Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-10-2024] Từ khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi hiểu được rằng tâm tật đố là rất nghiêm trọng và chúng ta phải loại bỏ nó. Sư phụ Lý thấy tôi có nguyện vọng muốn loại bỏ tâm tật đố nên đã an bài cho tôi cơ hội để tu bỏ tâm này.
Vào một ngày nọ, tôi đến làm việc tại một công trường xây dựng nơi tôi đã làm việc được hơn mười năm và tình cờ gặp một người dân làng đã trúng thầu xây dựng hai nhà máy. Anh ấy đã mời tôi cùng hợp tác vì biết tôi rất có năng lực trong lĩnh vực xây dựng, vậy nên tôi đã đồng ý. Tôi phụ trách mảng thợ xây, thợ mộc và thợ thép, cũng như lắp đặt dây chuyền, còn anh ấy chủ yếu đảm nhiệm việc tuyển công nhân.
Anh rể tôi điều hành một doanh nghiệp chăn nuôi gà trong vùng, và công việc kinh doanh của anh ấy không mấy suôn sẻ. Bố chồng nói với tôi: “Anh rể của con không nghe lời ai ngoài con, con xem liệu có thể cho anh rể đi làm chỗ con và hướng dẫn anh rể làm nghề xây dựng được không?”. Vì vậy, tôi đã sắp xếp cho anh ấy đến công ty tôi làm việc và cho anh làm cạnh mình để tiện hướng dẫn. Mặc dù anh ấy cố gắng làm việc chăm chỉ, nhưng anh học nghề vẫn không tốt, ngược lại anh ấy giỏi giao tiếp trong các mối quan hệ.
Sau khi nhà máy hoàn thành vào cuối năm, anh bạn tôi đã tăng giá thuê rất cao để kiếm lời. Anh ấy tự trả các khoản tiền cho bản thân, nhưng tôi lại không nhận được phần tiền của mình cho đến mùa thu năm sau. Vì vậy, tôi đã không chủ động liên lạc với anh bạn để tiếp tục hợp tác làm một nhà máy khác vào mùa xuân năm sau như thống nhất ban đầu, và anh ấy cũng cảm thấy ngại khi liên lạc lại với tôi.
Một ngày nọ, anh rể đến gặp tôi và nói: “Đối tác của em muốn anh làm việc cùng anh ấy”. Khi nghe vậy, tôi biết họ muốn làm việc cùng nhau mà không cần có tôi. Mặc dù lúc ấy tôi cảm thấy hơi khó chịu, nhưng tôi biết cuộc sống của anh rể rất khó khăn nên tôi quyết định nghỉ việc để anh rể làm.
Nếu điều này xảy ra trước khi tôi tu luyện Đại Pháp thì tôi sẽ không chấp nhận cho họ làm việc cùng nhau. Con người ngày nay chỉ quan tâm đến lợi ích của mình, không ai lại giao công việc được trả lương của mình cho người khác? Nhưng bây giờ tôi đã là một học viên, làm sao tôi có thể đi tranh giành lợi ích như người thường? Tôi phải tuân theo các yêu cầu của Đại Pháp, tôi nên nghĩ cho người khác và từ bỏ ham muốn lợi ích cá nhân. Nhưng tôi lại nhận ra tâm tật đố của mình đã bị phơi bày trong suốt quá trình này.
Sự hợp tác của họ không được suôn sẻ và gặp nhiều khó khăn. Anh rể không giỏi chuyên môn nên thường phải mang bản thiết kế đến nhờ tôi giúp vào buổi tối. Tôi đã giải thích kỹ lưỡng cho anh ấy và kỹ năng của anh ấy cũng dần được cải thiện. Anh rể cũng đến vay tiền tôi để trả lương cho công nhân, dù tôi không biết khi nào anh ấy có thể trả lại tiền nhưng tôi vẫn cho anh ấy vay. Lúc đầu, anh ấy vay hàng chục ngàn, và sau đó vay nhiều hơn. Tôi vẫn đưa cho anh ấy những gì mình có gồm cả thẻ ngân hàng và mật khẩu và bảo anh cứ sử dụng theo ý muốn. Tôi nghĩ điều này có thể giúp tôi tu bỏ chấp trước vào lợi ích và tâm tật đố.
