Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua internet lần thứ VIII dành cho các học viên ở Trung Quốc

Bài viết của học viên Hải Vận ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-12-2011]

Con xin kính chào Sư Phụ! Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi vô cùng phấn khởi khi thấy thông báo kêu gọi bài viết cho Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua internet bởi vì tôi đã không gửi bất kỳ bài viết nào trong những Pháp hội trước đó. Năm ngoái, tôi đã do dự một thời gian dài nhưng đã quyết định không viết bất cứ điều gì bởi tôi cảm thấy không có gì để nói về sự tu luyện của mình. Năm nay, tôi muốn chia sẻ với các bạn về mười sáu năm tu luyện của tôi.

1. Đắc Pháp

Tôi là một quản lý cấp trung trong một công ty lớn của nhà nước. Sư Phụ đã đến dạy Pháp trong vùng của chúng tôi vào mùa thu năm 1994. Sau đó tôi thấy ngày càng đông mọi người đến Trung tâm hoạt động người cao tuổi để tập công cả sáng lẫn tối. Đôi khi tôi nhìn họ một cách tò mò.

Khi tôi đến điểm tập công, ngay khi tôi bước vào trường năng lượng và nghe thấy tiếng nhạc êm dịu, tôi cảm thấy rất thoải mái và yên bình còn tâm tôi cảm thấy thật dễ chịu và ấm áp. Đầu năm 1995, tôi được chuyển tới một nơi làm việc khác mà công việc nhàn hạ hơn vì vậy tôi thường đến điểm tập công vào các buổi tối. Sau đó tôi đã mượn một cuốn Chuyển Pháp Luân để đọc và thấy mọi điều mà Sư Phụ dạy đều mới mẻ và rất hấp dẫn đối với tôi. Vào tháng 04, một người bạn đã mời tôi xem băng hình khóa giảng chín ngày của Sư Phụ tại Tế Nam ở điểm tập công. Trong khi đang xem băng hình, tôi cảm thấy hạnh phúc khôn tả và thấy những gì mà Sư Phụ đang giảng chứa đựng nhiều hàm nghĩa hơn nữa. Đúng như Sư Phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân,

“Đến khi học Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi, họ liền lập tức hiểu rõ ra rất nhiều vấn đề mà cả đời họ mong muốn biết rõ nhưng lại không giải được. Tuy nhiên cùng với sự thăng hoa tư tưởng của họ, thì tâm tình của họ cũng vô cùng kích động; điểm này là khẳng định. Tôi hiểu rằng, những ai tu luyện chân chính sẽ biết sức nặng của nó, họ sẽ biết trân quý [nó].”

Tôi đã sao chép băng hình bài giảng của Sư Phụ tại Tế Nam và Quảng Châu để xem đi xem lại chúng ở nhà. Càng xem tôi càng thấy chúng thật thâm sâu và không thể đo lường được và càng khó hơn để tôi đặt chúng sang một bên. Bởi vì tôi là quản lý cấp cao tại nơi làm việc nên việc phải tham dự rất nhiều bữa tiệc là điều không thể tránh được, tôi đã lo lắng khi phải tuân theo yêu cầu đối với việc không được uống rượu. Tôi nghĩ, “Làm thế nào nếu mình đi cùng cấp trên mà mình lại không nâng cốc chúc mừng với họ đây?”

Có lần tôi đã nói với các học viên khác, “Giá mà môn tập này cho phép uống rượu nhỉ.” Thông qua việc học Pháp và chia sẻ với các đồng tu, tôi đã nhận ra rằng mình đã không coi việc tu luyện thật nghiêm túc. Vì vậy, vào ngày 20 tháng 6 năm 1995, tôi đã chiêu đãi mọi người trong ban quản lý nơi tôi làm việc bữa tiệc ở một khách sạn và tuyên bố, “Tôi muốn tập Pháp Luân Công và tôi sẽ không uống rượu nữa kể từ ngày mai.” Và tôi đã bỏ rượu. Nó không dễ để vượt qua khảo nghiệm này. Ví dụ, lúc đầu tôi cảm thấy không thoải mái ở bữa tiệc với khách hàng khi tôi mời họ uống rượu nhưng bản thân tôi thì lại uống nước. Đôi khi các khách hàng cảm thấy khó chịu và chế giễu tôi. Một số đổ nước vào cổ áo tôi. Tuy nhiên, nhìn thấy quyết tâm của tôi, Sư Phụ đã cho phép tôi vượt qua khảo nghiệm rất nhanh. Sau đó, bất kể dịp nào cần phải uống, ai đó luôn bảo vệ tôi, “Anh ấy tập Pháp Luân Công nên anh ấy không uống đâu.” Nhìn lại khoảng thời gian đó, tâm tính của tôi liên tục được đề cao, cứ như thể tôi đang cưỡi hỏa tiễn vậy.

