Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-09-2024]
Họ và tên: Lưu Đông Tiên
Tên tiếng Trung: 刘冬仙
Giới tính: Nữ
Tuổi: 72
Thành phố: Thường Đức
Tỉnh: Hồ Nam
Nghề nghiệp: Bác sỹ nội khoa
Ngày mất: Tháng 5 năm 2024
Ngày bị bắt gần nhất: Tháng 12 năm 2016
Nơi giam giữ cuối cùng: Nhà tù Nữ tỉnh Hồ Nam
Một người phụ nữ ở thành phố Thường Đức, tỉnh Hồ Nam, phải chịu đựng sự tra tấn không ngừng nghỉ vì không từ bỏ Pháp Luân Công trong khi thụ án 9 năm tù vì đức tin. Bà qua đời vào tháng 5 năm 2024, chỉ vài ngày sau khi được thả. Bà hưởng thọ 72 tuổi.
Bà Lưu Đông Tiên từng là bác sỹ trưởng khoa nội của bệnh viện Chữ thập đỏ huyện Đào Nguyên. Mặc dù là một bác sỹ, nhưng bà từng phải vật lộn với nhiều bệnh tật, bao gồm viêm túi mật, vấn đề dạ dày, bệnh tim và rối loạn thính lực. Sau khi bà tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 4 năm 1999, tất cả vấn đề sức khỏe của bà đã biến mất.
Sau khi chế độ Cộng sản Trung Quốc bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, bà Lưu từng nhiều lần bị nhắm đến vì không từ bỏ đức tin. Bà bị giam tại trại lao động cưỡng bức trong 1 năm 9 tháng, và 3 bản án tù tổng cộng 16 năm. Nhà chức trách theo dõi điện thoại và cuộc sống hàng ngày của bà, và bà thường nhận thấy mình bị theo dõi mỗi khi ra ngoài. Bệnh viện nơi bà làm việc giáng chức bà khỏi vị trí bác sỹ, và bắt bà làm việc vặt tại kho thuốc. Lương và tiền thưởng của bà bị đình chỉ, và bà chỉ được trả 300 Nhân dân tệ mỗi tháng để trang trải sinh hoạt phí cơ bản nhất.
Nhiều lần bị bắt giữ, và án lao động cưỡng bức 1 năm 9 tháng
Ngày 3 tháng 2 năm 2000, vì luyện các bài công Pháp tại nhà của một học viên địa phương, bà Lưu bị bắt, bị giam giữ 1 tháng; và bị phạt 2.000 Nhân dân tệ. Ngày 19 tháng 7 năm 2000, bà lại bị bắt khi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền tu luyện Pháp Luân Công. Bà bị giam giữ thêm 1 tháng.
Ngày 16 tháng 1 năm 2001, bà Lưu bị bắt, và bị giam trong 5 ngày. Ngay khi được thả, bà lên đường đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện, nhưng lại bị bắt đến một cơ sở tạm giam ở quận Hải Điến, Bắc Kinh. Hai lính canh dùng dùi cui điện sốc điện bà trong 5 giờ đồng hồ và đánh đập bà.
Bà Lưu bị kết án 1 năm 9 tháng tại trại lao động cưỡng bức Bạch Mã Lũng. Lính canh bắt bà ngồi trên ghế nhỏ hoặc đứng trong nhiều giờ. Họ cũng còng tay bà và treo bà lên bằng cổ tay cho đến khi bà ngất xỉu. Bà tuyệt thực để phản đối việc bức hại, và bị bức thực. Lính canh không ngừng bức thực, ngay cả khi bà gần như bị ngạt thở. Bà bị chảy máu dạ dày nghiêm trọng do việc tuyệt thực này. Khi lính canh bắt bà uống thuốc, huyết áp của bà tăng lên đến 300 mmHg, trong khi mức bình thường là 120 mmHg hoặc thấp hơn.
Ngày 5 tháng 11 năm 2002, ngay sau khi được thả, bà bị bắt ký một thỏa thuận giám sát. Cảnh sát và Văn Phòng 610 nói rằng nếu bà vi phạm thỏa thuận, chồng bà phải trả một khoản tiền phạt 20.000 Nhân dân tệ, và em trai bà sẽ bị sa thải.
Bà Lưu bị bắt thêm 2 lần nữa, vào ngày 2 tháng 1 năm 2003 và vào tháng 2 năm 2004. Sau hai lần bắt giữ này, bà bị giam giữ tại trung tâm tẩy não trong 1 tháng và 6 tháng.
Án tù đầu tiên với thời hạn 3 năm
Khoảng 3 giờ chiều ngày 28 tháng 8 năm 2006, Chu Quế Thành và Trịnh Vân Thanh của Phòng 610 huyện Đào Viên, cùng với Văn Thừa Quảng và Hồ Quang Hoa của phòng an ninh nội địa huyện Đào Viên, xông vào nhà bà Lưu. Sau khi bị đưa đến trại tạm giam huyện Đào Viên, bà tuyệt thực để phản đối. Lính canh bức thực bà cho đến khi bà bắt đầu nôn ra máu.
Ngày 10 tháng 2 năm 2007, bà Lưu bắt đầu lần tuyệt thực khác, kéo dài hơn 3 tháng. Lính canh bức thực bà mỗi ngày. Bà nhanh chóng mất một nửa trọng lượng, từ 65 kg (khoảng 143 lbs) xuống còn 35 kg (77 lbs). Mặc dù bà gần như cận kề cái chết, nhà chức trách vẫn giam giữ bà.
Ngày 3 tháng 4 năm 2007, tòa án huyện Đào Viên xét xử vụ án của bà Lưu. Các thẩm phán Hùng Tiên Minh, Ngụy Vân Lương, Niếp Mẫn và Long Chí Quân tuyên án bà 3 năm tù.
