Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đại lục

[MINH HUỆ 24-07-2023] Tôi và mẹ đều tu luyện Đại Pháp. Nửa năm trước, mẹ có biểu hiện trạng thái nghiệp bệnh nghiêm trọng, sau khi người nhà đưa mẹ đến bệnh viện, bác sĩ đã ba lần đưa ra thông báo bệnh hiểm nghèo, thậm chí còn yêu cầu chúng tôi chuẩn bị hậu sự. Nhờ sự giúp đỡ của đồng tu, mẹ cũng tìm ra nguyên nhân tồn đọng của bản thân, và đăng nghiêm chính thanh minh, sau đó thân thể đã phát sinh thay đổi kỳ diệu.

Sau khi mẹ xuất viện, chúng tôi trở về quê nhà, và tôi đến chăm sóc mẹ. Sau khi các đồng tu ở quê biết chuyện, họ lần lượt đến động viên mẹ tôi. Nhờ sự kiên trì phát chính niệm của mọi người, ngoại trừ vết thương nhỏ ở chân chưa lành và tạm thời không thể ra khỏi giường, mẹ tôi về cơ bản đã phục hồi bình thường mọi mặt, điều này khiến người thường rất ngạc nhiên.

Trưa hôm nay, mẹ gọi điện thoại cho tôi, nói rằng tan sở về nhà sớm một chút, vì có người họ hàng đến thăm bà. Người họ hàng này từng mắc bệnh ung thư dạ dày trong nhiều năm. Cách đây một thời gian, bệnh tình của ông ấy đột nhiên trở nặng, suýt chút nữa là mất mạng. Sau khi tôi và mẹ nghe nói, thì bảo người họ hàng này nhẩm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Trong điện thoại, mẹ nói với tôi rằng, bây giờ, tinh thần của ông ấy rất tốt, vì nhờ uống một loại thuốc màu nhiệm, mẹ muốn tôi cũng mua cho bà loại thuốc này. Tôi nghe xong thì trong tâm lập tức “lặng đi”, nhưng tôi nghĩ, hãy về nhà trước đã, gặp người họ hàng hỏi rõ tình hình rồi hãy nói.

Trên đường về nhà, trong đầu tôi toàn nghĩ đến những lời mẹ nói, cảm thấy mẹ căn bản luôn không nhận thức từ trong Pháp, cứ mê mờ, không cố gắng, tuy giảng chân tướng cho người thường này, nhưng mặt khác lại mua “thần dược” của ông ấy, đây chẳng phải là bôi nhọ Đại Pháp sao?…

Về đến nhà, tôi gặp người họ hàng, đúng là trông thần sắc ông ấy tốt hơn nhiều. Lắng nghe người họ hàng nói, tôi biết rõ ông ấy đang làm công việc bán hàng đa cấp về sản phẩm sức khỏe, và thời gian mà ông ấy bắt đầu uống loại thuốc này trùng khớp với thời gian mà chúng tôi nói ông ấy nhẩm niệm chín chữ chân ngôn, vì vậy ông ấy tin rằng đây là sự “thần kỳ” của loại thuốc đó.

Ở đây, trọng điểm mà tôi muốn nói là (thể ngộ của) bản thân mình.

Sau khi tôi hiểu rằng người họ hàng làm công việc bán hàng đa cấp, tôi bỗng ý thức rằng trên đường về nhà, tôi đã nghĩ về lỗi lầm của mẹ nhiều đến nỗi cảm thấy như lời ấy ở trên môi và phải nói ra ngay mới hả dạ. Vì sao tôi không thể kìm được mà muốn nói ra ngay? Điều gì đang kiểm soát tôi lúc này? Trong chớp mắt, tôi nhớ đến Pháp của Sư phụ giảng:

