Bài viết của Tịnh Liên, một đệ tử Đại Pháp ở ngoài Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-05-2024] Tôi là một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi thuộc thế hệ sinh sau năm 2000 của Trung Quốc. Trong thời gian dịch bệnh bùng phát, tôi đã may mắn đắc Pháp tại Trung Quốc. Hiện giờ tôi đang du học ở nước ngoài.
Từ nhỏ tôi đã thích văn hóa truyền thống, bị cuốn hút sâu sắc bởi Mĩ và Thiện trong văn hóa truyền thống, những việc làm lương thiện của người thân và thầy cô xung quanh thường khiến tôi cảm động sâu sắc. Tôi luôn khao khát tìm được một nguyên tắc nào đó có thể hướng dẫn tôi cách làm người tốt, giúp bản thân đề cao lên.
Đáng tiếc là, do cuộc bức hại của Trung Cộng nên tôi vẫn luôn không biết có pháp môn Pháp Luân Công–một pháp môn tu luyện Đại Pháp cao đức đã sớm được truyền ra công chúng ở Trung Quốc từ năm 1992. Khi dịch bệnh [COVID19] bùng phát, tôi đang học đại học. Cuối cùng tôi cũng đã biết đến Pháp Luân Đại Pháp thông qua một giáo viên tu luyện Pháp Luân Công và biết đến sự từ bi vĩ đại của Sư phụ Lý Hồng Chí. Từ đó, tôi đã trở thành một đệ tử Đại Pháp tu luyện theo Chân-Thiện-Nhẫn và hiểu rằng mục đích con người đến thế gian này là để đồng hóa với Đại Pháp, để trở về với bản tính thật sự của mình.
Thật là may mắn và vinh diệu xiết bao khi tại thời loạn thế mạt kiếp này tôi có thể được nghe Phật Pháp, tu luyện Đại Pháp. Ngàn vạn lời cũng không sao biểu đạt hết lòng biết ơn của tôi đối với sự từ bi cứu độ của Sư phụ tôn kính. Tôi viết bài viết này để chia sẻ về sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp.
1. Phá bỏ và loại trừ quan niệm hiện đại vô thần luận, tìm về truyền thống và bước đi trên con đường trở về trời
Tôi sinh ra tại Trung Quốc, nơi đạo đức đã bị sụp đổ sau khi Trung Cộng bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999. Trong quá trình tôi lớn lên, chính chút ít văn hóa truyền thống còn lại đã giúp tôi duy trì được sự thiện lương trong bản tính của mình, giúp tôi dù ở trong sự ô nhiễm nghiêm trọng của quan niệm hiện đại và vô thần luận nhưng cuối cùng vẫn có thể nhận thức và đọc hiểu được Pháp Luân Phật Pháp. Những điều trong văn hóa truyền thống như vì nghĩa quên thân, coi nhẹ danh lợi, lo cho bách tính luôn là định hướng cuộc đời mà tôi luôn khao khát. Dù bị Trung Cộng tẩy não tàn phá và những gì được hun đúc từ nền văn hóa truyền thống này thực sự là đã ít lại càng ít, nhưng các giá trị vô tư thiện lương đã bén rễ sâu trong tâm hồn tôi.
Trong quá trình trưởng thành, tôi dần trở nên lõi đời và tinh ranh trong cái xã hội rối ren độc hại ngập tràn văn hóa đảng này. Do đó, nội tâm tôi cũng càng ngày càng bỉ ổi u ám hơn và coi xấu là đẹp. Tuy nhiên, sâu thẳm trong tiềm thức, tôi luôn khao khát một thứ gì đó vượt trên cả sự tồn tại của con người. Tôi thật sự hy vọng có thể tẩy sạch sự ô uế của bản thân, làm một người vị tha vô tư biết dường nào, nhưng trong xã hội như vậy, thì thực sự là quá khó rồi.
Lúc tôi học cấp ba, đọc các giải thích tác phẩm văn học cổ kinh điển thì đều là mang nặng đấu tranh giai cấp, không thấy sự tương thân tương ái, nhân nghĩa thiện lương đâu cả; những tác phẩm cận đại tôi đọc ngoài giờ học thì đều dạy tôi rằng bản tính con người vốn là xấu xa, chết là hết, Thần chỉ là do con người tưởng tượng và hư cấu nên, ý nghĩa của sinh mệnh là buông thả dục vọng và hưởng lạc.
