Bài viết của Thẩm Dung, phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 11-04-2024] Từ nhỏ, anh Dương Trung Huân đã nổi tiếng là người chất phác và lương thiện. Một người họ hàng từng lắc đầu thở dài: “Anh chàng quá thật thà. Làm sao cậu ấy có thể sinh tồn trong xã hội này?”, anh Dương không phản bác mà lại nghĩ: “Trở thành một người tốt là điều quan trọng nhất. Nếu như ai đó muốn lợi dụng tôi thì cứ làm vậy đi.”

Anh Dương thường xuyên bị bắt nạt khi còn nhỏ và điều này vẫn tiếp diễn sau khi anh trưởng thành. Anh ấy luôn phớt lờ và xem nhẹ nó. Nhưng một biến cố xảy ra vào năm 2006 đã kéo anh xuống vực thẳm – anh đau khổ đến mức suýt tự kết liễu đời mình. Tuy nhiên, vào thời khắc quan trọng đó, anh đã đọc được một cuốn sách và tình hình đã được cải thiện một cách đáng kể.

Nợ nần chồng chất

Lúc đó anh Dương 36 tuổi. Anh nhớ lại: “Tôi cảm thấy tuyệt vọng đến mức không muốn sống nữa. Tôi hy vọng không ai gặp phải chuyện này – nó quá bi thảm.”

Một người họ hàng của vợ anh Dương đã ký một tấm chi phiếu tại sòng bạc đứng tên anh Dương. Với tiền lãi tích lũy từ các ngân hàng ngầm, anh Dương phải gánh khoản nợ khổng lồ lên tới hàng chục triệu Đài tệ (hàng trăm nghìn đô la Mỹ). Cuộc sống giản dị của anh bị xáo trộn, khoản nợ lớn khiến anh không thể ăn ngon ngủ yên vì căng thẳng.

Ngân hàng không chỉ gọi điện cho anh mà còn đe dọa tính mạng của vợ và con gái anh. Có lần người trong sòng bạc đưa anh đến một vách đá để uy hiếp anh; sau đó anh ấy lập tức đi tìm vợ con để đảm bảo họ được an toàn. “Tôi suy sụp và quyết định tự sát bằng cách đốt than (và sẽ chết vì ngộ độc khí carbon monoxide).”

Anh Dương nói rằng anh đã được Thần linh coi sóc. Ngay sau khi anh đốt than, một chiếc xe của Dịch vụ Y tế Khẩn cấp (EMS) đi ngang qua chỗ anh; đây là đội lính cứu hỏa mà anh Dương đã tình nguyện gia nhập. “Tôi lập tức dập lửa; nếu không sẽ rất xấu hổ vì họ đều quen biết tôi.” Mẹ của anh Dương cũng gọi điện, nghe thấy giọng nói quan tâm của mẹ, những suy nghĩ tồi tệ của anh đã tiêu tan. Anh nghĩ: “Thượng thiên không cho phép mình chết thì nhất định phải có lý do để mình sống”.

Đức Phật trong giấc mơ

Đối mặt với việc bị đòi nợ quá đáng từ sòng bạc và ngân hàng ngầm, anh Dương cố gắng giải thích rằng mình không ký vào tờ chi phiếu. Nhưng họ không nghe và khẳng định đó là chữ ký của anh và anh ấy phải trả tiền. Hàng ngày anh Dương đều đến chùa cầu nguyện. Anh cảm thấy có một vị Thần linh nào đó sẽ giúp đỡ anh. “Ý nghĩ này đã giúp tôi vượt qua chuỗi ngày đen tối nhất. Một ngày nọ, tôi không thể chịu đựng được nữa và tôi mở cuốn Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp).”

2024-4-10-tw-story-zhong-02.jpg

Anh Dương Trung Huân đọc Chuyển Pháp Luân

Nhiều năm trước, một người bạn đã tặng anh Dương cuốn Chuyển Pháp Luân và nói với anh rằng cuốn sách này phi thường trân quý và không nên tùy tiện đặt lung tung. Anh Dương cất cuốn sách ở nơi an toàn nhưng không mở ra. Tuy nhiên, cuối cùng khi mở cuốn sách ra, anh đã xúc động rơi nước mắt trước những gì mình thấy.

