuộc gọi nhỡ trên điện thoại di động của tôi, tất cả từ một người gọi vô danh. Vào buổi chiều, cũng người đó lại gọi tôi và tôi đã trả lời. Người bên kia cho biết ông là Tân Minh (bí danh), một đồng nghiệp cũ, muốn hỏi tôi vài điều. Chúng tôi hẹn gặp. Sau khi gặp nhau, chúng tôi trao đổi vài lời, nhưng Tân Minh sớm nói ra mối quan tâm của ông. Ông cho biết ông bị một căn bệnh không chữa được, vì vậy ông đã không còn tin vào bệnh viện. Tôi ngay lập tức bảo ông tập luyện Pháp Luân Công và nói với ông,“Miễn là ông tuân theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, tu luyện tâm tính, và cải thiện tính cách, phép lạ sẽ xảy ra.” Tân Minh nói rằng ông gọi chỉ là để tìm hiểu Pháp Luân Công từ tôi, nhưng ông sợ rằng tôi sẽ từ chối dạy cho ông. Tôi nói ông đến nhà của tôi đế lấy các sách Pháp Luân Công và học năm bài công pháp vào ngày hôm sau.
Vào buổi tối, nhiều nghi vấn nảy sinh trong tâm trí của tôi: Thật kỳ lạ làm sao khi người ta đến học các bài công pháp vào ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế Giới! Liệu Tân Minh thực sự có một mối quan hệ nhân duyên sâu sắc với Đại Pháp? Liệu ông ta có là một gián điệp của Phòng 610? V.v.. Ngày hôm sau, ngày 14 tháng 05, Tân Minh đến nhà tôi. Tôi thẳng thắn nói với ông về những nghi vấn của tôi. Ông sau đó chân thành nói về toàn bộ quá trình quyết tâm của mình để học Pháp Luân Công.
Theo Tân Minh, ông đã bị nhiều bệnh khác nhau trong vòng tám năm. Đầu tiên ông bị mắc bệnh viêm túi mật. Sau đó, ông đã có vấn đề với gan, phổi và dạ dày. Rồi ông bị huyết áp cao. Ông nói rằng tất cả các bộ phận cơ thể của mình dường như suy yếu. Mặc dù mới chỉ ở độ tuổi 40, ông đã ở trong tình trạng thể chất kém. Sau đó, ông lại bị một hội chứng mà các bác sĩ không thể chẩn đoán. Họ chỉ có thể kết luận rằng, theo chụp X-quang, tình hình là khá xấu. Sau khi đã điều trị hormone trong 17 ngày, bệnh của ông không thuyên giảm chút nào cả. Các bác sĩ bối rối. Họ đã phải tư vấn cho ông để lập tức chuyển đến một bệnh viện lớn ở Bắc Kinh điều trị.
Tân Minh nói rằng sự đau đớn khổ sở hành hạ ông từng giây phút. Hơn nữa, ông trải qua nhiều loại đau đớn khác nhau. Ví dụ, ông cảm thấy rằng trái tim của ông đôi khi bị ngạt thở sâu đến nỗi ông dường như sắp chết. Đôi khi, cơn đau ở thắt lưng và lưng như có dao đâm vào và cắt ông ấy. Những đau đớn ở các nơi khác như những cơn co thắt và như thể xương của ông bị kéo ra. Khi ông không thể chịu đựng những cơn đau, ông muốn tự đâm mình đến chết với hy vọng kết thúc sự đau đớn một lần và vĩnh viễn.
Các bệnh tật đổ lên thân ông không ngừng, cơn đau thậm chí còn xâm nhập vào tủy của ông. Bệnh viện thành phố địa phương cũng thúc giục ông chuyển đến bệnh viện khác. Ông nghĩ rằng nó là một điềm xấu. Khi ông bị đau đớn tột cùng, ông không thể ngủ cả đêm. Ngay cả khi ông chỉ ngủ một chút, ông lại mơ về việc uống rượu, trò chuyện và làm việc cùng người cha quá cố của mình. Tất cả mọi thứ khiến Tân Minh cảm thấy rằng Thần chết đang tiếp cận và rằng ông đã tiến gần đến điểm kết thúc cuộc sống. Vì vậy, ông đã đến thăm người bạn Lê Minh (bí danh) và nói với Lê Minh về việc tổ chức tang lễ của ông. Ông cầu xin nhiều lần nhờ Lê Minh chăm sóc cho vợ và các con của ông sau khi ông chết. Cả Tân Minh và Lê Minh đã quá đau buồn đến nỗi họ khóc như mưa.
