Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ ở ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-03-2024] Con xin kính chào Sư phụ, kính chào các đồng tu.

Cháu là học sinh cấp hai tại Học viện Nghệ thuật phương Bắc (NAA), năm nay cháu 14 tuổi. Cháu xin chia sẻ một số sự kiện quan trọng trên hành trình tu luyện vượt qua khổ nạn và buông bỏ hàng loạt chấp trước của mình.

Năm 2020, một người hàng xóm đã nói với cháu về Pháp Luân Đại Pháp. Đến tháng 6 năm 2023, cha mẹ cháu bắt đầu tu luyện, tuy nhiên, mãi tới tháng 10 năm 2023 cháu mới thực sự đắc Pháp. Mẹ cháu khích lệ chị gái cháu và cháu tu luyện, nhưng chúng cháu đã không thực sự tu luyện bản thân. Cháu cũng đọc Chuyển Pháp Luân và luyện công, nhưng ở trường cháu vẫn hành xử như một người thường đầy những chấp trước con người. Đôi khi cháu nói dối mẹ rằng cháu đã học Pháp và luyện công, nhưng thực ra cháu lại sử dụng thiết bị nối mạng để trò chuyện với bạn bè, xem video và nghe nhạc hiện đại.

Những thứ âm nhạc cháu nghe rất thô tục và không phù hợp với lứa tuổi. Khi cháu nghe một bài hát mới đang thịnh hành, cháu nghĩ: “Sao họ lại sáng tác những bài hát về những thứ không phù hợp, ca ngợi ma quỷ hoặc bao gồm đủ loại từ ngữ thô tục vậy nhỉ?”

Tuy nhiên, do ảnh hưởng bởi Internet, cách nghĩ của bạn bè và việc các bạn cùng lớp thường hát và thảo luận về những bài hát này, cháu thấy mình cũng làm như vậy. Cháu biết mẹ cháu sẽ không bao giờ cho cháu nghe những bài hát như thế. Vậy nên, cháu thường nhốt mình trong phòng và nói với bố mẹ rằng cháu có bài tập về nhà. Thực ra là để cháu nghe nhạc và trò chuyện với bạn bè.

Điều này diễn ra trong mấy tuần liền. Cháu ngày càng xa cách bố mẹ và cư xử không tốt. Cháu đã không tuân theo đặc tính ‘Chân’, đặc tính đầu tiên của vũ trụ. Điều đó khiến mẹ cháu bắt đầu mất niềm tin với cháu và trở nên nghiêm khắc hơn đối với các con, và cháu phần nào phản đối việc mẹ cháu tu luyện. Lúc đó cháu còn quá ngây thơ để hiểu được mẹ cháu.

Có chính niệm

Chửi thề, bắt nạt, và buôn chuyện là một phần trong hành vi hàng ngày của cháu. Cháu đã không có chính niệm. Khi có điều gì tồi tệ xảy ra với cháu, cháu đổ lỗi cho người khác thay vì hướng nội. Cháu không kiên nhẫn và hiếm khi dùng Thiện, một đặc tính khác của vũ trụ, để xử lý các tình huống. Và một số tình huống đã thực sự ảnh hưởng đến mối quan hệ của cháu với bố mẹ.

Sau đó, cháu nhận thấy tâm tính của mình ngày một tệ hơn. Cháu biết mình đã làm những việc sai trái nhưng cháu không biết làm cách nào để dừng lại. Khi làm sai điều gì nhưng việc làm đó lại khiến cháu dễ chịu và thậm chí thỏa mãn, cháu cảm thấy rất hoang mang, bởi điều cháu làm là không chính đáng và không tuân theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp. Cháu biết những lựa chọn và hành động của mình là sai lầm, bởi nếu cháu là đứa trẻ ngoan và luôn cố gắng làm điều đúng đắn, tại sao cháu lại phải lo lắng về việc bị bố mẹ la mắng?

Cháu bắt đầu nghĩ về việc mình đã bước sang tà đạo như thế nào. Một đêm, cháu nghĩ đến Sư phụ và khẩn cầu rằng cháu sẽ trở thành một người tốt hơn chậm nhất vào cuối năm nay. Vài ngày sau, cháu đọc mục “Luyện công chiêu ma” trong Bài giảng thứ sáu của Chuyển Pháp Luân.

Sư phụ giảng,

“Tuy nhiên chúng tôi thực sự thấy có ma đang can nhiễu, không cho chư vị luyện công; nó đều có quan hệ nhân duyên, chứ không phải vô duyên vô cớ; nếu vô duyên vô cớ thì không cho phép nó như thế.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Sau khi đọc những dòng này, cháu nhận ra rằng chính loại can nhiễu này đã ngăn cản tâm trí cháu có được chính niệm, và cháu phải thay đổi bản thân để có được tâm thái đúng đắn.

