Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-03-2024] Tiếp theo Phần 1

Gọi điện thoại về Trung Quốc để giảng chân tướng

Bên cạnh nói với chính phủ nước ngoài và các tổ chức nhân quyền quốc tế, tôi cũng cần giảng chân tướng cho các cơ quan thi hành luật ở Trung Quốc. Tôi luôn ngưỡng mộ vai trò quan trọng của các học viên trên nền tảng RTC và đã tìm một học viên địa phương trên nền tảng này để giúp đỡ vụ việc của mẹ tôi. Nhưng ai cũng bận rộn với các hạng mục Đại Pháp khác, và họ đề nghị tôi nên tự mình giải quyết vấn đề.

Thành thật mà nói, tôi luôn e ngại việc giảng chân tướng cho người Trung Quốc. Tôi rất hổ thẹn khi phải thừa nhận rằng mình đã không tinh tấn trong tu luyện. Mặc dù tôi có tham gia một số hoạt động Đại Pháp ở địa phương nhưng tôi thích giảng chân tướng cho người phương Tây hơn. Bởi vì họ có vẻ lịch sự và tiếp thu hơn. Người Trung Quốc thì khác, họ sống trong một đất nước toàn trị và chịu ảnh hưởng nặng nề từ sự truyền bá của chính quyền Cộng sản Trung Quốc.

Hầu hết trong tâm người Trung Quốc chứa đầy nhân tố tham lam và hung hãn. Tôi không thích tương tác với họ và sợ những lời mỉa mai, chế giễu của họ. Vì lý do này, tôi tránh giảng chân tướng cho người Trung Quốc. Tôi cũng thiếu kinh nghiệm trình bày những chân tướng cơ bản về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Nhưng lần này, tôi không thể bỏ qua vấn đề. Tôi biết những cuộc gọi này rất quan trọng vì chúng là cách trực tiếp nhất để giảng chân tướng cho những cảnh sát liên quan đến vụ việc của mẹ tôi. Tôi quyết định bắt tay vào làm, hy vọng sẽ xung phá tâm sợ hãi.

Ngày đầu tiên, tôi gặp phải rất nhiều vấn đề, đúng như dự đoán. Do nảy sinh tâm oán hận và tranh đấu, tôi đã không thể bình tĩnh khi nói chuyện với các viên chức thi hành luật. Kết quả là họ mất kiên nhẫn với tôi, thậm chí còn tỏ thái độ đối đầu. Tôi đã vài lần tranh cãi với họ.

Một viên chức cấp cao của Phòng 610 đã hỏi tôi có phải là học viên Đại Pháp hay không và đe dọa sẽ bắt tôi nếu tôi dám quay về Trung Quốc. Một cảnh sát đã cúp máy trước khi tôi chưa kịp nói xong câu đầu tiên. Vì tức giận nên tôi đã gọi lại số điện thoại đó tới hai chục lần. Viên cảnh sát mắng tôi và bảo tôi đang chiếm dụng đường dây nóng của họ. Tôi lớn tiếng nói: “Tất cả là vì các anh đã bắt mẹ tôi!”

Những cuộc gọi ban đầu của tôi chỉ toàn là trút giận. Tôi sẽ xả giận lên bất cứ ai trả lời điện thoại. Vì vậy nó hoàn toàn không mang lại hiệu quả giảng chân tướng một chút nào.

Cảnh sát Trung Quốc rất xảo quyệt—họ có đủ mọi lý do để trốn tránh trách nhiệm. Khi tôi gọi tới đồn cảnh sát địa phương, cảnh sát nói mẹ tôi không bị giam trong đồn của họ, tôi phải gọi đến trại tạm giam. Khi tôi gọi đến trại tạm giam, lính canh nói họ chỉ hỗ trợ giam giữ và không liên quan đến thủ tục pháp lý. Anh ấy bảo tôi gọi cho phòng cảnh sát quận. Khi tôi gọi cho phòng cảnh sát quận, họ bảo tôi họ không thực hiện việc bắt giữ, tôi nên nói chuyện với người đã bắt giữ mẹ tôi, đưa tôi trở lại xuất phát điểm ban đầu. Tôi đã thử mọi biện pháp nhưng chỉ phí công vô ích.