Cuối cùng Lê Minh khuyên Tân Minh tập Pháp Luân Công và đã đưa ra một vài ví dụ về sự hồi phục kỳ diệu. Tân Minh hỏi ông nên học từ ai. Lê Minh hứa sẽ giúp Tân Minh. Vào sáng ngày 13 tháng 05 năm 2012, Lê Minh đã đưa Tân Minh đi khắp mọi nơi nhưng không tìm thấy tôi. Họ tiếp tục hỏi về tôi trong buổi chiều. Sau đó, Tân Minh cũng tự tìm kiếm và cuối cùng đã tìm thấy tôi.
Nhờ tài hùng biện của mình, Lê Minh được Ủy ban Chính trị và Pháp luật địa phương chọn để làm việc cho Phòng 610 trong nội bộ Đảng Cộng sản Trung Quốc hàng chục năm trước. Ông ấy đã tổ chức các khóa tẩy não nhiều lần. Một lần, tôi bị bắt giữ và đưa đến một phiên tẩy não. Ông là một cán bộ cố gắng ép buộc tôi từ bỏ Pháp Luân Công. Lúc đó, tôi đã giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công cho ông một cách chi tiết. Sau đó, ông lại liên hệ với nhiều học viên khác, mở rộng sự hiểu biết của ông hơn nữa. Ông khuyên Tân Minh học Pháp Luân Công và đã giúp ông tìm kiếm nó khi đang gặp rắc rối lớn. Là một thành viên của Phòng 610, số điện thoại của Lê Minh đã được công bố trên trang web Minh Huệ. Theo Tân Minh, Lê Minh đã nhận được các cuộc gọi giảng rõ sự thật từ nước ngoài mỗi ngày. Ông lắng nghe người gọi và mỗi lần đều cảm ơn họ.
Sau khi Tân Minh tập luyện Pháp Luân Công trong chưa đầy một tháng, các trọng bệnh và các bệnh cũ của ông đã được chữa khỏi. Trong niềm vui và bất ngờ, ông đã viết một bài thơ:
Trọng bệnh bát [niên] tái nan y trị
Kỷ tương hậu sự phó di ngôn
Đán tịch họa phúc do túc mệnh
Bán sinh danh lợi ngộ không nhiên.
Hỷ kết thánh duyên tu Đại Pháp
Chủ Phật huy thủ hóa linh đan
Âm mai tảo tẫn càn khôn lãng
Tinh tu chính quả lộ thông thiên.
Vợ của Tân Minh cũng đã bước vào tu luyện Đại Pháp với ông. Khi mới bắt đầu học Pháp, cô cảm thấy Pháp Luân xoay chuyển và thiên mục của cô cũng được khai mở. Bây giờ cả gia đình ba người của Tân Minh đều tu luyện Đại Pháp.
Tôi cũng đã dẫn dắt một thành viên khác của Phòng 610 tu luyện vào mùa xuân năm 2006. Cô ấy bị xơ gan, căn bệnh vốn đã dẫn đến cái chết của mẹ cô. Đối mặt với sự lựa chọn giữa sự sống và cái chết, cô đã chọn tập luyện Pháp Luân Công. Sau khi cô bắt đầu tu luyện Đại Pháp, bệnh của cô đã được chữa khỏi hoàn toàn và cô ấy đã không uống bất kỳ loại thuốc nào kể từ đó. Chứng kiến những thay đổi kỳ diệu ở cô, cả gia đình cô cũng bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công.
2. Chồng tôi trải qua sự “thoát thai hoán cốt”
Trước khi tu luyện Đại Pháp, chồng tôi là một người nghiện rượu, anh ấy không thể sống mà không có rượu và say rượu mỗi ngày. Anh sẽ nổi điên và gây rối khi say rượu, và đánh tôi sau khi trở về nhà rất muộn mỗi đêm. Hành xử mất lý trí như vậy không chỉ quấy rầy con trai tôi và tôi suốt ngày, mà còn đối với cả những người hàng xóm.
Tôi đã phải chịu đựng những trận đòn và xung đột của chồng mỗi ngày. Anh ấy thô bạo với tôi, đá và tát vào mặt tôi, kéo tóc tôi, khua con dao làm bếp, ném đồ vật, phỉ báng cha mẹ tôi, và làm bất cứ điều gì khác mà anh ấy muốn. Vào những lúc đó, anh ấy trông giống như một tên cảnh sát xấu xa hay một con quỷ không có nhân tính.