Anh Dương từng có một giấc mơ sinh động: “Trong giấc mơ, tôi đi vào một ngôi nhà cổ bằng gỗ. Đó là một nơi tốt đẹp và yên tĩnh. Trên vách tường, tôi còn nhìn thấy một vị Phật. Khi tôi mở Chuyển Pháp Luân, tôi rất ngạc nhiên khi thấy hình tượng Đức Phật trong giấc mơ của tôi giống hệt với bức chân dung của Sư phụ Lý ( Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) trong cuốn sách.”

Anh Dương vừa khóc vừa đọc cuốn sách. Từng câu, từng chữ trong cuốn sách đều rõ ràng và tiến nhập vào tâm trí anh. Cuối cùng anh Dương cũng minh bạch tại sao bố vợ luôn đối xử tệ bạc với anh và tại sao cuộc đời này anh lại phải chịu nhiều đau khổ như vậy. Những lời phàn nàn và oán hận tích tụ suốt bao năm bắt đầu tan biến.

Tâm thái biết ơn

Khi mẹ vợ đến thăm, anh Dương đã buông bỏ nỗi oán hận và gọi bà là “mẹ” khi mời bà vào nhà. Vợ anh rất ngỡ ngàng.

Anh Dương nhớ lại: “Nỗi đau khổ mà món nợ chồng chất mang lại cho chúng tôi không thể diễn tả bằng lời nên vợ tôi không bao giờ tha thứ cho bố mẹ. Cô ấy cảm thấy họ đã làm hại chúng tôi ra thế này”.

Vợ và bạn bè anh luôn cảm thấy anh Dương thật bất hạnh. Nhưng sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh ấy đã thay đổi hoàn toàn. Anh nói với vợ: “Xác thực là cha mẹ em đã làm những điều rất tồi tệ với anh. Nhưng có lẽ anh đã làm những điều thậm chí còn tồi tệ hơn với họ ở kiếp trước. Anh may mắn tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp trong kiếp này”, anh Dương giải thích: “Suy cho cùng thì cha mẹ em đã đưa em đến thế giới này và cho em thân thể người này để có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng ta không nên biết ơn sao?”

Tâm thái bình thản của anh cũng giúp anh Dương trong một vụ kiện. Vì một khách hàng không trả tiền theo hợp đồng nên anh Dương đã đưa vụ việc ra tòa. Nhưng khách hàng không nhượng bộ và giao cho hai luật sư xử lý vụ việc. Ban đầu, anh Dương thề rằng sẽ lấy lại tiền. Tuy nhiên, sau khi anh bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh Dương đã yêu cầu tòa án rút đơn kiện.

Ngạc nhiên trước yêu cầu này, thẩm phán hỏi chuyện gì đã xảy ra. Anh Dương cho biết anh đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và hiểu ra được nhiều điều. Sau đó anh đã chia sẻ cảm nghĩ của mình. Ban đầu, thẩm phán có thái độ không tốt với anh Dương, nhưng quan điểm của ông đã thay đổi sau khi nghe điều đó.

“Sức khỏe của bố tốt hơn nhiều so với khi bố còn là một quân nhân”

Anh Dương làm việc cả ngày, sau đó đi uống rượu và hút thuốc với khách hàng vào ban đêm. Vì thế anh thường trở về nhà lúc 4 hoặc 5 giờ sáng. Dù đã ngoài 30 tuổi nhưng anh bị cao huyết áp, tăng đường huyết và mỡ máu. Một ngày nọ, con gái anh khóc lóc và nói: “Con là đại sứ cai thuốc lá ở trường, nhưng bố thì hút thuốc hàng ngày”.

Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện, anh Dương đọc được những lời giảng sau đây của Sư phụ Lý:

“Tôi khuyên mọi người, rằng ai thật sự muốn tu luyện [thì] từ nay trở đi [hãy] cai hẳn thuốc lá, bảo đảm chư vị có thể cai hẳn được. Tại trường [năng lượng] của lớp học tập này không có ai nghĩ đến hút thuốc; nếu chư vị muốn cai, đảm bảo chư vị có thể cai; chư vị hễ cầm [điếu] thuốc hút trở lại [thì] sẽ không thấy đúng mùi vị nữa. Chư vị đọc sách đọc bài giảng này, cũng sẽ có tác dụng ấy.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Nhưng anh Dương dĩ nhiên không tin và mua thêm một bao thuốc lá. Trước sự ngạc nhiên của anh, mùi vị vượt quá khả năng chịu đựng của anh. Anh ấy nói: “Là thợ sửa ống nước và thợ điện, tôi từng đi vào bể phốt nhưng không hôi như khói thuốc lá. Đó thực sự là mùi khó ngửi nhất trên thế giới!“

