Nhìn lại các khoá giảng tại thành phố Yanjie năm 1994

Bài một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Trường Xuân

[MINH HUỆ 18-10-2007] Tôi tham dự hai khoá giảng Pháp của Sư phụ, một ngày 5 tháng tám 1994 tại thành phố Cáp Nhĩ Tân, và một tại thành phố Yanjie ngày 20 tháng tám 1994.

Trong cả hai khoá giảng, khi Sư phụ vừa bắt đầu lên tiếng, tôi đều ngủ thiếp đi, hoặc nếu không cả cơ thể tôi đều cảm thấy khó chịu. Một khi khoá giảng xong, tôi thình lình tỉnh dậy. Sau khi trở về nhà, tôi cảm thấy càng ngày càng thêm sức lực. Cơ thể của tôi trải qua những chuyển biến lạ lùng. Một khúc xương sống của tôi lớn bất thường. Tôi bị bệnh nhức mỏi ở chân, đau bao tử, lỗ mũi bị vấn đề và nhiều bệnh khác – tất cả đều biến mất một cách mầu nhiệm. Hơn nữa, tính xấu của tôi cũng mất, và cả cách suy nghĩ của tôi cũng thay đổi tốt đẹp hơn. Học Pháp sau này khiến cho tôi hiểu rằng Sư phụ đã tiêu trừ nghiệp cho tôi. Kể từ những khoá giảng đó, tôi không bao giờ trải qua các bệnh tật nữa.

Trong lúc khoá dạy, Sư phụ bước xuống từ bực giảng và bước đi vòng quanh phòng giảng, sửa chữa các động tác cho các học viên. Tôi rất may mắn được ngồi ở hàng đầu, nơi mà tôi có thể nhìn thấy Sư phụ bước đi về hướng tôi. Nét mặt của Ông từ bi và thanh tịnh.

Có một sự kiện mà tôi sẽ không bao giờ quên. Trước khi chúng tôi rời đi vào ngày cuối, có khoảng hai mươi người vây quanh ngỏ ra, không động đậy. Tôi tò mò bước đến xem, và thấy một người đàn ông khoảng hai mươi tuổi, bồng một em bé được khoảng một vài tháng tuổi, đang chờ đợi Sư phụ. Anh ta nói, “Đứa bé này bị bệnh triền miên từ khi mới sinh; kỳ thật, nó bị bệnh rất nặng.” Anh ta đã đi từ Đại Liên đến Bắc Kinh, đến mọi nhà thương nổi tiếng nhưng đều vô ích. Bệnh đứa bé đã vào giai đoạn cuối. Lúc đó anh ta nghĩ đến Khí Công. Anh ta cố đi cầu may và hỏi Hội Khí Công Trung Quốc Bắc Kinh xem có môn khí công nào có thể chữa trị cho đứa bé không.

Đến lúc đó khoá giảng đã bắt đầu. Anh ta và vợ mang đứa bé và đi bằng máy bay đến thành phố Yanjie. Khi Anh ta tìm được đên nơi, anh ta giải thích hoàn cảnh của mình cho nhân viên và an ninh, họ cho phép anh đi vào. Anh gặp được Sư phụ trước khi buổi học bắt đầu. Sư phụ trả lời rằng, “Tôi đã biết. Xin hãy gửi vợ anh và đứa bé trở về phòng ngủ còn anh thì ở lại nghe dạy Pháp.”

Sau đó, đứa bé càng ngày càng bình phục trong phòng ngủ khách sạn trong khi anh ta ham dự khoá học. Đứa bé tiến bộ từ không thể mở mắt đến có thể mở mắt, từ không thể uống sữa cho đến có thể uống sữa. Đến cuối khoá giảng, đứa bé đã hoàn toàn bình phục. Người cha bế đứa bé chờ đợi để cám ơn Sư phụ, nói với Sư phụ rằng từ nay ông ta sẽ tu luyện cố hết sức mình, và đứa bé là học viên trẻ tuổi nhất của Sư phụ.

Nghe câu chuyện này, tôi hiểu ra rằng Sư phụ ban sự mầu nhiệm.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/10/18/164690.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/11/11/91255.html

Đăng ngày 2-1-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share