Hồi đó, tôi cảm nhận rõ ràng rằng bản thân càng ngày càng xấu đi, nhưng cũng hết cách. Tôi muốn biết ý nghĩa tồn tại của con người, cảm thấy mọi lý thuyết mà tôi đọc đều rỗng tuếch, đều không thể chỉ đạo tôi cách làm người. Tôi vô cùng khổ sở, chán chường, tuyệt vọng, lại còn bị trầm cảm và không có hứng thú với bất kỳ điều gì, cả ngày chỉ chực khóc mà thôi.
May thay, trời cao lại an bài cho tôi cơ duyên vô cùng thần kỳ thù thắng. Đó là khi tôi đang học đại học ở Trung Quốc, thì gặp được một giáo viên là đệ tử Đại Pháp rất am hiểu về văn hóa truyền thống. Một năm trước khi đắc Pháp tu luyện, tôi đã xem và đọc rất nhiều tác phẩm văn học, hội họa chính thống của phương Tây. Ánh sáng của sự từ bi sự thần thánh mỹ hảo của Thần được miêu tả trong văn hóa truyền thống đã phá vỡ quan niệm vô thần luận của tôi. Đây cũng là lần đầu tiên tôi nghe nói đến văn hóa tu luyện của Trung Quốc, biết rằng văn hóa truyền thống luôn khuyên răn dạy bảo con người trọng đức hướng thiện, bản tính con người là thiện lương. Tôi cảm thấy dù là phương Đông hay phương Tây thì điều mà người ta đều đang tìm kiếm, chờ đợi trong hàng ngàn năm chính là một vị thánh nhân chân chính, Ngài sẽ dạy cho mọi người đạo lý chân chính.
Khoảng thời gian đó, giáo viên của tôi cũng nói với tôi sự thật về Pháp Luân Công và chính thầy đã từng phải bị bức hại tàn bạo sau khi Trung Cộng bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999. Tôi vô cùng kính nể những người luyện Pháp Luân Công, bất chấp sự đàn áp đầy bạo lực của bộ máy nhà nước của Trung Cộng, không màng sống chết, họ vẫn kiên định giữ vững tín ngưỡng của mình, nói rõ chân tướng với con người thế gian, lan tỏa vẻ đẹp của Đại Pháp. Tôi dần dần nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp thật là thâm sâu, có thể nói rõ ràng chân lý của vạn vật trong vũ trụ, là pháp môn chân chính dạy người ta tu tâm hướng thiện mà tôi vẫn luôn tìm kiếm bây lâu. Tôi quyết tâm đời này nhất định phải tu luyện Đại Pháp.
Sau đó, tôi đã có một ngày may mắn nhất trong đời–hôm đó thầy giáo tặng cho tôi cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” quý giá. Khi ấy vì dịch bệnh đang bùng phát nên tôi học trực tuyến tại nhà thay vì tới trường, do vậy tôi có một hoàn cảnh ổn định và yên bình để tu luyện. Tôi duy trì học Pháp luyện công đều đặn hàng ngày và đọc giảng Pháp tại các nơi của Sư phụ Lý Hồng Chí.
Trong thời gian tôi độc tu, vào buổi tối yên tĩnh tôi thường chép và học thuộc lòng các bài thơ trong Hồng Ngâm của Sư tôn. Mỗi khi đọc một từ là tôi lại khóc rưng rức, cảm thấy từng chữ đều rất quý giá và thần thánh, chạm tới nơi sâu thẳm nhất trong sinh mệnh của tôi. Từng chữ đều là thiên cơ, là sự từ bi vô hạn.
Câu nói “Trung thổ nan sinh, chính Pháp nan ngộ” (sinh ra trên mảnh đất Trung Quốc, gặp được chính Pháp đều rất khó) thật không sai chút nào. Trong cái thời mà đạo đức suy đồi này, khi những quan niệm hiện đại hướng con người đến cái ác đầy rẫy khắp nơi, thì việc trong đời này có thể gặp được “Chân-Thiện-Nhẫn”, được trở thành một đệ tử Đại Pháp, có thể nói là điều vui mừng và vinh diệu không gì sánh bằng của sinh mệnh tôi. Đệ tử xin khấu tạ Sư tôn!
2. Lội ngược dòng đi lên, trở về với bản tính ban đầu, trở thành một con người hoàn toàn mới
Trước khi tu luyện, từ nhỏ đến lớn cơ thể tôi đã phát triển không được tốt. Mặc dù là nữ nhi nhưng tôi lại cắt tóc giống con trai và thích tranh hơn thua với các học sinh nam trong trường. Tôi nói năng kiêu căng thô lỗ, làm việc thì qua loa hấp tấp, không quan tâm đến cảm nhận của người khác. Ngay cả giáo viên cũng than vãn rằng: “Đứa trẻ này tự cho mình là trung tâm đến mức thái quá rồi”.
