Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại New England, Mỹ quốc

[MINH HUỆ 26-05-2023] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi cùng với các học viên Đại Pháp ở Boston đã bắt đầu quá trình trợ Sư chính Pháp được gần mười năm. Hôm nay tôi xin chia sẻ thể hội tu luyện của mình ở khu vực Boston trong những năm qua.

Tín Sư tín Pháp, trong khó khăn học được cách chuyển biến việc xấu thành hảo sự

Vào mùa hè năm 2019, thân thể tôi bắt đầu có triệu chứng tiêu nghiệp. Không lâu sau, tôi lần lượt gặp phải những mâu thuẫn rất gay gắt trong công việc. Hết khảo nghiệm tâm tính này đến khảo nghiệm tâm tính khác xuất hiện, khiến tôi ý thức được mình cần phải đề cao trong tu luyện. Đến mùa thu năm 2019, tình trạng không những không cải thiện mà còn trở nên phức tạp hơn, và trong sinh hoạt của tôi xuất hiện những biến động lớn. Đột nhiên, áp lực trong cả công việc, sinh hoạt và thân thể cùng tập trung lại, khiến tôi cảm giác bản thân bị hãm nhập vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn.

Kỳ thực, đối diện với áp lực trong nghịch cảnh không phải là điều thống khổ nhất, mà điều thống khổ nhất là tôi cảm thấy trạng thái tu luyện của bản thân có vấn đề. Mỗi ngày có quá nhiều sự tình ập đến, tôi rất khó tìm được thời gian tự mình học Pháp. Điều tốt nhất tôi có thể làm là nghe băng thâu âm giảng Pháp của Sư phụ trên đường lái xe đi làm và tham gia nhóm học Pháp hàng tuần.

Ngay khi tôi rơi vào tình huống khó khăn và không thể thoát ra, thì lại phát sinh một sự việc không mong muốn. Vào một đêm tuyết rơi, tôi đang trên đường lái xe cẩn thận về nhà. Lúc dừng đèn đỏ, mặc dù tôi đã đạp phanh sớm hơn thường lệ, nhưng xe tôi vẫn tiếp tục trượt đi, cuối cùng tông vào chiếc xe đỗ phía trước. May mắn thay, người lái xe không bị thương hay cảm thấy khó chịu, xe của cô ấy cũng không có dấu hiệu bị va chạm rõ ràng, nhưng có thể nói là cô ấy rất sợ hãi. Sau khi trao đổi thông tin liên lạc, tôi nói với cô ấy rằng nếu có bất kỳ hư hại nào được tìm thấy trong những ngày tiếp theo thì tôi sẽ chi trả mọi chi phí.

Trước đây, mỗi khi gặp phải khảo nghiệm tâm tính lớn, hoặc là đang vượt quan, miễn là tôi học Pháp và hướng nội tìm thì có thể cảm nhận được những điểm hóa của Sư phụ. Chẳng hạn như, khi học Pháp, tôi sẽ đọc được những đoạn Pháp chỉ ra chấp trước của mình, hoặc đột nhiên tôi nghĩ đến một đoạn Pháp của Sư phụ. Tuy nhiên lần này lại không như vậy. Kể từ mùa hè năm 2019, tôi liên tiếp gặp phải khảo nghiệm nhưng vẫn không xác định được chấp trước căn bản của mình là gì. Sau đó sự cố tai nạn xe xảy ra giống như một cú đả kích lớn đối với tôi, nó cho thấy rằng tu luyện của bản thân tôi có lậu, và có khả năng không phải là một lậu nhỏ. Lần đầu tiên tôi cảm thấy bối rối trong tu luyện và không biết Sư phụ đang muốn khảo nghiệm tôi về phương diện gì,

Thời điểm đó cũng đang trong giai đoạn chuẩn bị bán vé Shen Yun trong các trung tâm thương mại ở Boston. Một đồng tu ở New York đã đến Boston để đào tạo chúng tôi cách bán vé. Trên đường đi đến điểm huấn luyện, tôi tình cờ đi chung xe với cô ấy. Cô ấy bắt đầu chia sẻ về tầm quan trọng của việc tín Sư tín Pháp, và trích dẫn một câu chuyện trong Kinh Thánh nói về cuộc cá cược giữa Đức Jehovah và Satan trong một thử thách nhằm khảo nghiệm đức tin của tín đồ Job. Nội dung câu chuyện đại ý rằng, Job là một tín đồ sùng đạo, vì bị thử thách nên ông đột nhiên mất đi của cải, người thân và sức khỏe, nhưng ông vẫn không từ bỏ đức tin của mình đối với Jehovah, và cuối cùng đã lấy lại được tất cả những gì đã mất sau khi vượt qua khảo nghiệm. Sau khi nghe câu chuyện này, một vị đồng tu đi cùng tôi đã liên tưởng tới một loạt những khổ nạn mà tôi gặp phải thời gian gần đây, và nhắc nhở tôi nhất định phải tín Sư tín Pháp. Lúc đó tôi đã không coi trọng lời anh ấy nói, vì nghĩ rằng mình không có vấn đề gì trong việc tín Sư tín Pháp.

