Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 25-03-2024] Gần đây, tôi có một giấc mơ về một người được Thần cấp cho khả năng viết lách. Anh ấy trở nên có khả năng và có thể viết về bất cứ điều gì mình muốn, kỹ năng viết tốt và rất có trọng tâm. Nhưng sau đó, Thần đã thu hồi lại khả năng này và anh ấy không thể viết được gì nữa.
Khi tỉnh dậy, tôi có cảm giác như người trong giấc mơ đó chính là mình. Trong những năm sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi thường viết các bài chia sẻ và giảng chân tướng, và thường chúng đều được đăng. Việc viết lách đối với tôi không hề khó, khi có thời gian tôi có thể viết vài bài mỗi ngày.
Sau đó, tôi bị tà ác bức hại và bị giam giữ phi pháp mấy năm. Trạng thái tu luyện của tôi bị tụt hậu, sau khi được thả, tôi gặp khó khăn khi viết bất cứ vấn đề gì. Khi cần viết thư giảng chân tướng, tôi chỉ có thể phụ giúp người thân và đồng tu viết. Còn để tự mình viết gì đó, tôi tự thấy tâm tính và cảnh giới của mình không đạt. Tôi nghĩ có lẽ vì trạng thái tu luyện của tôi không tốt nên Sư phụ đã lấy lại cây bút Thần và đưa nó cho các học viên khác.
Tôi ngộ ra rằng khi Thần cấp cho một người những khả năng nhất định, nó có thể liên quan đến lượng đức và nghiệp mà người đó tích được từ đời trước và nguyện vọng của người đó trong kiếp này. Ngay cả khi Thần cấp cho ai đó khả năng, họ vẫn cần Thần gia trì để hoàn thành công việc. Nếu Thần không cấp cho nội hàm, công việc kia sẽ không có giá trị. Nếu người đó trở nên tham lam và muốn ghi công thì kết quả có thể ngược lại. Khả năng của bạn sẽ không được chúng sinh ở không gian này công nhận. Điều đó không chỉ áp dụng cho việc chứng thực Pháp mà còn cho công việc của người thường.
Tôi từng đánh giá người ta thông qua năng lực của họ. Nhưng bây giờ, cuối cùng tôi hiểu ra rằng “khả năng của ai đó” không phản ánh phẩm chất, trình độ hay tính cách của họ. Dù không có năng lực, một người vẫn có thể được coi là người tốt nếu chiểu theo quy luật của vũ trụ và cư xử tốt với người khác.
Sau khi nhận ra nhân niệm này, tôi bắt đầu chính lại từ những việc nhỏ trong cuộc sống thường ngày. Là một giáo viên, tôi đã ngừng cư xử khác biệt với các học sinh của mình dựa trên việc đánh giá liệu chúng có thông minh hay không, có học tập chăm chỉ hay không.
Với những học sinh không học hành chăm chỉ, tôi có thể đồng cảm rằng động lực, tính tự lập và khả năng tập trung của các em đã được an bài từ trước. Một số trạng thái của trẻ có liên quan nhiều đến quá trình nuôi dạy và trình độ học vấn của cha mẹ. Tôi không nên ưu ái những học sinh được cho là “tốt” và coi thường những học sinh bị coi là “kém” theo nhân niệm của mình. Tôi nên khích lệ và tôn trọng toàn thể học sinh, không thể trách chúng nếu chúng làm chưa tốt. Sau khi chính lại, mối quan hệ căng thẳng của tôi với một số học sinh “cá biệt” đã được cải thiện đáng kể.
Ngoài ra, tôi còn nhận ra mình bị thu hút bởi những người khác giới có năng lực. Trong khi những người đàn ông đẹp trai hay giàu có lại không hấp dẫn tôi chút nào. Việc thích một người khác giới có khả năng là một chấp trước gắn liền với tâm sắc dục. Tôi cần phải loại bỏ chấp trước vào năng lực và chính lại việc đánh giá một người dựa trên năng lực của họ.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/25/474512.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/29/218357.html
Đăng ngày 12-06-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.