Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-12-2023] Trong thế giới hiện đại ngày nay, giới trẻ dễ bị lầm đường do bị xao lãng và cuốn hút vào internet, từ đó khiến họ nghiện mạng xã hội và trò chơi điện tử.

Con trai tôi bắt đầu chơi game trực tuyến từ năm cấp 2 và tiếp tục chơi suốt thời cấp 3. Việc chơi game trực tuyến dường như không ảnh hưởng đến kết quả học tập của cháu, hơn nữa sau khi tốt nghiệp trung học cháu vẫn được nhận vào một trường đại học nổi tiếng ở Trung Quốc. Vì thế, chúng tôi không mấy coi trọng việc nghiện game của cháu.

Thế nhưng ngay sau khi bắt đầu học đại học, tình trạng nghiện game trực tuyến của con trai tôi trở nên trầm trọng hơn. Cháu chơi game cả ngày lẫn đêm và không bao giờ đến lớp.

Vợ chồng tôi không hề hay biết chuyện này cho đến một ngày đột nhiên cháu mang hết hành lý tư trang trở về nhà. Cháu nói với chúng tôi rằng cháu vắng quá nhiều tiết học nên không được tham gia thi, cháu không thể cứ ở trường đợi được. Thậm chí cháu còn nói rằng việc học đại học chẳng có ý nghĩa gì cả.

Lúc đó tôi cảm thấy giống như sấm sét giữa trời quang, tôi không thể tin được đó là sự thật!

Nghiện game trực tuyến dẫn đến trầm cảm

Con trai tôi dường như trở thành một con người khác – tinh thần suy sụp, hai mắt vô hồn, trầm mặc ít nói, thường xuyên ở một mình trong phòng. Khi cần nói chuyện với chúng tôi, cháu rất thiếu kiên nhẫn và dễ bị kích động, ánh mắt trốn tránh, không chịu ra ngoài để khỏi phải giao tiếp. Cháu bị sụt rất nhiều cân và lưng dần bị gù.

Chồng tôi và tôi dự định cho cháu tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học vào năm sau, vì vậy chúng tôi đã mua tài liệu ôn tập về nhưng cháu không thể tập trung học. Hễ khi nào chúng tôi không để ý là cháu lại tiếp tục chơi game. Dù cháu cũng biết việc mình đang làm là không tốt nhưng cháu không thể dừng lại được – như thể cháu bị thứ gì đó khống chế. Cháu nói với chúng tôi rằng cháu có cảm giác như đang sống trong bóng tối và mọi thứ đều làm cháu chán ghét.

Buông bỏ hết những cảm xúc của con người

Từ tiểu học đến trung học, con trai tôi đều học giỏi. Về cơ bản, tôi không cần phải lo lắng gì về điểm số của cháu. Tôi vô cùng đau lòng khi cháu trở nên như vậy và tôi thực sự không cách nào chấp nhận được.

Tôi thường thầm khóc một mình, mất ăn mất ngủ. Những ngày đó, nỗi đau mà tôi phải trải qua thực sự là thấu tận tâm can. Rồi một ngày tôi chợt nhớ: “Mình là đệ tử Đại Pháp, Đại Pháp có thể giúp con trai!”

Chồng tôi từ nhỏ đã bị nhồi nhét thuyết tiến hóa và thuyết vô thần, chưa kể đến việc anh còn bị tiêm nhiễm bởi những tuyên truyền khác của ĐCSTQ (Đảng Cộng sản Trung Quốc), vì thế chồng tôi cực lực phản đối việc tôi tu luyện Đại Pháp. Ngay khi tôi nói với anh về việc giúp con trai chúng tôi học Đại Pháp, anh liền nổi trận lôi đình và còn nói rằng con trai chúng tôi có kết cục như thế là vì tôi tu luyện Đại Pháp. Con trai tôi phủ nhận điều đó, nhưng do thái độ tiêu cực của chồng tôi đối với Đại Pháp và cái uy của anh trong gia đình, con trai tôi không muốn biết thêm về Đại Pháp.

Khốn nỗi là sau khi ở nhà hơn một năm, tình trạng của con trai tôi ngày càng tệ hơn. Chồng tôi đã tìm mọi cách để giúp cháu thoát khỏi tình trạng trầm cảm nhưng đều vô ích. Tôi cũng đến bệnh viện để tìm kiếm sự giúp đỡ từ các bác sỹ tâm lý và thử mọi phương pháp thông thường nhưng không có cải thiện. Chồng tôi thở dài vô vọng: “Đứa con này vậy là uổng công rồi!. Cuộc đời của nó vậy là hỏng rồi.”

Dần dần tôi nhận ra vấn đề của mình – là một đệ tử Đại Pháp, tôi phải quy chính bản thân trong Pháp. Tôi hướng nội tìm, tự hỏi tại sao mình lại gặp phải khổ nạn lớn như vậy mặc dù tôi tiến bộ nhanh chóng trong tu luyện và trong việc giúp mọi người hiểu được sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp. Trên con đường tu luyện, không có gì là ngẫu nhiên. Tôi hiểu rằng đó hẳn là cựu thế lực đang can nhiễu – mục đích là để hủy hoại ý chí của tôi và can nhiễu việc tôi tu luyện và cứu người. Tôi cần phủ định hoàn toàn an bài của cựu thế lực. Cho dù tình trạng của con trai tôi có tệ đến đâu, cũng không thể lay chuyển được quyết tâm tu luyện Đại Pháp của tôi.

