Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-01-2024] Từ năm 1997 và 1998, toàn bộ gia đình tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ngay cả người cha cố chấp của tôi cũng cảm thấy ấn tượng trước những thay đổi ông ấy thấy ở chúng tôi và từ bỏ chủ nghĩa vô thần. Tôi xin phép chia sẻ câu chuyện của chúng tôi.

Chứng mất ngủ biến mất trong 1 ngày

Tôi luôn tin vào Thần nhưng tôi không biết gì về tu luyện. Vào ngày 3 tháng 6 năm 1997, một đồng nghiệp đã nghỉ hưu có thắc mắc về lương hưu của bà. Trong khi chúng tôi trò chuyện, bà ấy đề cập đến Pháp Luân Đại Pháp và tôi hỏi liệu môn tu luyện này có thể chữa khỏi bệnh không. Bà cho biết Đại Pháp không chỉ giới hạn ở việc cải thiện sức khỏe; nếu ai đó thực hành tinh tấn, họ có thể đạt được những lợi ích tinh thần to lớn.

Tôi quan tâm và hỏi liệu bà ấy có thể mua giúp ba cuốn sách Pháp Luân Đại Pháp không, một cho mẹ tôi, mẹ chồng tôi và một cho tôi. Bà nói: “Đây là một điều gì đó rất thiêng liêng, nên sẽ tốt hơn nếu bạn đến điểm luyện công nhóm và lấy sách ở đó”.

Khi bà ấy nói từ thiêng liêng, tôi cảm thấy hạnh phúc. Tôi nhìn thấy một cảnh tượng với chư Phật, Bồ Tát Quán Thế Âm và các vị Thần khác. Tôi cho người hàng xóm xem chiếc vòng cổ có hình Đức Phật Như Lai mà tôi đã đeo trong nhiều năm và giải thích rằng tôi đang tìm kiếm một pháp môn tu luyện chân chính.

Tôi có một công việc sinh lợi mà họ hàng, bạn bè tôi ghen tị và một gia đình hòa thuận. Điều không may duy nhất đó là sức khỏe tôi khá kém. Do mang nhiều bệnh tật, tôi chỉ nặng 40 kg. Tôi thường xuyên đến bệnh viện và hiệu thuốc.

Khi nhận được Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã đọc hơn 20 trang vào buổi tối hôm đó trước khi đi ngủ. Khi thức dậy lúc 6 giờ sáng ngày hôm sau, đầu óc tôi rất minh mẫn. Tôi đã đả tọa theo bài công pháp mà mình đã học ngày hôm trước.

Chứng mất ngủ làm phiền tôi nhiều năm đã biến mất. Các bệnh khác của tôi cũng khỏi trong vòng một tháng. Trong 26 năm qua, tôi đã không uống một viên thuốc nào nhưng vẫn rất khỏe mạnh.

Đồng tu trẻ đầu tiên trong khu vực

Vì bản thân cảm thấy Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời nên tôi quyết định kể cho tất cả người thân và bạn bè của mình về nó. Vào ngày 18 tháng 6 năm 1997, đứa con trai 12 tuổi của tôi đột nhiên nói với vợ chồng tôi: “Con sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.” Lúc đó là hai ngày sau khi cháu tham gia kỳ thi tuyển sinh cấp hai.

Cháu giải thích: “Con đã lén đọc cuốn Chuyển Pháp Luân dưới gối của mẹ. Con biết rằng khi lớn lên con sẽ trở thành một nhà sư và đi khắp nơi để tìm kiếm thứ gì đó có thể siêu thoát sinh tử. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, con biết rằng Pháp Luân Đại Pháp chính là điều con đang tìm kiếm. Đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp là Pháp vũ trụ vô tiền khoáng hậu”.

Vợ chồng tôi choáng váng. Theo bản năng, tôi biết rằng Đại Pháp có thể giúp con người tu luyện Phật quả đồng thời có được sức khỏe tốt. Tuy nhiên, tôi chưa thấy ai ở độ tuổi của cháu tu luyện ở điểm luyện công tập thể, vì vậy tôi khuyên cháu nên tập trung vào việc học.

Nhưng con trai tôi đã quyết tâm và nói: “Đại Pháp được giới thiệu cho mọi người ở mọi lứa tuổi. Xin đừng ngăn cản con. Đây là điều con muốn”.

