Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi ở Thụy Sĩ

[MINH HUỆ 27-10-2024] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính!

Xin chào các bạn đồng tu!

Thời gian thấm thoắt trôi, tiến trình Chính Pháp của Sư phụ cũng đang tiến triển nhanh chóng. Một số Kinh văn gần đây của Sư phụ đã giúp tôi nhận ra tầm quan trọng của việc tu luyện và sự cấp bách của thời gian. Tuy nhiên, do tâm an dật và những quan niệm người thường khác, tôi đã không dành đủ thời gian để học Pháp và luyện công, nên trạng thái tu luyện của tôi không ổn định.

Ban đầu tôi khá ngần ngại viết bài chia sẻ cho Pháp hội lần này. Sau đó tôi bắt đầu tự hỏi: “Tại sao cần phải viết bài chia sẻ? Có phải để cho các học viên khác thấy rằng tôi tu luyện không tệ? Tôi có đang lo lắng rằng nếu không viết bài chia sẻ thì người khác có thể sẽ nghĩ xấu về mình chăng?”

Tôi đã nhanh chóng gạt bỏ những suy nghĩ này và nhận ra rằng nên dành thời gian để suy ngẫm về hành trình tu luyện gần đây của mình. Tôi có thể tìm ra những điểm còn thiếu sót để lần sau làm tốt hơn, khi có thể ngộ sâu sắc cũng có thể chia sẻ với các đồng tu khác. Đây cũng là một cơ hội để tôi hướng nội sâu sắc.

Buông bỏ các chấp trước trong khi tham gia hạng mục

Tôi lớn lên trong một gia đình đầm ấm, hạnh phúc, từ khi còn nhỏ tôi đã cùng cha mẹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mọi người nói tôi là người điềm tĩnh, hiểu chuyện, thiện lương và ân cần, hơn nữa tôi cũng thường có thành tích học tập xuất sắc.

Mặc dù điều này về một phương diện có thể thể hiện cho mọi người thấy vẻ đẹp và sự siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp, nhưng về một phương diện khác cũng dần dần nuôi dưỡng trong tôi chấp trước truy cầu danh và mong muốn duy trì hình tượng tốt của mình. Tôi thấy đặc biệt khó khăn khi phải chịu đựng những lời chỉ trích và phê bình. Do đó, tôi đã phải đối mặt với nhiều khảo nghiệm liên quan đến những chấp trước này khi bắt đầu tham gia một hạng mục truyền thông.

Ban đầu, tôi rất thận trọng, tôi sợ mắc sai lầm và bị các học viên khác chỉ ra. Để tránh xung đột, tôi cũng ngại chỉ ra lỗi lầm của người khác. Tôi thường tự mình sửa những lỗi sai của họ hoặc lờ đi những lỗi nhỏ.

Sau đó tôi nhận ra đây là một loại tâm bảo vệ bản thân mạnh mẽ chứ không phải là thiện thực sự. Tôi nên đứng từ góc độ có trách nhiệm với hạng mục này và trao đổi các vấn đề một cách cởi mở, trung thực và kiên nhẫn. Dần dần, tôi nhận thấy rằng các đồng tu thực hiện thu âm chính xác hơn và ít sai sót hơn.

Tuy nhiên, sau một thời gian, tôi đã phát triển chấp trước hiển thị. Khi nhận thấy những lỗi lầm của các học viên khác, tôi nghĩ: “Sao họ có thể mắc một lỗi cơ bản như vậy?” hoặc “Sao họ không có ý thức như vậy?” Tôi thậm chí còn cảm thấy nhẹ nhõm những lỗi sai đó không nằm trong các video mà tôi biên tập. Tôi nhận ra điều này bắt nguồn từ tâm đố kỵ và tâm hiển thị, tôi cảm thấy mình biết nhiều hơn và làm việc chăm chỉ hơn những người khác. Trên thực tế, tôi đang cố gắng chứng thực bản thân.

Tôi đã bắt đầu chú ý hơn đến suy nghĩ của mình, kịp thời nhận ra những suy nghĩ tiêu cực và loại bỏ chúng. Dần dần, tôi nhận thấy xu hướng coi thường người khác giảm dần và tôi thấy mình có thể lý giải các bạn đồng tu tốt hơn.

