Bài viết của đệ tử Đại Pháp Singapore

[MINH HUỆ 04-01-2024]

Kính chào Sư phụ tôn kính!
Chào các đồng tu!

Tôi đắc Pháp vào năm 1998, khi đó tôi 35 tuổi, trên con đường tu luyện hơn 20 năm, tôi đã vấp váp bước đi cho đến hôm nay. Mặc dù trải qua ma nạn, nhưng với sự khán hộ và sự gia trì từ bi của Sư phụ, dựa vào tín Sư tín Pháp, kiên định chính niệm, tôi đã vượt qua hết quan nạn này đến quan nạn khác. Tại đây, tôi xin báo cáo với Sư phụ và chia sẻ với đồng tu về thể hội tu luyện của mình.

Đắc Pháp tu luyện

Thời đầu tôi bước vào tu luyện, là vì để trị bệnh, tôi bị thiếu máu, mãi không thể chữa lành. Tôi biết đó là nghiệp lực lớn, ma bệnh giày vò tôi trong nhiều năm, vô cùng thống khổ, thân thể yếu ớt, không có sức lực, tôi sẽ ngất xỉu bất cứ lúc nào. Bác sỹ khuyên tôi tiêm chất sắt, nhưng tôi từ chối, và lựa chọn liệu pháp tự nhiên. Một hôm, tôi đọc thấy một cuốn sách, nói rằng luyện khí công có thể chữa bệnh, nên trong tâm cũng muốn luyện.

Đó là tháng 2 năm 1998, tôi thấy chỗ liên lạc gần nhà có treo biểu ngữ viết: “Tổ chức lớp học khí công Phật gia thượng thừa, dạy công miễn phí”. Buổi tối đầu tiên khi tham gia khóa học chín ngày, vừa nghe Sư phụ giảng Pháp, tôi liền phấn khích không ngớt. Cao hứng lắm! Đây chẳng phải là điều tôi luôn tìm kiếm sao? Đột nhiên, tôi đã tìm được đáp án, tìm được ý nghĩa của đời người!

Còn nhớ từ năm 25 tuổi, thấy mọi người xung quanh đều bôn ba vì cuộc sống, sống rất khổ sở, tôi thường tự hỏi, sống có ý nghĩa gì? Cuối cùng, sau khi đi đường vòng rất nhiều, tôi đã có may mắn đắc Pháp tu luyện! Sư phụ đã vớt tôi ra khỏi địa ngục, ban cho tôi sinh mệnh hoàn toàn mới!

Lần đầu tiên khi nâng cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” lên đọc, tôi cảm thấy năng lượng rất mạnh. Ngoài ra, tôi thấy từng hàng từng hàng chữ biến lớn, nhìn rất rõ ràng, thần kỳ lắm, thật sự là một cuốn thiên thư! Sau đó, tôi không cần đeo kính để đọc sách nữa. Ở khóe mắt, tôi còn thường nhìn thấy rất nhiều Pháp Luân nhỏ nhỏ tròn tròn đang xoay chuyển.

Sau đó, đồng tu phụ trách đã kiến lập điểm luyện công ở nơi cách nhà tôi không xa. Mỗi sáng đều tổ chức cho chúng tôi luyện công, buổi tối học Pháp ở nhà học viên, đồng tu đã cung cấp cho mọi người một hoàn cảnh tu luyện thúc đẩy lẫn nhau. Thông qua học Pháp nhóm, tôi đề cao rất nhanh, và cũng hiểu được đây là tu luyện chân chính.

Tháng 8 năm 1998, thật là cả đời khó quên, tôi đã tận mắt nhìn thấy Sư phụ, và may mắn được nghe Sư phụ giảng Pháp. Lòng từ bi của Sư tôn trải khắp toàn bộ hội trường Pháp hội, thù thắng mỹ hảo không thể diễn tả! Tôi càng có tín tâm hơn, càng kiên định tu luyện hơn!

Cảm ngộ sự nghiêm túc của tu luyện

Thông qua học Pháp, tôi đã minh bạch tu luyện Đại Pháp là nghiêm túc. Mỗi ngày đều phải làm tốt ba việc. Trong mấy năm mà tôi mới bắt đầu tu luyện, tôi còn đi làm, nên khá bận rộn.

Một lần nọ, tôi đột nhiên thức dậy vào buổi sáng, nhìn xem mấy giờ, thấy mới 4 giờ, vẫn còn sớm, nên tôi muốn ngủ thêm một chút, thì phát hiện cửa phòng đang mở! Đáng lẽ đêm hôm trước tôi nên đóng cửa chứ, đột nhiên tôi ngộ ra, là Sư phụ muốn tôi thức dậy luyện công! Mấy ngày sau cũng giống như vậy, đúng 4 giờ sáng, cửa lại mở.