Vậy là con trai tôi đã trở thành học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi đầu tiên trong khu vực của chúng tôi. Khi bắt đầu tu luyện, thiên mục của cháu đã mở. Tuy nhiên, cháu chưa bao giờ đề cập đến chuyện đó với ai và chỉ thỉnh thoảng mô tả một số cảnh tượng mà cháu đã nhìn thấy.

Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, con trai tôi đã cùng các học viên trưởng thành đi thỉnh nguyện cho Đại Pháp ở thủ phủ của tỉnh. Một cảnh sát hỏi cháu tại sao cháu lại tu luyện Đại Pháp khi còn trẻ như vậy trong khi có nhiều người tu luyện để cải thiện sức khỏe của họ. Con trai tôi nói: “Cháu không có vấn đề gì về sức khỏe. Cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp để giác ngộ tâm linh vì đây là chân lý”. Lúc đó cháu 14 tuổi và đang học năm thứ hai trung học.

Trong 26 năm qua, con trai tôi đã tu luyện tốt và làm nhiều việc để chứng thực Đại Pháp, cả trong và ngoài Trung Quốc.

Bố mẹ chồng

Ngày 10 tháng 7 năm 1997, bố mẹ chồng tôi từ quê ra đến chỗ tôi. Họ hỏi tôi về Pháp Luân Đại Pháp. Bố chồng tôi đã ngoài 70, còn mẹ chồng tôi đã ngoài 60.

Mẹ chồng tôi không biết chữ nên tôi đã đọc tiểu sử của Sư phụ được đính kèm trong cuốn sách Chuyển Pháp Luân cho họ nghe. Khi tôi nói được nửa chừng, mẹ chồng tôi hào hứng nói: “Ồ, Sư phụ chính là Chân Phật. Cuối cùng mẹ đã tìm thấy Ngài”. Tôi hỏi tại sao bà ấy lại nói vậy.

Bà kể: “Khi mẹ còn rất trẻ, có người đã nói với mẹ rằng con người có thể tu luyện thành Thần, nhưng thời điểm đó vẫn chưa đến. Vì vậy, khi lên chín tuổi, mẹ đã đến một ngôi chùa với hy vọng trở thành một Phật tử. Tuy nhiên, ngôi chùa yêu cầu mọi người ai ở lại phải trả tiền hai gói đồ ăn, vượt quá khả năng tài chính của gia đình. Vì thế mẹ đã từ bỏ.”

Cả bố mẹ chồng tôi đều bắt đầu tu luyện. Mẹ chồng tôi nhanh chóng khỏi bệnh. Trước đây, bà phải nhập viện hai hoặc ba lần một năm. Điều đáng kinh ngạc hơn là trong vòng một năm, bà đã có thể đọc được Chuyển Pháp Luân. Trước đó, bà không thể đọc hoặc thậm chí viết tên mình.

Con trai lớn của bà không tin rằng mẹ mình có thể đọc Chuyển Pháp Luân và đã kiểm tra bà với vài đoạn bất kỳ trong sách. Bà đọc nó lưu loát và chính xác.

Mẹ ruột tôi

Ngày 20 tháng 7 năm 1997, mẹ tôi đến chỗ tôi. Bà được các bác sỹ tại Bệnh viện Hoa Tây ở Thành Đô chẩn đoán mắc bệnh nan y và nói rằng bà sẽ không còn sống được bao lâu nữa. Trước khi bà ấy lấy thuốc từ bệnh viện, tôi đã nói với bà về Pháp Luân Đại Pháp và những tác dụng kỳ diệu đối với sức khỏe của nó. Người mẹ 65 tuổi của tôi ngay lập tức bắt đầu tu luyện.

Ngay khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bà đã khỏi bệnh và cơ thể cảm thấy nhẹ nhàng. Căn bệnh hành hạ bà hàng chục năm đã hoàn toàn biến mất. Bà vô cùng xúc động vì điều này.

Ngày hôm sau, mẹ kể cho chị gái tôi nghe về những thay đổi về thể chất mà bà đã trải qua. Sau khi trở về quê hương, bà kể cho người thân, bạn bè, hàng xóm và những người dân làng khác về những điều kỳ diệu của bà và sự tốt lành của Đại Pháp. Hơn 20 người thân đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Vào tháng 7 năm 1997, chị gái tôi đã thành lập một điểm luyện công tập thể ở địa phương và cũng bắt đầu con đường tu luyện.

Chồng tôi

Vào ngày 26 tháng 9 năm 1997, chồng tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp ngay sau khi anh ấy đọc bài giảng của Sư phụ là “Về hưu rồi mới tu” trong Tinh Tấn Yếu Chỉ và xem băng hình các bài giảng của Sư phụ ở Quảng Châu.