2. Thực tu

Kể từ khi tôi đắc Pháp, bên cạnh việc học các bài giảng và tập công, tôi cùng tham gia với các đồng tu vào các buổi cuối tuần và buổi tối để chia sẻ kinh nghiệm và tham gia vào các hoạt động hồng Pháp. Vùng của tôi ở khá xa và rất nhiều tài liệu được mang về từ thành phố cách xa 100 km (62 dặm). Sau đó tôi đã đảm nhận việc vận chuyển tài liệu.

Khi tôi tiếp tục tập luyện, má của tôi trở nên hồng hào, da của tôi trở nên mềm mại và tôi tràn đầy năng lượng và hạnh phúc mỗi ngày. Tôi đã giảm số lượng các bữa tiệc được trả bằng tiền của công và bỏ các bữa tiệc được tổ chức cho tôi. Tôi để tiền tiết kiệm vào quỹ phúc lợi của nhân viên và rất nhiều nhân viên của tôi đã nói, “Phúc lợi của chúng ta lớn hơn của bất kỳ tổ chức liên hiệp nào.” Chứng kiến những thay đổi ở tôi, tất cả bọn họ đều ca ngợi Đại Pháp. Nhiều người trong số họ bắt đầu tu luyện Đại Pháp, hết người này tới người khác và thậm chí 20% số nhân viên tại nơi tôi làm việc là học viên. Hàng năm, nơi tôi làm việc được công nhận là “Tổ chức kiểu mẫu” và tôi đã được đứng đầu khi đánh giá nhân viên mỗi năm.

3. Bài trừ can nhiễu và kiên định tu luyện

Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 07 năm 1999, hầu hết các học viên trong vùng của tôi đã bị đưa tới trại tẩy não. Một ngày, một chương trình truyền hình phỉ báng Đại Pháp được dự kiến sẽ phát sóng trên kênh ngôn luận của chính phủ, CCTV vào lúc 07 giờ tối. Một thông báo đã được gửi tới tất cả các nơi làm việc và yêu cầu mọi nhân viên phải xem tập thể. Khi mọi người đến xem, người phụ trách nhắc chúng tôi phải theo dõi một cách chăm chú. Trong vòng ba mươi giây sau khi chương trình bắt đầu, đột nhiên màn hình tối om và trong toàn vùng đều không nhận được tín hiệu chương trình. Ngày hôm sau, tôi nghe nói rằng không có nơi làm việc nào trong vùng chúng tôi xem được chương trình đó và người ta cho rằng đó là bị đứt cáp. Lúc đó vụ việc này đã gây ra một sự xôn xao.

Vài lần cấp trên của tôi đã nói chuyện với tôi, giục tôi viết một cái gọi là “hối thư” để “từ bỏ” Pháp Luân Công. Tôi đã nói với họ về Pháp Luân Công cũng như rất nhiều thay đổi tích cực mà tôi đã trải nghiệm sau khi tôi bắt đầu tập luyện. Thấy rằng tôi sẽ không viết tuyên bố, thư ký Đảng ủy đã bảo ai đó viết thay cho tôi một cái như “thỏa thuận sơ bộ”. Tôi nói với họ, “Điều đó không tính.” Có lẽ Sư Phụ đã thấy được sự kiên định của tôi trong tu luyện và đã ngăn không cho cấp trên của tôi nói về vấn đề đó thêm nữa. Một trong những cấp trên của tôi đã nói riêng với tôi, “Nếu anh thấy nó tốt, thì hãy cứ tiếp tục và tập ở nhà.” Biết các bạn đồng tu vẫn còn đang bị giam giữ trong các trại tẩy não, trại giam và trại lao động, tâm tôi thấy rất nặng nề. Sau đó, một đồng tu đã có thể truy cập vào trang web Minh Huệ [Hán ngữ] vì vậy chúng tôi thường xuyên đọc được các bài viết trên Minh Huệ, điều này thậm chí còn giúp củng cố hơn nữa quyết tâm tu luyện cho tôi.

4. Làm tốt công việc vận hành một điểm sản xuất tài liệu

Khi cuộc bức hại vẫn tiếp diễn, đôi khi website Minh Huệ đã bị chặn và do vậy chúng tôi đã bị thiếu tài liệu giảng chân tướng. Tôi đã liên hệ được với các học viên ở ngoài thị trấn, lấy các tài liệu Đại Pháp và địa chỉ trang web Minh Huệ. Tôi đã tận dụng môi trường ổn định của mình và in ra một số tài liệu cho các đồng tu. Đôi khi tôi làm một số tài liệu như “Pháp Luân Đại Pháp là tốt” cho các học viên dán. Đây là điểm khởi đầu cho điểm sản xuất tài liệu nhỏ của tôi.

