Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-05-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997, năm nay 55 tuổi. Tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện về việc người dân Trung Quốc bày tỏ sự ủng hộ của họ đối với Đại Pháp.

Cuộc gặp gỡ của tôi với một giảng viên đại học

Tại một khu chợ nông sản, tôi nhìn thấy một ông cụ đang nhặt những phần lá rau bị bỏ đi, đựng đầy vài chiếc túi. Tôi hỏi ông cụ: “Bác ơi, sao bác lại nhặt nhiều rau vậy ạ?”

Ông ấy mỉm cười nói: “Tôi mang chúng về nhà để cho lũ gà, vịt và thỏ ăn”.

Tôi lại hỏi: “Nhiều túi như vậy bác có xách hết được không?”

Ông cụ: “Bấy nhiêu đã là gì, thêm vài túi nữa tôi cũng dễ dàng xách được”. Tôi giơ ngón tay cái về phía ông cụ bày tỏ ý khen ngợi.

Tiếp đó tôi nói với ông cụ: “Bác à, hiện tại đại dịch COVID-19 vẫn chưa kết thúc, thiên tai này đến thiên tai khác xảy liên tục xảy ra. Cháu chia sẻ với bác một bí quyết để được an toàn khỏi những điều bất hạnh, chính là bác hãy ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Chín chữ chân ngôn này có thể giúp bác gặp dữ hóa lành, trong hoạn nạn sẽ gặp được may mắn, và giúp bác tránh được tai họa“.

Tôi vừa dứt lời, ông cụ liền ngạc nhiên quay sang nhìn tôi: “Vậy ra cô là một học viên Pháp Luân Đại Pháp à?”

Tôi đáp: “Vâng, cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bác có biết Pháp Luân Đại Pháp không?”

Ông cụ nói: “Tôi biết. Vài năm trước tôi đã nhận được tài liệu chân tướng rồi. Ai thèm tin vào mấy cái tuyên truyền [phỉ báng Pháp Luân Công] trên TV đó chứ?! Chỉ có những người không có đầu óc mới tin.”

Ông cụ đứng thẳng người lên và hỏi tôi: “Khi nào học viên Pháp Luân Đại Pháp các cô đánh đổ ĐCSTQ (Đảng Cộng sản Trung Quốc) vậy? Nếu cần thì tôi cũng sẽ có thể cầm súng lên tuyến đầu để lật đổ ĐCSTQ!”

Tôi cười và nói: “Chúng cháu không tham dự vào chính trị đâu. Chúng cháu chỉ muốn cuộc bức hại này chấm dứt và nói với người dân cách tránh xa tai họa cũng như làm thế nào để tính mạng được an toàn thôi. Hơn 80 triệu người dân Trung Quốc đã bị sát hại trong các cuộc vận động chính trị của ĐCSTQ. Đến cuối cùng, ông Trời sẽ diệt cái đảng tà ác này thôi. Những ai liên quan tới nó sẽ bị bồi táng cùng với nó. Nếu trước kia bác từng vào Đảng, cháu có thể giúp bác thoái Đảng và bác sẽ được an toàn khi nó bị diệt vong.”

Ông cụ nói: “Tôi đã từng vào Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Thực ra, tôi là một giảng viên đại học và có lẽ đã kết nạp vào Đảng trước khi cô chào đời. Tôi từ sớm không còn muốn dính dáng gì đến nó nữa rồi. Quả thực là một sự sỉ nhục khi trở thành một phần của nó.”

Tôi nói: “Bác đúng là một quý ông rất có lý trí. Cháu chắc chắn sẽ giúp bác thoái ĐCSTQ. Đồng thời, cháu mong bác hãy thành tâm kính niệm trong tâm chín chữ chân ngôn ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’”

Ông cụ vui mừng nói: “Tuyệt vời!”

Tôi nói: “Bác có muốn đọc thêm tài liệu của cháu không? Sau khi đọc, ông có thể đưa cho họ hàng và bạn bè cùng đọc. Điều này cũng sẽ đem lại cho bác công đức vô lượng đấy.”

Ông ấy lau chùi tay lên quần áo của mình, nở một nụ cười rồi nhận lấy tài liệu bằng hai tay và cho chúng vào trong ba lô. “Tôi sẽ đọc thật cẩn thận. Những cái này không phải dễ có được đâu.”

Khi tôi chuẩn bị rời đi, ông ấy hỏi tôi còn đĩa DVD nào về Pháp Luân Đại Pháp không. Lúc ấy, vô tình là tôi đã phát hết toàn bộ đĩa DVD mà mình có. Vì vậy, tôi đề xuất đưa cho ông ấy tài liệu sau dịp Tết Cổ truyền. Ông ấy hỏi là có thể đưa cho ông ấy sớm hơn được không, để ông có thể xem trước dịp Tết Cổ truyền và sau đó chia sẻ nó với bạn bè của mình trong thời gian gặp gỡ nhân dịp năm mới.

Tôi cảm thấy xấu hổ về bản thân khi ông ấy còn tâm huyết với việc này hơn cả tôi. Chúng tôi đồng ý gặp mặt ở chợ một lần nữa vào ngày hôm sau. Hôm ấy, ông ấy đến rất sớm để chờ tôi. Ông ấy cầm lấy tài liệu chân tướng và liên tục cảm ơn tôi.