Ở nhà, tôi là đứa con gái duy nhất nên được bố mẹ rất cưng chiều, được người thân và bạn bè khen ngợi, nhưng tôi chỉ biết nhận mà không biết cho đi. Khi người lớn tuổi hơn hỏi, tôi không buồn đáp lời, tôi cũng chưa bao giờ chủ động quan tâm đến các anh em họ của mình. Ngoài ra, tôi còn bị nhiễm vào đầu những quan niệm lệch lạc và thói quen xấu như so đo, ưa danh hão, và tâm tật đố .v.v..
Những thói hư tật xấu đó phản ánh ra ngoài thân thể tôi, mỗi lần đến kỳ kinh nguyệt tôi lại bị đau đến mức chết đi sống lại, nhưng vì uống thuốc giảm đau có thể loại bỏ được cơn đau, nên tôi không coi sự khó chịu trên thân thể là một dạng cảnh báo khi làm điều xấu. Do bị tiêm nhiễm vào đầu khoa học hiện đại không tin nhân quản báo ứng, nên tôi cũng không có quan niệm đó.
Hồi còn học cấp ba, do ảnh hưởng từ bạn học và xem nhiều phim ảnh truyền hình có nội dung liên quan tới khiêu dâm và bạo lực, nên các lạn quỷ ma tình và linh thể tầng thấp cùng các nhân tố không tốt đã tiến vào trong thân thể tôi. Mỗi ngày trước khi đi ngủ, tôi đều cảm thấy hoảng loạn và thở dốc, cảm giác dưới giường toàn là quỷ và chúng đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Sau khi tôi đắc Pháp, Đại Pháp không chỉ giúp tôi thay da đổi thịt mà còn giúp tôi cảm nhận sâu sắc rằng Đại Pháp đã ban cho sinh mệnh của tôi mọi thứ. Từ đó, tôi chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn để chỉ đạo mọi suy nghĩ, lời nói và hành động của mình. Tôi biết những nhân tố tà ác tự tư kia đều không phải là cái tôi thật sự, chúng đều là cái tôi giả của hậu thiên được tạo ra khi tôi ở trong thùng thuốc nhuộm lớn là thế gian con người này.
Tu luyện giúp tôi khỏe mạnh, cảm giác thân thể nhẹ nhàng bay bổng, tràn đầy sức sống. Tôi không còn bị cảm giác hốt hoảng, đau đầu và mất ngủ nữa. Từng phút từng giây tôi đều tuân theo yêu cầu của Đại Pháp, từ bi đối đãi mọi người, duy trì tâm thái tường hòa. Tôi vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện làn da của mình trở nên trắng trẻo, ánh mắt cũng biến đổi từ dữ dằn sang hiền lành hòa nhã. Mái tóc xơ cứng của tôi đã giờ đây đã trở nên mềm mượt. Tôi hiểu rằng nữ giới cần phải cư xử dịu dàng, hòa nhã và khiêm tốn.
Ở nhà, tôi gắng sức quan tâm chăm sóc và gần gũi với cha mẹ. Tôi tự học nấu ăn và làm những món ngon để mời họ hàng và bạn bè. Tôi cũng siêng năng làm việc nhà, chăm sóc cho trẻ nhỏ trong nhà nhiều hơn. Người nhà tôi đều nói rằng tôi đã biến thành một người khác, lễ phép và hiểu chuyện.
Ở trường đại học, mặc dù sinh viên có rất nhiều thói quen xấu như làm lấy lệ, nói xấu giáo viên, đạo văn… nhưng Pháp lý rõ ràng của Đại Pháp giúp tôi biết rằng là một sinh viên thì cần phải tôn kính giáo viên của mình, chăm chỉ học hành, đoan trang, trung thực, chính trực, do đó tôi không bị cuốn theo dòng. Tôi là một người thoát thai từ thế hệ trẻ ở Trung Quốc đại lục, vốn là một người cay nghiệt chanh chua, trong đầu chỉ toàn là bạo lực và tà dâm, nhưng giờ đây tôi đã biến thành một người bình hòa và lạc quan, tư tưởng thuần tịnh, tư duy giản đơn hơn.