Bây giờ thì tôi đã hiểu việc người Trung Quốc muốn thỉnh nguyện lên chính quyền cộng sản vì những đối xử bất công thì khó đến mức độ nào. Họ phải vượt qua rất nhiều chông gai nhưng có thể chẳng đi đến đâu. Hơn nữa, những cảnh sát này là chuyên gia nói chuyện vòng vo. Họ không đề cập đến vấn đề một cách trực tiếp. Khá nhiều lần, bản thân tôi vô thức đi theo logic sai của họ để cuối cùng không thể giảng chân tướng.

Một học viên giúp đỡ tôi trong suốt quá trình

Tôi kiệt sức và chán nản, không biết phải giải quyết ra sao với những “cáo già“ này. Lúc này, một học viên giàu kinh nghiệm đã đề nghị giúp đỡ tôi. Cô ấy hy sinh giờ luyện công buổi sáng để thực hiện cuộc gọi giảng chân tướng cùng tôi trong hai giờ mỗi ngày. Cô ấy cũng mời những học viên khác tham gia cùng. Đó là một sự giúp đỡ rất lớn và xuất hiện kịp lúc. Tôi có thể lắng nghe cô ấy thực hiện cuộc gọi và học cách tránh bị phân tâm và cũng như tránh những câu hỏi hóc búa. Cô ấy đưa ra những góp ý và đề xuất chân thành về cách tôi có thể cải thiện.

Cô ấy chỉ ra rằng việc lo lắng cho mẹ quá mức đã khiến tôi không thể trình bày những thông tin cơ bản về Đại Pháp và cuộc bức hại. Cô ấy nhắc nhở tôi rằng mục đích cuối cùng của chúng ta là mang lại cho những viên chức chưa từng nghe hoặc minh bạch chân tướng một cơ hội để biết về những gì đang thực sự xảy ra. Chỉ bằng cách bao quát tất cả những thông tin cơ bản thì chúng ta mới có thể thanh trừ triệt để những nhân tố tà ác đã ăn sâu vào tâm trí họ và giúp họ thoát khỏi sự kìm kẹp của tà đảng. Điều này cũng ngăn cản họ phạm tội với Đại Pháp. Nếu cuộc gọi của tôi chỉ toàn là về mẹ, tôi sẽ lãng phí cơ hội có thể đắc cứu của người nào tình cờ bắt máy.

Giảng chân tướng một cách toàn diện

Tôi nhanh chóng nhận ra nhiều cảnh sát không hề hay biết sự liên quan của họ trong cuộc bức hại. Tôi thường nghe họ nói: “Cấp trên bảo chúng tôi bắt giữ, chúng tôi chỉ thi hành luật”. Có lần tôi nói với một cảnh sát: “Xin đừng tham gia vào việc bức hại các học viên Pháp Luân Công“. Anh ấy phản ứng lại: “Tôi không thích nghe điều này. Ý của cô bức hại là gì? Tôi bức hại cô khi nào?” và cúp máy.

Những cảnh sát này thực sự không nghĩ rằng họ đã làm gì sai. Họ không nghĩ rằng mình đang tham gia vào cuộc bức hại vô căn cứ dưới mọi hình thức. Là viên chức thi hành luật, nhưng họ không biết luật và không biết rằng tu luyện Đại Pháp là hoàn toàn hợp pháp ở Trung Quốc. Họ thực hiện bắt giữ là vì được yêu cầu, trong tâm họ, như vậy là thi hành luật.

Để trình bày chân tướng hiệu quả hơn và toàn diện hơn, tôi đã tìm trên trang web Minh Huệ những đoạn giảng chân tướng và những hướng dẫn mà các học viên khác chia sẻ. Tôi biên soạn những điểm chính và viết lại cho phù hợp với nhu cầu của mình. Tôi điều chỉnh nội dung giảng chân tướng dựa trên đối tượng mục tiêu, nói về những điều quan tâm của họ. Bên cạnh việc bao quát những nội dung cơ bản, chẳng hạn Đại Pháp là gì và vụ tự thiêu giả mạo ở Thiên An Môn, tôi cũng đưa vào nội dung chân tướng là không có luật nào ở Trung Quốc nói rằng Pháp Luân Công là vi phạm pháp luật.