Cha ruột tôi

Cha tôi là một người vô thần ngoan cố. Ông ấy thường cười nhạo các học viên và nói rằng chúng tôi mê tín và thiếu hiểu biết. Ông ấy đã làm ngơ trước nhiều sự việc kỳ diệu đã xảy ra trong gia đình chúng tôi, trong đó có một bé gái bị câm đã có thể nói được sau ba ngày nghe các bài giảng của Sư phụ. Đối với cha tôi, một cuộc đời nghỉ hưu tốt đẹp là uống trà và buôn chuyện vào buổi sáng, nhấm nháp rượu trong bữa ăn, hút thuốc sau bữa trưa và bữa tối, làm ruộng ban ngày và xem tin tức hoặc đọc tiểu thuyết võ hiệp vào ban đêm.

Tết Nguyên Đán 1998 đã đến trong chớp mắt và cả gia đình tôi đã đón Tết tại nhà bố mẹ tôi. Chị gái tôi và tôi dự định nói với gia đình bố và gia đình ba người của anh trai về Đại Pháp trong buổi họp mặt. Sau bữa tối giao thừa, mọi người cùng trò chuyện về công việc và cuộc sống trong suốt một năm vừa qua.

Chị gái tôi và tôi đề cập đến những cải thiện về thể chất và tinh thần mà chúng tôi đã trải qua sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đã chia sẻ một số cảnh tượng tuyệt vời mà các học viên khác nhìn thấy ở các không gian khác và những điều kỳ diệu mà họ đã trải nghiệm. Mẹ tôi cũng kể về trải nghiệm của mình.

Em trai tôi và gia đình cậu ấy lắng nghe rất chăm chú và đặt nhiều câu hỏi. Cha tôi im lặng lắng nghe chúng tôi trò chuyện vui vẻ khoảng hai tiếng đồng hồ với đôi mắt nhắm nghiền và bắt chéo chân. Sau đó ông ấy đột nhiên mở mắt ra và hỏi tôi rất nhiều câu hỏi.

Ông nói: “Tối nay các con đã nói chuyện sôi nổi về tu luyện và Phật quả. Thần thánh ở đâu trên thế giới này? Các con hoặc người khác đã nhìn thấy một vị Thần chưa? Các học viên đều đang lừa dối chính mình mà thôi. Con và chị gái của con luôn nói rằng con người có thể trở thành Thần thông qua tu luyện. Người ta còn nhấn mạnh vào sự tồn tại của Bồ Tát Quán Thế Âm. Nếu con có thể cho cha biết nơi cha có thể gặp trực tiếp Bồ Tát Quán Thế Âm, cha sẽ ngay lập tức tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Tôi đã trả lời câu hỏi của cha tôi bằng những gì Sư phụ đã giảng:

“Vì vậy tu trước, ngộ trước, thấy sau.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996])

Vào ngày Tết Nguyên đán, chị gái tôi đến thăm anh trai và gia đình anh ấy ở thành phố. Chị ấy tiếp tục nói với họ về Đại Pháp trong khi tôi đi cùng bố mẹ đến chỗ của họ. Chị gái tôi lấy cuốn Chuyển Pháp Luân ra và bắt đầu đọc phần mở đầu, “Luận ngữ”. Khi chị tôi đọc đoạn thứ hai, thiên mục của cháu gái tám tuổi của tôi đã mở ra. Cháu mô tả những cảnh tượng tuyệt vời mà cháu nhìn thấy ở không gian khác, bao gồm những vùng đất vàng, Pháp Luân vàng, những ngọn núi đầy màu sắc, những dòng sông, những tòa tháp và những lâu đài. Lần này, vợ chồng anh trai tôi rất quan tâm. Gia đình ba người bắt đầu tu luyện.

Buổi trưa chị tôi cùng gia đình anh tôi về nhà. Cô cháu gái nhỏ của tôi vừa vào nhà, cháu đã lớn tiếng kể lại cho bố mẹ tôi những cảnh tượng cháu đã nhìn thấy. Sau đó, cháu chạy quanh nhà từ phòng này sang phòng khác và lớn tiếng kêu lên rằng nhà bà nội chứa đầy những Pháp Luân quay tròn bằng vàng. Cháu cũng nhìn thấy Sư phụ đang mỉm cười với cháu. Cháu nói với bố tôi: “Ông ơi, hai dì của con nói đúng đấy. Con nhìn thấy nhiều Pháp Luân đang quay. Ông cũng nên bắt đầu tu luyện đi.”