“Chừng nào chư vị là một người tu luyện, bất kể là ở hoàn cảnh hoặc bất kể tình huống nào, thì tất cả những việc rắc rối và không vui gặp phải, thậm chí cả công tác vì Đại Pháp nữa, dẫu chư vị nhận thức rằng đó là việc tốt đến mấy, việc thần thánh đến mấy, tôi thảy đều lợi dụng để trừ bỏ tâm chấp trước của chư vị, bộc lộ ma tính của chư vị, và trừ bỏ nó đi. Bởi vì sự đề cao của chư vị mới là chủ yếu bậc nhất.” (Nhận thức tiếp nữa, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi nhanh chóng gạt bỏ mục đích và lý do làm việc này sang một bên, lập tức phân biệt rõ những tư tưởng, quan niệm, và cả nghiệp lực mà đang bộc lộ ngay giây phút này là không thuộc về tiên thiên của bản thân! Dễ phân biệt nhất là tính nóng nảy, tức giận, oán hận, thất vọng, sau đó là cái tâm khăng khăng bản thân, làm thế nào để thuyết phục được mẹ, nhìn kỹ hơn, còn có chấp trước vào danh (sợ người thường vì điều này mà cười chúng tôi), và tư duy của tà linh cộng sản (phát động người thường trong gia đình, hoặc đồng tu cùng “phê phán” mẹ tôi). Bề mặt như là vì mẹ, vì đồng tu, thậm chí vì Pháp, nhưng tâm bất hảo vẫn là tâm bất hảo, nó có thể khó biểu hiện ra trong giao tiếp hàng ngày với người thường, hoặc ngày càng rất ít biểu hiện ra, có lẽ chỉ trong tình huống như vậy khi mà cảm thấy bản thân nhất định phải ở trong Pháp, thì những suy nghĩ ẩn sau “những điều đúng đắn” mới dễ bộc lộ nhất, tôi còn không mau thanh lý chúng mà còn đợi đến bao giờ?

Có lẽ các tâm chấp trước ẩn sau “những điều đúng đắn” thường bị bỏ qua chính là phần cuối cùng còn sót lại, cũng vì sự tồn tại của những tâm đáng ra nên tu bỏ đi – có thể khiến kết quả của những gì ban đầu có vẻ là “đúng đắn” trở nên xấu, đổi lại còn nghĩ “mình vì muốn tốt cho mẹ, sao mẹ không hiểu mình”, nếu vẫn không biết tu bỏ những tâm này, cựu thế lực sẽ nắm cứng chúng và khuếch đại lên, có thể làm gia tăng gián cách giữa các đồng tu, cuối cùng ảnh hưởng đến việc cứu độ thế nhân, đây cũng là mục đích mà cựu thế lực muốn đạt được.

Mỗi người sẽ có những cảm thụ khác nhau trong quá trình tu luyện, một trong những cảm thụ của tôi là: Mỗi khi tôi nhận ra tâm không tốt của mình, hoặc quan niệm hậu thiên đang điều khiển tôi, khi có thể phân biệt rõ đó không phải là tôi, và muốn loại bỏ chúng, một cảm giác rất rõ ràng giống như trong đầu có đá hoa cương nứt ra vậy, hoặc lớp vỏ cấu thành từ cát rơi ra khỏi thân thể, hoặc đầu bỗng nhiên nhẹ nhàng và trán dường như sáng hơn.

Nhân cơ hội này, tôi cũng muốn chia sẻ một trong những kinh nghiệm tu luyện của mình với các bạn đồng tu. Mấy năm trước, bản thân bị quan niệm người thường dẫn động, bắt đầu vay tiền làm kinh doanh, chấp trước vào việc bản thân mở công ty kiếm tiền, tâm tư ngày càng tập trung vào kinh doanh hơn, học Pháp ngày càng ít, thậm chí không học trong thời gian dài, bất tri bất giác cả ngày bận bịu trong sự nghiệp, công việc, căn bản không có thời gian học Pháp, chứ đừng nói đến giảng chân tướng cứu người.

Không chỉ vậy, ngày đêm tìm kiếm nguồn lực, bàn bạc hợp tác, lên kế hoạch và viết phương án, đổi lại kết quả là – lao công tốn sức mà không có kết quả, thu không đủ chi, nợ nần chồng chất, bị ngân hàng đưa vào danh sách đen, không trả lương nhân viên đúng hạn nên nhiều lần bị kiện ra tòa, tiền vay của bạn bè người thân cũng không thể hoàn trả đúng hạn nên dần bị xa lánh, bị chủ nợ nhiều lần chặn cửa đòi thanh toán, thậm chí nhiều lần muốn tự sát… Trong tình huống như vậy, sao có thể tĩnh tâm học Pháp? Sao có thể cứu người? Ý chí tu luyện và chứng thực Pháp dường như ngày càng phai mờ.