Ủy ban Thường vụ Quốc hội thông qua nghị quyết vào ngày 30 tháng 10 năm 1999, cấm một danh sách các tổ chức tà giáo và phạt các hoạt động tà giáo, nhưng không có Pháp Luân Công. Bộ Công an Trung Quốc ban hành “Thông báo về việc xác định và cấm các tổ chức tà giáo” hai lần vào năm 2000 và năm 2005, Pháp Luân Công không có tên trong 14 tổ chức tà giáo. Tổng cục Báo chí và Xuất bản Trung Quốc đã ban hành lệnh số 50 vào ngày 1 tháng 3 năm 2011 hủy bỏ lệnh cấm sách Đại Pháp. Việc xuất bản và phân phối các sách Đại Pháp là hợp pháp ở Trung Quốc.

Cảnh sát cũng cần ý thức rằng “Quy định về trách nhiệm của cán bộ cơ quan Công an đối với sai phạm trong thi hành luật” được ban hành vào năm 2016. Mỗi viên chức thi hành luật sẽ chịu trách nhiệm suốt đời thậm chí sau khi đã nghỉ hưu, đối với các lỗi hành pháp, dù vô ý hay cố ý, hoặc bất kỳ lỗi nghiêm trọng nào dẫn đến kết án sai. Tôi đề nghị những cảnh sát mà tôi nói chuyện cân nhắc điều này—nếu chỉ dựa theo lệnh của cấp trên thay vì pháp luật thì khi họ bắt giữ và cung cấp bằng chứng giả để bỏ tù các học viên Pháp Luân Công vô tội, cuối cùng ai sẽ là người gánh chịu trách nhiệm?

Tôi cũng nói cho họ biết các chính phủ nước ngoài đã hỗ trợ các học viên Pháp Luân Công nỗ lực phản bức hại ra sao. Ngày nay các học viên có thể gửi tên và thông tin liên lạc của những viên chức tham gia bức hại tới Quốc hội Hoa Kỳ. Một khi có tên trong danh sách, những viên chức này sẽ bị chính phủ Hoa Kỳ trừng phạt. Bản thân họ, cũng như vợ hoặc chồng và con cái của họ sẽ không được cấp thị thực Hoa Kỳ và tài sản của họ trong các tổ chức tài chính của Hoa Kỳ sẽ bị đóng băng.

Theo gương Hoa Kỳ, nhiều quốc gia khác, bao gồm Canada, Vương quốc Anh, Úc, và New Zealand đã thông qua hoặc soạn thảo luật tương tự để trừng phạt những người liên quan đến cuộc bức hại. Mục đích của tôi là để những cảnh sát này biết rằng tham gia vào cuộc bức hại có thể gây hại cho chính họ và gia đình họ.

Giảng chân tướng hiệu quả hơn

Khi tôi điều chỉnh ngữ điệu và cải thiện nội dung giảng chân tướng, đối phương bên kia đầu dây đều sẵn lòng nghe tôi nói lâu hơn. Tôi có thể nói rằng tôi đang truyền đi thông điệp của mình và cảnh sát đang suy xét lại những gì thực sự xảy ra và điều đó sẽ ảnh hưởng đến họ như thế nào. Một số cảnh sát lắng nghe hơn 20 phút, trái ngược với một hoặc hai phút đầu. Tuần đầu tiên, tôi cần sự hỗ trợ của các học viên, nhưng vào tuần thứ 2, tôi đã có thể tự mình thực hiện. Mỗi ngày, tôi nói chuyện với những cảnh sát khác nhau ở đồn cảnh sát khi họ thay ca trực.