Bài học về sự khiêm nhường

Có lần, một số đồng tu trong khi giao tiếp đã phát sinh hiểu lầm. Khi biết chuyện, tôi lập tức nhắn tin cho một học viên và xin lỗi. Tôi nói rằng tôi đã hướng nội và phát hiện ra truy cầu duy trì hình ảnh tốt của bản thân cũng như việc từ chối yêu cầu của người khác của tôi đã khiến cô ấy bị các học viên khác hiểu lầm.

Thật ngạc nhiên, cô ấy rất mau chóng trả lời tin nhắn của tôi, nói rằng cô ấy không biết về những khó khăn của tôi, đặc biệt là việc ban ngày tôi phải ở nhà trông con nhỏ. Cô ấy hỏi tại sao tôi không kể cho cô ấy nghe về hoàn cảnh gia đình tôi.

Dù tôi liên tục xin lỗi, nhưng cô ấy vẫn khăng khăng nói rằng tôi chưa tìm ra đúng vấn đề tu luyện của mình. Cô ấy chỉ ra rằng cô ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996 và có nhiều kinh nghiệm hơn tôi, sau đó cô ấy hỏi tôi bắt đầu tu luyện khi nào. Mắt tôi đẫm lệ, cảm thấy quá trình tu luyện của tôi hoàn toàn bị cô ấy phủ định.

Tôi cố gắng bình tĩnh và tiếp tục suy ngẫm tại sao cô ấy lại nói như vậy. Tôi đột nhiên nhận ra rằng tôi có truy cầu mạnh mẽ việc được các học viên khác công nhận. Khi đối mặt với mâu thuẫn, tôi chỉ hướng nội một cách hời hợt, bởi vì tôi biết họ sẽ nghĩ rằng tôi tu luyện không tốt nếu tôi không xin lỗi.

Tôi cũng nhận thấy mình chưa ngộ Pháp một cách sâu sắc. Vì vậy, khi cô ấy bác bỏ những hướng nội của tôi, lòng tự trọng của tôi đã bị giáng một đòn mạnh. Truy cầu muốn được công nhận của tôi, vốn ẩn giấu rất sâu, đã bị chạm tới và nó không muốn bị loại bỏ. Tuy nhiên, là một học viên, tất cả các chấp trước – kể cả tâm cầu danh – đều cần bị loại bỏ. Nhận ra đây là một cơ hội tuyệt vời để đề cao, tôi thấy mình cần chính lại bản thân chiểu theo Pháp. Bây giờ khi nghĩ về điều này, tôi ngạc nhiên rằng lúc đó tôi đã để chúng ảnh hưởng đến bản thân một cách mạnh mẽ.

Đề cao tâm tính

Khi ở Trung Quốc Đại Lục, tôi đặc biệt yêu thích Shen Yun. Sự kiện được mong đợi nhất đối với tôi mỗi năm là buổi biểu diễn Shen Yun nhân dịp năm mới. Tôi thường nghĩ rằng sẽ thật tuyệt vời biết bao khi được đóng góp cho Shen Yun nếu tôi có cơ hội rời khỏi Trung Quốc, đặc biệt là khi Sư phụ giảng về cách các học viên bên ngoài Trung Quốc giúp quảng bá Shen Yun.

Sau khi đến Thụy Sĩ, tôi cảm thấy vô cùng vinh dự khi có cơ hội được tham gia vào các hạng mục của Shen Yun. Trong hai năm gần đây, nền tảng Shen Yun Zuo Pin (Tác phẩm Shen Yun) ra mắt đã cho phép mọi người truy cập trang web để xem một số tiết mục Shen Yun trực tuyến. Tôi đã có cơ hội tham gia vào hoạt động quảng bá trang web này.

Ban đầu, tôi cảm thấy lo lắng rằng trạng thái tu luyện không ổn định của mình có thể ảnh hưởng tiêu cực đến hạng mục. Tôi quyết tâm dậy sớm mỗi sáng để luyện công và giải quyết vấn đề này. Đó là một thử thách vì khi đó con tôi vẫn chưa cai sữa. Nếu tôi không thanh tỉnh, tôi có thể bị ngủ quên.