Cháu bắt đầu tử tế và cảm thông hơn với các bạn ở trường và những người xung quanh. Cháu xin lỗi những người mà trước đây cháu đã cười nhạo bởi cháu nhận ra rằng đó là nghiệp của chính cháu gây ra và có lẽ đó chỉ là mối quan hệ nhân duyên đời trước cần hóa giải.

Một cơ hội bất ngờ

Cháu còn nhớ một buổi chiều khi cháu đi học về, mẹ nói với cháu rằng cháu sẽ theo học tại Học viện Phương Bắc ở New York. Lúc đầu, cháu rất hào hứng, nhưng khi bắt đầu nghĩ về điều đó, cháu biết đây sẽ là một sự thay đổi lớn và cháu cảm thấy mình chưa sẵn sàng cho điều đó.

Mẹ cháu không bận tâm tới những lời phàn nàn của cháu. Vậy nên cuối cùng cháu đã đến đây. Vì sống trong ký túc xá nên cháu kết bạn khá nhanh. Tuy nhiên, cháu vẫn nói năng thiếu lễ phép và chửi thề rất nhiều. Khả năng chịu đựng của cháu rất kém. Cháu có thành kiến ​​với những người cháu không thích. Bất cứ khi nào ai đó làm điều gì đó mà cháu cho là kỳ quặc, cháu đều nói xấu họ với bạn bè. Những hành vi của cháu khi lần đầu tiên đến đây thực sự không thể chấp nhận được.

Những lời nói và hành xử bất chính của cháu đã trở thành thói quen. Các giáo viên ở ký túc xá đã nói chuyện với cháu về điều đó. Cháu biết họ quan tâm và muốn cháu trở thành một người tu luyện tốt hơn, nhưng cháu vẫn không thực sự để tâm. Bởi vậy mà tình trạng của cháu không tiến bộ được nhiều. Cháu đã thô lỗ với giáo viên ở ký túc xá và không tuân theo hầu hết các nội quy ở đây. Cháu hiếm khi quan tâm đến người khác. Với tất cả những việc làm sai trái đó cộng với việc nói xấu người khác với bạn bè, cháu đã tạo ra rất nhiều nghiệp cho bản thân.

Khi tháng thứ hai của năm học trôi qua, cháu phải đối mặt với một khổ nạn lớn mà cháu tin rằng điều đó đã thay đổi suy nghĩ của cháu rất nhiều trong hành trình tu luyện. Bạn bè bắt đầu trêu chọc cháu và không còn thân thiện nữa. Cháu lại hướng ngoại và nói rằng họ ích kỷ và xấu tính.

Sư phụ giảng:

“Do đó sau này khi gặp mâu thuẫn, chư vị không được coi đó là ngẫu nhiên. Bởi vì khi xảy ra mâu thuẫn, [nó] đột nhiên xuất hiện; tuy vậy [nó] không hề tồn tại [một cách] ngẫu nhiên; đó là để đề cao tâm tính chư vị.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân).

Cháu ngộ ra rằng, khi xung đột xảy ra bất ngờ, đó là để xem liệu một người có coi nhẹ tình huống đó hay không. Khảo nghiệm này là do nghiệp lực của chính cháu gây ra và được an bài để loại bỏ những chấp trước con người của cháu. Chẳng bao lâu sau, cháu bị hầu hết bạn bè xa lánh.

Tu tâm tính

Khi cháu mới đến Học viện phương Bắc, cháu vẫn chưa hoàn toàn lĩnh hội được Pháp và chưa thực sự tu luyện bản thân. Nhưng khi ma nạn này xảy đến, cháu biết mình phải thay đổi, vì cháu nhớ bố nên mẹ cháu đã nói với cháu rằng để thay đổi một ai đó, trước tiên con cần phải thay đổi chính mình. Cháu bắt đầu hối hận về những lúc cháu không thể kiềm chế được tính nóng nảy và buông lơi chính niệm. Cháu vẫn nói những điều không hay nhưng dần dần cháu dừng lại được và nói ít hơn. Nếu hàng ngày cháu không học Pháp, phát chính niệm, chia sẻ và nhận được sự giúp đỡ từ các thầy cô ở ký túc xá, cháu không thể làm được điều này.

Cháu nhận ra rằng cháu không nên tức giận với mọi người hay để tâm đến điều đó, bởi vì đó không phải là cách một học viên nên hành xử. Thay vào đó, cháu nên cảm ơn họ và hướng nội. Khổ nạn này là để cháu loại bỏ những chấp trước và đề cao tâm tính của mình.

Cháu bắt đầu biết cân nhắc hơn và tham gia học Pháp thường xuyên hơn. Cháu đã xin lỗi cô giáo ở ký túc xá và chia sẻ với cô ấy rất nhiều trải nghiệm cũng như suy nghĩ của cháu về việc tu luyện. Cô ấy đã giúp cháu vượt qua khổ nạn này và nhắc nhở cháu phải bảo trì chính niệm và tu bỏ những chấp trước mà cháu vẫn còn ôm giữ.

