Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-06-2023] Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã mắc nhiều bệnh mãn tính, bao gồm mất ngủ, suy nhược thần kinh, thiếu máu, huyết áp thấp, loét dạ dày, viêm khớp, dính ruột và viêm xoang. Chúng khiến cuộc sống của tôi trở nên không chịu đựng nổi. Việc mất ngủ khiến tôi cảm thấy lảo đảo cả ngày. Căn bệnh dính ruột khiến tôi thường xuyên bị chướng bụng và đau dữ dội khi tôi cố gắng duỗi thẳng lưng dưới và đi thẳng người.

Tôi đã tham khảo ý kiến của các chuyên gia y tế Đông và Tây Y, tuyệt vọng đến khám từng người ngay khi có tin tức về những kỹ năng của họ. Việc mua và sử dụng thuốc phương Tây và Trung Quốc trở thành điều quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, nhưng không thuốc nào giúp làm giảm bớt nỗi đau khổ khi tình trạng của tôi ngày càng xấu đi.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 13 tháng 5 năm 1995. Thật trùng hợp, vào khoảng thời gian đó, tôi được sắp lịch để phẫu thuật tách ruột bị dính, nhưng các bác sỹ quyết định rằng vì tôi quá yếu để thực hiện thủ thuật nên tôi sẽ phải đợi cho khỏe hơn.

Không uống thuốc lẫn tiêm thuốc, hàng ngày tôi đọc Chuyển Pháp Luân và luyện năm bài công pháp vào mỗi buổi sáng và buổi tối. Khi tôi tới bệnh viện để khám theo lịch, các bác sỹ phát hiện rằng khối kết dính trong ruột tôi đã tự tách ra một cách tự nhiên. Các triệu chứng của tôi biến mất, và bụng tôi không còn bị đau hay chướng nữa. Tôi đã có thể duỗi thẳng lưng và đi lại bình thường. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chưa đầy ba tháng, các vấn đề sức khỏe khác của tôi đã hoàn toàn biến mất. Lần đầu tiên trong đời, cơ thể tôi cảm thấy nhẹ nhàng và không còn đau đớn. Tôi đã rất hạnh phúc và ngạc nhiên trước huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp! Tôi đã có được sức khỏe tuyệt vời kể từ đó. Năm nay tôi đã 68 tuổi nhưng các đồng nghiệp của tôi vẫn thường nhận xét rằng tôi trông trẻ trung và tràn đầy năng lượng.

Bằng cách học cuốn sách chính là Chuyển Pháp Luân, tôi đã học được cách trở thành một người tốt, chân thành, tốt bụng, bao dung và kiên nhẫn theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và cách áp dụng những nguyên lý này vào cuộc sống hằng ngày của tôi.

“Không có nhiều người tốt như chị nữa”

Trong dịp Tết Trung thu 2018, tôi đi mua sắm ở siêu thị Carrefour. Tôi chọn ra một chiếc nồi cơm điện trị giá hơn 200 Nhân dân tệ và một số thực phẩm, nhu yếu phẩm hàng ngày. Tại quầy thanh toán, nhân viên thu ngân cẩn thận quét từng món hàng, nhưng sau khi thanh toán xong hóa đơn, tôi cảm thấy có gì đó không ổn và nghi ngờ mình bị tính thiếu tiền. Nhân viên thu ngân đang bận phục vụ một hàng dài khách hàng, vì vậy tôi khó mà quay lại gặp cô ấy để nói về nghi ngờ của mình.

Khi tôi tiến về phía lối ra, tôi nhận ra sự việc này có thể là một khảo nghiệm để loại bỏ chấp trước vào lợi ích cá nhân của mình. Tôi đẩy xe hàng của mình đến quầy dịch vụ khách hàng và yêu cầu giúp kiểm đếm tất cả các mặt hàng trên biên lai. Nhân viên bán hàng hỏi: “Chị bị tính vượt tiền à?” Tôi đáp: “Không, tôi nghĩ tôi bị tính thiếu tiền.” Choáng váng, cô ấy nói: “Tôi chưa bao giờ gặp một tình huống như thế này. Khách hàng đến đây để yêu cầu hoàn tiền hoặc trả lại hàng. Không ai phàn nàn về việc bị tính thiếu tiền.”

Cô ấy nhìn vào hóa đơn, kiểm tra từng món một rồi nói: “Không có gì sai cả.” Tôi chỉ vào nồi cơm điện và nói: “Món này bị thiếu.” Cô ấy cẩn thận kiểm tra lại biên lai và nhận ra nó thực sự bị sót không có trong biên lai. Cô ấy gọi cho người quản lý của mình và báo cáo máy tính tiền có vấn đề. Cửa hàng đã ngừng chấp nhận thanh toán tại quầy tính tiền đó và bắt đầu chạy thử nghiệm trên máy tính tiền.

Người bán hàng quay sang tôi và nói: “Cảm ơn chị đã phản hồi kịp thời, nếu không thì siêu thị của chúng tôi sẽ còn lỗ nặng hơn nữa.” Tôi đáp: “Trả lại hàng chưa thanh toán là điều đúng đắn. Tôi là một học viên Pháp Luân Công, và chúng tôi cố gắng làm một người tốt theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tham lam hay lợi dụng người khác đều bị phản đối, và chúng tôi được dạy phải quan tâm đến những người khác. Nếu mọi người sống theo Chân-Thiện-Nhẫn, siêu thị của chị sẽ không bao giờ phải chiụ tổn thất.” Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ và nói: “Điều đó chắc chắn đúng rồi. Không có nhiều người tốt như chị nữa đâu.”

