Bài viết của một phóng viên Minh Huệ tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-08-2023] Lính gác tại Khu số 8 của Nhà tù Nữ tỉnh Cát Lâm không ngừng tra tấn các học viên Pháp Luân Đại Pháp bị giam giữ, những người không từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Đại Pháp, môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị bức hại ở Trung Quốc từ tháng 7 năm 1999.

Dưới đây là tóm tắt những hình thức tra tấn áp dụng đối với các học viên ở Khu số 8 từ năm 2021 đến năm 2023, bao gồm các trường hợp tra tấn của hai học viên.

Bắt đầu từ năm 2021, lính gác ở Khu số 8 đã bắt các học viên không chịu “chuyển hóa” phải ngồi im trong tư thế thẳng lưng trên một chiếc ghế đẩu nhỏ từ 4 giờ sáng tới 10 giờ tối. Những học viên này không được phép cử động ngay cả khi ăn. Việc phải ngồi im trong tư thế như vậy trong nhiều giờ mà không được cử động đã gây ra những đau đớn không thể chịu nổi đối với lưng và chân của họ. Bề mặt góc cạnh của ghế đẩu cũng khiến da ở vùng mông của họ bị trầy xước và mưng mủ sau một thời gian.

Ngoài hình thức tra tấn kể trên, các học viên còn bị cấm tắm rửa, giặt giũ và bị yêu cầu “nhịn” khi họ cần đi vệ sinh. Lính gác phân công nhiều tù nhân theo dõi các học viên suốt ngày đêm.

Tái hiện cảnh tra tấn: Ngồi im trên ghế nhỏ.

Vào mùa đông, lính gác xúi giục các tù nhân và những học viên đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công vì áp lực dội nước lên người những học viên kiên định đức tin và ép họ ngồi bên cửa sổ mở toang để khiến họ bị lạnh cóng.

Với người học viên từ chối hợp tác với lính gác, cô sẽ bị biệt giam. Mỗi bữa, cô chỉ được cấp một cái bánh bao nhỏ và một ít dưa muối. Cô chỉ được cấp cho một chai nước mỗi ngày. Nếu cần thêm nước, kể cả nước để tắm rửa thì cô phải lấy nước trong bồn cầu vệ sinh.

Trong khi biệt giam, hàng ngày cô phải ngồi yên một chỗ. Nếu cô từ chối hợp tác, lính gác sẽ xịt hơi cay vào mắt cô, còng tay treo cô lên hoặc bắt cô giữ ở tư thế bất thường trong một thời gian dài.

Sau dịp Tết năm 2023, quản lý nhà tù sẽ không bảo quản lạnh hoặc bỏ đi thức ăn thừa. Thay vào đó, họ bắt các học viên ăn hết trong một lần dưới sự giám sát của lính gác.

Bắt đầu từ tháng 5 năm 2023, lính gác bắt các học viên mỗi ngày làm việc từ 7 giờ sáng tới 6 giờ chiều để sản xuất mí mắt cho búp bê. Các học viên chỉ có vài phút để ăn trưa và chỉ được đi vệ sinh ba lần một ngày. Nếu học viên nào không hoàn thành chỉ tiêu do đội trưởng cai ngục Khương Vi đặt ra trong ngày thì sẽ phải tiếp tục ngồi trong buồng giam tới 9 giờ tối và những tù nhân cùng buồng với cô cũng phải chịu hình phạt đó. Hình phạt liên đới này có mục đích khiến các tù nhân cùng buồng giam thù hận người học viên. Khương từ từ tăng dần khối lượng công việc và không để cho các học viên tắm gội vào các ngày cuối tuần. Họ hiếm khi được nghỉ ngày Chủ nhật hoặc được tắm gội. Có một lần họ không được phép tắm trong vòng một tháng giữa thời tiết mùa hè nóng nực.

Minh họa: Các học viên buộc phải làm việc nặng nhọc trong xưởng lao động của nhà tù.

Các trường hợp bị bức hại

Vì kiên định đức tin, cô Kim Mẫn ở thành phố Cát Lâm, tỉnh Cát Lâm đã bị lính canh tra tấn đến đột quỵ và không thể đi lại bình thường được nữa. Vào tháng 4 năm 2023, sau khi uống thuốc, Khương Vi bắt cô mở miệng và nhét đèn pin vào miệng rồi chửi bới cô.

Bà Chu Á Phân, 59 tuổi, ở thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm, bị bắt cóc vào cuối tháng 8 năm 2022. Bà bị giam tại Trại tạm giam Số 2 Thành phố Trường Xuân, sau đó, bà bị chuyển tới Nhà tù Nữ tỉnh Cát Lâm vào ngày 29 tháng 4 năm 2023 để thụ bản án 3 năm tù giam. Lính gác đã bắt bà ngồi trên ghế nhỏ, cấm ngủ, không cho sử dụng phòng tắm và đánh đập bà. Bốn ngày sau khi vào tù, bà đã bị tra tấn đến bất tỉnh, và hôn mê trong vòng hai ngày.

Tháng 5 năm 2023, Nhà tù đã thông báo cho người nhà của bà Chu đến thăm bà. Trước khi bị bắt cóc, bà khỏe mạnh và nặng khoảng 68 kg. Khi người thân tới thăm, bà có biểu hiện không tỉnh táo và không thể nhận ra họ. Bà gầy yếu hốc hác và không tự chủ được. Bà bị lẫn và không thể nói chuyện bình thường, sau đó bà bảo gia đình đi về.

Đến tháng 6, một lính gác gọi điện cho gia đình bà Chu và thông báo với họ rằng tình trạng sức khỏe của bà đang ngày một xấu đi. Bà được chẩn đoán mắc chứng rối loạn ảo giác và thường phải nằm im trên giường. Lính canh yêu cầu gia đình gửi tiền để chữa trị nhưng gia đình bà từ chối.

Nhà tù nói với gia đình bà rằng họ có thể đến thăm bà mỗi tháng một lần vào thứ Hai. Khi gia đình tới thăm và vào ngày 12 tháng 6, họ được yêu cầu quay lại vào tuần sau. Khi gia đình tới thăm lần nữa vào ngày 19 tháng 6, bà Chu được hai người khiêng ra ngoài. Bà Chu nói: “Họ đánh tôi” rồi chỉ tay vào vai và đầu mình. Gia đình bảo bà vén áo lên kiểm tra thì thấy bà chỉ còn da bọc xương.

Sau chuyến thăm đó, gia đình hỏi một lính gác tại quầy lễ tân tại sao bà Chu lại trở nên gầy yếu, tinh thần không tỉnh táo và nói rằng mình bị đánh. Họ cũng yêu cầu xem hồ sơ khám sức khoẻ của bà khi được nhận vào tù. Lính canh hứa sẽ báo cáo vấn đề với ban quản lý nhà tù nhưng từ chối cung cấp hồ sơ. Cuối ngày hôm đó, lính canh gọi điện cho gia đình và nói rằng tuyên bố của họ về tình trạng sức khỏe của bà Chu là không đúng sự thật.

Các bài viết liên quan:

Người phụ nữ bị tra tấn đến bất tỉnh vào ngày thứ tư bị cầm tù

Bài viết liên quan bằng tiếng Anh:

Falun Gong Practitioners Subjected to Brutal Torture in Jilin Province Women’s Prison

Bài viết liên quan bằng tiếng Trung:

https://www.minghui.org/mh/articles/2023/8/11/463929.html

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/8/24/464525.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/2/211134.html

Đăng ngày 26-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share