Dĩ nhiên, những người trả lời điện thoại thông thường có cấp bậc thấp. Tôi muốn nói chuyện với những người cấp bậc cao hơn để họ có thể minh bạch chân tướng. Khi không thể kết nối với những viên chức cấp cao thông qua gọi điện thoại, một học viên đề nghị tôi viết thư cho trưởng phòng, giám đốc và phó giám đốc. Tôi cũng chỉnh sửa nội dung gọi điện thoại và viết dưới dạng bức thư, nhưng vẫn bao quát chân tướng cơ bản về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Mục đích của tôi là những viên chức này minh bạch rằng việc mù quáng nghe theo mệnh lệnh của cấp trên sẽ dẫn đến hậu quả. Tôi mong họ có thể lùi lại để đánh giá và xem lại cách họ tiếp cận các trường hợp Pháp Luân Công. Liệu họ sẽ liều mình làm vật thế tội và tiếp tục giúp chính quyền Cộng sản phạm tội chống lại Pháp Luân Công? Hay họ sẽ chọn làm điều đúng và trả tự do cho các học viên vô tội?

Tâm thái của tôi thay đổi khi tôi thực hiện nhiều cuộc gọi hơn. Ban đầu tôi thực hiện những cuộc gọi này bởi vì tôi tin nó sẽ mang lại sự giúp đỡ to lớn trong việc giải cứu mẹ—nó cũng là cách giảng chân tướng trực tiếp nhất và hiệu quả nhất. Hiệu ứng của những cuộc gọi này rất mạnh mẽ và sẽ giải thể tà ác đến tận gốc rễ của nó.

Tôi chân thành hy vọng rằng những viên chức thi hành luật sẽ minh bạch chân tướng và ngừng giúp đỡ Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) làm những điều sai trái. Việc thay đổi tâm thái của tôi khiến cuộc gọi trở nên dễ dàng hơn. Tôi cũng loại bỏ được các chấp trước, chẳng hạn như tâm ỷ lại vào người khác, tranh đấu, oán hận, và sợ hãi. Từng chút một, tâm từ bi của tôi cũng ngày càng tăng lên.

Kiên trì giải cứu mẹ thành công

Trong những tháng đó, thời gian biểu tôi rất dày đặc. Đó là vào mùa đông. Tôi bắt đầu một ngày vào lúc sáng sớm khi trời vẫn còn tối và lạnh. Tôi đến nơi làm việc trước mấy tiếng đồng hồ. Trong văn phòng yên tĩnh, tôi thực hiện cuộc gọi giảng chân tướng về Trung Quốc. Sau đó tôi mới bắt đầu công việc của mình.

Khi gọi về Trung Quốc, tôi thường gặp những người có thái độ thù địch khiến tôi nhớ lại những ký ức đau buồn khi còn sống ở đó. Thỉnh thoảng tôi hơi bị xuống tinh thần. Nhưng khi tôi cúp máy và bắt đầu một ngày làm việc với các đồng nghiệp thân thiện, tôi lại quay lại môi trường thoải mái và dễ chịu của cuộc sống hàng ngày. Tôi như du hành qua lại giữa hai thời không. Tôi nói chuyện với cha hằng ngày để hỏi thăm cha và cập nhật thông tin về trường hợp của mẹ.

Một ngày nọ, tôi đột nhiên rất mệt mỏi. Tôi tự nhủ: “Khi nào thì việc này sẽ kết thúc đây? Mới chỉ một tháng thôi. Ngộ nhỡ mẹ bị giam giữ nhiều tháng hơn thì sao? Bị kết án tù hoặc cưỡng bức lao động thì sao? Tôi sẽ tiếp tục như thế này trong bao lâu?” Tôi phủ định niệm đầu này ngay lập tức: “Chẳng phải đây là chấp trước vào thoải mái hay sao? Nó khiến tôi muốn quay lại cuộc sống dễ chịu và không còn một chút lo lắng nào nữa“.

Tôi không thích lúc nào cũng lo lắng và không còn sức lực. Tôi tức giận với ý nghĩ phải vượt qua những khó khăn và ma nạn. Tôi không muốn phải chịu khổ. Tôi thiếu sự kiên trì. Tôi có thể dốc toàn lực giảng chân tướng trong một ngày, hai ngày, một tháng hoặc hai tháng. Nhưng khó nhất là vấn đề thời gian—khi thời gian trôi qua, tôi bắt đầu nghĩ, liệu tôi có đang mất đi động lực khi không thấy ánh sáng cuối đường hầm hay không?

