Bài viết của Tiểu Tiểu, một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-05-2024] Kính chào Sư phụ từ bi vĩ đại!

Xin chào các đồng tu trên khắp thế giới!

Tôi năm nay 76 tuổi, tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997. Hôm nay, nhân dịp Pháp hội kỷ niệm 25 năm ngày Pháp Luân Đại Pháp thế giới, tôi muốn báo cáo lên Sư phụ và chia sẻ với các đồng tu về quá trình tôi đã vượt qua vụ bắt cóc của cảnh sát vào cuối tháng 10 năm 2023 bằng sự kiên tín vào Sư phụ và Đại Pháp.

Cuốn Cửu Bình (Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản) được công bố vào ngày 19 tháng 11 năm 2004. Sang năm 2005, tôi bắt đầu đi giảng chân tướng trực diện và khuyên tam thoái. Bước được cho đến ngày hôm nay, tôi đã trải qua không ít thăng trầm và bức hại. Tôi càng hiểu sâu sắc rằng có thể vượt qua được để đến ngày hôm nay là nhờ sự chăm sóc và an bài tỉ mỉ của Sư phụ. Sự an bài của Sư phụ là tốt nhất, tôi vô cùng biết ơn ân điển vĩ đại của Ngài!

Vào cuối tháng 10 năm 2023, tôi cùng một đồng tu cao tuổi ra ngoài giảng chân tướng. Thông thường, tôi là người nói chuyện với mọi người và khuyên họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó, còn đồng tu đứng gần phát chính niệm. Khoảng 11 giờ sáng, sau khi giảng chân tướng xong cho một thanh niên, tôi và đồng tu chia tay nhau. Khi bà ấy cách tôi khoảng mười mét, một cảnh sát đã chặn tôi lại và nói: “Bà vừa nói gì với mọi người vậy? Có người báo cáo rằng có người đến đây thuyết phục mọi người thoái Đảng để được bình an. Bà ngồi xuống đây nói cho tôi nghe xem nào“.

Tôi nói rằng tôi đã khuyên chàng trai trẻ hút thuốc ít thôi vì hút thuốc có hại cho sức khỏe. Đúng lúc đó, năm, sáu cảnh sát đột nhiên xuất hiện. Tôi đứng dậy nói: “Các chú đến đông như vậy làm gì?” rồi lập tức đi đến một chiếc xe buýt và nhanh chóng ném đi danh sách những người đồng ý thoái Đảng cùng chiếc bút tôi mang theo. Sau đó, một cảnh sát đưa tôi đến một căn phòng lớn gần đó. Bên trong có một số cảnh sát, cũng có người dân thường đến làm việc.

Người cảnh sát gọi đến Đồn Công an và nói với tôi rằng cảnh sát Cao sẽ nói chuyện với tôi. Tôi bắt đầu phát chính niệm. Sau khoảng 40 phút, cảnh sát Cao xuất hiện. Anh ta nhìn tôi một lượt nhưng không thấy trên người tôi có gì cả, rồi gọi một cảnh sát tên Từ đưa tôi đến Đồn công an. Người đàn ông này rất hung dữ. Tôi nói rằng tôi là một người tốt và vừa rồi cảnh sát Cao đã không đối xử thô bạo với tôi như vậy. Nghe xong, anh ấy bình tĩnh lại một chút.

Sau khi đến Đồn Công an, tôi bị bắt ngồi ở sảnh khoảng 30 phút. Một nữ cảnh sát đến đưa tôi đi khám xét phi pháp (tất cả quần áo của tôi đều bị cởi hết), nhưng họ không tìm thấy gì cả. Họ cũng yêu cầu một nam trợ lý cảnh sát thu thập dữ liệu trái phép từ tôi. Anh ta làm việc rất hăng hái, đặc biệt là trong lúc lấy dấu vân tay của tôi. Anh ta nắm lấy cả mười ngón tay của tôi và ấn đi ấn lại và giữ rất lâu, hết vào miếng mực rồi đến tờ giấy. Nhưng không có ngón nào đạt chuẩn nên cuối cùng, anh ấy đành phải bỏ cuộc.

Sau đó, một viên cảnh sát khác đến, bảo tôi ngồi vào ghế thẩm vấn. Tôi từ chối, nói rằng tôi là người tốt và đó không phải là chỗ của tôi. Tôi cứ đứng ở ngưỡng cửa, anh ta không còn cách nào khác đành gọi cho cảnh sát Từ đến. Cảnh sát Từ nói rằng tôi không ngồi cũng không sao. Anh ta hỏi hai câu không liên quan gì đến chuyện này, một là tôi có tốt nghiệp trường nào không, câu hỏi thứ hai thì tôi không nghe rõ. Sau đó anh ta bảo trợ lý cảnh sát dẫn tôi ra khỏi đồn, lúc đó cỡ khoảng 3 giờ chiều. Dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi đã thoát khỏi nguy hiểm.