Không lâu sau khi đắc Pháp, tôi ra nước ngoài để học tập chuyên sâu và cũng bắt đầu thực tập. Ngoài áp lực học tập, tôi còn chịu áp lực từ công việc. Nhờ kiên trì luyện năm bài công pháp, tôi tập trung cao độ suốt cả ngày, làm việc không bị phân tâm. Khi chuyên tâm tôi thường có thể hoàn thành những công việc mà vốn gần như không thể thực hiện được.
Công việc của tôi liên quan nhiều đến viết lách và sáng tạo. Khi mới bắt đầu tôi không có cảm hứng sáng tác, nội dung viết ra khô khan, đơn điệu và nhàm chán. Thế nhưng Đại Pháp đã khai trí huệ cho tôi và tôi chiểu theo giá trị Chân-Thiện-Nhẫn để nhận định và định hướng các sáng tác của mình, bỏ đi những yếu tố không tốt và bất lương, mang vẻ đẹp chân chính của ‘Thiện’ tới cho khán giả. Khi đoán hiểu được tâm lý của khán giả thì các sáng tác của tôi cũng ngày càng súc tích và sinh động hơn.
Nhớ lại thời trước khi tu luyện, tôi cũng cảm thấy hồi đó bản thân đã làm rất nhiều việc xấu không phù hợp với tiêu chuẩn đạo đức và tự hỏi không biết liệu con người có cơ hội để làm lại việc tốt, bù đắp cho lỗi lầm của mình hay không. Nhưng trong xã hội của Trung Cộng, khi người ta phạm sai lầm thì họ sẽ bị nắm thóp và vĩnh viễn không thể thoát ra được, nên họ vì để che giấu cho lỗi sai đó mà phải tiếp tục phạm sai lầm. Dường như không nghe thấy nói rằng ai đó có thể đường đường chính chính mà thừa nhận sai lầm của mình. Tôi cảm thấy như vậy thật khổ. Mọi thứ trong xã hội đều khiến con người ta hướng tới ma tính, mọi lĩnh vực đều có vô số những điều phi lý, hơn nữa, dù một cá nhân muốn làm người tốt thì cũng không biết tiêu chuẩn của người tốt là gì nữa.
Tuy nhiên, cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” đã đem chính Pháp lý và Đại Pháp tốt nhất của vũ trụ này nói cho con người biết. Qua đó, tôi biết rằng thì ra con người thật sự có thể thông qua tu luyện Đại Pháp mà bỏ đi mọi thói quen xấu, tất cả những suy nghĩ dơ bẩn để trở thành một người tốt vô tư, vị tha và làm một người tốt hơn nữa! Tôi không sao diễn tả hết sự vui mừng và biết ơn khi trong đời này tôi có thể được biết đến những Pháp lý tốt như vậy.
Khi tiếp tục tu luyện, khi tôi bỏ đi được những hành vi ích kỷ trước đây của mình và tuân theo lời dạy ‘tiên tha hậu ngã’ của Sư phụ Đại Pháp để quy chính từng tý từng niệm của bản thân, tôi lại càng cảm nhận được vẻ đẹp của sự vô tư và sự thù thắng của tu luyện. Không có cái khổ nào khổ bằng nỗi khổ không có Pháp và không đắc chính Pháp. Hiện giờ, tôi thật may mắn khi đắc được Đại Pháp của vũ trụ vạn cổ khó gặp này, tôi nhất định phải kiên định vứt bỏ những thứ không phù hợp với “Chân-Thiện-Nhẫn” từ trước tới nay, tu luyện Đại Pháp bằng cái tâm thuần tịnh nhất.
3. Nhận rõ chính tà, phân rõ thiện ác, thiện tâm đối đãi Đại Pháp được Thần bảo hộ
Một số bạn đại học thuộc lứa sinh sau năm 2000 giống như tôi, vốn là những “tiểu phấn hồng” không biết nhiều về lịch sử tà ác của Trung Cộng, lại bị ảnh hưởng bởi những lời bịa đặt vu khống của Trung Cộng đối với Pháp Luân Công, nên ban đầu khi tôi nói về Đại Pháp và chân tướng cuộc bức hại, họ tỏ ra e dè và khá sợ hãi.