Học Pháp giúp tôi lấy lại quyết tâm. Bất luận kết quả ra sao, tôi hạ quyết tâm vẫn tiếp tục đi con đường này. Nếu vụ án của mẹ tôi bị chuyển đến Viện kiểm sát, tôi sẽ gọi đến Viện kiểm sát và tòa án để giảng chân tướng. Tôi đã chuẩn bị tinh thần sẽ ở trong trận chiến này lâu dài. Tôi không còn chấp trước vào thời hạn “một tháng” mà tôi tự đặt cho mình nữa. Chừng nào cuộc bức hại còn diễn ra, tôi sẽ còn tiếp tục. Tôi đã lên nhiều kế hoạch để tăng cường giảng chân tướng trên phạm vi toàn cầu. Tôi bắt đầu soạn một bài viết để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại và gửi cho truyền thông dòng chính.

Vào ngày tôi chuẩn bị liên lạc với một hãng truyền thông, tôi nhận được tin mẹ tôi được thả. Cảm tạ Sư phụ. Cảm ơn các đồng tu vì sự hỗ trợ và chính niệm của các bạn.

Tác động to lớn: Minh Huệ và The Epoch Times

Tôi đã gọi cho mẹ sau khi mẹ được thả và chúng tôi đã có buổi trò chuyện khá lâu. Tôi chuyển tin tức mẹ được thả đến The Epoch Times vào ngày hôm sau và được đăng tải ngay lập tức. Một số chi tiết mà mẹ chia sẻ đã xác nhận rằng Minh Huệ và The Epoch Times đã đóng một vai trò hết sức to lớn trong việc răn đe và trấn áp tà ác.

Mẹ nói các cảnh sát ở trại tạm giam và đồn cảnh sát thường ngẫu nhiên hỏi bà: “Tôi đối xử với bà rất là tốt, đúng không? Tôi không bức hại bà, phải không?” Ban đầu mẹ tôi bất ngờ với những câu hỏi này. Sau khi chúng tôi trò chuyện, bà nhanh chóng liên hệ việc đăng tin bà bị bắt trên Minh Huệ và The Epoch Times có liên quan đến việc tại sao những cảnh sát này thận trọng với bà. Bị phơi bày trên những mảng truyền thông này khiến cảnh sát nhận được hàng loạt cuộc gọi giảng chân tướng từ bên ngoài Trung Quốc. Điều này mang lại cho họ cơ hội biết được chân tướng và đưa ra những quyết định sáng suốt trong tương lai.

Giải cứu thành công cần đến cả hai phía

Khi cảnh sát cố gắng buộc mẹ tôi ký vào bản cam kết từ bỏ đức tin vào Đại Pháp, bà đã không dao động. Bà ở chung phòng giam với khoảng 40 tù nhân và nhiều người đã khuyên mẹ ký tên. Họ bảo rằng nếu mẹ không ký, bà sẽ bị giam giữ lâu hơn và có thể bị kết án tù. Họ nói lúc trước có một học viên bị giam ở đây, ban đầu cũng không chịu từ bỏ đức tin vào Đại Pháp nhưng sau vài tháng thì đã thỏa hiệp.

Mẹ tôi không cho phép bất cứ thứ gì dao động tâm của bà và giữ chính niệm mạnh mẽ trong khi gặp khổ nạn. Điều này khiến tôi nhận ra rằng để giải cứu học viên thành công, cần phải có sự tham gia của cả hai bên. Cho dù chúng ta tổ chức giải cứu tốt đến đâu hoặc chúng ta đã vất vả ra sao, học viên bị giam phải hoàn toàn tín tâm vào Sư phụ và Pháp, chính niệm chính hành mạnh mẽ. Chỉ khi đó thì nỗ lực của chúng ta mới có hiệu quả.