Còn nhớ một lần khác, tôi vừa đi vừa có niệm đầu xấu, nghĩ đến chỗ không tốt của đồng tu, trong đầu nghĩ đến rất nhiều thứ tiêu cực, khi tôi vừa xuống cầu thang xe điện ngầm, đi được vài bước thì ngã “phịch” xuống đất. Rất nhiều lần hễ tôi có niệm đầu xấu thì bị vấp ngã xuống đất, điều này nhắc nhở tôi phải thời thời khắc khắc bảo trì chính niệm.

Cứu độ người hữu duyên

Sau khi cuộc bức hại xảy ra vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, tôi bắt đầu bước ra chứng thực Pháp, giảng chân tướng, tôi từng gặp chúng sinh ở địa phương thuộc các dân tộc, và cũng từng gặp du khách đến từ khắp nơi trên thế giới.

Một lần nọ, gặp một bà lão đến từ Úc, tôi giảng chân tướng cho bà, bà rất hứng thú, nghe xong chân tướng, bà đã lấy tài liệu chân tướng, và vẫn ngồi ở chiếc ghế dài kế bên, xem chúng tôi luyện công tập thể. Còn có một lần khác, tôi gặp một du khách trẻ đến từ New York, cô rất hứng thú đối với công pháp của chúng ta. Tôi giảng chân tướng cho cô, còn bảo cô rằng New York có rất nhiều học viên Pháp Luân Công, sau khi về, cô có thể tìm đến họ để học công pháp.

Khi gặp người địa phương muốn học công, tôi sẽ lưu lại phương thức liên lạc của họ, để thuận tiện sau này thông báo cho họ đến tham gia khóa chín ngày. Một lần nọ, gặp một cô gái trẻ gốc Hoa ở địa phương, cô vốn tập thể dục ở công viên, sau khi trò chuyện với tôi, cô đã nán lại rất lâu. Cô nói với tôi, đây là lần đầu tiên cô nghe nói về Pháp Luân Công. Cô hết sức chăm chú nghe tôi giảng chân tướng, tỏ ra rất hứng thú.

Không lâu sau khi cuộc bức hại xảy ra, có vài trải nghiệm đặc biệt kỳ lạ khiến tôi ngộ ra, chúng sinh đều đang chờ được cứu, tôi phải đưa chúng sinh có duyên với mình lên con đường trở về. Một hôm, tôi thấy phía trước có một hòa thượng mặc y phục màu xám đi tới, ông lướt qua tôi. Tôi vội vã lấy trong túi ra một tấm thẻ [chân tướng] có lịch, giơ tay tặng ông, nói: “Kết duyên”. Ông dường như minh bạch trong tâm, nên đã nhận. Sau đó, tôi lên một chiếc xe buýt dừng ở vài trạm, nhìn thấy trên xe có một ni cô mặc y phục màu xám đang ngồi, tôi vội vã lấy trong túi ra một tấm thẻ [chân tướng] có lịch, và tặng bà. Bà đã vui vẻ đón nhận. Khi tôi xuống xe, lại thấy một lão hòa thượng đang chờ xe. Tôi nói với ông: “Tôi có một cuốn sách ‘Chuyển Pháp Luân’ tặng ông đọc.” Và ông cũng nhận.

Còn có một lần khác, tôi chờ xe buýt ở một bãi đất trống, lâu lâu mới có một chiếc xe chạy tới, và không có người nào. Khi tôi nhìn lại, đột nhiên thấy phía trước có bảy hay tám hòa thượng mặc áo cà sa màu vàng đi tới. Tôi vội vã lấy trong túi ra vài tấm thẻ [chân tướng] có lịch, và tặng họ. Họ đều vui vẻ đón nhận. Sau đó, tôi lập tức không thấy họ đâu! Những lần gặp gỡ thoáng qua này khiến tôi cảm thấy khó hiểu lắm lắm, có lẽ là họ từng kết duyên với tôi trong một đời nào đó.

Tu tâm, bỏ chấp trước, vượt qua ma nạn

Tháng 6 năm 2019, tôi được khuyến khích tham gia khóa học bồi dưỡng Skillsfuture mà chính phủ cung cấp, sau khi hoàn thành, còn được thưởng 1.000 đô la, khóa học quản lý này có tổng cộng 16 ngày.