Những việc làm của chúng ta có thể ảnh hướng tới những người xung quanh

Gia đình tôi sống ở tầng 3 của một khu nhà ở cũ. Tầng 1 có ống thoát nước mưa riêng, nhưng tầng 2 đến tầng 7 dùng chung một ống thoát nước. Máng xối cũ bị tắc, nước mưa sẽ đọng lại trong các căn hộ ở tầng 2 trước khi chảy xuống các căn hộ ở tầng một. Điều này dẫn đến những cuộc cãi vã khó chịu giữa những người hàng xóm ở các tầng này.

Thay thế ống dẫn nước chính về cơ bản sẽ giải quyết được vấn đề, nhưng công ty quản lý tài sản từ chối thanh toán chi phí, do đó mỗi người dân được yêu cầu trả một khoản phí để thay thế nó. Những cư dân thường trú không sẵn sàng chi trả chứ đừng nói đến những người thuê nhà tạm trú, do đó không có gì được thực hiện.

Một hôm có một cơn mưa bão kéo dài từ sáng đến tận 4 giờ chiều, khiến nước đọng lại ở sân trước rất nhiều. Khi mưa tạnh, tôi liều lĩnh ra ngoài mua thức ăn. Khi tôi đi ngang qua căn hộ tầng một, tôi thấy hàng xóm bận rộn tát nước mưa trong chỗ ở. Tuy tôi có nghe nói về tình huống diễn ra, nhưng tôi chưa từng được tận mắt chứng kiến.

Khi tôi đề nghị nói chuyện với công ty quản lý tài sản, cặp vợ chồng già lắc đầu nói: “Vô ích thôi. Chúng tôi đã cố gắng nói chuyện với họ nhiều lần, và thậm chí còn gọi 110 để nhờ cảnh sát hỗ trợ, nhưng vấn đề vẫn còn đó. Trong nhiều năm gần đây, căn hộ của chúng tôi ngập lụt bất cứ khi nào trời mưa to, phá hủy đồ đạc của chúng tôi.” Tôi hỏi hàng xóm của tôi ở số 202, ở ngay tầng trên, và họ cũng bị như vậy. Họ nói: “Nếu thậm chí có khả năng mưa, chúng tôi cũng không dám ra ngoài. Chúng tôi phải ở nhà tát nước mưa, nếu không sẽ gặp rắc rối khi nước chảy xuống tầng một.”

Tôi thảo luận vấn đề này với gia đình vào cuối ngày hôm đó. Mặc dù chồng và con trai tôi không phải là học viên, nhưng gia đình tôi thừa nhận sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và hết lòng ủng hộ việc tu luyện của tôi. Tôi mô tả tình hình cho hai bố con và đề nghị: “Chúng ta hãy làm một việc tốt. Chúng ta có thể sử dụng tiền của mình để giúp những người hàng xóm ở tầng dưới thay ống thoát nước của họ.” Cả chồng và con trai tôi đều đồng ý. “Chúng ta hãy làm việc tốt này nhé.” Con trai tôi nói thêm: “Con có thể mua bớt quần áo, và thay vào đó số tiền mua quần áo có thể được sử dụng cho việc này.”

Tôi đã gặp đại diện công ty quản lý tài sản và nhờ cô ấy giúp thu xếp để thay thế ống thoát nước. Khi cô ấy báo giá 400 Nhân dân tệ, tôi đã đưa số tiền này cho cô ấy không hề do dự. Cô ấy ngạc nhiên: “Các chị (các học viên Pháp Luân Đại Pháp) khác xa những người khác.” Cái ống đã được thay ngay chiều hôm đó. Khi nhân viên bảo vệ tòa nhà thấy tôi, cậu ấy hét to: “Tại sao chị lại trả hết? Hãy để những người còn lại đóng góp.” Tôi đáp: “Nói nhỏ thôi, tôi chỉ đang làm một việc tốt.”

Sau đó đại diện quản lý tài sản đã trả lại tôi 100 Nhân dân tệ. Cô ấy nói rằng cô ấy đã chia sẻ hành động tốt đẹp của tôi với đại diện công ty xây dựng và yêu cầu giảm giá. Đại diện công ty đã đồng ý và giảm giá 100 Nhân dân tệ.”

Sự việc này nhanh chóng lan rộng khắp cộng đồng của chúng tôi. Cặp vợ chống già đã chia sẻ hành động tốt đẹp của tôi với những người dân ở căn hộ 201. Điều này đã khuyến khích họ trả những khoản phí cần thiết để thay ống thoát nước. Lần lượt những cư dân ở tầng một và hai của một số căn hộ khác đã thay thế ống thoát nước của họ cho đến khi tất cả các ống thoát nước được thay thế. Vấn đề ngập lụt trong khu nhà của chúng tôi đã được giải quyết.

Những việc tốt này là kết quả của uy lực của Pháp Luân Đại Pháp. Khi các đệ tử Đại Pháp làm tốt, hành động của họ có thể tác động đến những người xung quanh để làm điều đúng đắn.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/24/462260.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/8/211216.html

Đăng ngày 25-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share