Mẹ kể cho tôi nghe một câu chuyện. Đa số tù nhân cùng phòng giam với bà bị giam giữ vì việc sử dụng tiền phi pháp. Một số bị buộc tội tham ô vì những việc làm sai trái của cấp trên. Một cô gái trẻ được yêu cầu ký vào biên bản sau phiên điều trần. Cảnh sát thúc ép và hứa với cô rằng cô sẽ nhận được bản án nhẹ nếu chịu hợp tác. Cô ấy đã ký mà không nghĩ ngợi gì nhiều, nhưng kết cuộc cô nhận được bản án nặng. Sau này cô ấy phát hiện rằng biên bản không có liên quan đến những điều đã nói ở phiên điều trần và hối hận vì đã không đọc nó. Cô ấy bảo tất cả mọi người trong phòng giam đừng bao giờ tin vào cảnh sát. Những viên chức ĐCSTQ là những tên côn đồ, họ sẽ nói dối và lừa gạt để bảo vệ lợi ích của họ.

Dĩ nhiên, không gì có thể khiến các học viên Pháp Luân Đại Pháp kiên định dao động tâm của họ. Họ sẽ không rơi vào cạm bẫy của tà ác và sẽ phủ nhận mọi sự an bài của Cựu thế lực. Tại đây xin gửi lời nhắc nhở cho những ai e sợ ĐCSTQ và ác nhân của nó—đừng bao giờ nghĩ rằng, thậm chí dù chỉ một giây, cho rằng bạn sẽ may mắn thoát khỏi nó. Đừng tin vào những lời dối trá của tà ác. Chúng ta cần phủ nhận hoàn toàn cựu thế lực và an bài của chúng, không hợp tác với ĐCSTQ, và kiên định con đường tu luyện của chính mình.

Can nhiễu

Trong quá trình thỉnh nguyện giải cứu mẹ, tôi gặp rất nhiều can nhiễu. Vào ngày đầu tiên bà bị bắt giữ, tôi bắt đầu bị đau răng. Răng khôn mọc xuyên qua nướu và bên phải mặt tôi bị sưng. Nó đau đến mức tôi không thể mở miệng. Trong hai tuần, tôi chỉ uống nước vì húp nước canh cũng khiến tôi cảm thấy đau.

Có thời điểm điện thoại di động của tôi có vấn đề. Các học viên gọi điện cho tôi nhưng không được. Tổng đài nói số điện thoại của tôi đang bận nhưng thực tế, lúc đó tôi không dùng điện thoại. Báo thức tôi cài đặt để phát chính niệm toàn cầu cũng không hoạt động bình thường. Khi tôi bật nhạc luyện công trên điện thoại, nó ngẫu nhiên hay dừng lại, khiến việc luyện công của tôi bị gián đoạn.

Khi lái xe trên đường cao tốc vào ban đêm, âm nhạc Shen Yun tôi bật trong xe bị can nhiễu bởi một số tín hiệu. Nó tạo ra những âm thanh chói tai kéo dài đến vài phút. Tôi phát chính niệm giải thể hết thảy những nhân tố tà ác gây ra sự gián đoạn. Sau vài phút, âm nhạc lại hoạt động bình thường.

Tôi biết hết thảy những điều này xảy ra là vì nỗ lực giải cứu mẹ của tôi. Cựu thế lực và những nhân tố tà ác đã sử dụng mọi cách có thể để cố gắng can nhiễu tôi. Chúng không muốn tôi tu luyện tinh tấn, và không muốn tôi giúp đỡ các đồng tu. Nhưng đó chính xác là điều tôi sẽ làm—tôi sẽ làm tốt ba việc mà Sư phụ yêu cầu, không thừa nhận an bài của cựu thế lực, và nỗ lực của chúng sẽ không thành.

Những hiện tượng kỳ lạ này đã hết hoàn toàn sau khi mẹ tôi được thả.

Những điều tôi học được

Thái độ của cha tôi đối với Đại Pháp đã hoàn toàn thay đổi sau khi gặp luật sư, và bây giờ ông ủng hộ Đại Pháp nhiều hơn. Cha từng không thích nghe mẹ và tôi nói về Đại Pháp hoặc tu luyện. Bây giờ ông im lặng lắng nghe và minh bạch. Thậm chí cha còn niệm chín chữ chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo“ vì ông biết điều đó có lợi cho ông.

