Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 29-07-2024] Tất cả các bậc cha mẹ đều mong muốn con mình thành đạt trong tương lai. Nhưng trong thời buổi hỗn loạn như hiện nay, liệu các bậc cha mẹ có thể giúp con cái họ thực hiện được mong muốn theo cách thông thường không? Theo kinh nghiệm của chúng tôi thì điều đó là không thể. Chúng ta thường xem việc nuôi dạy con cái là một bổn phận phải hoàn thành, trong khi trên thực tế, chỉ có Đại Pháp mới có thể thực sự giúp con cái chúng ta từ bỏ những thói quen xấu và trở thành các đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi, những người luôn nỗ lực tiến bước với tâm thái tích cực trong việc trợ giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh. Tôi muốn chia sẻ một số câu chuyện về quá trình trưởng thành của con trai tôi.

Ngày nay, có lẽ cha mẹ nào cũng biết tác hại của trò chơi điện tử đối với trẻ em, nó khiến tâm trí trẻ bị lấp đầy những thứ bạo lực, không tập trung và học tập, suy nghĩ và hành vi của các em cũng bị ảnh hưởng. Những trẻ em nghiện chơi trò chơi điện tử thường có biểu hiện suy giảm toàn diện về khả năng học tập và phẩm chất đạo đức. Thậm chí một số người còn nói rằng những trò chơi như vậy có thể hủy hoại toàn bộ cuộc đời của một đứa trẻ. Nhưng làm thế nào để chúng ta có thể ngăn trẻ em tránh xa những cám dỗ độc hại tràn lan như vậy?

Khi còn ở Trung Quốc, con trai tôi học tại một trường tư thục có môi trường học tập khá tốt và ở đây không cho trẻ em chơi trò chơi điện tử. Tuy nhiên, các giáo viên không thể để mắt đến những gì các em làm sau giờ học, chẳng hạn như trong các hoạt động ngoại khóa hoặc các lớp học theo sở thích của các em.

Con trai tôi học cách chơi trò chơi điện tử từ một giáo viên của lớp học ngoại khóa khi chúng tôi đăng ký cho cháu học chơi môn cờ vây. Lúc đó chúng tôi không hay biết gì về chuyện này. Con trai biết chúng tôi sẽ không cho cháu chơi điện tử, vì vậy cháu đã giấu chúng tôi ngay cả sau khi cháu đã bị nghiện. Đến khi chúng tôi phát hiện ra, thì cháu đã bị cuốn vào trò chơi điện tử đến mức không thể kiểm soát được bản thân. Khi chúng tôi không cho cháu chơi, cháu sẽ hung hăng cãi lại và hành xử không còn giống như một đứa trẻ, chuyện này thật đáng sợ. Nhiều mâu thuẫn đã xảy ra giữa cha mẹ và con cái về vấn đề này. Cuối cùng, vợ tôi giận đến mức đập vỡ máy tính bảng của con trai nhưng điều đó vẫn không ngăn cản được việc cháu chơi điện tử. Điểm số ở trường của con trai cũng giảm sút nghiêm trọng.

Vợ tôi trở nên tuyệt vọng. Cuối cùng cô ấy mới nghĩ ra: “Mình là một học viên Đại Pháp, mình không được phản ứng như một người thường về việc này. Chỉ có Sư phụ và Đại Pháp mới có thể giúp con trai”. Vì vậy, cô ấy không còn giận con trai nữa và sắp xếp cho cháu tham gia một nhóm học Pháp hàng tuần tại nhà của một học viên tinh tấn. Căn phòng nơi các cháu học được trang trí hoa trông rất đẹp mắt, và sau buổi học cô ấy còn làm những món ăn nhẹ ngon miệng cho bọn trẻ. Bọn trẻ rất thích nhóm học và chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của các cháu, con trai cũng chia sẻ cách cháu hướng nội để loại bỏ các chấp trước của mình.

Một ngày nọ, cháu đưa tôi thiết bị máy tính mà cháu đã lén lút dùng để chơi trò chơi điện tử. Mặc dù vài ngày sau, cháu có chút hối hận vì đã đưa máy tính cho tôi nhưng cháu không bao giờ đòi lại. Nhóm học Pháp hàng tuần mà cháu tham gia đã giúp cháu rất nhiều và cuối cùng cháu đã hoàn toàn từ bỏ trò chơi điện tử ảnh hưởng đến cháu trong nhiều năm. Một ngày nọ, cháu nói với tôi sau buổi học Pháp rằng: “Bố ơi, bây giờ con cảm thấy mình không còn thích chơi trò chơi điện tử nữa”.