Khi tiếp tục tu luyện, tôi rất ngạc nhiên khi thấy những người xung quanh thay đổi: ban đầu những người bạn của tôi làm việc và nghỉ ngơi không có lịch trình rõ ràng, nhưng sau đó tinh thần của họ đã dần chuyển từ chán nản sang lạc quan, tu duy cởi mở hơn, thần sắc tốt hơn, diện mạo trẻ trung hơn. Trước đây khi chúng tôi tụ tập ăn uống, họ luôn tán gẫu, nói về các trò chơi, buôn chuyện và trong lời nói chứa đầy sự oán trách và than vãn. Sau khi tôi tu luyện một thời gian, khi gặp lại họ, tôi cảm thấy tâm thái từ bi và tường hòa của mình đã ảnh hưởng tới họ, họ an tĩnh và bình hòa hơn. Thật đúng là một người luyện công, những người xung quanh đều được thụ ích.
Người bạn tên A bảo tôi: “Sau khi tu luyện bạn đã thay đổi rất nhiều, dường như bạn không còn phiền não và cũng không có gì để than vãn, bạn không giống những người khác”. Điều này đã khiến A chủ động chia sẻ với tôi về những suy nghĩ của cô ấy và dành thời gian cho tôi nhiều hơn. Khi tôi nói chân tướng Pháp Luân Công với họ một lần nữa, họ đã vô cùng phẫn nộ đối với việc Trung Cộng bức hại người tốt, bức hại tự do tín ngưỡng. Tôi đã khuyên A rời khỏi các tổ chức tà ác của Trung Cộng mà cô ấy đã từng gia nhập trước đây và cô ấy đã đồng ý.
Kỳ thực, thế hệ sau 2000 thường được cưng chiều đến hư giống như tôi. Trước khi tu luyện tôi cũng là một người hay oán trời trách đất. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi hiểu những khổ nạn của con người đều là do nghiệp lực luân báo, đều là do nhiều kiếp trước đã làm những chuyện không tốt tạo thành. Thiện ác hữu báo là Thiên lý, Thần Phật luôn coi sóc và bảo hộ con người.
Tuy nhiên, tổ chức vô thần Trung Cộng đã lật đổ những lời dạy từ xưa đến nay về tích đức hành thiện mà Thần dạy con người. Việc Trung Cộng lấy khuynh hướng cực đoan của đấu tranh bạo lực để làm bại hoại thiên tính thiện lương tốt đẹp của con người, đã đủ để bất cứ người nào có truyền thống có tín ngưỡng đều nhận ra rằng nó chắc chắn đang làm cho con người đi xuống địa ngục, đi tới sự hủy diệt. Sau năm 1999, Trung Cộng lại còn phát động cuộc bức hại nhắm vào Pháp Luân Công và hiện vẫn chưa dừng lại, cuộc bức hại vô cùng tàn khốc và bi thảm đến mức khiến các vị Thần phẫn nộ! Tất cả những hành động của Trung Cộng đã cho thấy rõ ràng rằng nó không phải là một đảng chính trị thông thường, mà đích thực là ma quỷ.
Hãy thử nghĩ mà xem, nếu Trung Cộng không bức hại và bịa đặt tin đồn vu khống những người tu luyện Pháp Luân Công tín ngưỡng Chân-Thiện-Nhẫn, thì liệu xã hội Trung Quốc ngày nay có rơi vào tình trạng đạo đức tiêu vong, người người coi nhau như kẻ thù giống ngày hôm nay không? Thế hệ trẻ Trung Quốc như tôi có còn bị tê liệt trong sự bi quan đối với xã hội, hoặc là nghe theo lời dối trá của Trung Cộng mà trở thành các “chiến lang phấn hồng” hay “tiểu phấn hồng” nữa không?
Là một người thuộc thế hệ sinh sau 2000 tại đại lục, tôi thật may mắn khi trong một thời đại như vậy đã không bỏ lỡ Đại Pháp vạn cổ khó gặp này. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ Đại Pháp đã ban cho tôi cơ hội lội ngược dòng, tìm về nguồn gốc thực sự của mình, có cơ duyên thần thánh được tu luyện Đại Pháp của vũ trụ. Tôi cũng hy vọng những người thiện lương có thể phân biệt rõ chính-tà, thoát xuất khỏi các tổ chức tà ác của Trung Cộng, để tương lai khi Trời diệt Trung Cộng sẽ không bị liên lụy. Thiện tâm đối đãi với Đại Pháp sẽ được thần minh bảo hộ, cầu mong con người thế gian đều có thể tự lựa chọn được cho mình một tương lai tốt đẹp.
(Bài viết được chọn lọc để kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới trên Minghui.org)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/17/477606.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/20/218173.html
Đăng ngày 14-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.