Mỗi người đều có mệnh của riêng mình. Con trai tôi là con của một đệ tử Đại Pháp, vì vậy Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, cũng sẽ có an bài con đường nhân sinh cho cháu. Tôi cần xem nhẹ mối quan hệ với con trai ở nơi người thường này, loại bỏ hết thảy cái tình đối với con trai và từ bi đối đãi với con như với bất kỳ chúng sinh nào khác. Khi ngộ ra điều đó, tôi có thể cảm nhận được mình đã xuất được tâm từ bi và biết rằng bản thân chỉ cần làm những gì nên làm chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm và nỗi buồn của tôi tan biến.

Chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu được con trai tôi

Sau khi tư tưởng của tôi được đả khai, hoàn cảnh đã thay đổi. Chồng tôi nói với tôi một cách tuyệt vọng: “Em hãy hỏi mọi người chỗ em [các học viên Đại Pháp] xem họ có giải pháp ​​gì hay không.” Tôi nói với anh rằng chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu được con trai chúng tôi và anh đã đồng ý không ngăn cản việc tôi giúp con trai học Pháp Luân Đại Pháp nữa.

Sư phụ đã giảng cho chúng ta:

“Là người tu luyện, đường đời từ nay về sau sẽ được cải biến; Pháp thân của tôi sẽ an bài lại cho chư vị.” “Chúng tôi coi người tu luyện là trân quý nhất, vậy nên chỉ có thể làm vậy cho người tu luyện.” (Bài giảng thứ ba – Chuyển Pháp Luân)

“[Với] người luyện công thì đời của họ đã thay đổi rồi; tướng tay, tướng mặt, coi giờ sinh, cũng như những thứ mang trên thân thể như tín tức đều khác rồi, đã thay đổi rồi. Khi chư vị tìm đến họ để toán quái, chư vị sẽ tin họ; nếu không thì chư vị [xem] bói làm gì? Điều họ nói là những gì ở bề ngoài, những điều nói ra là những điều trong quá khứ của chư vị; tuy nhiên trên thực chất đã có thay đổi.” (Bài giảng thứ sáu – Chuyển Pháp Luân)

Tôi đọc những đoạn Pháp này cho con trai, nói với cháu rằng chỉ có tu luyện Đại Pháp mới cứu được cháu. Ban đầu, cháu miễn cưỡng xem các video giảng chân tướng nhưng tôi không nản lòng. Bất kể biểu hiện của cháu thế nào, tôi vẫn tiếp tục cố gắng hết sức theo yêu cầu của Đại Pháp và không động tâm trước cảm xúc của cháu. Việc này rất khó khăn và đòi hỏi sự kiên nhẫn và bền bỉ cực lớn.

Dần dần, cháu bắt đầu đọc các tài liệu giảng chân tướng. Thời gian trôi qua, cháu đồng ý xem video cùng tôi. Cháu rất cảm động trước những câu chuyện mà chúng tôi đã xem rồi một hôm, cháu bình luận một cách chân thành rằng mọi người cần biết việc các đệ tử Đại Pháp đang bị bức hại rất nghiêm trọng. Thái độ của cháu đối với Đại Pháp đã thay đổi.

Cháu nhanh chóng học cách ngồi song bàn và có thể tọa thiền trong hơn 20 phút. Chúng tôi cũng bắt đầu đọc một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân mỗi ngày.

Vai trái của cháu bị thương từ hồi học trung học và kể từ đó cháu vẫn bị đau. Một hôm, trong khi đang giơ tay lên để tập bài công pháp thứ hai, cháu cảm thấy khí huyết ở vai trái của mình bị tắc nghẽn. Sau khi chúng tôi học các bài giảng Pháp và luyện công trong sáu ngày, lưng của cháu đã thẳng và cháu nói với tôi rằng vai trái của cháu không còn đau nữa. Cháu nói chuyện với tôi một cách bình tĩnh và tôi thấy được niềm tin trong mắt cháu.

Trong vòng vài tháng, cháu đã tăng hơn 13kg, gần như trở lại cân nặng bình thường. Cháu nói chuyện với chúng tôi nhiều hơn và bắt đầu mỉm cười trở lại. Cháu ngừng chơi game trực tuyến và chứng trầm cảm đeo bám cháu nhiều năm đã biến mất. Cháu thậm chí còn cầm sách lên học để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học.

Sư phụ tiêu trừ nghiệp lực cho con trai tôi

Hàng ngày, tôi và con trai cùng đọc Chuyển Pháp Luân và các bài giảng khác của Sư phụ, thời gian còn lại cháu dành cho việc ôn thi. Sau hơn hai năm học tập chăm chỉ, cuối cùng cháu cũng được nhận vào một trường đại học danh tiếng ở nước ngoài. Hiện tại, cháu đã hoàn thành xuất sắc chương trình học đại học bốn năm và bắt đầu đi tìm việc.

Tôi biết chính Sư phụ đã tiêu trừ nghiệp lực, khai mở trí huệ và tịnh hóa thân thể cho cháu. Hiện giờ cháu đã biết mục tiêu của cuộc sống là gì. Từ một đứa trẻ kiêu ngạo, ích kỷ và hẹp hòi nay đã trở thành một thanh niên khiêm tốn, cởi mở và có trách nhiệm.

Con trai tôi đã nghiện Internet suốt 10 năm và bị trầm cảm trong 3 năm. Không có phương thuốc thông thường nào có thể cứu chữa cho cháu, nhưng việc tu luyện Đại Pháp đã trừ bỏ hoàn toàn chứng nghiện game và vấn đề trầm cảm của cháu. Điều đó sẽ không thể xảy ra nếu cháu không quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và chân chính tu luyện bản thân. Chúng con chân thành cảm tạ Sư tôn đã từ bi bảo hộ!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/23/469576.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/22/214401.html

Đăng ngày 07-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share