Tôi đã bắt đầu học xong ba ngày. Đến ngày thứ tư, sáng sớm tỉnh giấc, khi chuẩn bị ngồi dậy khỏi giường, tôi phát hiện thân thể mình không thể cử động, đùi rất đau! Không thể xoay người, hễ cử động thì cảm thấy đau dữ dội, gần như đau đến mức sắp khóc, chân rất khó chịu! Tôi bị sao vậy? Lẽ nào tàn phế rồi? Tôi vừa kinh hoàng vừa sợ hãi.

Sau khi tĩnh tâm, tôi bắt đầu phát chính niệm: “Giải thể hết thảy hắc thủ và lạn quỷ, thanh trừ tà linh cộng sản và hết thảy nhân tố tà ác ở không gian khác của tà đảng cộng sản”. Tôi xin Sư phụ cứu mình, sau 30 phút, tôi vẫn không có sức để bò dậy, cơn đau dữ đội ở chân thật sự không thể chịu nổi.

Sau khi nằm trên giường một lúc, tôi tự nhủ: “Mình là đệ tử Đại Pháp, nghe lời Sư phụ, không nghe, không tin, không cần và không thừa nhận những thứ khác. Chỉ đi con đường mà Sư phụ an bài cho mình, hết thảy đều do Sư phụ làm chủ, mình có Sư phụ quản, hết thảy tà ác đều không xứng bức hại mình, mình không thừa nhận an bài của cựu thế lực!” Tôi phải đi luyện công! Tôi từ từ nắm thanh sắt bên giường, nhẫn chịu cơn đau, chân có thể đặt xuống đất, sau khi đứng vững, tôi chầm chậm đi từng bước, đi cà nhắc. May là tôi vẫn có thể đến điểm luyện công và luyện công với đồng tu.

Sau đó, trạng thái mỗi ngày đều giống nhau, tôi không thể xoay người, không thể ngồi dậy. Trạng thái này kéo dài một quãng thời gian, giống như thân thể bị mất kiểm soát, nóng không chịu được, lạnh không chịu được. Tôi nhận ra đó là vượt quan, giúp tôi đề cao, tiêu nghiệp, thiếu nợ phải trả, là hảo sự! Hàng ngày tôi đều luyện công học Pháp, phát chính niệm và hướng nội tìm, tự nhủ rằng không có quan nào không thể vượt qua!

Đến hoạt động phản bức hại vào ngày 20 tháng 7 năm 2019, tôi đã đặt vé máy bay đi Hồng Kông từ trước, và chuẩn bị tham gia diễu hành. Trong tâm có một niệm rất mạnh, bất kể như thế nào, tôi vẫn sẽ đi Hồng Kông tham gia diễu hành. Tôi biết mình không thể giống như trước đây, giăng tấm biểu ngữ lớn mà bốn đến năm người giăng, [vì] không có sức, lần này tôi chỉ có thể cầm lá cờ nhỏ mà một người giơ.

Đến ngày diễu hành, đúng lúc tôi đang tiêu nghiệp, không thể dậy, nên tôi nhờ đồng tu ở chung đẩy mình một chút, khiến tôi có thể bò dậy khỏi giường. Tôi được sắp xếp giơ lá cờ nhỏ, khi thấy [dòng chữ] “Trời diệt Trung Cộng”, quả đúng là thứ tôi cần! Tôi cũng lo lắng, khi diễu hành, chân sẽ đau, không thể đi hết lộ trình kéo dài khoảng ba tiếng đến điểm cuối. Nên tôi vừa đi vừa phát chính niệm, luôn niệm trong tâm “Nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành” (Chuyển Pháp Luân). Cuối cùng, tôi đã đi đến điểm cuối, tôi không thể ngăn dòng nước mắt, cảm ân Sư phụ từ bi gia trì!

Trong quãng thời gian này, tôi luôn tìm bản thân, hóa ra tôi tham gia khóa học là vì tham lấy 1.000 đô la, đắc thứ không nên đắc, là người tu luyện thì phải mất bao nhiêu đức, bất thất bất đắc mà. Sau khi tìm được tâm chấp trước này, tôi thành tâm sám hối với Sư phụ, xin Sư phụ tha thứ! Và chân tôi cũng khỏi, đi đường không đau nữa. Cảm ân Sư tôn từ bi!