Để cố gắng buộc bà từ bỏ Pháp Luân Công, lính canh bố trí những tù nhân tàn ác nhất tra tấn bà. Họ bắt bà phải đứng hoặc ngồi xổm trong nhiều giờ liền, và có lần còng tay bà ra sau lưng trong 5 ngày. Khi nhiệt độ bên ngoài là -5°C (-23°F), họ lột sạch quần áo của bà và bắt bà phải đứng trước cửa sổ mở trong 15 phút.
Trong một sự việc tàn bạo khác, họ cấm bà sử dụng nhà vệ sinh trong 7 ngày. Quần áo của bà từ ngực trở xuống ướt đẫm nước tiểu. Nếu lính canh phát hiện nước tiểu trên sàn, họ bắt bà liếm cho khô. Bà cũng không được phép thay quần áo.
Việc tra tấn khiến tay bà bị mưng mủ và chuyển sang màu tím, nhưng lính canh vẫn tiếp tục ép bà đứng suốt đêm và không được ngủ. Chân và bàn chân bà sưng tấy đến mức không thể đi vừa giày, và da trên bàn chân bà bị bong. Bà chỉ được phép ngủ nửa tiếng hoặc một tiếng mỗi ngày. Do thiếu ngủ, bà thường bị ngã.
Ngoài tra tấn thân thể, bà còn phải chịu áp lực tinh thần khủng khiếp. Các tù nhân đe dọa tra tấn bà đến chết và giết hai con trai của bà nếu họ không được giảm án vì bà không từ bỏ Pháp Luân Công.
Khi bà vẫn kiên định đức tin sau 5 tháng bị tra tấn tàn khốc, lính canh chuyển bà đến bộ phận sản xuất, và bắt bà lao động không công bất kể bà yếu đến mức nào.
Vào mùa đông, lính canh lột hết quần áo của bà và bắt bà đứng ngoài trời mỗi ngày. Họ cũng chụp ảnh bà, sau đó nói với người khác rằng bà có vấn đề về tâm thần. Bà không thể tự chăm sóc bản thân trong vài tháng sau khi bị tra tấn.
Án tù thứ hai với thời hạn 4 năm
Khoảng 5 giờ chiều ngày 19 tháng 4 năm 2011, bà Lưu bị cảnh sát bắt trong khi ra ngoài nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Ngày 9 tháng 6, bà bị tòa án huyện Đào Viên xét xử, sau đó bị kết án 4 năm tù vào khoảng tháng 8.
Tại nhà tù Nữ tỉnh Hồ Nam, bà bị giam giữ trong phân khu chuyên để tra tấn các học viên Pháp Luân Công. Tại đây, các học viên phải đứng trong nhiều giờ liên tục, và bị cấm ngủ cũng như cấm sử dụng nhà vệ sinh. Họ cũng bị bắt xem các tài liệu tuyên truyền bôi nhọ Pháp Luân Công.
Qua đời sau khi thụ án tù lần thứ ba với thời hạn 9 năm
Tháng 12 năm 2016, bà Lưu bị bắt lần nữa cùng với 3 học viên khác vì nâng cao nhận thức về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Sau khi bà được bảo lãnh, Văn Thừa Hoa và Phù Chính Quyền của phòng an ninh nội địa, Hùng Quân của tòa án huyện Đào Nguyên, và nhân viên ủy ban khu dân cư của bà Lưu gây áp lực buộc bà viết tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Bà từ chối tuân theo.
The Taoyuan County Court sentenced Ms. Liu to nine years on March 13, 2018, and the Changde City Intermediate Court rejected her appeal in early July 2018. She was taken to the Hunan Province Women’s Prison, where she was again forced to stand motionless for long hours and only allowed to move her arms to eat or drink. She had to report to and get permission from the head inmate before she could use the restroom. Her time to take showers was limited as well.
Ngày 13 tháng 3 năm 2018, tòa án huyện Đào Nguyên kết án bà Lưu 9 năm tù, sau đó tòa án trung cấp thành phố Thừa Đức bác đơn kháng cáo của bà vào đầu tháng 7 năm 2018. Bà bị chuyển đến Nhà tù Nữ tỉnh Hồ Nam, nơi bà lại bị bắt đứng yên trong nhiều giờ, và chỉ được phép cử động tay để ăn hoặc uống. Bà phải báo cáo và xin phép tù nhân trưởng phòng trước khi có thể sử dụng nhà vệ sinh. Thời gian tắm của bà cũng bị hạn chế.
Minh họa tra tấn: Đứng
Tháng 1 năm 2022, nhà tù chuyển khu vực an ninh cao chuyên để giam giữ các học viên Pháp Luân Công lên tầng 5, nơi có tổng cộng 18 buồng giam. Bà Lưu bị giam cùng buồng với các học viên có tình trạng sức khỏe rất kém do bị tra tấn lâu dài vì không từ bỏ Pháp Luân Công.
Do tình trạng tim mạch và huyết áp cao của bà, bà được ra tù vào tháng 5 năm 2024, sớm 19 tháng trước khi mãn hạn. Bà qua đời chỉ vài ngày sau đó.
Báo cáo liên quan:
Các học viên Pháp Luân Công bị tra tấn tại Khu An ninh Cấp cao của Nhà tù Nữ tỉnh Hồ Nam
Báo cáo liên quan bằng tiếng Anh:
Four Hunan Women Given Heavy Prison Sentences for Their Faith
Ms. Liu Dongxian of Taoyuan County Tortured with Force-Feeding
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/10/481994.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/11/219920.html
Đăng ngày 19-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.