Bất cứ khi nào chồng tôi trở về nhà vào nửa đêm, anh ấy sẽ đánh thức đứa con trai của chúng tôi đang ngủ trong chăn. Anh bắt nó đứng yên, làm cho nó run lên vì lạnh. Sau đó, chồng tôi quay sang tôi. Đôi khi con trai của chúng tôi quỳ xuống để cầu xin lòng thương xót, cháu nói: “Cha ơi, hãy dừng lại. Người mà cha có ý định đánh là mẹ thân yêu của con.” Tôi không nhớ bao nhiêu đêm mùa đông anh đã đuổi tôi ra khỏi nhà.
Chồng tôi uống rượu ít nhất hai lần mỗi ngày. Đôi khi anh ấy bắt đầu uống rượu vào buổi sáng sớm và uống một lần nữa với bạn mình, những người hút cần sa cho đến trưa. Khoảng 3 hoặc 4 giờ chiều, trước khi họ tỉnh rượu, vòng tiếp theo được tiến hành. Nơi chồng tôi làm việc được người Trung Quốc thường gọi là “văn phòng của bọn côn đồ vô luật,” nơi anh thường được mời uống rượu và ăn cơm. Khi anh không được mời, anh dành tiền lương của mình chiêu đãi những người khác. Tiền lương hàng tháng hàng nghìn nhân dân tệ của anh hết rất nhanh chóng. Sau đó, anh đòi tiền của tôi. Hai hoặc ba trăm nhân dân tệ không là gì đối với anh. Nhiều lần anh ấy đã ném hai hoặc ba trăm nhân dân tệ mà tôi đưa cho anh xuống đất và chửi mắng tôi là nghèo và hèn như một kẻ ăn mày.
Chồng tôi cũng chửi mắng và nhục mạ đồng nghiệp và bạn bè của anh ấy nhiều lần. Kết quả là, một số người bạn cũ của anh đã tự xa lánh anh. Nhìn thấy hành xử điên rồ của anh, tôi tự hỏi liệu người đàn ông này có thể thực sự là một con người hay không. Tôi đã bị thuyết phục rằng cơ thể của anh đã bị những linh thể chiếm hữu và chỉ đạo mỗi lời nói và hành động của anh. Nếu không, làm thế nào anh có thể hành hạ con ruột của mình như đã làm? Nhiều người nói rằng chồng của tôi tự hủy hoại cuộc đời bằng rượu.
Người thân và bạn bè của tôi khuyến khích tôi ly dị anh. Một số người bạn của tôi phàn nàn rằng tôi không có can đảm để làm điều đó và hỏi, “Bạn đang còn rất trẻ, nhưng bạn ngoan cố sống với một người điên. Khi nào thử thách của bạn sẽ qua đi?” Vì vậy, tôi quyết định ly dị anh ấy. Sau khi nghe điều này, một người bạn của tôi vui vẻ nói: “Tuyệt vời! Vào ngày cậu ly hôn xong, mình sẽ chúc mừng bằng cách treo và đốt pháo ở trên nóc [tòa] thành của thành phố.”
Niềm đam mê rượu lâu năm đã gây ra sự hủy hại nghiêm trọng đến sức khỏe chồng tôi. Bàn tay của anh đôi khi bị rung đến nỗi anh không thể cầm giữ bất cứ vật gì một cách cẩn thận. Ngoài ra, anh ấy còn bị nôn ra máu, phân có máu, cảm thấy chóng mặt, v.v. Một người quen còn trẻ của anh đã chết trong một tai nạn giao thông, mà khiến anh thấy rất chấn động. Chồng tôi cảm nhận sự mong manh và không chắc chắn của đời người. Anh nghĩ rằng nếu tiếp tục sống theo cách này, anh sẽ bị tất cả mọi người bỏ rơi, kể cả vợ và con trai, và sẽ sống trong đau khổ trong suốt phần đời còn lại.