Sau khi mẹ tôi được thả vài tháng, tôi nhận được thư từ một số viên chức địa phương mới đắc cử và hồi âm của chính phủ nước ngoài. Họ bày tỏ sự lo ngại về việc mẹ tôi bị bắt và sẵn sàng hỗ trợ nỗ lực của tôi. Tôi vui mừng khi họ chọn ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp, mặc dù mẹ tôi đã được thả rồi. Một lần nữa, tôi nhắc nhở mình rằng, mọi việc các học viên Đại Pháp làm đều nhằm mục đích giảng chân tướng và cứu chúng sinh.

Trải qua ma nạn này, tôi giờ có chính niệm mạnh hơn và tín tâm hơn vào Đại Pháp. Trước đây, tôi không biết cách hướng nội và xem xét bản thân. Tôi chỉ luôn tập trung vào sai sót của người khác khi gặp mâu thuẫn. Bây giờ, tôi có thể bình tâm và hướng nội tìm lỗi của mình. Tôi chủ động hơn trong việc quy chính và đề cao bản thân.

Tôi cũng loại bỏ được nhiều quan niệm và chấp trước ngoan cố. Tâm chấp trước vào tình của tôi đối với mẹ đã giảm đi đáng kể. Tôi có nhận thức mới đối với khảo nghiệm và ma nạn mà chúng tôi đã trải qua. Tôi không còn sợ ma nạn nữa vì biết rằng chúng đến là để giúp chúng tôi đề cao.

Sư phụ đã an bài tỉ mỉ con đường tu luyện cho chúng ta, chúng ta cần thực sự bước đi thật tốt trên con đường này. Mỗi một quan, mỗi một nạn, thậm chí cho đến mức độ khốc liệt của nó đều được an bài cẩn thận dựa trên căn cơ và năng lực của chúng ta. Nếu chúng ta kiên định đức tin, Sư phụ sẽ quản mọi thứ. Khi thực sự nỗ lực loại bỏ nhân niệm và tâm chấp trước, chúng ta sẽ thấy rằng mọi thứ chúng ta từng rất quan tâm đã không còn ảnh hưởng đến chúng ta nữa.

Bản thân việc thỉnh nguyện giải cứu đồng tu là cơ hội tuyệt vời để giảng chân tướng và chứng thực Pháp. Nếu thực hiện với nhân niệm ích kỷ, chúng ta sẽ không thấy được kết quả tốt. Nếu hành xử ngay chính và tuân theo yêu cầu của Pháp, chúng ta sẽ tiếp cận được nhiều người hơn và giúp họ minh bạch chân tướng. Chúng ta phải xếp đặt vị trí của bản thân cho tốt và thanh tỉnh vào mọi thời khắc. Chúng ta không phải nạn nhân mà là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, đến đây là để trợ Sư Chính Pháp và cứu chúng sinh.

Nhận thức của tôi về Pháp được đề cao

Tôi rất biết ơn các đồng tu đã chia sẻ bài viết trên trang web Minh Huệ. Lúc tôi cảm thấy vô vọng nhất và không biết phải làm sao, những bài viết đó đã truyền động lực và giúp tôi tiếp tục quá trình giải cứu mẹ. Khi tôi đọc những bài chia sẻ của các học viên về việc bảo trì chính niệm chính hành khi trải qua khổ nạn lớn, nhận thức của tôi về Pháp liền được đề cao.

Đây là lý do tại sao tôi quyết định viết bài chia sẻ này, để chúng ta có thể cùng nhau đề cao và tu luyện tinh tấn. Mặc dù các học viên chúng ta có thể cách xa nhau hàng ngàn dặm nhưng tôi có thể cảm nhận được sự khích lệ bởi những gì các đồng tu đã trải qua. Cảm ơn các đồng tu và trang web Minh Huệ đã vất vả và phó xuất vô tư vô ngã.

Cảm tạ Sư phụ luôn bảo hộ và chỉ dẫn đệ tử. Ngay cả khi mọi thứ rất khó khăn, con vẫn luôn tin rằng Sư phụ luôn ở bên cạnh, trông nom và giúp đỡ đệ tử. Đệ tử xin lỗi vì những rắc rối đã gây ra. Cảm tạ Sư phụ vì tất cả.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/23/474463.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/6/216912.html

Đăng ngày 13-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share