Lúc đó, tôi công khai tổ chức học Pháp tại văn phòng của tôi. Tất cả nhân viên tại nơi tôi làm việc đều biết tôi tập Pháp Luân Công và biết tất cả những thay đổi tích cực mà tôi đã trải nghiệm và những lợi ích mà việc tập luyện của tôi đã đem lại cho họ. Vì vậy, tôi đã gặp rất ít can nhiễu. Rất nhiều điểm sản xuất tài liệu nhỏ đã được thiết lập trong vùng của tôi và tôi đã mua cho họ một số thiết bị. Những điểm sản xuất này đảm bảo việc cung cấp tài liệu không chỉ cho vùng của chúng tôi và các vùng lân cận mà còn cho cả các học viên ở ngoài thị trấn.

5. Giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh

Tôi đã tận dụng mọi cơ hội để giảng chân tướng kể từ khi cuộc bức hại bắt đầu. Năm 2005, tôi bắt đầu đưa cho mọi người Cửu Bình và thuyết phục họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Sau đó tôi đã phân phát bản sao các đĩa CD về cửu bình và Thần Vận. Tôi tận dụng mọi cơ hội để giảng chân tướng cho những người mà tôi giao dịch kinh doanh và thuyết phục họ làm “tam thoái”. Trong một chuyến công tác, tôi đã giảng chân tướng cho các lái xe taxi, những người bán hàng ở cửa hàng bách hóa và các nhân viên phục vụ nhà hàng. Tôi luôn mang theo các tài liệu Đại Pháp theo người cho dù tôi đi công tác hay đi nghỉ. Một lần, tôi đã mang theo các bản sao cuốn cửu bình tới một thành phố ở miền Tây xa xôi và để chúng lại khách sạn.

Một lần vào dịp Tết Nguyên đán, tôi đã về quê và mang theo rất nhiều biểu ngữ theo người. Vào ban đêm, người thân của tôi và tôi đã treo chúng khắp các phố trong quận huyện. Chúng tôi cũng dán các tài liệu giảng chân tướng lên cổng của Bộ Công an và đặt bản sao cuốn cửu bình lên song cửa sổ của phòng tiếp nhận của thành ủy. Vụ việc này đã làm kinh động tới tất cả các quận huyện.

Hàng năm, mỗi khi có đĩa Thần Vận, chúng tôi thường sao chép hơn 10.000 đĩa để các học viên mang đi phân phát, hầu như là phát trực tiếp. Rất nhiều người mong chờ nó hàng năm, và trước Tết Nguyên đán, họ bắt đầu hỏi chúng tôi,“Đã có đĩa Thần Vận chưa? Thần Vận thật tuyệt vời và nhớ để cho tôi một bản nhé.” Trong quá trình sao chép đĩa Thần Vận và phân phát chúng, chúng tôi đã trải qua mọi khảo nghiệm tâm tính và đối mặt với can nhiễu.

Nhìn lại con đường tu luyện của mình, tôi đã nhận ra rằng miễn là tôi liên tục học Pháp, chính niệm của tôi sẽ mạnh và tôi có thể làm tốt ba việc. Sư Phụ đã làm quá nhiều cho các học viên và tôi chẳng thể làm bất cứ điều gì nếu không có sự bảo hộ từ bi của Sư Phụ. Tôi không thể bày tỏ hết lòng biết ơn của mình đối với Sư Phụ tôn kính vĩ đại, ngay cả khi tôi sử dụng hết tất cả ngôn ngữ của con người! Chúng ta chỉ có thể tinh tấn tiến bước và thậm chí tinh tấn hơn nữa!

Đây là lần đầu tiên tôi tham gia vào Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua Internet. Tôi có rất nhiều điều để nói, nhưng tôi chỉ viết ngắn gọn về những trải nghiệm của mình. Tất cả mọi thứ mà các học viên đã hoàn thành là biểu hiện của sự ân sủng và phó xuất to lớn của Sư Phụ. Qua quá trình viết bài, tôi cũng thấy được rất nhiều thiếu sót cùng chấp trước người thường của mình. Vào thời điểm cuối cùng của Chính Pháp, tôi luôn ghi nhớ những lời của Sư Phụ trong tâm và làm tốt ba việc.

Con xin cảm tạ Sư Phụ! Xin cảm ơn các bạn đồng tu!
_______________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/12/3/明慧法会–在企业领导岗位修炼救人-249413.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/19/130220.html
Đăng ngày 8-3-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share