Một ngày nọ, chồng tôi nói rằng anh muốn tu luyện và từ bỏ tất cả các thói quen xấu xa của mình. Tôi tin chắc rằng Pháp Luân Đại Pháp có thể thay đổi một người về cơ bản, dù người đó xấu thế nào. Miễn là người ta tu luyện Đại Pháp, người đó có thể trở thành người tốt nhất trên thế giới. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thực sự thuận tiện, vì người ta không phải vào đền chùa để trở thành sư hay ni cô. Nhưng tu luyện Đại Pháp không dễ dàng. Người ta phải hành xử theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và từ bỏ những thói quen xấu như hút thuốc, uống rượu và cờ bạc, cũng như những tư tưởng xấu, ham muốn, v.v. Chỉ bằng cách thực hiện những điều này người ta mới thực sự bước vào tu luyện.
Lúc đầu, chồng tôi đọc một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân và luyện công vào buổi sáng hoặc buổi tối mỗi ngày. Anh cũng thường xuyên nghe những câu chuyện Thần truyền về văn hóa Trung Hoa qua đài phát thanh Minh Huệ. Khi tu luyện, anh đã dần dần từ bỏ các hành vi và thói quen xấu của mình. Anh nói: “Sư phụ giảng trong Pháp rằng ‘uống rượu vào là loạn tính.” (Chuyển Pháp Luân). Anh phải bỏ rượu, chiểu theo các tiêu chuẩn và yêu cầu của Đại Pháp.”
Những người biết chồng tôi và nghe nói về ý định bỏ rượu của anh đã giữ im lặng và không tin anh có thể bỏ nó. Tất cả những người biết anh, đặc biệt là các bạn cùng lớp của anh, tất cả đều nghĩ rằng ý định của anh là vô nghĩa. Họ chỉ đơn giản nghĩ rằng anh ấy không thể trở thành một người bình thường trở lại. Một ngày nọ, anh được mời đến một bữa ăn tối. Khách hàng mời anh rượu, nhưng anh chỉ đơn giản từ chối với lý do cần phải đi vào nhà vệ sinh. Đồng nghiệp của anh nói với khách hàng rằng anh đã bỏ và rằng anh đã không uống rượu trong một thời gian khá dài. Họ đã có một cuộc tranh luận xem làm thế nào để cho anh ta uống một lần nữa. Sau đó, một trong số họ đã kể với tôi những gì đã xảy ra. Khi anh trở lại bàn ăn, họ bắt đầu nâng cốc nhưng anh vẫn uống nước. Các khách hàng đi đến chỗ anh và thân mật mời một cốc rượu với những lời khen tặng trong khi tất cả những người khác thúc giục anh hãy uống. Tuy nhiên, anh vẫn chối. Người khách hàng nài nỉ, “Xin cho tôi được hân hạnh này. Chỉ cần uống một ngụm thôi.” Anh đứng lên, cầm lấy cốc, và nói, “Xin đừng làm cho tôi cảm thấy không vui. Đối với tôi, nhấp một ngụm cũng không khác gì với say xỉn mỗi ngày.” Anh đổ rượu xuống mặt đất. Mọi người đều bị thuyết phục bởi sự kiên định của anh và ngừng giục anh uống thêm. Nhiều đồng nghiệp của anh biết rằng việc bỏ rượu của anh là do tập Pháp Luân Công.
Đại Pháp đã mang lại chồng tôi một cuộc sống mới. Anh ấy không bao giờ chấp nhận bất kỳ món quà hay tiền bạc từ các công ty trực thuộc hoặc khách hàng của mình. Họ đã rất kính trọng anh, “Tại sao anh tốt như vậy? Thật không dễ dàng để tìm thấy những người như anh ngày nay.” Anh ấy đối xử với gia đình và những người khác tốt như nhau và chiểu bản thân mình theo những yêu cầu của Đại Pháp trong cuộc sống hàng ngày. Khi anh về nhà, anh nấu ăn cho gia đình tôi, thậm chí vào buổi sáng sớm khi con trai của chúng tôi cần phải dậy sớm để đi học.
Sự thay đổi toàn diện của chồng tôi đã thuyết phục tất cả người thân về sức mạnh của Đại Pháp. Cảm động trước câu chuyện của anh, mẹ chồng tôi cũng bắt đầu tập Pháp Luân Công. Em gái tôi nói với tôi:“Sau khi anh ấy bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công, sự tàn ác trong ánh mắt anh ấy biến mất. Bây giờ, anh ấy trông trẻ hơn và khỏe hơn nhiều so với trước đây.” Gia đình gần như tan vỡ của tôi đã được cứu và trở thành một gia đình hạnh phúc. Anh chồng tôi chân thành nói, “Pháp Luân Đại Pháp thực sự quyền năng! Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi một kẻ say xỉn vô dụng thành một quý ông.”