Nhưng chúng ta đều biết rằng không có sự việc nào xảy ra ngẫu nhiên trên con đường tu luyện, và cũng không phải tình cờ mà tôi nghe được câu chuyện liên quan đến việc hoàn toàn tín Sư tín Pháp. Tôi bắt đầu suy ngẫm lại về những khổ nạn mà tôi đã trải qua. Trong câu chuyện mà đồng tu đề cập đến, Đức Jehovah và Satan đã thử thách Job bằng cách lấy đi những phúc phận của ông. Sư phụ đã cấp cho tôi rất nhiều phúc phận, chẳng hạn như: tôi hiếm khi bị bệnh tật hành hạ, tôi lớn lên trong một gia đình có nhiều người tu luyện, tôi có thể đến nước Mỹ du học và làm việc, và tôi đã tham gia vào các hạng mục Đại Pháp. Khi gặp tai nạn xe hơi trên đường cao tốc tôi cũng không bị hề hấn gì. Đây chỉ là những phước lành mà tôi cảm nhận được ở tầng diện người thường này.

Nhưng khi bị hãm nhập vào khốn cảnh, tôi bắt đầu trở nên mơ hồ trong tu luyện, đây chẳng phải là biểu hiện của việc không tín Sư tín Pháp sao? Mọi thứ của tôi là do Sư phụ ban cho, con đường nhân sinh của tôi là do Sư phụ an bài, vậy thì tôi còn mơ hồ về điều gì nữa? Hơn nữa, những khó khăn và khổ nạn mà tôi trải qua thực chất không tạo thành ảnh hưởng đáng kể đến tu luyện của bản thân, tôi vẫn có thể tiếp tục tu luyện, hướng nội, đề cao tâm tính, chứng thực Pháp và giảng chân tướng, vậy tại sao tôi lại để những biểu hiện phiền toái nơi người thường này dẫn động tâm mình? Tôi cũng nhận ra rằng đó là bởi tôi đã buông lơi việc học Pháp, không chủ động tu luyện bản thân mà chỉ chịu đựng khổ nạn một cách thụ động.

Sư phụ giảng:

“Nếu đệ tử Đại Pháp thực hiện được [ngay] chính, không có chấp trước rất mạnh hoặc thứ chấp trước về căn bản, thì không thành vấn đề. Có người nói ‘tôi học Pháp rồi gặp phải tình huống này, gặp phải tình huống kia’. Tôi thường giảng một câu rằng: chư vị học Đại Pháp rồi, thì vô luận chư vị gặp tình huống tốt hay tình huống xấu, thì đều là hảo sự, (vỗ tay), vì đó là chư vị học Đại Pháp rồi mới xuất hiện đó. Có một số học viên học Đại Pháp rồi gặp phải ma nạn rất lớn; nếu chư vị không tu luyện, thì ma nạn đó chính là sẽ khiến chư vị đi đến huỷ diệt. Chính là vì đã tu Đại Pháp rồi, nên ma nạn ấy đến sớm tuy rằng phải chịu áp lực rất lớn, khảo nghiệm đối với tâm tính rất khó chịu, có lúc vượt quan cũng sẽ rất lớn; nhưng rốt cuộc những ma nạn ấy đều sẽ qua hết; đều cần phải kết toán, đều cần phải trả [tiền] hoá đơn. (mọi người cười) Đó chẳng phải là ‘hảo sự’ sao? Vậy nên chư vị gặp việc tốt, việc xấu, miễn là chư vị đã tu Đại Pháp, thì đều là việc tốt; nhất định vậy.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005)

Sau khi đã minh bạch Pháp lý, thì việc giải quyết các vấn đề cụ thể đã trở nên dễ dàng hơn nhiều. Sự cố tai nạn xe hơi nói lên rằng tôi và người lái xe có duyên. Cho dù là thiện duyên hay ác duyên, thì tại sao tôi không nhân cơ hội này để mời cô ấy đi xem Shen Yun? Khi người phụ nữ thông báo với tôi rằng xe cô ấy có một vài vết xước cần sửa chữa, tôi quyết định đến thăm cô ấy. Một mặt, tôi muốn trả tiền sửa chữa cho cô ấy, mặt khác, tôi hy vọng rằng mình có thể trực tiếp giới thiệu Shen Yun cho cô ấy. Tôi đã đến nhà cô ấy và gặp cả hai vợ chồng cô. Tôi nói mình là tình nguyện viên quảng bá cho buổi biểu diễn của Shen Yun ở Boston, và muốn mời cả gia đình cô tới xem buổi diễn của Shen Yun để bày tỏ sự biết ơn của tôi đối với họ vì đã không gây khó dễ cho tôi sau vụ tai nạn.

