Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan
[MINH HUỆ 30-10-2024] Con xin kính chào Sư phụ! Xin chào các bạn đồng tu!
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào cuối năm 2019. Dưới đây là một số trải nghiệm gần đây của tôi.
Học sinh là những tiểu đồng tu
Từ năm 2022 đến 2024, tôi là giáo viên chủ nhiệm tại một trường tiểu học. Chúng tôi thường cùng nhau học các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp vào giờ nghỉ trưa, bao gồm sách Hồng Ngâm với học sinh lớp ba và sách Chuyển Pháp Luân đối với học sinh lớp bốn. Trong hai năm đó, mỗi ngày có khoảng hai đến sáu em tham gia, có lúc một nửa số học sinh của tôi đã đến học cùng. Đôi khi tôi thấy mệt và muốn nghỉ một buổi, nhưng nhìn các em khoanh chân ngồi thành vòng tròn để học Pháp, tâm thuần tịnh của các em đã khiến tôi cảm động và tiếp tục duy trì buổi học Pháp này. Dù sao, tôi cũng cảm thấy mình may mắn khi làm giáo viên và có thể giúp đỡ các tiểu đồng tu theo cách này.
Tiểu Nghị là một học sinh khá hiếu động, em cũng thường tham gia học Pháp cùng với chúng tôi. Nhưng đôi khi giữa em và các bạn xảy ra xung đột. Một hôm, tôi thấy em đang tranh cãi với mấy bạn. Cảm thấy mình bị đối xử không công bằng và tỏ ra rất bất bình, em lẩm bẩm một mình: “Không sao cả. Các bạn cho mình đức rồi.” Sau đó em lặng lẽ bỏ đi chơi bóng. Thấy em có thể nhẫn nhịn và hiểu được pháp lý về đức và nghiệp, tôi rất mừng cho em.
Ngoài ra còn có ba bạn nữ cũng thường xuyên mâu thuẫn với nhau. Các em hay trách móc và nói xấu nhau sau lưng. Tôi nhắc các em về lời giảng của Sư phụ Lý:
“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009)
“Cô đang nghĩ vì sao mình lại chứng kiến cảnh các em cãi nhau. Cô cho rằng có lẽ bản thân cô cũng có chỗ cần đề cao.”
Thấy các em vẫn còn ngơ ngác, tôi nói tiếp: “Từ giờ trở đi, chúng ta không nên nói xấu người khác sau lưng. Với tư cách là giáo viên, cô cũng sẽ không làm vậy. Các em đồng ý không?” Thật bất ngờ, cả ba gương mặt đang chau mày bỗng nở nụ cười rạng rỡ. Qua sự việc này, tôi cũng nhìn ra được vấn đề của bản thân, từ đó nhắc nhở mình cần tu khẩu.
Sau khi các em lên lớp lớn hơn, vào các dịp lễ, nhiều em thường viết thiệp chúc mừng cho tôi với nội dung như: “Con sẽ luôn ghi nhớ nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.” Tôi thật sự cảm tạ Sư phụ đã ban cho tôi cơ hội này. Nhớ lại trước đây, tôi từng coi nghề dạy học đơn giản chỉ là một công việc. Khi học sinh hoặc phụ huynh gây khó khăn, tôi cảm thấy khó chịu và hay phàn nàn với đồng nghiệp. Giờ đây tôi đã hiểu mục đích chân chính khi làm giáo viên, có lẽ đây là thệ ước tiền sử của tôi. Tôi trân quý những tương tác với học sinh, phụ huynh, và đồng nghiệp, bởi vì họ đều có thể giúp tôi đề cao tâm tính, và tôi có thể chia sẻ Đại Pháp với họ. Giống như Sư phụ giảng:
“Vậy nên chư vị gặp việc tốt, việc xấu, miễn là chư vị đã tu Đại Pháp, thì đều là việc tốt; nhất định vậy.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2005)
Quảng bá Shen Yun
Tôi thường giới thiệu Shen Yun (Thần Vận) cho các thầy cô khác và nhận thấy rằng phản hồi của họ thường phản ánh trạng thái tu luyện của tôi. Mỗi năm, một giáo viên sẽ đảm nhận vai trò điều phối chung. Năm nay đến lượt thầy Lưu, nhưng thầy không muốn nhận. Nếu không có điều phối viên, có thể nhiều người sẽ tránh né trách nhiệm và ảnh hưởng đến tiến độ giảng dạy. Là một học viên, tôi hiểu rằng cần phải suy nghĩ cho người khác, nên đã xung phong nhận vai trò này. Nhờ đó, các thầy cô làm việc rất ăn ý, thầy Lưu cũng đã ghi nhận điều này. Trước đây, khi tôi nhắc tới Shen Yun, thầy chỉ cười và lịch sự từ chối. Nhưng vài tuần trước buổi diễn, thầy nói mình cần “năng lượng tích cực” và nhờ tôi mua vé giúp. Thầy còn chia sẻ rằng thầy rất thích buổi diễn và đã đăng ký xem thêm trên Shen Yun Creations (nền tảng truyền phát trực tuyến của Shen Yun). Nhìn lại, tôi hiểu việc nhận trách nhiệm điều phối cũng là một khảo nghiệm để tôi rèn luyện tinh thần trách nhiệm.