Trong mê cung của cuộc sống hiện đại, quá nhiều người đã trở thành mê mờ về đạo đức và các giáo lý truyền thống, buông lơi bản thân trong rượu chè, ma túy và việc quan hệ tình ái trái đạo đức. Nhiều gia đình đã bị phá hoại và nhiều trẻ em là nạn nhân của sự lăng nhăng tùy tiện của cha mẹ chúng. Không học viên Pháp Luân Công nào để bản thân họ thành mê cuồng như thế. Pháp Luân Công thực sự là miền đất tịnh độ duy nhất trên thế gian hiện nay.
Tôi hy vọng mọi người sẽ xem xét lại những gì họ đã biết về Pháp Luân Công qua chế độ Cộng sản Trung Quốc và sẽ tự mình thấy. Tại sao có rất nhiều học viên vẫn không thay đổi đức tin của họ về Pháp Luân Công, ngay cả khi họ chịu sự bức hại tàn bạo vốn chưa từng có trong lịch sử nhân loại? Pháp Luân Đại Pháp đại diện cho chân lý của vũ trụ và ý nghĩa thực sự của cuộc đời. Xuất phát từ lương tâm của bạn, xin hãy tin tưởng vào giá trị phổ quát của Chân – Thiện – Nhẫn và uy thế của nó.
3. Cha tôi kiềm chế tranh cãi
Khi tôi bắt đầu nhận thức được mọi điều, tôi ấn tượng với tính khí cáu kỉnh của cha tôi. Ông sẽ bộc lộ nó bất cứ khi nào ông đang trong tâm trạng xấu, điều ông đã quen thế qua thời gian. Ông đổ lỗi cho người khác trước khi nói chuyện với họ. Ngay cả trong các cuộc thảo luận bình thường, ông cũng có xu hướng buông ra những lý lẽ bất hợp lý của mình. Ông bị kích động đến mức khuôn mặt chuyển sang màu đỏ.
Mẹ tôi bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công vào năm 1999. Rất nhiều bệnh tật, bao gồm cả huyết khối não, đã biến mất chỉ hai ngày sau khi bà bắt đầu tập luyện. Cha tôi trực tiếp thấy được sự phục hồi kỳ diệu của bà vì vậy ông rất tin vào Pháp Luân Công. Năm 2005, ông được chẩn đoán tăng huyết áp và có một khối u lớn được tìm thấy trên một chân của ông. Để tự chữa lành, ông bắt đầu tập Pháp Luân Công.
Điều đầu tiên ông đã làm sau khi tập Pháp Luân Công là bỏ rượu. Sau đó, tính khí xấu của ông đã biến mất và ông đã trở nên nhẹ nhàng và lịch sự. Có câu nói, “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời” hay “hổ chết để da.” Nhưng ông đã thật sự thay đổi bản thân mình cho tốt và cuộc sống của ông đã hoàn toàn được tái sinh.
Năm nọ, làng tôi bị một đợt hạn hán nghiêm trọng và các loại cây trồng gần như chết khô. Dân làng tôi đã cố gắng bơm nước từ giếng nhưng tất cả các máy bơm không hoạt động bởi vì các giếng đã cạn khô. Người dân thậm chí còn thấy khó khăn để có đủ nước để tồn tại. May mắn thay, các giếng nước của cha tôi và một số dân làng khác vẫn có nước, rất nhiều hàng xóm đã đến nhà tôi để lấy nước. Kết quả là, ông đã được thuyết phục rằng mình được Thần Phật ban phúc nhờ tập Pháp Luân Công.
Mẹ tôi nói với tôi rằng, trước khi tập luyện Pháp Luân Công, ông sẽ luôn luôn cãi nhau với dân làng khác trong việc tranh giành nước tưới trong đầu vụ xuân. Một ngày sau khi ông đã bắt đầu tập Pháp Luân Công, một người hàng xóm nhắc nhở ông,“Đại ca, hãy tưới cây ngay đi! Nước sắp hết rồi.” Ông nói, “Nếu tôi tưới cho cây trồng của mình, những người khác không thể có được nước tưới cho cây của họ, phải không?” Trước đó, ông sẽ chỉ trích dân làng mà không cần một lời nhắc nhở.