Cha tôi rất yêu quý đứa cháu gái này. Ông ấy mỉm cười và nói những gì cháu gái tôi nhìn thấy chỉ là ảo ảnh. Ông ấy khẳng định rằng mình sẽ tu luyện Đại Pháp nếu có thể tận mắt nhìn thấy Bồ Tát Quán Thế Âm. Mọi người đều không nói nên lời. Chủ nghĩa vô thần sâu xa của ông là mối lo lắng lớn nhất của tôi.

Để khuyến khích cha tôi, tôi đã yêu cầu mẹ bật băng ghi âm các bài giảng của Sư phụ ở Quảng Châu trong bữa ăn hàng ngày. Bằng cách này, ông ấy có thể nghe được bài giảng trong khi ăn. Ông không phản đối vì đã thấy sức khỏe của mẹ tôi được phục hồi như thế nào sau khi bà tu luyện Đại Pháp.

Ngày 13 tháng 3 năm 1998, chị gái tôi và tôi trở về nhà để mừng sinh nhật lần thứ 70 của cha tôi. Chúng tôi mang theo một bản sao bài giảng mới của Sư phụ mà chúng tôi muốn đọc cho mẹ tôi nghe. Bố mẹ chúng tôi đang chuẩn bị bữa trưa khi chúng tôi đến. Tôi nói với mẹ rằng tôi muốn đọc bài giảng của Sư phụ cho mẹ vì tôi cần lấy lại bản sao khi rời đi. Tôi nói với bố rằng ông có thể rời khỏi bếp nếu ông không muốn nghe. Trước sự ngạc nhiên của tôi, ông ấy yêu cầu tôi đọc nó.

Tôi đã giải thích những gì tôi hiểu khi đọc. Cha tôi trở nên mất kiên nhẫn với những lời giải thích của tôi và bảo tôi cứ đọc đi. Vì vậy, ông đã nghe bài giảng của Sư phụ.

Cha tôi đọc tiểu thuyết võ hiệp trên giường mỗi tối cho đến khi chìm vào giấc ngủ. Mẹ tôi đã thay sách võ hiệp bằng Chuyển Pháp Luân.

Một buổi sáng đầu tháng 5 năm 1998, mẹ tôi gọi điện cho tôi và hào hứng nói rằng cuối cùng bố tôi cũng nhìn thấy được điều ông muốn thấy ở một không gian khác. Tôi hỏi chuyện gì đã xảy ra. Mẹ tôi đã mô tả nó một cách chi tiết.

Cha tôi nghe băng ghi âm bài giảng của Sư phụ cùng mẹ mỗi ngày. Ông ấy cũng nghĩ về ý nghĩa trong khi lắng nghe. Mỗi tối, sau khi mẹ tôi đặt cuốn sách Chuyển Pháp Luân lên giường, ông ấy bắt đầu đọc. Khi đọc sách, ông hiểu rằng ngoài việc học sách, ông còn phải luyện công. Ngồi trên giường, ông nhận ra chẳng bao lâu nữa ông đã có thể bắt chéo chân như mẹ tôi.

Sau khi cha tôi nhắm mắt lại một lúc, Sư phụ đã mở thiên mục cho ông, giúp ông có thể nhìn thấy nhiều cảnh tượng tuyệt vời mà trước đây ông chưa từng thấy. Ông nhìn thấy các vị Bồ Tát và chư Thần. Ông cũng nhìn thấy Pháp Luân quay quanh cơ thể và trên đầu mình. Sợ là ảo giác, ông bèn mở mắt ra. Nhưng ông ấy bị sốc khi nhìn thấy nhiều Pháp Luân đầy màu sắc đang quay trong phòng. Hiện tượng này đã phá hủy chủ nghĩa vô thần ngoan cố mà ông đã bám giữ hàng chục năm qua.

Mẹ tôi nói rằng bố tôi đã ngồi kiết già hơn 40 phút và ông cảm thấy thật tuyệt vời sau khi thiền định. Ông ấy nói rằng kể từ nay sẽ tiếp tục tu luyện Đại Pháp.

Tôi không thể ngăn được nước mắt mình tuôn rơi khi nghe những lời đó. Đại Pháp cuối cùng đã thức tỉnh cha tôi và ông đã hoàn toàn từ bỏ chủ nghĩa vô thần.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/17/466724.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/8/214655.html

Đăng ngày 04-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share