Khi những xung đột tâm tính khác xảy ra, cháu xử lý chúng tốt hơn trước. Tuy nhiên, khi mâu thuẫn xảy ra, suy nghĩ đầu tiên của cháu là: “Tại sao người này lại làm điều này với mình?” hoặc “Tại sao người này lại hành động như vậy nhỉ?” Rồi cháu nhanh chóng nhận ra điều này là để cháu đề cao tâm tính, loại bỏ các chấp trước và cháu nên xem nhẹ sự việc này.

Nhận ra tâm tật đố mạnh mẽ và nỗ lực vượt qua

Học viện Phi Thiên (Học viện Shen Yun) là một chủ đề được sinh viên Học viện Phương Bắc yêu thích. Cần phải đáp ứng các tiêu chuẩn nhất định mới đủ điều kiện ghi danh vào học viện này. Cháu vẫn chưa đủ chiều cao. Một số bạn bè của cháu cao hơn cháu, điều này khiến cháu cảm thấy tự ti về bản thân. Cháu nhận ra đây là tâm tật đố, một chấp trước mạnh mẽ mà cháu nên loại bỏ.

Chấp trước này cũng thể hiện rõ trong lớp học múa, chẳng hạn như khi cháu bị chỉ định vị trí phụ trong đội hình, cháu có phần thất vọng, giận thầy và những học sinh được phân vị trí tốt hơn. Cháu tự hỏi liệu suy nghĩ như vậy có giống một người tu luyện chân chính hay không và nhanh chóng nhận ra đây là một khảo nghiệm, để xem liệu cháu có thể coi nhẹ được mâu thuẫn nhỏ này không. Cháu bình tĩnh lại nhưng rồi lại trở nên mất bình tĩnh khi một bạn khác lớn tiếng sửa lỗi cho mọi người.

Cháu không thể kiểm soát được phản ứng của mình lúc đó. Tại sao cháu lại tức giận về điều này? Việc này xảy ra là do nghiệp lực của chính cháu, và điều đó có nghĩa là nó sẽ có thể chuyển hóa thành vật chất trắng (đức) và là cơ hội để cháu đề cao tâm tính. Vì vậy, cháu thực sự nên cảm ơn bạn đó từ tận đáy lòng mình. Cháu không nên để mâu thuẫn này làm cháu khó chịu, bởi vì nếu không có khổ nạn thì làm sao cháu có thể đề cao bản thân trong tu luyện?

Cháu tiếp tục nhắc nhở bản thân về điều này mỗi khi mâu thuẫn xảy ra. Cháu vẫn còn nhiều việc phải làm và cần nỗ lực ở nhiều phương diện. Cháu vẫn còn nhiều chấp trước khác nhau cần loại bỏ và chặng đường dài để tu luyện. Cháu nhận ra rằng, khi cảm thấy mình đang ở trạng thái kém nhất, cháu chỉ cần nhớ đến Pháp và hướng nội tìm. Đảm bảo mọi thứ sẽ chuyển biến khác.

Cháu thường hay lo lắng về tương lai của mình và nghĩ xem liệu cháu có thực sự tin tưởng vào những gì Sư phụ đã an bài cho cháu hay không. Chẳng phải những lo lắng này cũng là một chấp trước sao? Cháu nhận ra rằng mỗi người đều có con đường tu luyện và cuộc sống của riêng mình, sẽ có lúc bạn sẽ hối tiếc về điều gì đó và có những lúc bạn đạt được một số điều. Chỉ cần bạn tiếp tục tu luyện tâm tính thì điều gì rồi cũng sẽ ổn.

Lời kết

Sau khi đối mặt với khổ nạn, cháu nhận ra mình đã thay đổi và đề cao được đến mức nào. Cho đến nay, nhận được sự giúp đỡ là một phần quan trọng trong hành trình tu luyện của cháu và cháu tin rằng điều đó hoàn toàn có thể tiếp thụ bởi nếu không có sự giúp đỡ của bạn bè và giáo viên ở ký túc xá, cháu sẽ không ở đây cho đến hiện giờ. Cháu biết mình còn nhiều việc phải làm, còn có rất nhiều chấp trước và dục vọng cần loại bỏ, và cháu cần có những lựa chọn đúng đắn hơn. Cháu sẽ cố gắng học Pháp và luyện công thường hằng, tu luyện tinh tấn và đặt ra tiêu chuẩn cao cho bản thân.

Xin vui lòng chỉ ra cho cháu những điều không phù hợp với Pháp trong bài chia sẻ này.

Con xin cảm tạ Sư phụ. Cảm ơn các đồng tu.

(Bài chia sẻ tại Hội nghị chia sẻ trải nghiệm tu luyện của Học viện Nghệ thuật Phương Bắc)

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/16/474252.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/18/216253.html

Đăng ngày 03-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share