Trải nghiệm đầu tiên của tôi tại các buổi biểu diễn Shen Yun

Vào năm 2023, tôi tham gia quảng bá Shen Yun Zuo Pin tại nhà hát. Vì không có kinh nghiệm bán hàng và gặp một số rào cản về ngôn ngữ, tôi lo lắng rằng mình sẽ làm không tốt. Nhưng được sự động viên của người điều phối, tôi đã phối hợp với các học viên khác. Tôi cũng tập trung vào việc phát chính niệm trong quá trình diễn ra sự kiện. Đồng thời, tôi quan sát cách các học viên khác tương tác với khách quen của nhà hát, học cách giới thiệu sản phẩm một cách tự nhiên và trôi chảy trong thời gian nghỉ giữa giờ. Tối hôm sau, một khán giả xuất hiện trước mặt tôi. Không chút do dự, anh ấy đã đồng ý tải ứng dụng. Cuối buổi biểu diễn, anh ấy đã quay lại để hoàn tất thủ tục mua gói đăng ký theo năm. Tôi tin rằng có thể do anh ấy được trực tiếp xem buổi biểu diễn và cảm nhận được một cách sâu sắc năng lượng mạnh mẽ của Shen Yun.

Sau khi buổi biểu diễn đầu tiên kết thúc, tôi kiểm tra điện thoại. Chồng tôi đã gọi điện vài lần, để lại tin nhắn: “Tiểu Thụ rất nhớ mẹ”. Ngay lập tức, nước mắt tôi trào ra. Con tôi mới được mười tháng tuổi và vẫn còn chưa cai sữa, khi đó tôi cảm thấy cả thể chất lẫn tinh thần đều bị đẩy đến giới hạn. Tôi vội vàng nói chuyện với điều phối viên và hỏi liệu tôi có thể bắt đầu làm vào buổi tối không. Cô ấy rất hiểu hoàn cảnh của tôi và đã cho tôi tự quyết định.

Trên đường về nhà, tôi dần dần bình tĩnh lại. Một đồng tu nhắc nhở tôi rằng việc này giống như leo núi, có lẽ tôi đã gần leo đến đỉnh, đây là giai đoạn thử thách nhất trong cả cuộc hành trình. Điều này đã truyền cảm hứng cho tôi một cách sâu sưacs. Tôi nhận ra tình huống này là khảo nghiệm đối với tôi. Nếu tôi có thể buông bỏ tâm lo lắng thì đó cũng là cơ hội tốt để chồng tôi gần gũi với con hơn.

Ngày hôm sau, tôi vẫn giữ nguyên kế hoạch ban đầu và rời nhà vào buổi sáng. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Khi tôi về nhà tối hôm đó, không có vấn đề gì xảy ra, con tôi và chồng tôi đều ổn.

Năm thứ hai

Trong các buổi biểu diễn Shen Yun mùa diễn năm 2024, tôi không còn lo lắng về gia đình mình như năm trước, nhưng tôi vẫn gặp khảo nghiệm về tâm tính.

Khi gặp một số khán giả muốn trò chuyện về cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc, tôi không biết làm thế nào để chuyển hướng cuộc trò chuyện về chủ đề mua gói đăng ký theo năm trên trang web Shen Yun Zuo Pin. Tôi bắt đầu hướng nội và tự hỏi tại sao tình huống này xảy ra. Tôi nhận ra rằng mình đã bị lạc hướng, tâm không tập trung vào việc bán gói sản phẩm. Trong tiềm thức, tôi nghĩ rằng, mình chỉ cần nói với họ về việc đăng ký, việc khán giả có mua hay không đều nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi. Suy nghĩ này xuất phát từ truy cầu an dật, không dụng tâm, nói thẳng ra chính là chính niệm chưa đầy đủ.

Một khán giả khác hỏi tôi có phải là một nghệ sĩ của đoàn không. Tôi mỉm cười và nói rằng không phải và sau đó nói với anh ấy về việc đặt mua gói Shen Yun Zuo Pin. Tuy nhiên, tâm hư vinh và cao hứng khởi tác dụng đã ảnh hưởng đáng kể đến hiệu quả bán hàng của tôi. Kết quả là tôi đã không bán được một suất đăng ký nào trong các buổi biểu diễn năm nay.

Tôi cảm thấy hơi thất vọng, nhưng khảo nghiệm không dừng lại ở đó. Khi buổi biểu diễn kết thúc, những người khác vào hậu trường để gặp các nghệ sĩ, còn tôi phải trông coi gian hàng ở sảnh.