“Cảm ơn Trời, chúng ta có Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc!”

Một hôm khi ở chợ, tôi đang chọn mua một ít rau củ thì có một người phụ nữ đến hỏi tôi: “Rau này có ngon không chị?”

“Có, rất tươi ngon đấy.” Tôi nói và hướng dẫn bà ấy cách sơ chế rau. Bà ấy rất vui và chúng tôi bắt đầu vừa nói chuyện vừa đi bộ cùng nhau.

“Chị có biết về Pháp Luân Đại Pháp không?” Tôi hỏi bà ấy.

Bà ấy nói: “Tôi biết Pháp Luân Đại Pháp từ lâu rồi. Nhiều năm trước, các học viên Pháp Luân Đại Pháp có mặt ở khắp nơi trong khu vực của chúng tôi và nhiều người trong số họ thường xuyên ngồi thiền ở công viên lớn ngay kế bên nhà tôi. Cảnh tượng ấy thật tráng lệ.”

Sau đó, bà ấy nói một điều khiến tôi bất ngờ: “Chúng tôi rất biết ơn Pháp Luân Đại Pháp! Cảm ơn Trời, chúng ta có Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc. Có rất nhiều người tu luyện môn ấy, nếu không thì đất nước này đã lụn bại từ lâu rồi. Nhờ ơn Pháp Luân Đại Pháp mà chúng ta vẫn có thể sống một cuộc đời đầy hy vọng.”

Bà ấy nói tiếp: “Giang Trạch Dân thật ác, quá độc ác. Một số người nói rằng Pháp Luân Đại Pháp không tốt nhưng tôi lại thấy nó cực kỳ tốt. Nếu không nhờ Pháp Luân Đại Pháp, thì chúng ta thậm chí sẽ không còn ở đây hôm nay. Pháp Luân Đại Pháp là vô cùng chân chính. Chỉ có người xấu mới sợ hãi Đại Pháp bởi vì họ mang theo một lương tâm tội lỗi và những ý đồ tà ác.”

Tôi nói: “Chị quả thực rất có lý trí! Chị sẽ được ban phước lành vì những điều chị vừa nói.”

Tôi hỏi bà ấy có từng gia nhập Đảng trước đây chưa, và khuyên bà ấy nếu có thì nên thoái xuất khỏi nó.

Bà ấy nói rằng đã từng gia nhập Đoàn và Đội khi còn trẻ.

“Tôi có thể giúp chị thoái xuất khỏi các tổ chức đó bằng một hóa danh.” Bà ấy đồng ý. Tôi còn đưa thêm tài liệu chân tướng cho bà ấy. Bà ấy tiếp nhận một cách hết sức vui mừng.

Người đàn ông bất lực có thể cử động cánh tay sau khi niệm chín chữ chân ngôn Đại Pháp

Một hôm, tôi thấy một người đàn ông cao lớn đang đi bộ phía trước tôi, tay chân hơi bất thường. Tôi hỏi ông ấy rằng tay chân ông ấy bị sao.

“Năm năm trước, tôi bị đột quỵ. Hiện tại tôi vẫn không thể khống chế được bàn tay và đôi chân của mình. Tôi đã đi khám qua nhiều bác sỹ nhưng họ đều không thể giúp gì nhiều. Nhìn này, tôi vẫn không thể gập hoặc duỗi cánh tay này.” Ông ấy nói, tỏ vẻ rất bất lực.

Tôi nói: “Ông đừng lo, tôi có thể giúp ông.”

“Chắc bà đang đùa. Ngay cả bác sỹ còn không giúp được tôi. Bà có thể làm gì chứ?!”

“Ồ, nếu ông thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, ông sẽ có thể gập cánh tay này lại bình thường.”

Tôi nhìn vào mắt ông ấy và khích lệ: “Nào, ông hãy cùng niệm với tôi.” Tôi cũng hướng dẫn ông ấy gập cánh tay cùng với tôi trong khi niệm chín chữ chân ngôn.

Ông ấy có vẻ bị thuyết phục và bắt đầu niệm chín chữ chân ngôn cùng với tôi. Sau khi niệm được chục lần, ông ấy đã có thể cử động cánh tay. Ông ấy hết sức vui mừng và thán phục.

Tôi cũng thuyết phục ông ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Ông ấy đã đồng ý, cũng rất vui mừng khi tôi tặng cho ông ấy tài liệu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và các bài Kinh văn mới của Sư phụ là ‘Vì sao có nhân loại’ và ‘Tại sao cần phải cứu độ chúng sinh’.

Nhìn thấy người dân háo hức mong chờ được cứu, tôi tự nhủ với bản thân rằng: mình phải làm tốt hơn trong việc giảng chân tướng và cứu nhiều người hơn nữa để xứng đáng với sự cứu độ từ bi của Sư phụ!

(Bài viết được chọn lọc để kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới trên Minghui.org)

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/8/476265.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/12/217310.html

Đăng ngày 20-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share