Sư phụ giảng:

“Khi chư vị đụng phải kiếp nạn, thì tâm từ bi ấy sẽ giúp chư vị vượt qua quan [ải] khó khăn ấy, đồng thời Pháp thân của tôi sẽ coi sóc chư vị, bảo hộ sinh mệnh của chư vị, nhưng nạn ấy nhất định là khiến chư vị qua.” (Chương III, Pháp Luân Công)

Tôi không kể cho gia đình biết chuyện đã xảy ra vì tôi không muốn họ sẽ sợ hãi và lo lắng. Bởi họ không biết nên tôi vẫn có thể ra ngoài giảng chân tướng mỗi ngày. Nhưng trong lòng tôi vẫn còn nhiều nghi hoặc, tôi sợ tà ác ập đến khám nhà. Nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ mất đi môi trường mà mình đã giảng chân tướng trong suốt 8 – 9 năm qua. Tôi thực sự cảm thấy buồn và muốn giao lưu với các đồng tu.

Tôi thực sự cảm nhận được sự chăm sóc và điểm hóa từ bi của Sư phụ ở khắp nơi. Khoảng hơn 5 giờ 30 chiều ngày thứ ba sau sự việc này, tôi nhìn thấy một bà lão ngồi trước một cửa hàng. Bà ăn mặc rất lịch sự, mái tóc đen và khuôn mặt hiền hậu. Tôi hỏi bà bao nhiêu tuổi. Bà cho biết bà đã ngoài 80. Tôi giảng chân tướng và khuyên bà thoái Đảng để được bình an. Bà đồng ý và bảo tôi họ của bà là Bình. Tôi liền nói bà hãy thoái Đảng với hóa danh Bình An. Mới đầu tôi không để ý đến việc đó, nhưng sau khi nghĩ kỹ lại, tôi nhận ra rằng Sư phụ đang lo lắng cho tôi.

Vào ngày thứ tư khi đi ra ngoài, tôi gặp một đồng tu đã lâu không gặp. Tôi kể cho cô ấy nghe chuyện xảy ra cách đây mấy hôm. Cô ấy nói rằng nơi đó không tốt và có quá nhiều nghiệp lực. Một đồng tu khai mở thiên mục đã nhìn thấy bầu trời phía trên nơi đó rất đen. Cô ấy đã đến đó hai lần và cảm thấy trường không gian rất tệ. Cô ấy cũng nói rằng việc giảng chân tướng không nên ở mãi một nơi và chúng ta nên nói chuyện với mọi người một cách hợp lý và trí tuệ. Sau khi nghe những gì cô ấy nói, tôi không còn cảm thấy chấp trước vào nơi đó nữa. Cảm ơn đồng tu đã nhắc nhở. Tôi càng biết ơn Sư tôn vĩ đại hơn.

Vài đêm sau, tôi có một giấc mơ khác. Trong giấc mơ, tôi thấy một nhóm người nói rằng Pháp Luân Đại Pháp có thể được tập luyện một cách tự do. Tôi đã khóc trong mơ, thầm nghĩ vậy thì tốt rồi, bởi điều này sẽ cứu những người không biết chân tướng đưa ra những lời nói này nói kia về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi tỉnh dậy, tôi nhận ra đây không phải là một giấc mơ bình thường. Tôi không thể bị tà ác đe dọa, có những suy nghĩ tiêu cực hoặc lo lắng quá nhiều. Tôi sẽ học Pháp tinh tấn và tăng cường phát chính niệm. Đặc biệt, một số đồng tu sau khi biết chuyện đã giúp tôi phát chính niệm và giúp tôi vượt qua sự bức hại của tà ác đối với tôi. Nhân đây tôi muốn cảm ơn các đồng tu ấy. Tôi có Sư phụ, có Đại Pháp. Tà ác không thể ngăn cản tôi cứu người.

Chúng ta được đồng tại cùng Sư phụ và chúng ta đang trợ Sư chính Pháp. Cuộc bức hại này có là gì chứ? Dù nó có tàn khốc đến đâu, chẳng phải các đệ tử Đại Pháp đều vượt qua được hay sao. Cựu thế lực chưa bao giờ được quyền quyết định. Sư phụ đang kiểm soát hết thảy. Sư phụ là toàn năng và Đại Pháp là toàn năng.

(Bài viết được chọn đăng để kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới trên Minghui.org)

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/31/476949.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/10/218566.html

Đăng ngày 07-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share