Khi Shen Yun bắt đầu lưu diễn vào cuối năm ngoái, tôi có chút e dè khi khuyến khích đồng nghiệp đi xem. Tôi biết đây là việc cần làm, nhưng cũng hơi chùn bước vì bình thường ít giao tiếp với họ. Rồi tôi nhớ đến lời Sư phụ giảng:
“Đệ tử Đại Pháp ở bất kể địa khu nào, về cơ bản, chư vị chính là hy vọng được đắc cứu của chúng sinh địa khu đó, hơn nữa là hy vọng duy nhất.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Quốc tế New York 2004)
Tôi quyết định phải thực hiện thệ ước tiền sử và giới thiệu Shen Yun cho người khác. Khi tôi nói với thầy Vương, thầy còn không ngẩng đầu lên mà chỉ đáp: “Tôi không đi đâu. Tôi có tín ngưỡng riêng.” Tôi mỉm cười: “Không sao. Tôi chỉ muốn chia sẻ thông tin thôi. Rất nhiều mục sư và giám mục cũng đã đi xem.” Hiện thầy Vương vẫn tỏ ra lạnh nhạt, nhưng tôi tin rằng mỗi lần tiếp xúc đều có thể giúp thầy đến gần với Shen Yun hơn.
Vài ngày sau, tôi hỏi thầy Triệu có muốn đi xem Shen Yun không, thầy trả lời ngay: “Tất nhiên rồi!” Khi còn học tiểu học, thầy từng được cô giáo giới thiệu về Shen Yun và vẫn ghi nhớ. Sau đó, tôi gặp thầy Trịnh, thầy cũng đồng ý ngay. Thầy vui vẻ chia sẻ rằng chú của thầy năm nào cũng gợi ý đi xem, nhưng thầy chưa có cơ hội. Vài hôm sau, khi tôi đến xưởng sửa xe, một nhân viên kinh doanh ra nói chuyện với tôi về dịch vụ mở thẻ tín dụng. Tôi lấy ra tờ rơi Shen Yun và giới thiệu cho anh ấy. Anh ấy hào hứng nói đã muốn đi xem từ lâu nhưng cứ lỡ dịp. Lần này anh quyết định sẽ mua vé cho cả gia đình. Tôi nghĩ ba người trên có lẽ đều đã biết đến Shen Yun từ trước, dần dần, chủ nguyên thần của họ được đánh thức và họ đã quyết định đi xem.
Ban đầu, vì xe tôi chỉ chở được năm người nên tôi đặt mục tiêu rủ bốn đồng nghiệp đi cùng. Sau đó lại có một người thứ năm cũng muốn đi, tôi nhận ra mục tiêu của mình đặt ra còn quá thấp, vì nhiều người cần được cứu độ hơn. Một trong số họ là giáo viên chủ nhiệm lớp 5. Tôi nảy ra ý định mời luôn các giáo viên chủ nhiệm khác. Khi dung lượng tâm của tôi rộng mở, cả những thầy cô từng từ chối trước đây cũng đã đổi ý và đồng ý đi xem. Cuối cùng, toàn bộ sáu giáo viên chủ nhiệm khối 5 đều quyết định đi xem Shen Yun, và thậm chí một người tự nguyện lái xe riêng.
Nghĩ đến vẫn còn một vài ghế trống trong xe của chúng tôi, tôi mời tiếp thầy Phùng – giáo viên chủ nhiệm lớp sáu. Điều thú vị là thầy kể có lần thầy sửa bài cho một học sinh, trong đó học sinh miêu tả việc đi xem Shen Yun tuyệt vời ra sao. Lần này, thầy Phùng quyết định mua hai vé cho thầy và vợ. Thật ra, tôi từng dạy em học sinh đó năm ngoái, và ấn tượng tích cực về Shen Yun của em đã thúc đẩy em lan tỏa thông tin đến thầy Phùng.