Buông bỏ tình thân

Tháng 8 năm 2022, trong đại dịch, tôi nhận được cuộc điện thoại từ trung tâm chăm sóc hàng ngày (Day Care), nói rằng đường huyết của mẹ tôi quá cao, họ đã gọi xe cứu thương chở bà đến bệnh viện gấp. Mẹ tôi khi ấy 82 tuổi. Tôi là con gái lớn, có tình cảm sâu đậm với mẹ. Bác sỹ nói, mẹ tôi phải nhập viện để theo dõi. Sau đó, [bác sỹ] lại nói chân bà bị tắc nghẽn, cần làm phẫu thuật. Gia đình chúng tôi cho rằng, mẹ đã lớn tuổi, nên thuận theo tự nhiên, không làm phẫu thuật. Bác sỹ còn nói, mẹ tôi chỉ có thời gian ba tháng! Sau khi nghe câu này, tôi không dám tin, và cũng không muốn tiếp thu.

Sau đó, mẹ tôi được chuyển đến khoa chăm sóc cuối đời. Hàng ngày, tâm tôi đều chỉ chú ý đến mẹ. Phải mua thứ gì mà bà thích ăn? Bà có ăn được không? Hôm nay tình trạng của bà như thế nào?

Khi nhập viện, mẹ tôi dường như tinh thần vẫn còn tốt, chỉ là mỗi lần chân đau thì rất dữ dội, không thể chịu nổi, nên y tá đã tiêm thuốc giảm đau cho bà. Sau khi tiêm, bà sẽ bị sốt, không thể ăn được. Tâm trí tôi luôn nhớ đến mẹ, không thể tĩnh tâm học Pháp luyện công, và làm tốt ba việc. Trong đại dịch, [bệnh viện] hạn chế thời gian thăm bệnh, mỗi lần chỉ giới hạn hai người đến thăm, tôi cả ngày đợi ở xung quanh bệnh viện.

Vào tháng 10, khi đại dịch nghiêm trọng, tôi cảm thấy thân thể không thoải mái, tôi bị sốt, xét nghiệm thì dương tính. Tôi chưa từng nghĩ đến, và cũng không muốn tiêm vaccine Covid, huống chi là “nhiễm virus”, tôi ngộ ra đây là Sư phụ đang cho mình “bổng hát”!

Tôi biết mình đã sai, nên quy chính bản thân, và nhận lỗi với Sư phụ!

Tháng 1 năm 2023, mẹ tôi qua đời, tôi đã đọc hết cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” cho bà nghe, tôi biết bà sẽ có một tương lai mỹ hảo.

Hướng nội tìm

Sau khi mẹ qua đời, trải qua ba năm phong tỏa vì đại dịch, tôi rơi vào trạng thái an dật, không biết tranh thủ giống như trước. Ngoại trừ hàng ngày đến điểm luyện công, tôi cũng không tích cực làm ba việc như trước, đặc biệt là giảng chân tướng cứu người.

Gần đây, cuối tháng 11 năm 2024, tôi cần dùng máy tính gõ văn bản, tôi cần dùng gấp. Và máy tính đột nhiên không hoạt động, rơi vào “trạng thái ngủ đông”. Tôi nhờ đồng tu kỹ thuật sửa giúp máy tính, anh nói máy bị hỏng bo mạch chủ.

Sau khi về nhà, tôi bình tĩnh phát chính niệm, rồi hướng nội tìm, tôi tìm thấy tâm an dật của mình, tôi đã giải đãi và phóng túng trong tu luyện. Tôi nói với máy tính: “Bạn còn có sứ mệnh, vẫn chưa hoàn thành, bạn phải giúp tôi trợ Sư chính Pháp, cứu độ thế nhân, tương lai sẽ có một tương lai mỹ hảo, hãy tỉnh lại nhé!” Không lâu sau, máy tính giống như sống lại, và đã có thể thao tác!

Lời kết

Khi tu luyện Chính Pháp gần đến cuối cùng, tôi cảm nhận sâu sắc mình có trách nhiệm trọng đại. Tôi nhắc nhở bản thân, nhất định phải ghi nhớ lời dạy của Sư phụ: “quyết không được giải đãi, quyết không được phóng túng, nhất quyết không thờ ơ.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles) Tôi phải tranh thủ cứu người, không cô phụ Sư tôn từ bi vĩ đại khổ độ! Chúng ta hãy cùng nhau tinh tấn, theo Sư phụ về nhà.

Tầng thứ cá nhân hữu hạn, nếu có chỗ không phù hợp, thì mong đồng tu từ bi chỉ rõ.

Cảm ân Sư tôn!
Cảm tạ đồng tu!

(Bài chia sẻ đọc tại Pháp hội giao lưu tâm đắc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Singapore tháng 12 năm 2024)

Bản quyền © 1999-2025 thuộc Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hoa: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/1/4/新加坡法會-信師信法-修己救人隨師還-487848.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/7/223487.html

Đăng ngày 25-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share