Anh Dương cai thuốc lá và uống rượu. Luyện năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp khiến anh cảm thấy tràn đầy năng lượng và sảng khoái tinh thần. Con gái anh nói: “Thật ngạc nhiên là trước đây bố đã uống rất nhiều thuốc nhưng bây giờ thì bố không cần nữa. Sức khỏe của bố tốt hơn nhiều so với khi bố còn là một quân nhân”.

Được Sư phụ Lý bảo hộ

Ngoài công việc thợ sửa ống nước và thợ điện, anh Dương còn tình nguyện làm lính cứu hỏa trong nhiều năm. Khi tai nạn xảy ra, anh đã chung tay với những người khác để cứu người và gặp nhiều tình huống nguy hiểm đến tính mạng. Anh nói rằng anh có thể cảm nhận được Sư phụ đang giúp đỡ và bảo hộ anh.

Có lần anh Dương và những người lính cứu hỏa khác phải đi cứu viện trên núi. Khi họ lái xe chở nạn nhân đến bệnh viện, sương mù dày đặc bao phủ con đường núi và tầm nhìn bị thu hẹp. Anh Dương chú ý thấy có đèn chiếu sáng ở bên phải và bảo tài xế đánh lái theo hướng đó. Anh Dương giải thích: “Người lái xe sau đó đã cảm ơn tôi vì nếu tôi không nói vậy, xe của chúng tôi đã trượt khỏi đường cái và rơi xuống thung lũng bên dưới. Những chuyện như thế này đã xảy ra nhiều lần. Tôi luôn cảm kích Sư phụ đã cứu tôi.”

Anh chở con đi học bằng xe máy. Một chiếc xe máy khác tông mạnh vào anh Dương khiến anh bị gãy tay. Mặc dù người tài xế kia đề nghị sửa xe nhưng anh ta quá sợ hãi trước thương tích của anh Dương và bỏ đi.

Anh Dương không đuổi theo người đó mà thay vào đó nhớ lại những gì Sư phụ đã giảng:

“Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Anh Dương đến một võ quán và nhờ người ta giúp băng bó cánh tay trước khi đi làm. Cuối ngày hôm đó, nhìn thấy những chiếc xương nhô ra đã xẹp xuống, vợ anh rất ấn tượng và nói: “Pháp Luân Đại Pháp đúng là thần kỳ!”

Vợ anh cũng bước vào tu luyện. Trước đây, cô ấy tính tình nóng nảy, thường xuyên đánh mắng con cái. Bây giờ cô ấy dịu dàng và ân cần, tựa như là một con người khác. Anh Dương cho biết những thay đổi tích cực của vợ anh nhờ Đại Pháp thậm chí còn ấn tượng hơn anh. Cô ấy đối xử với bố mẹ của anh Dương rất tốt – thậm chí còn tốt hơn cả anh Dương. Cô hướng nội để không ngừng đề cao bản thân và đối xử với người khác tốt hơn.

“Trước khi tu luyện, nếu con có lỡ làm rơi đồ đạc gì đó xuống sàn, vợ tôi sẽ tát con trước rồi mới nói gì đó. Bây giờ cô ấy nhẹ nhàng hỏi đứa nhỏ xem chúng có ổn không. Ngạc nhiên trước những thay đổi này, ba đứa con của tôi cảm thấy Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời và chúng đã bắt đầu tu luyện.”

2024-4-10-tw-story-zhong-01.jpg

Anh Dương, vợ và con gái tại một sự kiện Pháp Luân Đại Pháp

Anh Dương cho biết thật không may khi anh từng vì món nợ lớn mà chán nản lẫn tuyệt vọng. Nhưng hiện tại anh cảm thấy tích cực, vì mỗi một phương diện trong cuộc sống của anh đều được nâng cao. Anh rất biết ơn và nói rằng anh và gia đình đắc phúc báo nhờ Pháp Luân Đại Pháp. Hạnh phúc của họ là thứ mà tiền không thể mua được.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/4/11/475100.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/13/216568.html

Đăng ngày 09-05-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share