Sư phụ đã giảng:
“…cái gì của chư vị thì sẽ không mất.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)
Vì vậy, tôi có thể giữ được bình tĩnh.
Sau này, khi họ thiếu nhân công, anh rể đã nhờ tôi đến làm việc cho anh ấy. Khi họ thiếu nhân viên quản lý, anh rể đã nhờ tôi giúp anh quản lý công trường vì nếu công trường không được quản lý tốt thì khả năng thua lỗ rất cao.
Theo thời gian, anh rể đã trở thành ông chủ và tôi trở thành nhân viên của anh ấy. Đôi khi anh ấy không hài lòng, anh ấy sẽ nổi giận với tôi trước mặt mọi người, khiến một số đồng nghiệp không thể chịu đựng được và đứng ra bảo vệ tôi. Họ nói với tôi: “Sao anh rể của anh có thể đối xử với anh như vậy được? Anh nên dạy cho anh ta một bài học!”. Mỗi khi anh rể đối xử tệ với tôi, tâm tôi lại trào dâng sự khó chịu và bất công. Tôi nghĩ: “Nếu không có sự giúp đỡ về chuyên môn và tài chính của tôi thì làm sao anh rể có được vị trí như ngày hôm nay?!”. Ngay cả họ hàng của hai gia đình chúng tôi cũng nói như vậy.
Các dự án của họ dần dần trở nên lớn hơn và lợi nhuận cũng tăng lên. Tôi đã làm việc cho họ trong khoảng 5-6 năm. Trong thời gian đó, tôi liên tục nỗ lực để loại bỏ tâm tật đố của mình. Lúc đầu, tôi thường thấy bực tức vì đã nỗ lực để giúp anh rể rất nhiều. Sau này, khi tôi học Pháp nhiều hơn, tôi có thể tĩnh tâm suy xét kỹ hơn về vấn đề này, tôi nên có tâm thái như thế nào đối với anh rể? Mong muốn được khen ngợi, sự bất bình trong tâm và tâm tật đố chẳng phải đều là chấp trước của người thường sao? Chẳng phải tất cả chúng đều là những chấp trước mà người tu luyện nên loại bỏ sao? Nếu tôi tuân theo các yêu cầu của Đại Pháp và Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn thì tâm tôi sẽ không thấy bất bình. Bây giờ anh ấy là ông chủ của tôi, và tôi chỉ đang làm việc cho anh ấy, tại sao tôi phải bất bình?
Trong quá trình loại bỏ tâm tật đố, Pháp của Sư phụ đã giúp tôi ngộ được các Pháp lý sâu hơn và tâm tính của tôi đã được cải thiện rất nhiều. Tôi không còn bị tâm tật đố can nhiễu như trước, tôi cũng liên tục phát chính niệm để loại bỏ tâm này.
Tôi trở nên ngày càng thản đãng khi tâm tính của tôi được đề cao. Bất kể anh rể vay tôi bao nhiêu tiền, anh ấy có trả lại hay không, hoặc anh ấy đối xử với tôi như thế nào, tôi vẫn có thể giữ được bình tĩnh và đối xử với anh ấy bằng tâm thái từ bi. Bất kể họ kiếm được bao nhiêu tiền, tôi cũng không còn thấy tật đố nữa, tôi cảm thấy rất bình tĩnh và nghĩ rằng điều đó không liên quan gì đến tôi, đó là phúc phận của họ. Vì vậy, khi tôi làm việc cho họ, tôi không có suy nghĩ nào trong đầu, tôi chỉ làm những gì mình nên làm, là một người tốt và đề cao theo yêu cầu của Đại Pháp. Mọi người xung quanh tôi đều có thể thấy được vẻ đẹp của Đại Pháp thông qua lời nói và việc làm của tôi.
Trải nghiệm tu bỏ tâm tật đố này đã để lại cho tôi ấn tượng rất sâu sắc, cho tôi thấy được uy lực vĩ đại của Đại Pháp và sự an bài tỉ mỉ của Sư phụ để giúp các đệ tử đề cao tâm tính. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ! Để xứng đáng với lòng từ bi vô lượng của Ngài, tôi sẽ cố gắng tu luyện bản thân thật tốt, hoàn thành sứ mệnh của mình và trở về nhà cùng với Sư phụ!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/1/483428.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/22/221766.html
Đăng ngày 16-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.