Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-01-2024] Bị sách nhiễu trong thời gian lâu vì tu luyện Pháp Luân Công, một gia đình ở Thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, không thể làm việc hoặc sống một cuộc sống bình thường.

Ngày 7 tháng 12 năm 2022, khi chính quyền Cộng sản Trung Quốc bất ngờ dỡ bỏ mọi hạn chế đối với đại dịch, thì ông Trương Định Cương, vợ là bà Quý Khánh Chúc cùng cô con gái lớn Trương Nhã Nam vẫn đang bị giam giữ. Khi nước này nhanh chóng gặp phải một làn sóng dịch bệnh COVID-19 lớn khác, cảnh sát cuối cùng đã thả vợ chồng ông Trương và con gái vào cuối tháng 12 năm 2022. Con gái út của họ, người không tu luyện Pháp Luân Công, được tính là người bảo lãnh trong thông báo trả tự do cho họ.

Cảnh sát của Đồn Công an đường Cửu Thủy và Phòng An ninh Nội địa (với một nhân viên họ Mẫu) ra lệnh cho hai vợ chồng và người con gái lớn phải thường xuyên báo cáo tình hình, nhưng họ từ chối, vì biết họ có thể bị bắt lại nếu thường xuyên đến Đồn Công an. Trong khi đó, cảnh sát cũng bắt đầu sách nhiễu cô con gái út của hai vợ chồng này.

Do liên tục bị giám sát tại nơi ở, gia đình họ không thể tiếp tục sống ở đó. Với sự giúp đỡ của những người khác, họ đã chuyển được đồ đạc của mình đến nơi ở mới. Nhưng cảnh sát nhanh chóng xác định được vị trí nơi ở mới của họ, và thiết lập mạng lưới giám sát qua Ủy ban dân cư, an ninh khu phố và hàng xóm. Không thể chịu nổi áp lực, chủ nhà đã đuổi họ ra khỏi nhà mà không cho phép họ mang theo đồ đạc.

Hậu quả của việc bức hại là ông Trương bị bệnh tim và bà Quý mắc bệnh tiểu đường. Bà bị sưng chân, đau lưng và có vấn đề về thận. Bị cô lập khỏi xã hội, cô con gái lớn của họ nằm trên giường cả ngày mà không làm gì. Cô chỉ ăn rất ít.

Cảnh sát cũng liên tục theo dõi và sách nhiễu cô con gái út, khiến cô bị mất việc. Họ tuyên bố chỉ cần cô có thể thuyết phục được bố mẹ và chị gái mình ký tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công, thì cả nhà sẽ có một cuộc sống bình thường. Gia đình họ từ chối, vì biết miễn là cuộc bức hại còn tiếp tục, họ sẽ không thể sống một cuộc sống bình thường.

Để bảo vệ cha mẹ và chị gái, cô con gái út tránh gặp mặt để không lộ nơi ở hiện tại của họ cho chính quyền. Cô ở nhà và hạn chế ra ngoài. Cô nói với mẹ rằng cô đã mất hy vọng vào cuộc sống, và nếu những người thân yêu của cô bị bắt lần nữa thì cô sẽ tự tử.

Ông Trương cho biết vì không thể làm việc, nên họ phải dựa vào sự hỗ trợ tài chính của các đồng tu địa phương để sống qua ngày. Họ thực sự hy vọng có thể có một cuộc sống bình thường, một công việc ổn định và trả hết những gì họ nợ các học viên khác. Nhưng cảnh sát sách nhiễu liên tục, không cho phép họ làm như vậy.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/1/470384.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/15/214316.html

Đăng ngày 13-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share