Thật bất ngờ là người phụ nữ tỏ ra vô cùng hứng thú, cô ấy đã chú ý đến quảng cáo của Shen Yun từ lâu nhưng chưa có cơ hội tới xem. Tôi đã mua bốn vé cho gia đình cô ấy đến xem buổi diễn của Shen Yun ở Boston năm 2020. Tuy buổi diễn năm đó đã bị hủy (do đại dịch COVID), nhưng may mắn thay, vào năm ngoái khi tôi liên hệ lại thì cô ấy vẫn rất muốn đến xem Shen Yun. Sau khi xem xong buổi biểu diễn, cô ấy đã gửi cho tôi một email cảm ơn, bày tỏ rằng gia đình cô rất yêu thích buổi biểu diễn, và đó là một trải nghiệm khó quên đối với họ. Khoảnh khắc tôi nhìn thấy email của cô ấy, tôi càng minh bạch ý nghĩa của việc chuyển biến việc xấu thành việc tốt. Tôi biết tất cả những điều này đều là do Sư phụ đã khổ tâm an bài, không những giúp người hữu duyên thông qua những cơ hội khác nhau được tiến vào rạp xem biểu diễn, mà còn giúp tôi thiện giải những mối quan hệ uyên nguyên trong lịch sử.

Mở rộng tâm trong khi phối hợp, cảm nhận sự an bài xảo diệu của Sư phụ

Tôi đã tham gia bán đồ lưu niệm của Shen Yun Shop ở Boston trong nhiều năm. Trong thời gian xảy ra dịch bệnh, tôi lại may mắn được tham gia bán đồ lưu niệm Shen Yun ở khu vực New England. Tuy nhiên, vì tôi không nghĩ vấn đề này từ giác độ của người tu luyện, nên tôi đã quyết định rút lui khỏi vị trí bán hàng trong mùa tiếp theo. Nhưng trước cả khi tôi có cơ hội từ chức, thì đột nhiên đồng tu điều phối địa phương đã gọi cho tôi và nói rằng cô ấy không thể làm công tác điều phối bán quà lưu niệm Shen Yun nữa vì cô ấy cần điều phối các công việc chuẩn bị khác cho buổi diễn của Shen Yun, và cô ấy đề nghị tôi đảm nhận vị trí điều phối bán hàng này thay cô ấy. Qua điện thoại, tôi không đồng ý cũng không từ chối, chỉ nói rằng mình cần thời gian để cân nhắc.

Trong tâm tôi vốn không mong muốn mình trở thành một điều phối viên. Tôi có thể liệt kê ra vô số lý do để giải thích vì sao tôi không phù hợp với vị trí này. Một là, tôi cảm thấy vị trí điều phối là một vị trí đầy tính thử thách. Hai là, tôi không còn nhiệt huyết tham gia hạng mục này. Ba là, có rất nhiều đồng tu ở Boston có thể đảm nhận vai trò điều phối, vì vậy nếu tôi có từ chối thì cũng không thành vấn đề gì lớn. Bốn là, điều phối viên có trách nhiệm giao tiếp và phân công công việc cho các đồng tu khác, bản tính tôi vốn hướng nội nên có thể nói công việc này nằm ngoài vùng an toàn của tôi. Lý do thứ năm là, hạng mục bán đồ lưu niệm Shen Yun Shop giống như là vận hành một doanh nghiệp bán lẻ. Nhiều quy trình và các bước trong hạng mục dường như là việc lặt vặt và gây “phiền toái” cho tôi. Tôi cũng có thể nêu ra sáu, bảy, tám, chín cái lý do khác nữa. Ngoài ra, vấn đề bảo quản, lưu trữ đồ lưu niệm cũng là một thách thức đối với tôi.

Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi nhận ra ẩn sau mọi nguyên nhân khiến tôi không muốn đảm nhận vai trò điều phối viên đều là do chấp trước của tôi. Không có nhiệt tình tham gia hạng mục cho thấy tôi đã giải đãi trong tu luyện, quên mất mục đích ban đầu của hạng mục là để cứu người. Việc không nguyện ý bước ra khỏi vùng an toàn cho thấy tôi có tâm an dật, ngoài ra tôi cũng sợ gặp phải rắc rối. Tôi biết Sư phụ đã ban cho tôi cơ hội này để tôi loại bỏ các tâm chấp trước, nên tôi không dám từ chối. Tuy nhiên, vì trạng thái tu luyện của tôi lúc đó không ổn định, nên tuy trên miệng tôi nói đồng ý nhưng trong tâm lại không hoàn toàn đồng ý, vì vậy tôi đã gửi một thông báo tới Phật Học Hội địa phương và nhấn mạnh rằng sự phối hợp của tôi chỉ là tạm thời, và tôi mong họ tiếp tục tìm kiếm những ứng cử viên phù hợp để đảm nhận vị trí này.

Vì nơi lưu giữ đồ lưu niệm Shen Yun trước đây không sử dụng được nữa, nên sau khi trở thành điều phối viên thì nhiệm vụ đầu tiên mà chúng tôi cần làm là tìm một nơi lưu trữ mới. May mắn thay, một học viên khác đã giúp tôi một tay, và chúng tôi đã tạm thời giải quyết được vấn đề lưu trữ trong thời gian này. Tuy nhiên, điều phối tổng của Shen Yun Shop đã liên lạc với tôi và nói rằng họ đã thiết kế một danh mục đặc biệt cho dòng sản phẩm cao cấp mới phát hành, và chúng tôi cần phân phối danh mục sản phẩm đó cho những khách hàng mua quà lưu niệm Shen Yun trong rạp hát. Tôi lúng túng vì không nghĩ ra nơi nào có thể cất giữ các thùng danh mục sản phẩm bổ sung này và cố gắng liên hệ cũng như thương lượng lại với người điều phối tổng. Sau đó tôi nhận ra cô ấy cũng đang ở trong tình thế khó khăn, vì vậy tôi quyết định sẽ tự mình cố gắng giải quyết vấn đề. Thật may là một học viên khác ở Boston đã đồng ý giúp đỡ tôi và những thùng danh mục sản phẩm đã tìm được một ngôi nhà tạm thời.

Một ngày trước khi Shen Yun biểu diễn ở Boston, tôi nhìn thấy khoảng hai mươi chiếc hộp được đặt trong hành lang căn hộ của mình. Trước giờ tôi chưa từng nhìn thấy có nhiều hộp như vậy ở sảnh căn hộ nên đã tò mò kiểm tra nhãn vận chuyển. Hóa ra tất cả chúng đều được gửi cho tôi, và người gửi là Shen Yun Shop. Tôi lập tức cảm thấy chóng mặt. Sau khi liên lạc với người phụ trách, tôi đã xác định được những chiếc hộp này bị gửi nhầm.

Tôi nhận ra tuy trên bề mặt thì đây là sơ suất của đồng tu, nhưng thực ra nó là cơ hội để tôi buông bỏ tâm sợ phiền phức. Nhờ sự giúp đỡ của các đồng tu khác, tôi đã xoay chuyển được tình thế một cách nhanh chóng.

Không lâu sau khi các buổi diễn của Shen Yun ở Boston kết thúc, điều phối của Shen Yun Shop liên hệ với tôi và xin lỗi vì lại gửi nhầm lô hàng các danh mục sản phẩm thêm lần nữa. Tôi không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy tin nhắn của cô ấy. Sao có thể vận chuyển nhầm những hai lần cơ chứ!

Tôi biết điều này đang trực tiếp khảo nghiệm tâm tính của tôi, tôi càng lo lắng về vấn đề lưu trữ thì tình huống lại càng trở nên khó khăn hơn. Tôi đã trải nghiệm được sự an bài xảo diệu của Sư phụ, đồng thời liên tục nhắc nhở bản thân cần bao dung hơn với đồng tu, giữ vững tâm tính và khuếch đại dung lượng tâm mình trong khi phối hợp.

Học cách phá trừ quan niệm hậu thiên của bản thân

Tôi luôn có một quan niệm rằng: nhu cầu của hạng mục và của nhóm quan trọng hơn nhu cầu của cá nhân. Trong quá trình điều phối việc bán đồ lưu niệm của Shen Yun, do ảnh hưởng bởi quan niệm trên, tôi đã đưa ra một quyết định khiến một thành viên trong nhóm khó có thể xử lý. Tôi đã nói với cô ấy về quyết định của mình, mong cô ấy thông cảm và có thể vượt qua. Nhưng không ngờ cô ấy lập tức tỏ ra không vui và nói rằng tôi không quan tâm đến cảm xúc của cô ấy. Sau đó cô nói bản thân sẽ không thể tham gia bán hàng cho buổi biểu diễn ở thành phố tiếp theo nữa. Tôi phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan, nhưng sau khi tĩnh tâm học Pháp, tôi quyết định tôn trọng ý kiến của cô ấy. Mặc dù việc đồng tu tạm thời rút lui sẽ dẫn đến tình trạng thiếu hụt nhân lực, nhưng tôi không trách móc hay đổ lỗi cho đồng tu.