Sau đó, kết quả học tập ở trường của con trai cũng được cải thiện, việc học Pháp nhóm cũng đặt nền tảng vững chắc cho hành trình tu luyện sau này của cháu. Trong vòng chưa đầy sáu tháng, cháu được nhận vào lớp vũ đạo tại một trường nghệ thuật ở Hoa Kỳ.

Con trai tôi học nội trú tại trường khi cháu 13 tuổi. Thời gian đầu, cháu rất tinh tấn tu luyện và học hành chăm chỉ. Cháu tham gia lớp học Pháp tại trường có thời lượng một tiếng mỗi ngày, và nhờ các học viên lớn hơn gọi cháu dậy vào buổi sáng để luyện công cùng họ. Các giáo viên và bạn học của cháu đều quý mến cháu.

Nhưng theo thời gian, cháu bắt đầu lười biếng. Bạn bè xung quanh cháu là một số học sinh không tinh tấn lắm, một số em là người không tu luyện, và thậm chí một số em còn chơi trò chơi điện tử.

Rất may, nhà trường đã tổ chức họp phụ huynh thường xuyên, và giáo viên thường xuyên trao đổi với phụ huynh về tình hình của các con, đặc biệt là nếu có bất kỳ vấn đề nào với con em họ, chẳng hạn như đi học muộn hoặc vắng mặt không có lý do. Các giáo viên cũng sẽ nhanh chóng thông báo chi tiết cho phụ huynh biết qua email khi con em họ học không tốt.

Sau một thời gian, tôi biết được từ các giáo viên và bạn học của cháu rằng cháu không còn tinh tấn như hồi mới nhập học, và cháu không còn trân trọng môi trường học tập như trước nữa. Tôi thực sự lo lắng cho cháu, và nghĩ rằng nếu không có sự giúp đỡ và an bài của Sư phụ thì con trai tôi đã không thể có cơ hội học tập tại Hoa Kỳ. Nếu cháu không trân trọng cơ hội quý giá này để tu luyện và học tập chuyên môn, thì làm sao cháu có thể xứng đáng với lòng từ bi và sự an bài của Sư phụ?

Tôi đã nói chuyện với nhiều phụ huynh có kinh nghiệm để xin lời khuyên, và họ nói với tôi rằng điều quan trọng nhất là học Pháp cùng con trai, những việc còn lại không cần phải lo lắng. Tôi cũng đã nói chuyện với sáu học viên khác khi chúng tôi cùng nhau quảng bá Shen Yun và họ đều nói như vậy: “Hãy ở bên cạnh con trai anh và khuyến khích cháu học Pháp thường xuyên hơn”. Tôi nghe theo lời khuyên của họ và chuyển đến gần trường của con trai để có thể đón cháu sau giờ học.

Mỗi ngày, điều đầu tiên chúng tôi làm sau khi về nhà là học Chuyển Pháp Luân. Vài ngày sau, mỗi lần tôi đến đón cháu, cháu đều kể cho tôi nghe cháu tiến bộ nhanh thế nào trong các kỹ năng vũ đạo và thành tích học tập các môn văn hóa cũng cải thiện. Đôi khi cháu cũng kể cho tôi nghe rằng cháu đã tìm thấy một chấp trước khác và buông bỏ nó.

Sau khi chúng tôi tạo thành thói quen học Pháp, con trai tôi không bao giờ cần tôi phải nhắc cháu nữa. Mỗi ngày sau khi để cặp xuống, cháu sẽ gọi tôi học Pháp cùng cháu. Gần hai tháng sau, các giáo viên dạy múa hỏi cháu làm thế nào mà cháu có thể tiến bộ nhanh như vậy trong các kỹ năng vũ đạo. Các giáo viên bộ môn nói với tôi rằng cháu có thể trả lời nhanh các câu hỏi và giải thích cách giải các bài toán bằng tiếng Anh.

Giáo viên hỏi cháu có dành nhiều thời gian học ở nhà sau giờ học ở trường không. Cháu trả lời: “Không hẳn thế ạ. Cháu chỉ học một bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân với bố mỗi ngày, và đôi khi vào cuối tuần sẽ học hai hoặc ba bài giảng mỗi ngày ạ”.

Đại Pháp thực sự có thể cải biến mọi thứ. Trong vòng sáu tháng, con trai tôi đã được nhận vào một học viện nghệ thuật danh giá hơn. Quả thực là: > “Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ”. (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu đã cho tôi lời khuyên thiện ý!

Trên đây là một chút thể ngộ tu luyện của tôi, có chỗ nào không thỏa đáng, xin các đồng tu từ bi chỉ chính.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/29/480176.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/23/219634.html

Đăng ngày 03-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share