Tổng cộng có 15 đồng nghiệp và người thân của họ đã đi xem Shen Yun. Tôi chợt ngộ ra rằng sứ mệnh của mình là thông báo cho mọi người: “Shen Yun đã đến.” Việc họ đi xem hay không là lựa chọn của họ. Tôi không chấp trước vào kết quả, nhưng với tư cách một đệ tử Đại Pháp, tôi phải xứng đáng với danh hiệu này và làm mọi việc một cách vô tư, không truy cầu gì cả.
Học sinh đi xem Shen Yun
Lần gần nhất tôi tổ chức cho học sinh đi xem Shen Yun là năm 2021. Khi đó, một số em đã hủy lịch đi xem vì đại dịch, đồng thời có một phụ huynh bị trầm cảm gây can nhiễu. Tuy nhiên, những học sinh và phụ huynh đã đi xem đều ấn tượng sâu sắc. Nhận được sự khích lệ này của Sư phụ, tôi quyết định tiếp tục, vì tôi không thể phụ lòng những người đang trông cậy vào mình. Khi Shen Yun quay lại vào cuối năm ngoái, tôi lại mời học sinh và phụ huynh tham gia. Họ đều phản hồi rất tích cực, có phụ huynh còn tỏ lòng cảm ơn vì hoạt động ý nghĩa này.
Triết là một trong những học sinh nghịch ngợm nhất lớp, em đã gây rắc rối vài lần. Tôi đã rất bực và nói với em rằng em sẽ không được đi xem Shen Yun nếu còn cư xử như vậy. Cuối giờ học, em buồn bã nói rằng em cũng không định đi, vì cha em rất vất vả mưu sinh và vé Shen Yun rất đắt, em không muốn làm gánh nặng cho cha.
Ban đầu tôi thấy nhẹ nhõm vì nghĩ rằng chuyến đi không có em sẽ dễ dàng hơn. Rồi tôi giật mình nhận ra suy nghĩ đó xuất phát từ tâm ích kỷ. Tôi quyết định buông bỏ chấp trước và xin lỗi em. Buổi học hôm sau, tôi giữ em lại lúc cuối giờ và nói: “Là giáo viên, cô thường nói chúng ta phải làm người tốt theo Chân-Thiện-Nhẫn. Nhưng vừa rồi cô lại không thiện với em, cô xin lỗi. Em có thể tha thứ cho cô không? Cô vẫn mong em đi xem Shen Yun.” Em rưng rưng nước mắt gật đầu. Hai ngày sau, em đem tiền đến đóng và nói sẽ tham gia.
Ngày hôm đó, 31 em học sinh và phụ huynh đã chăm chú thưởng thức toàn bộ buổi diễn. Triết đã cư xử như một cậu bé ngoan. Một vài nhân viên trong nhà hát khen các em giữ trật tự tốt. Tôi hiểu rằng lý do là tôi thỉnh thoảng chia sẻ chương trình Shen Yun Creations với các em, và các em đã nhận được thụ ích từ đó. Trước khi lên lớp trên, có học sinh hỏi liệu sang năm vẫn có thể đi xem Shen Yun cùng cô không. Tôi mỉm cười gật đầu. Con xin cảm tạ Sư phụ đã khích lệ. Tôi sẽ tiếp tục giới thiệu Shen Yun trong tương lai.
Tổng kết
Một lần, tôi mơ thấy trong buổi học Pháp nhóm hàng tuần của chúng tôi, Sư phụ từ bi đã đến và ngồi ở phía trước. Tỉnh dậy, tôi hiểu rằng chúng ta cần chú trọng duy trì môi trường học Pháp nhóm, dù có thể ít học viên đến. Bởi Pháp thân Sư phụ luôn trông nom trường tu luyện tập thể này.
Tôi cũng nhận ra việc chúng ta công khai chia sẻ thể ngộ là rất quan trọng, vì điều đó có lợi cho bản thân và các đồng tu. Không phải để chứng thực bản thân, mà là để tuân theo kỳ vọng của Sư phụ, nghĩ cho người khác, không ích kỷ. Tôi rất vui khi được chia sẻ cùng các đồng tu tại đây.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/30/484341.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/3/221482.html
Đăng ngày 12-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.