Nhưng bất ngờ là trước buổi biểu diễn tiếp theo, cô ấy đã liên hệ với tôi và bày tỏ sẵn sàng tiếp tục tham gia nhóm bán hàng. Từ tận đáy lòng tôi cảm thấy mừng cho cô ấy vì đã vượt qua được thử thách. Tôi cũng nhận ra rằng khi đối mặt với mâu thuẫn, Sư phụ tự đã có an bài. Tất cả những gì tôi cần làm là giữ vững tâm tính và không để tâm mình bị dẫn động bởi những thay đổi đột ngột.

Mặc dù sự việc này đã lắng xuống, và trong buổi học Pháp nhóm, học viên này đã chia sẻ lý do vì sao cô ấy thay đổi, cũng như làm thế nào để cô ấy đề cao tâm tính thông qua sự việc này, thì tôi vẫn cho rằng quyết định ban đầu của mình không sai. Sau đó, tôi lại gặp phải một loạt mâu thuẫn với chính học viên đó, khiến tôi nhận ra mình đã không chân chính hướng nội tìm, trong tư tưởng của tôi vẫn đang nhấn mạnh vào ai đúng, ai sai.

Tôi nghĩ: “Tiêu chuẩn đo lường đúng sai của mình là gì? Tiêu chuẩn này là dựa trên Pháp hay chỉ đơn giản là quan niệm người thường?” Tôi đột nhiên minh bạch lý do đằng sau quyết định ban đầu của tôi chính là dựa trên quan niệm hậu thiên. Tôi cho rằng nhu cầu của hạng mục cần đặt lên trước nhu cầu của thành viên trong nhóm, vì vậy tôi nghĩ việc đồng tu từ bỏ nhu cầu cá nhân là điều hiển nhiên, và đồng tu đó tự nhiên sẽ cảm thấy tôi không quan tâm đến cảm xúc của cô ấy.

Nhìn lại toàn bộ sự việc, tôi nhận ra không có việc nào xảy ra một cách ngẫu nhiên, tất cả đều được Sư phụ an bài để giúp tôi đề cao tâm tính. Nếu không có những khảo nghiệm tâm tính này, tôi sẽ không thể phát hiện những quan niệm hậu thiên của mình đã được hình thành một cách tự nhiên như vậy.

Có rất nhiều câu chuyện tương tự xảy ra trong vài tháng tôi làm điều phối viên nhóm bán hàng địa phương. Đằng sau mỗi một câu chuyện đều là cơ hội tu luyện mà Sư phụ đã an bài cẩn mật cho tôi. Kinh nghiệm ngắn ngủi trong việc điều phối bán hàng lưu niệm của Shen Yun cũng khiến tôi hiểu ra rằng, ở vị trí điều phối viên tôi càng nên chú ý đến trạng thái tu luyện của bản thân. Khi các đồng tu hỗ trợ tôi, điều đó cho thấy họ đang ở trong trạng thái tu luyện tốt chứ không phải tôi điều phối tốt. Còn khi các đồng tu không phối hợp có nghĩa là tôi cần đề cao trong tu luyện.

Khi trạng thái tu luyện của tôi vững chắc, giải pháp cho nhiều vấn đề khó khăn tự nhiên sẽ xuất hiện. Có những lúc vấn đề chưa thể giải quyết ngay lập tức, thì đó chính là cơ hội để tôi chịu đựng và trưởng thành, hoặc là một dấu hiệu cho thấy tôi đang bị những quan niệm và nhân tâm cản trở, khiến tôi nhìn không ra giải pháp. Tôi cũng nhận ra rằng, chỉ bằng cách liên tục hướng nội và đề cao tâm tính thì tôi mới có thể vững bước kiên định trên con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài.

Chính Pháp đã đi đến tối hậu, con xin cảm ân Sư tôn đã cấp cho con những cơ hội tu luyện. Con nguyện cùng với các đồng tu ở Boston tu luyện tinh tấn, hoàn thành con đường tu luyện, và cứu độ nhiều chúng sinh hơn.

(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội New England năm 2023)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/5/26/461253.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/30/209641.html

Đăng ngày 17-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share