Trong năm đó, dân làng tranh giành nhau nước tưới. Họ chờ đợi cả ngày và đêm cho đến lượt của mình để tưới cho cây trồng của họ. Cha tôi đã không tham gia trong cuộc tranh giành này, và nói rằng “Tôi sẽ đi sau khi tất cả những người khác đã tưới tiêu cho cây của họ.” Vài ngày sau đó, sau khi tất cả dân làng đã tưới nước xong, một người dân làng chịu trách nhiệm việc triển khai tưới nước thông báo với ông rằng ông có thể nhận nước của mình. Nhưng cha mẹ tôi nói rằng nó đã quá muộn vì vào buổi tối, và rằng họ sẽ tưới nước vào sáng hôm sau. Nhưng Trời ban phúc cho họ khi đêm đổ mưa, do đó không còn cần tưới tiêu nữa. Cha mẹ tôi đã nghĩ điều tốt cho người khác trước bản thân họ, nhưng cuối cùng họ là những người hưởng lợi nhiều nhất.
Do hạn hán, ngô của chúng tôi đã tăng trưởng kém. Các thân cây rất gầy và thấp hơn một mét. Những người nông dân có kinh nghiệm biết rằng ngô với thân gầy và ngắn không có hạt tốt. Nhưng trong mùa thu hoạch, hạt ngô của chúng tôi đã lớn và đầy đặn. Chúng tôi đã có vụ thu hoạch đứng đầu trong làng. Những người nông dân nghĩ rằng thật là lạ, nhưng họ biết rằng cha mẹ của tôi đã được Trời ban phúc vì tập luyện Pháp Luân Công. Bây giờ hầu hết các dân làng của tôi đã chấp nhận Pháp Luân Công và thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Họ thậm chí còn truyền bá các tài liệu giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công với nhau.
Mặc dù đã 69 tuổi, là một học viên, cha tôi rất khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng. Ông có thể làm công việc nông hiệu quả hơn so với những người trẻ tuổi. Khi ông kết thúc công việc của mình, ông đã đi đến giúp đỡ người khác với sự siêng năng giống như thể ông đang làm việc cho chính mình.
Cha mẹ tôi quản lý một trang trại sản phẩm nông sản bán buôn. Trong mùa buôn bán, họ đóng gói sản phẩm trong các hộp giấy nặng 10 hoặc 15 kg và đưa chúng đến thành phố để bán. Một số công ty và khách hàng mua sản phẩm của họ đã ca ngợi họ vì chất lượng vượt trội, “Chúng tôi chưa bao giờ mua hoa quả tốt như vậy trước đây. Tất cả các trái cây trong thùng chất lượng đều tuyệt hảo và họ cân chính xác như đã nêu trên nhãn, không hơn không kém. Chúng tôi đã từng mua hàng từ chợ tự do. Trái cây ở trên thì tốt nhưng ở bên dưới lại bị thối.” Một người hỏi, “Ông ơi, tại sao trái cây của ông trong tất cả các hộp chất lượng đều tốt như nhau. Chúng rất đáng hài lòng.” Ông trả lời với một nụ cười ấm áp, “Tôi không muốn lừa dối bất cứ ai.” Tôi đứng bên cạnh nói thêm,“Cha tôi là một học viên Pháp Luân Công.” Người đàn ông hiểu điều tôi muốn nói và mỉm cười, “Ồ, vậy thì tôi hiểu rồi.” Thấp giọng, ông nói với tôi, “Tất cả các học viên Pháp Luân đều có tâm tốt giống như cha của cô.”
Ông ấy nói đúng. Các học viên Pháp Luân Công trọng sự trung thực, thiện lương, khoan dung, và hào phóng, mà khiến họ thành những người tốt. Ngày nay, bất kể vấn đề gì ở Trung Quốc, tất cả các viên quản lý mà hiểu chân tướng về Pháp Luân Công luôn sẵn sàng tuyển những người tập Pháp Luân Công. Tôi hy vọng rằng, với bản tính tốt đẹp của các bạn, các bạn sẽ không bỏ lỡ cơ hội quý giá để tìm hiểu sự thật về Pháp Luân Công. Hãy đọc các tài liệu giảng rõ sự thật, bởi vì chúng mang thông điệp cứu người. Chúng sẽ giúp bạn vượt qua những thảm họa và mang lại cho bạn sự bình an thật sự.
Theo thông tri kêu gọi viết bài kỷ niệm 20 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/20/【征稿选登】“六一零”人员领着朋友找寻大法-256818.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/21/134067.html
Đăng ngày 31-7-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.