Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-08-2023] Trong khu dân cư chúng tôi có một giáo sư đã nghỉ hưu gần 80 tuổi. Mặc dù không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhưng ông ủng hộ chúng tôi và giúp bảo vệ một số học viên. Ông ấy hỏi tôi bản mới nhất của phần mềm để ông có thể truy cập những thông tin không bị kiểm duyệt từ các trang web hải ngoại. Ông ấy nói ông mong chờ ngày Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sụp đổ.
Trước khi nghỉ hưu, vị giáo sư này giữ vị trí lãnh đạo trong một trường đại học và chồng tôi công tác trong khoa của ông. Ông ấy biết chồng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và thường nhận xét rằng chồng tôi tử tế và xem nhẹ lợi ích cá nhân. Vị giáo sư này đã bị bức hại trong thời Đại Cách mạng Văn hoá nên ông biết ĐCSTQ tà ác đến mức nào.
Không lâu sau cuộc thỉnh nguyện ngày 25 tháng 4 năm 1999 khi 10.000 học viên Pháp Luân Đại Pháp tụ tập ôn hoà bên ngoài khu phức hợp chính phủ để yêu cầu môi trường yên bình để tu luyện, ông ấy đã nhắc nhở chúng tôi phải cẩn thận: “ĐCSTQ sẽ không quan tâm nếu các bạn là một nhóm lừa đảo, nhưng họ có thể bắt đầu một số chiến dịch chống lại các bạn vì các bạn là người tốt”.
Quả đúng như vậy, ba tháng sau, cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu. Lãnh đạo nhà trường đã tổ chức một cuộc họp để nói về cách buộc các học viên công tác trong trường đại học từ bỏ đức tin. Một buổi tối, vị giáo sư đến thăm chúng tôi và bảo rằng đa số những người tại cuộc họp đều lăng mạ Pháp Luân Đại Pháp để bảo vệ bản thân. Nhưng ông ấy đã nói: “Tôi không biết nhiều về Pháp Luân Đại Pháp nhưng ít nhất tôi biết những người tu luyện pháp môn này trong trường chúng ta đều là người tốt“. Ông ấy nói rằng không ai nói gì sau khi ông ấy nói xong và cuộc họp đã sớm kết thúc. Chúng tôi thực sự cảm kích việc ông ấy đã lên tiếng trong tình huống đó.
Khi cuộc bức hại diễn ra, một số học viên là giảng viên ở trường bị đưa vào trại lao động, và một số bị đe dọa sa thải nếu không từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Vị giáo sư đã nhờ chồng tôi nói với các học viên khác rằng nếu họ mất việc ở các khoa khác, ông ấy sẵn lòng nhận họ vào làm trong khoa của ông. Sự thiện lương của ông thực sự khiến chúng tôi cảm động.
Sau này, một học viên địa phương không làm việc tại trường bị kết án tù và mất việc. Vợ anh ấy, cũng là học viên, đã bị sa thải nhiều năm về trước. Vì cô ấy không có thu nhập và phải nuôi một đứa con đang học tiểu học nên chồng tôi đã giới thiệu cô ấy cho vị giáo sư khi khoa của ông tuyển cộng tác viên. Vị giáo sư đã vui vẻ nhận cô ấy vào làm và trả lương cao cho cô.
Khi Cửu Bình được xuất bản vào năm 2004, chúng tôi đã đưa cho vị giáo sư một bản. Ông ấy rất vui khi đọc nó. Sau này, chúng tôi còn đưa tặng ông phần mềm có thể truy cập vào các trang web ngoài Trung Quốc. Ông ấy đã chia sẻ phần mềm với những người khác và hiện giờ truy cập các trang web mỗi ngày để đọc những thông tin không bị kiểm duyệt.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/8/4/463571.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/4/212342.html
Đăng ngày 02-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.