Khi đó, bản thân biết rõ không nên như vậy, nhưng lại không biết nguyên nhân ở đâu, cả ngày chịu đựng trong trạng thái bất lực tiêu cực, ủ rũ, buồn khổ, chán chường bao trùm tôi suốt cả ngày, bản thân cực kỳ thất vọng, không cần nghĩ cũng có thể tưởng tượng được hiệu quả giảng chân tướng cho những người xung quanh là như thế nào. Đây chẳng phải là mục đích mà cựu thế lực muốn đạt được hay sao – không chỉ khiến bạn buông bỏ tu luyện, điều quan trọng hơn là không tham gia trợ Sư chính Pháp, khiến rất nhiều người vốn nên được cứu vì thế mà mất đi cơ hội!

Cuối cùng vào một ngày nọ, tôi bỗng ý thức ra rằng: Cho dù trước đây mình đã làm gì, thì bây giờ hãy bỏ đi những tâm tiêu cực! Những việc mình đã làm sai trong người thường (có nợ không trả…) nhưng bây giờ mình vẫn muốn lập tức bỏ đi những quan niệm hậu thiên không tốt này! Mình muốn đứng dậy! Từ nay sẽ bắt đầu lại từ điểm thấp nhất! Trong chớp mắt, tôi cảm thấy như có hàng tấn đá nặng rơi xuống và vỡ tan trên đầu.

Trước đây, về mối quan hệ giữa công việc và tâm thái, tôi thường nghĩ rằng: Ngay cả khi quan điểm của bản thân là đúng và mọi việc được thực hiện đúng, nhưng nếu tâm tính không đề cao thì vẫn không được; nhưng trải qua chuyện lần này, tôi thể hội rằng: Nếu làm sai nhưng vẫn biết dùng Pháp để đối chiếu bản thân, miễn là đối chiếu Đại Pháp để tu tâm, muốn theo Sư phụ về nhà, Phật ân hạo đãng, Đại Pháp vô biên, thì đều có thể quay về chính Đạo.

May mắn là tôi đã nhận ra điểm này, về sau thông qua học Pháp, cuối cùng cũng thoát khỏi khó khăn như tơ vò đó, có thể theo kịp tiến trình Chính Pháp, ngày càng thể hội rằng thực tu khác với sướng khổ nơi người thường, cũng thể hội rằng càng về cuối càng vi tế, ngày càng thể hội được trách nhiệm trọng đại của đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp.

Có lẽ chỉ khi thông qua những việc cụ thể này, mới bộc lộ ra được những tâm khác nhau. Vì vậy, rất nhiều việc gặp phải trong người thường đều là cơ duyên, mỗi một cơ hội đều vô cùng khó được!

Trước khi động niệm viết bài thể hội này, tôi lại mơ hồ nhìn thấy tâm hoan hỷ và tâm danh lợi xuất hiện, vì vậy tôi nhanh chóng nắm bắt chúng, phát chính niệm thanh trừ chúng, không để chúng lại chạy mất! Sau khi tĩnh xuống mới bắt đầu cầm bút viết. Tuy nhiên, sau khi thực hiện những việc này, tôi nhận ra rằng dường như những việc này về cơ bản vẫn là thực hiện trên một tầng vỏ, không biết là tâm gì, nhưng tôi biết nó là hậu thiên hình thành, nhận ra rồi thì tôi thanh lý nó!

Trên đây là chút thể hội và cảm ngộ của bản thân trong quá trình tu luyện, hy vọng có thể thông qua trang web Minh Huệ Net để tỉ học tỉ tu cùng các đồng tu, cộng đồng tinh tấn. Mỗi trạng thái tu luyện của mỗi người là khác nhau, bài viết này chỉ để đồng tu tham khảo.

(Phụ trách biên tập: Ư Duyệt)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/7/24/對照大法-去掉層層的人心-463312.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/18/211381.html

Đăng ngày 08-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share