[MINH HUỆ 18-02-2008] Đọc bài “Giảng Pháp tại Thủ đô Mỹ quốc” (2007) của Sư Phụ, tôi nhận ra việc cứu người phải là ưu tiên hàng đầu của chúng ta. Dù đã 80 tuồi, tôi vẫn đi ra ngoài hàng ngày để giảng sự thật, giúp nhiều người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Một ngày nọ, tôi tự mình đi đến một công viên lớn của thành phố. Tôi thấy rất nhiều người đến và đi. Thật là một địa điểm tốt để giảng sự thật. Nhưng tôi nên làm thế nào đây? Tôi suy nghĩ trong khi đi loanh quanh, và đột nhiên tôi đi ngang qua bãi tập công nơi trước kia chúng tôi vẫn từng luyện tập, trước khi cuộc bức hại bắt đầu và trước khi Pháp Luân Công bị cấm. Bây giờ nơi này rất đông người đang tập các loại khí công này nọ, hoặc trao đổi mua bán lậu. Nhưng không có một ai luyện tập Pháp Luân Công, và không có một cái biển trưng bày nào của chúng ta.

Tôi không thể dừng mình lại và bắt đầu tập công. Các chuyển động hoà ái, nhẹ nhàng và một năng lượng trẻ trung toát lên từ một công dân cao tuổi như tôi đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Mọi người dừng lại và nhìn tôi. Họ bắt đầu hỏi tôi rằng tôi đang luyện khí công gì vậy. Một số hỏi những câu hỏi khác, và tôi trả lời từng người một.

Tôi kể cho họ nghe, rằng tôi đã nhận được nhiều lợi ích như thế nào từ việc luyện tập Pháp Luân Công; những khác lạ mà tôi ghi nhận được từ khi tôi bắt đầu tập và trạng thái sức khoẻ tốt mà tôi đang có hiện nay. Nghe vậy, có nhiều người muốn học luyện công, một số khác muốn đọc sách, một số người hỏi tôi điều này, điều kia. Tôi đưa mỗi người một vật lưu niệm nhỏ mang dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp Hảo”, “Chân Thiện Nhẫn Hảo”. Tôi giải thích cho họ rằng họ sẽ được phúc báo nếu họ nhẩm đọc dòng chữ này từ tâm mình. Tôi cũng giảng giải rằng rời bỏ Đảng Cộng sản Trung Quốc có lợi như thế nào cho họ.

Tôi nói với họ tất cả những gì về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Tôi nói, “Những bài tập này rất tốt. Có rất nhiều người đang tập Pháp Luân Công trên 80 quốc gia. Chính quyền địa phương các nơi đều tuyên dương Pháp Luân Công. Chỉ có ở Trung Quốc, Giang Trạch Dân thấy có quá nhiều người tập Pháp Luân Công và họ trở thành những người tốt; sự ghen tức đã khiến hắn sử dụng Đảng Cộng sản Trung Quốc để vi phạm hiến pháp, vi phạm tự do và tín ngưỡng. Hắn bắt đầu bằng sự dối trá về “Vụ tự thiêu Quảng trường Thiên An Môn” và bức hại khắp nơi đối với Pháp Luân Công. Hàng trăm nghìn học viên đã bị bắt giữ bất hợp pháp. Hơn ba nghìn người đã chết vì bức hại, số người bị thương tật là không thể tính đếm. Họ thậm chí không bỏ qua một bà lão 80 tuổi như tôi. Chỉ vì tôi đi Bắc Kinh thỉnh cầu, họ bắt giữ tôi và đòi 5000 nhân dân tệ. Không chỉ có thế, họ theo dõi và canh trừng, khám nhà và bắt tôi. Họ đã đưa tôi đi trung tâm tẩy não. Có một thời gian, tôi phải di chuyển từ chỗ này đến chỗ khác mà không thể về nhà.”

Khi tôi đang trò chuyện với mọi người, một viên cảnh sát đi qua, nhưng không có vấn đề gì xảy ra. Cuối cùng, tôi đưa cho thính giả của mình những tờ đơn tài liệu sự thật. Khoảng chục người nhận đơn. Tôi thực sự hạnh phúc cho họ vì họ đã nhận thức sự thật và họ có cơ hội được cứu độ.

Qua chuyện này, tôi nhận thấy việc tập công ở những địa điểm hợp lí có thể mang mọi người đến nghe sự thật. Nếu mọi người có thể làm điều này, chúng ta có thể cứu nhiều người hơn nữa. Tôi chưa bao giờ được đến trường. Để cứu độ chúng sinh nhiều hơn nữa và để chứng thực Pháp, tôi viết bài chia sẻ với các bạn qua mạng Minhhue. Nếu có gì chưa đúng, làm ơn từ bi chỉ giáo.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/2/18/172656.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/3/14/95326.html

Đăng ngày 19-03-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share