Tôi đã cố gắng hết sức để loại bỏ mọi suy nghĩ tiêu cực. Sau ba ngày không gặp con trai, cảm xúc trong tôi lẫn lộn, tôi không cầm được nước mắt. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ và nói rằng tôi mong muốn thoát khỏi những cảm xúc tiêu cực này và không can nhiễu đến sứ mệnh cứu người của Shen Yun. Tôi chợt nhớ đến một đoạn trong Pháp.

Sư phụ giảng:

“Bởi vì độ nhân không nói điều kiện, không tính công, không kể thưởng, cũng không kể danh tiếng; so với những nhân vật mẫu mực nơi người thường thì cao hơn hẳn; nó hoàn toàn phát xuất từ tâm từ bi.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Tôi liên tục đọc thuộc đoạn Pháp đó và mọi oán giận của tôi đã biến mất. Chẳng phải tôi đang truy cầu điều gì đó sao? Tôi thậm chí còn chưa hoàn thành sứ mệnh của mình mà vẫn tiếp tục chấp trước vào được và mất của bản thân. Tôi thực sự cảm thấy xấu hổ vì đã không tôn trọng sự an bài công phu của Sư phụ và thệ ước thiêng liêng của mình.

Buông bỏ chấp trước liên quan đến gia đình

Năm ngoái, bố mẹ chồng tôi đến ở cùng chúng tôi trong ba tháng, điều này khá khó khăn đối với tôi. Đây là lần đầu tiên tôi sống với họ và giữa chúng tôi có những khác biệt đáng kể về thói quen ăn uống và sinh hoạt.

Lúc đầu, tâm tật đố nổi lên, tôi không muốn để họ đến gần con trai mình. Một năm rưỡi qua, tôi đã mất bao công sức để chăm sóc con trai mình, thật là không ổn chút nào khi họ vừa mới đến đã có thể tận hưởng niềm vui được ôm ấp cháu trong tay.

Kết quả là con trai tôi không chịu để ông bà bế mà chỉ bám lấy tôi bất cứ khi nào tôi ở nhà. Cuối cùng tôi nhận ra tâm tật đố đã dẫn đến điều này. Vì vậy, tôi đã phủ nhận những suy nghĩ tiêu cực, cháu đã dần dần gắn bó hơn với ông bà và có thể chơi một mình cùng họ, giúp tôi yên tâm tập trung vào các hạng mục ở nhà.

Một buổi tối, mẹ chồng tôi đột nhiên bật khóc và nói rằng sau này bà sẽ không đến ở với chúng tôi nữa. Ban đầu tôi cảm thấy khó chịu nhưng sau đó tự nhắc nhở rằng, là một học viên, bất kỳ mâu thuẫn nào xảy ra đều bắt nguồn từ những thiếu sót của tôi. Tôi an ủi bà và hỏi tôi có làm gì sai không. Bà giải thích rằng bố chồng tôi rất kén ăn nên bà lo tôi sẽ khó chịu và phàn nàn về ông, kết quả là giữa hai ông bà cũng đã có sự xích mích. Tôi ôm bà và nói rằng không sao cả và rằng tôi không buồn chút nào. Tôi bảo bà đừng vì tôi mà cãi nhau với bố chồng. Bà cảm thấy nhẹ nhõm và không khóc nữa.

Tôi hiểu rằng tôi vẫn cần đề cao tâm tính. So với các học viên khác, tôi không đủ tốt với bố mẹ chồng. Nhiều lúc tôi cảm thấy mất thăng bằng khi nghĩ rằng, từ khi con trai tôi chào đời, họ chỉ quan tâm đến cháu mà bỏ mặc tôi, và mẹ đẻ tôi là người duy nhất thực sự quan tâm đến tôi.

Một ngày nọ, tôi nhận ra suy nghĩ như vậy thật đáng cười. Tôi đang tìm kiếm sự ấm áp và quan tâm từ người thường. Ngay cả khi tôi nhận được sự quan tâm đó, liệu nó có quan trọng không? Những ham muốn của con người có thể đưa tôi đến những tầng cao hơn không? Chẳng phải việc truy cầu hạnh phúc nơi nhân loại đã khiến tôi ngày càng xa rời Thần hay sao? Nhận thức này khiến tâm tôi nhẹ hơn đáng kể và tôi không còn vướng bận vào việc ai đối xử tốt hay không tốt với tôi nữa.

Xin hãy chỉ ra nếu có điều gì chưa phù hợp.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Thụy Sĩ năm 2024)

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/27/484300.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/3/221475.html

Đăng ngày 29-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share