Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-02-2024] Cháu gái của tôi sinh tháng 6 năm 2008. Khi được bốn tháng tuổi, ngồi còn chưa vững, tôi đã cho cháu xếp bằng và tựa vào tay tôi để xem các bài giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí. Cháu xem rất chăm chú mà không quấy khóc chút nào. Khi cháu gái tôi lớn hơn, tôi nhận thấy con bé ngày càng thông minh và học rất nhanh. Khi mới có 10 tháng tuổi, cháu đã biết đếm đến 5.

Ở trường mầm non, các cô giáo gọi cháu là “em bé toàn năng” bởi con bé học mọi thứ nhanh hơn các bạn khác ở cùng độ tuổi. Tôi nhận ra rằng, Sư phụ đã ban cho cháu trí huệ.

Chưa lên tiểu học, cháu gái của tôi đã có thể đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Khi tôi hỏi: “Làm thế nào mà cháu tự đọc được những chữ này?”, cháu trả lời rằng: “Con học từ trong tâm mình”.

Một hôm, khi đi học về, cháu kể cho tôi nghe về giấc mơ của mình: “Hôm nay, vào lúc nghỉ trưa, con đã mơ thấy Sư phụ dạy con cách phát chính niệm”.

Cháu gái của tôi là một đứa trẻ rất đặc biệt và mọi người đều yêu mến cháu. Những thành tích mà cháu đạt được đã khiến tôi rất hạnh phúc. Cái tình sâu nặng đã hình thành giữa hai bà cháu tôi. Cũng bởi con bé sống với tôi ngay từ lúc lọt lòng nên tôi không nhận ra chấp trước của mình đối với cháu.

Một ngày trước khi cháu rời nhà để lên trung học, tôi đột nhiên cảm thấy buồn, thầm nghĩ: “Vậy là ngày mai con bé sẽ rời xa mình rồi”.

Tôi biết có điều gì đó đang can nhiễu đến tôi và đó là tình. Nó muốn dùi vào chấp trước của tôi đối với cháu gái để kéo tôi xuống. Ngày hôm sau, cháu gái rời đi. Tôi nghĩ: “Lẽ nào con bé đã trưởng thành rồi sao? Từ giờ trở đi con bé sẽ có ít thời gian bên mình sao?” Hai dòng nước mắt tôi chảy dài trên má. Rồi tôi tự nhủ: “Thật đáng hổ thẹn!” Tôi đã không thể đặt sự phiền muộn của mình sang một bên. Tôi quyết định học Pháp:

” Là vì trong quá trình chư vị đi con đường ấy sẽ có khó nạn, sẽ có các chủng các dạng khảo nghiệm, sẽ có ma nạn mà chư vị chưa nghĩ đến, sẽ có các chủng các dạng chấp trước và can nhiễu của ‘tình’ mà chư vị chưa nghĩ đến. Nguồn của những loại can nhiễu ấy là từ gia đình, xã hội, bạn bè thân quyến, thậm chí giữa các đồng tu chư vị với nhau; hơn nữa còn có can nhiễu [từ] hình thế xã hội nhân loại, can nhiễu [từ] quan niệm hình thành trong xã hội nhân loại. Hết thảy hết thảy những điều đó đều có thể lôi kéo chư vị trở về trong chốn người thường. Chư vị có thể xung phá hết thảy điều ấy, thì chư vị có thể bước hướng Thần.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc [2005], Giảng Pháp tại các nơi VII)

Pháp của Sư phụ đã giúp tôi thoát khỏi vũng lầy mà tôi gặp phải trong quá trình tu luyện. Làm sao tôi có thể trở về gia viên của mình nếu tôi còn ôm giữ chấp trước vào tình đây? May mắn thay, Sư phụ đã dẫn dắt tôi và tôi đã có thể vượt qua khổ nạn này.

Khi tôi phát chính niệm vào lúc 12 giờ đêm hôm đó, tôi nhìn thấy một cái cây trước mặt tôi và có ai đó đang nhổ nó lên. Trực giác mách bảo tôi rằng chính là Sư phụ đang giúp tôi nhổ nó. Khi nhổ cái rễ lên thì tất cả đều đã mục nát. Cái rễ này ăn sâu đến nỗi cứ lôi lên từng chút, từng chút và đều đã mục. Sư phụ dùng tư duy truyền cảm nói với tôi: “Nhìn xem, cái rễ này đã mục hết rồi. Không còn gì cả. Có điều con phải loại bỏ độc tố do rễ mục thải ra.” Tâm tôi nhanh chóng thư giãn, và tôi biết cần làm gì rồi, phải phóng hạ hết thảy! Cảm tạ Sư tôn!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/16/473200.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/23/216689.html

Đăng ngày 20-06-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share