Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-09-2023] Khi các học viên tiếp tục nói cho mọi người biết về những gì xảy ra trong cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp tàn bạo ở Trung Quốc, ngày càng có nhiều người đã hiểu ra sự thật, thậm chí một số còn giúp đỡ các học viên. Tôi muốn chia sẻ về việc tôi đã tránh được vụ bắt giữ nhờ một viên chức đã giúp tôi.

Lúc tôi đang đi tàu cao tốc thì bị cảnh sát đường sắt cao tốc phát hiện có sách Pháp Luân Đại Pháp trong túi xách. Cảnh sát và các đặc vụ từ Phòng 610 đã đến căn hộ của tôi để lục soát và tìm thêm các tài liệu liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp.

Một cảnh sát đi trực tiếp đến phòng ngủ chính. Một cảnh sát khác, người đã minh bạch chân tướng cuộc bức hại, đi vào phòng ngủ của tôi. Khi anh ấy nhìn thấy biểu ngữ có dòng chữ “Chân-Thiện-Nhẫn“ dán phía sau cửa phòng ngủ, anh ấy đã gỡ nó xuống, mở cửa sổ, và đặt nó bên ngoài. Nhìn thấy cuốn sổ ghi chép học Pháp của tôi trên đầu giường, anh ấy đã đặt một cuốn sách khác lên đầu giường. Sau đó mở ngăn kéo đầu giường ra, ngụ ý rằng đã lục soát nhưng không tìm thấy gì cả. Tương tự với các đĩa DVD Pháp Luân Đại Pháp mà anh đã tìm thấy trong ngăn kéo bàn, anh ấy đặt một cuốn album ảnh lên các đĩa DVD, và một cuốn album ảnh khác đặt lên bàn, để ngăn kéo mở.

Người cảnh sát quay video nhìn thấy những gì anh ấy làm nhưng không nói gì. Trước khi họ rời đi, cảnh sát quay video bảo tôi đóng cửa sổ, lúc đó tôi mới nhìn thấy tấm biểu ngữ ở bên ngoài. Với sự giúp đỡ của hai cảnh sát này, những cảnh sát còn lại không tìm thấy thứ gì trong quá trình lục soát.

Ở một thành phố khác, chính quyền muốn khám xét nhà tôi. Một viên chức địa phương và uỷ viên khu phố ở thành phố đó đã đến đón và đưa tôi đi. Vị viên chức địa phương ngồi phía sau tôi và nói với giọng lo lắng: “Sao chị bất cẩn vậy, để họ tìm thấy sách Pháp Luân Đại Pháp?”

Vị viên chức nói anh ấy sống cùng thị trấn với tôi. Tôi nói: “Vậy thì anh phải giúp đỡ hàng xóm cũ của anh nhé”. Anh ấy không nói gì nhưng có vẻ nghĩ ngợi. Sau đó, anh ấy kiểm tra túi xách của tôi chứa đầy sách Pháp Luân Đại Pháp và một máy nghe nhạc MP3. Khi nhìn thấy tiền mặt có in thông điệp Pháp Luân Đại Pháp, anh ấy đã lấy ra hai tờ tiền một nhân dân tệ và đưa cho tôi. Uỷ viên khu phố nhìn thấy và nói tiền có in thông điệp Pháp Luân Đại Pháp và đó là bằng chứng tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người.

Vị viên chức hỏi tôi có còn tập Pháp Luân Đại Pháp nữa hay không. Tôi nói rằng các vết thương của tôi trong vụ tai nạn xe hơi đã biến mất sau khi tôi tu luyện. Anh ấy nhanh chóng nói với uỷ viên khu phố và tài xế rằng tôi thụ ích rất nhiều từ công pháp này. Sau đó, anh ấy lấy điện thoại của tôi ra, đưa cho tôi và bảo tôi gọi cho gia đình. Tôi biết ý anh ấy là tôi nên gọi cho người nhà để họ giấu các tài liệu liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp trước khi chúng tôi đến đó.

Lúc chúng tôi đến nơi, vị viên chức bảo uỷ viên khu phố: “Có lẽ chúng ta không cần vào nhà cô ấy đâu nhỉ? “ Uỷ viên khu phố nói không được, nên họ đã vào nhà tôi và nhìn một lượt xung quanh.

Sau đó, họ không bao giờ quay trở lại làm phiền tôi nữa. Tôi biết vị viên chức ắt phải hao tổn nhiều công sức để ngăn tôi khỏi bị sách nhiễu hoặc bị bắt giữ thêm.

Hành động thiện lương của những người minh bạch chân tướng Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi thoát khỏi nguy hiểm. Tôi cảm thấy mừng cho họ. Họ sẽ đắc phúc báo và có một tương lai tươi sáng. Quan trọng hơn là, đệ tử xin cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ, cảm ơn các học viên đã nỗ lực không ngừng giảng rõ chân tướng để thức tỉnh chúng sinh.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/9/8/464967.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/9/211245.html

Đăng ngày 28-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share